HeeJake - Trả nợ 🔞
thiếu gia và vợ nhỏ =))))))))))))
__
gia đình jaeyun từng là một hộ kinh doanh khá giả, nhưng sau vài lần làm ăn thất bại, họ rơi vào cảnh nợ nần chồng chất. khoản nợ ngày càng lớn khiến họ phải vay từ bọn mafia để xoay xở. tuy nhiên, không ngờ đây là quyết định đưa họ đến vực thẳm
__
một chiều hè nắng gắt, jaeyun đeo ba lô bước chân vào sân nhà mình, nhưng cảnh tượng trước mắt khiến em đông cứng. ba mẹ em bị đám người lạ mặt vây quanh, người đàn ông đứng đầu mặc bộ vest đen lịch lãm, gương mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao găm về phía ba cậu
"thời hạn trả nợ đã hết từ tuần trước, ông bà định chơi trốn tìm với tôi à?" giọng nói cất lên đầy uy quyền, toát ra sự áp bức
ba mẹ jaeyun run rẩy, liên tục cầu xin thêm thời gian
em đứng lấp ló ở cửa, nắm chặt quai ba lô, muốn bước ra nhưng đôi chân em không ngừng run rẩy. em chưa bao giờ thấy ba mẹ mình hoảng sợ đến vậy
"tôi đã quá nhân nhượng rồi. nếu không trả tiền, thì đừng trách..."
người đàn ông dừng lại, đôi mắt sắc lạnh chuyển hướng về phía jaeyun, người vừa vô tình làm đổ một chậu cây trong góc sân
"ha, cậu nhóc đây là ai?" hắn nhếch môi, nụ cười nửa miệng trông vừa bí hiểm vừa nguy hiểm
__
heeseung, người đứng đầu băng nhóm mafia, cảm thấy hứng thú khi thấy jaeyun. em trông nhỏ nhắn, ngây thơ, hoàn toàn đối lập với sự hỗn loạn mà hắn thường thấy trong công việc của mình
thay vì ra lệnh xiết nhà hay làm căng với gia đình jaeyun, heeseung quyết định chơi một trò "mặc cả". hắn yêu cầu jaeyun làm người giúp việc cho mình trong một khoảng thời gian để gán nợ
__
ban đầu, jaeyun cực kỳ khó chịu khi phải làm việc cho hắn. em nghĩ rằng hắn ta chỉ đang coi mình như món đồ chơi để giải khuây. nhưng em không thể từ chối vì sự an toàn của gia đình
hắn bắt đầu trêu chọc jaeyun, yêu cầu em làm những việc vặt vãnh như pha cà phê, sắp xếp giấy tờ, hay thậm chí ngồi nghe hắn đàn piano
một lần, em vô tình nhìn thấy vết sẹo lớn trên vai của heeseung khi hắn thay áo. hắn không hề tức giận mà chỉ cười nhạt, nói
"cuộc đời tôi, những thứ như thế này chẳng đáng gì cả"
em nhận ra rằng, tuy hắn luôn toát ra vẻ ngoài lạnh lùng và quyền lực nhưng sau bên trong luôn chất giấu nhiều nỗi đau và một tâm hồn cô đơn
dần dần, em bắt đầu thấy heeseung không đáng sợ như mình nghĩ. hắn ta quan tâm đến em theo cách rất riêng, như để ý em ăn uống đầy đủ, hay nhẹ nhàng đặt chiếc chăn lên người khi em ngủ gục
hắn cũng không ngăn được cảm giác muốn bảo vệ jaeyun, nhất là khi em bị đám đàn em trong băng đảng trêu chọc
__
một lần, băng nhóm đối thủ của hắn nhắm vào jaeyun để uy hiếp hắn. em bị bắt cóc ngay trước cổng trường. heeseung nổi cơn thịnh nộ, cùng đàn em tới giải cứu
"dám đụng đến người của tao, chúng mày không muốn sống nữa à?" giọng heeseung như tiếng sấm vang dội khi hắn đánh gục từng tên một
khi jaeyun được giải thoát, em bật khóc, ôm chặt lấy heeseung mà không để ý mình đang run bần bật.
"đừng khóc, tôi đã bảo sẽ không để ai làm hại em mà"
sau sự kiện đó, mối quan hệ của họ dần thay đổi. hắn không còn giữ khoảng cách như trước, còn em cũng không ngần ngại thể hiện sự quan tâm của mình
cuối cùng, heeseung dùng toàn bộ quyền lực và tiền bạc để xóa nợ cho gia đình em, nhưng hắn lại đặt một điều kiện
"jaeyun, em ở lại bên tôi, được không?"
câu trả lời của jaeyun chỉ là một cái gật đầu nhẹ nhàng
em quyết định ở lại bên heeseung sau khi cả gia đình em thoát khỏi món nợ khủng khiếp. ba mẹ em ban đầu rất lo lắng, nhưng trước ánh mắt kiên quyết của jaeyun, họ đành đồng ý
hắn không giấu nổi sự vui mừng khi jaeyun chọn ở bên mình. hắn chính thức đưa em đến biệt thự riêng của mình, nơi mà những ngày tháng sau đó, cả hai bắt đầu học cách lấp đầy khoảng trống trong cuộc sống của nhau.
__
những tháng ngày bên nhau
em lúc nào cũng lạch cạch trong bếp, thử làm những món ăn mới mà em tìm được trên mạng. heeseung luôn là chuột bạch cho những món ăn của em. mỗi lần jaeyun làm hỏng món ăn, heeseung đều cười trêu chọc em rồi ăn hết, không để lại chút dư thừa
có những đêm, heeseung ngồi làm việc muộn. jaeyun sẽ mang một cốc cà phê nóng đến đặt trên bàn rồi ngồi cạnh hắn, lặng lẽ xem sách rồi ngủ gật bên cạnh hồi nào không hay
__
jaeyun đang lúng túng tập trung lau dọn phòng khách của biệt thự. vì em thấy hắn bận rộn cả ngày, chẳng có thời gian chăm chút nhà cửa, jaeyun tự nguyện làm hết mọi thứ, từ lau bàn, quét nhà đến tưới cây ngoài sân
heeseung về đến nhà, thấy em đang ngồi bệt dưới sàn, cẩn thận lau sạch từng góc chân ghế. em còn buộc một chiếc khăn nhỏ trên đầu để tránh bụi rơi vào tóc, trông vừa ngây ngô vừa đáng yêu.
"em làm gì vậy? tôi đâu thuê người giúp việc" heeseung bước tới, giọng pha chút tò mò.
"anh đừng có khinh người quá đáng nhé! tôi tự nguyện làm chứ chẳng phải giúp việc cho anh." jaeyun đáp mà không thèm nhìn lên, vẫn mải lau sạch từng vết bẩn
heeseung cười nhạt, đứng khoanh tay nhìn em một lúc. càng nhìn, hắn càng thấy em giống hệt một chú cún con, vừa kiên nhẫn vừa dễ thương. đến khi jaeyun đứng dậy định đi lấy thêm nước lau sàn, heeseung bất ngờ kéo tay em lại khiến jaeyun giật mình
"tôi không ngờ em có thể ngoan đến vậy" heeseung nhìn em với ánh mắt đùa cợt, môi cong lên đầy ý trêu ghẹo
jaeyun ngơ người vài giây, mặt bắt đầu đỏ ửng
"hứ, tôi ngoan hay không thì kệ tôi, không cần anh nói." em phụng phịu quay đi, cố giấu khuôn mặt đang nóng bừng của mình.
heeseung nhướn mày, nhưng không nói gì thêm. hắn chỉ đứng đó, nhìn theo bóng lưng jaeyun, cảm thấy trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp mà chính hắn cũng không hiểu tại sao
__
"đi đứng kiểu gì đấy, mắt cậu để trưng à?"
em bị đàn em của heeseung trách mắng vì lỡ tay làm đổ tài liệu quan trọng. em ngại ngùng cúi đầu xin lỗi, nhưng người kia vẫn lớn giọng khiến jaeyun gần như bật khóc
"dám lớn tiếng với jaeyun? em ấy là của tao"
heeseung bước vào, ánh mắt sắc lạnh như lưỡi dao. không ai dám lên tiếng thêm lần nữa
sau lần đó, heeseung dặn em
"từ giờ, nếu có ai làm em khó chịu, nhớ gọi tôi. tôi sẽ không để bất kỳ ai làm tổn thương em đâu"
mỗi ngày trôi qua, mối quan hệ của họ càng trở nên rõ ràng. jaeyun vẫn ngượng ngùng trước những hành động quan tâm bất ngờ của hắn. nhưng em nhận ra, mình không thể ngăn trái tim đập nhanh mỗi khi nhìn thấy hắn.
một tối nọ, khi cả hai ngồi bên nhau ngắm sao trên sân thượng, jaeyun bất chợt lên tiếng
"heeseung... anh đã bao giờ yêu ai chưa?"
heeseung quay sang, nhìn sâu vào mắt em. hắn cười nhẹ
"có, nhưng đó là bí mật"
"vậy người đó là ai?" jaeyun nửa đùa nửa thật, nhưng trong lòng lại dấy lên sự tò mò.
heeseung không trả lời, chỉ xoa nhẹ đầu em rồi kéo jaeyun lại gần hơn
"ngốc, em không cần biết. chỉ cần biết rằng tôi đang rất hạnh phúc khi ở cạnh em"
__
sau một ngày dài heeseung bận họp với đàn em, jaeyun quyết định chuẩn bị bữa tối đặc biệt để cảm ơn hắn. em dành cả buổi chiều trong bếp, làm món ăn hắn thích nhất
khi heeseung về, hắn ngạc nhiên khi thấy bàn ăn được bày biện đẹp mắt, cùng với hình ảnh jaeyun trong tạp dề
"em định quyến rũ tôi bằng bữa tối này à?" heeseung trêu em
jaeyun đỏ mặt, bối rối cầm dao nĩa
"đồ đáng ghét, không ăn thì thôi"
nhưng heeseung không để jaeyun chạy thoát. hắn kéo em lại, cúi xuống thì thầm
"thật ra, tôi đã thích em từ lần đầu gặp em ở sân nhà đó. em không chỉ là người trả nợ cho gia đình, mà còn là người khiến tôi thay đổi. jaeyun, tôi yêu em"
jaeyun tròn mắt nhìn hắn. em không ngờ những lời ấy lại phát ra từ một người lạnh lùng, luôn che giấu cảm xúc như anh
"anh nói thật ạ? hay chỉ đang trêu em?"
thay vì trả lời, heeseung nhẹ nhàng nâng mặt jaeyun lên, đặt một nụ hôn ngọt ngào lên môi em. nụ hôn ấy như muốn chứng minh rằng tất cả những gì hắn nói đều là sự thật
jaeyun như bị đóng băng tại chỗ. nụ hôn của heeseung không vội vã, không ép buộc, nhưng lại mang theo sự chiếm hữu rõ rệt. đôi môi hắn chạm vào môi em, nhẹ nhàng như muốn truyền tải tất cả những cảm xúc mà hắn luôn giấu kín. tim em đập loạn nhịp, hơi thở gấp gáp. jaeyun chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trải qua cảm giác này với một người như heeseung. khi hắn buông jaeyun ra, ánh mắt đen sâu thẩm của hắn nhìn em chăm chú, như muốn khắc ghi hình ảnh em vào tâm trí
"em vẫn nghĩ tôi đang đùa à?"
hắn hỏi, giọng trầm ẩm nhưng đầy ý tứ
em lắc đầu, môi run run "không... nhưng anh..."
không để em nói hết câu, heeseung cúi xuống, đặt thêm một nụ hôn nữa, lần này sâu hơn, mạnh mẽ hơn. tay hắn nhẹ nhàng ôm lấy eo em, kéo em sát vào cơ thể mình. jaeyun ngả đầu ra sau, cảm nhận sự đụng chạm từ hắn, từ những ngón tay vuốt ve dọc sống lưng em cho đến hơi ẩm lan tỏa từ bờ môi
"jaeyun, tôi không thể kiềm chế được nữa" giọng anh khàn đi, đầy khao khát, khi rời khỏi đôi môi đỏ mọng của em. jaeyun thở hổn hển, khuôn mặt đỏ bừng
"heeseung... chúng ta..."
"không sao đâu, tôi sẽ dừng lại nếu em không muốn"
hắn thì thầm bên tai, giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại khiến cơ thể em run lên
nhưng thay vì trả lời, em chỉ khẽ nhắm mắt lại, một sự đồng ý không lời. heeseung mỉm cười, cúi xuống ôm lấy jaeyun, nhấc bổng em lên một cách dễ dàng. hắn bế em vào phòng, đặt em xuống giường một cách nhẹ nhàng, như thể jaeyun là thứ gì đó quý giá nhất mà hắn từng có. khi cơ thể họ gần kề, hắn bắt đầu rải những nụ hôn nhẹ lên cổ em, tay hắn di chuyển khắp cơ thể em, cảm nhận sự mềm mại từ làn da mịn màng của em. jaeyun cắn môi, cố không phát ra tiếng, nhưng cảm giác từ sự đụng chạm của heeseung khiến em khó mà kiềm chế
"đừng cắn môi như thế, em sẽ làm mình đau đấy"
heeseung thì thầm, kéo tay em xuống
"nào, để tôi nghe giọng của em"
jaeyun đỏ mặt, nhưng tiếng thở khế của em dần biến thành những âm thanh run rẩy mỗi khi hắn chạm vào em
heeseung nghiêng người, ánh mắt như muốn nuốt trọn lấy jaeyun đang nằm gọn dưới thân mình. hắn khẽ lướt ngón tay lên má em, ánh mắt dịu dàng nhưng vẫn lộ rõ nét khao khát
"jaeyun, em có biết từ lần đầu nhìn thấy em, tôi đã không thể rời mắt được không?"
giọng hắn khàn khàn, hơi thở ẩm áp phả vào tai em, khiến cả cơ thể jaeyun run nhẹ. jaeyun mím môi, không dám nhìn thẳng vào hắn, nhưng lại không thể che giấu đôi má đỏ ửng
"anh đừng nói như thế... em sẽ nghĩ là anh đang đùa thật đấy."
"đùa?" heeseung nhướn mày, nở một nụ cười nửa miệng đầy quyến rũ. "tôi sẽ chứng minh cho em thấy, mọi thứ tôi làm với em đều là thật"
không đợi jaeyun phản ứng, hắn cúi xuống, phủ lên môi em một nụ hôn nữa, lần này sâu và mãnh liệt hơn. heeseung không để lại bất kỳ khoảng trống nào giữa hai người, như thể muốn hòa quyện vào hơi thở của jaeyun. cánh tay mạnh mẽ của hắn luồn qua eo em, kéo em sát vào mình hơn nữa
"người em mềm và thơm và như em bé vậy đó, jaeyun biết không? làm tôi phát nghiện"
jaeyun thở dốc, đôi mắt long lanh nhìn lên hắn
"heeseung..thật sự thích em như vậy sao..?"
"không phải thích" heeseung thì thầm, tay khẽ luồn vào mái tóc mềm của em. "là yêu" lời nói ấy khiến tim jaeyun đập mạnh đến mức em nghĩ mình sẽ ngất đi. nhưng sự dịu dàng trong cách hắn vuốt ve, trong ánh mắt chân thành ấy, khiến em không thể nào nghi ngờ. heeseung từ tốn hôn xuống cổ em, để lại những dấu hôn nhạt, như muốn khẳng định sự thuộc về giữa họ. mỗi lần môi hắn chạm vào da em, jaeyun lại khẽ rên lên, tay bấu chặt vào vai hắn, không biết phải làm gì với cảm xúc dâng trào trong lòng
em chủ động gỡ từng cúc áo của mình trước sự ngỡ ngàng của người đàn ông trước mặt
"sao thế, tôi không ép em làm với tôi đâu. tôi chỉ cần ôm và hôn em là đủ rồi"
em ngại ngùng choàng tay qua cổ hắn thì thầm "em..em muốn..heeseung mau cho bé đi"
ôi em ơi, em nghĩ heeseung có thể từ chối hả?
hắn hôn tai jaeyun, liếm rồi mút mát, em nhỏ rụt cổ lại thì hắn chặn lại hôn tiếp mặc em run lẩy bẩy
"ưm...a...anh ơi"
giọng em ngọt lịm rên rỉ kêu hắn, heeseung càng bạo hơn, càng muốn bắt nạt em hơn
"ơi, bé muốn tôi giúp gì à" hai tay xoa xoa eo nhỏ của em, trêu chọc hỏi
"heeseung ah...c-cái này..vào trong..đi mà" em biết hắn trêu chọc mình nhưng vẫn không biết làm gì hơn ngoài việc thuận ý hắn mà cầu xin
"hả, là cái gì? tôi không hiểu, em phải nói rõ chứ"
hắn quá đáng, ép người quá đáng
"hức...anh cho vào em đi..." em uất ức, giương mắt cún nhìn hắn
hắn ngừng trêu em, không chần chừ mà đâm sâu vào trong em
"xin lỗi em, từ giờ tôi không kiềm được nữa đâu"
dứt câu, hắn cứ giã tùy tiện vào trong em, jaeyun khóc nức nở, bàn tay nhỏ của em dùng chút sức lực cuối cùng bám lấy ga giường để mình không văng đi sau từng cú thúc mạnh bạo từ hắn. hắn không biết thương hoa tiếc ngọc mà tàn bạo khiến em cảm giác như mình sẽ bị đụ đến mất trí, tiếng va chạm từ cơ thể ngày một lớn vang khắp căn phòng ngủ to lớn của hắn
"chịu...hức...chịu...không...không....a..nổi..hic..."
"anh..hức..ơi..chậm lại"
hắn giả điếc, tay siết chặt lấy eo nhỏ của em, dập nhanh như vũ bão, làm cho thân thể bé cứ nảy lên nảy xuống liên hồi, đầu tóc rủ rượi, nước mắt tèm lem trong đáng thương vô cùng
"ư...muốn bắn.."
sau hơn cả chục phút và hàng trăm cú thúc, cuối cùng hắn cũng sắp đạt giới hạn lại còn nghe em nỉ non như vậy hắn có chút nôn nao trong lòng. jaeyun bị đụ đến mềm nhũn người, cố ý siết chặt bên trong khiến hắn mau mau bắn để được nghỉ ngơi. hắn bắt đầu đâm nhanh dữ dội vài chục cú rồi bắn đầy bên trong em khiến jaeyun run rẩy mãnh liệt
sau khi bắn xong, hắn buông eo nhỏ ra làm em mất điểm tựa trượt xuống đệm, hắn ngắm cơ thể xinh đẹp ấy còn tự cảm thán những vết tích mình đặt trên cơ thể em. cả gáy, eo và mông đều có dấu vết của anh, tinh dịch của hắn ra bên trong cũng đang rỉ ra nhiễu xuống ga giường
__
cạn tinh lực r ae
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro