scene 4 - take 3
Namjoon thích Yoongi.
Namjoon thích Yoongi từ khi cả hai chỉ là những cậu học sinh phổ thông xốc nổi.
Chỉ vào một buổi chiều nọ, nắng dát vàng trên những phiến lá xanh thẳm của tự nhiên, hắn ở đấy, đâm toạc hết sự xinh đẹp của vạn vật. Hắn ngạo mạn mà lấn át hết đi những sự nổi bật của thiên nhiên, hắn xuất hiện trong tầm mắt của em, trong hình hài khoẻ khoắn của một thiếu niên mười bảy, khiến em ngay tắp lự mà rơi vào cuồng si.
Em thích hắn, là dùng cả thanh xuân ngây ngô để yêu thích hắn. Em còn nhớ rõ ngày mà em biết hắn và em cùng sống chung một toà chung cư. Em đã luôn về sau hắn mười lăm phút, đi phía sau hắn, tham lam ngắm nhìn bóng lưng của hắn, ảo vọng rằng hắn sẽ quay lại và cười với em.
Em chỉ mong một nụ cười. Em không mong một tình yêu đôi lứa đẹp tuyệt diệu với kết thúc viên mãn như truyện cổ tích. Vì em là ai cơ chứ ? Em chỉ là nạn nhân của một trường hợp bạo lực học đường, không đủ dũng khí để lên tiếng cho bản thân, không đủ xinh đẹp để đến cùng hắn bắt chuyện.
Em hèn nhát mà thích hắn, mất thêm vài tháng nữa để biến thích thành yêu. Còn hắn, chỉ mất năm phút để khiến em nhớ mong, cũng chỉ mất một giây để biến mất khỏi cuộc đời em.
Em vẫn nhớ như in ngày hôm ấy. Em chờ đợi hắn đến khi chiều đã ngả tối. Một mình trở về trên con đường tối đèn, chẳng ai hay đi qua và cũng chẳng ai đủ thời giờ để để ý đến một thằng nhóc run run bờ vai, thút thít vì tình yêu của nó đã không từ mà biệt.
Căn nhà của hắn đã không còn sáng kể từ ngày hôm ấy, hắn cũng theo gió mà trôi tuột khỏi tầm mắt em.
Những gì em có cho những năm tiếp theo chỉ là những mảng ký ức rời rạc đầy chắp vá. Em không còn mục đích để tiếp tục chuyện nhớ nhung, em chỉ có thể lấy công việc để lấn át đi một tình cảm nguội lạnh.
Một ngày nọ, em đến trước cửa nhà hắn. Em chỉ đến và đứng ở đấy, nói ra những tâm sự của em. Một chút hèn nhát biến thành một chút lén lút, cần thêm một đoạn thời gian, xúc tác bởi tình cảm đơn phương nhiều năm, biến thành thói quen. Năm phút mỗi ngày, em đến kể cho ngôi nhà từng là nơi hắn ở, kể về ngày của em, và luôn kết thúc bằng em nhớ hắn thật nhiều.
Em nhớ hắn, hằng đêm nhớ hắn. Có lẽ hắn là điều xinh đẹp duy nhất từng xuất hiện trong cuộc đời u tối của em. Có lẽ vì thế mà em thương nhớ hắn lâu như vậy, lâu đến nỗi em không thể mở lòng thêm một lần nữa.
Hắn trở thành ngưỡng vọng xa vời với em, em dùng để âu yếm lấy năm mười sáu ngốc nghếch, năm mười sáu đẹp nhất của em.
Và rồi em thấy hắn xuất hiện trên mặt báo. Sẽ thật kì lạ, nhưng tờ báo ấy, em đã đóng khung và dán trên tường nhà.
Hắn đã thay đổi thật nhiều. Không còn nét ngây ngô của thuở thiếu niên nữa, hắn đã chững chạc hơn, trưởng thành hơn, đẹp mắt đến đau đớn. Hắn sáng chói trên đỉnh của toà nhà hắn tự thành lập, hắn đứng trên vạn người. Còn em, trở thành một trong hàng vạn ấy, ngẩng đầu ngắm nhìn hắn.
Không hiểu là ai đã sai khiến em, ai đã xúi giục em, để em có đủ dũng khí nộp hồ sơ vào tập đoàn của hắn. Em chỉ mong được nhận vào vị trí nhỏ trong một tập thể lớn, có thể ngắm nhìn hắn ở cự ly gần. Em không nghĩ hắn sẽ là người duyệt hồ sơ xin việc, em chỉ nghĩ mọi tập đoàn sẽ có một phòng ban riêng để tuyển nhân sự.
Em chưa bao giờ nghĩ em sẽ được ở gần hắn như vậy. Em chưa bao giờ dám mơ rằng em sẽ được trở thành thư ký của hắn ...
... tận ba năm.
---
Hôm nay Yoongi tan ca trễ hơn mọi ngày. Hắn vừa đi ra đến cửa đã thấy Namjoon đang ngủ quên trên bàn, với những ly cà phê rỗng vẫn đang chất mỗi lúc một cao.
Thở dài, hắn định gọi người này dậy lại phát hiện có điều gì đó không đúng. Không khí trở nên ngọt hơn mọi ngày và hình như Namjoon đang thở rất gấp. Mặt em đỏ dần và pheromone liên tục phóng ra mỗi lúc một dày đặc. Không mất nhiều thời gian để một Alpha nhận ra dấu hiệu của kỳ phát tình, Yoongi chỉ đành nín thở mà vội vàng mang Namjoon về nhà, trước khi mọi việc tệ hơn, trước khu hắn mất kiểm soát.
Omega vào kỳ phát tình trở nên mềm mại hơn bình thường. Tiếng thở dốc cùng mùi Mận chín ngọt lấp đầy không khí khiến một Alpha như hắn càng dễ mất bình tĩnh. Yoongi vốn không phải Alpha bình thường, hắn có gen trội của tận hai Alpha cấp cao nên những giác quan của hắn sẽ nhạy hơn chỉ số trung bình. Pheromone của hắn sẽ có khả năng thụ thai cho Omega cao hơn, khiến việc giải toả nhu cầu của hắn cũng khó khăn hơn những Alpha khác.
"Chết tiệt."
---
- Namjoon, thuốc ức chế em để ở đâu ?
- Tr-Trong ... trong ngăn kéo ở bàn.
Yoongi đặt Namjoon lên giường, luống cuống đến mức chân này vấp phải chân kia mà đi tìm thuốc. Đến khi đến đúng ngăn kéo lại phát hiện ra thuốc đã hết, chỉ còn cách đi mua, và hắn cần đi mua thật nhanh.
- Namjoon ah, bây giờ em chịu khó đợi một chút, anh đi mua thuốc về cho em được không ?
- Chủ tịch ... chủ tịch ...
- Ừ anh đây, anh đi mua thuốc cho em.
Namjoon dường như không đồng ý với hắn chút nào. Chẳng hiểu em lấy sức lực ở đâu mà có thể nhào vào lòng hắn cầu ôm, còn rỉ vào tai hắn một câu ám muội.
---
- Hưm ... ưm ... Hư đau ~
- Chịu khó một chút, sẽ nhanh thôi.
Răng nanh Alpha sắc bén cắn phập vào gáy của em, truyền theo dòng máu là pheromone mùi Gỗ đậm đặc lấp đầy cả căn phòng.
Yoongi liếm mút vết cắn trên gáy, đáy mắt ánh lên vẻ thương xót, nếu nhìn kĩ còn có thể thấy vẻ không vui. Phải. Yoongi bực. Bực dọc vì hắn chưa thể đường đường chính chính mà thổ lộ với người dưới thân, bực dọc vì lại có sự việc này xảy ra, bực dọc vì đây chỉ là vết đánh dấu tạm thời.
Hắn lấy tay che mắt em lại, trong khi tay kia mân mê yết hầu của em đến phát nghiện. Hắn muốn hạ lưu mà đè em trên giường của em, làm em đến mức em chỉ có thể rên tên hắn, hắn muốn chiếm hữu em. Tuy nhiên, hắn không thể. Hắn chưa biết tình cảm của đối phương, và ...
- Ngày mai khi em thức dậy, em hẳn sẽ hối hận lắm. Tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm với em. Chỉ là tôi thích em, nhưng giờ chưa phải thời điểm thích hợp để thổ lộ.
Khi hắn còn chưa kịp dứt câu, người kia đã bất tỉnh. Câu "tôi thích em" kia, vạn vật đều nghe rõ, chỉ người trong cuộc vẫn không kịp nghe.
---
- Có chuyện gì sao Namjoon ?
- Ch-Chủ tịch ... hôn thê của chủ tịch đến rồi ạ.
- Hôn thê ?
Namjoon cúp máy, rụt rè nhìn người đứng trước mặt.
"Thật sự rất xứng đôi với anh, Chủ tịch Min. Kim Namjoon, mày vẫn nên chỉ là người đơn phương muộn màng thôi."
---
- Nam-
- Yoongieeeeeeee ~
Yoongi vội vàng lao ra từ thang máy đến trước bàn làm việc của Namjoon. Hắn không hiểu, hắn vốn không xem trọng ai ngoại trừ em, vậy thì "hôn thê" mà em nói từ đâu xuất hiện ?
Khi hắn chưa kịp dứt tiếng gọi, từ xa đã nhão nhoét một tiếng gọi tên của phái nữ, theo sau là thân hình đầy đặn của nữ nhân, khoác lên mình chiếc đầm đỏ bó sát cùng mái tóc bồng bềnh đang cố che đi cặp ngực quá khổ.
- Xin chào tiểu thư họ Ma.
- Tiểu thư gì chứ ! Rõ ràng đã đính hôn với nhau rồi mà anh còn khách sáo với em như vậy sao ?
Nữ nhân õng ẹo sà vào người hắn, dùng đôi ngực cọ vào tay hắn, ý muốn cho vị thư ký Kim kia biết ai mới là đôi phu phu thê thê.
Namjoon nhìn đôi nam nữ mà tim quặn lại. Em vốn đã có thể lực rất kém, cùng với kỳ phát tình còn chưa kết thúc, nhưng bản tính cứng đầu khiến em vẫn mong muốn có thể được nhìn thấy hắn, dù chỉ là nhìn trộm cũng được. Chẳng ngờ hôm nay em lại có thêm cả cơ hội được biết vị phu nhân tương lai của tập đoàn, chẳng biết nên vui vì hắn đã tìm được ai đó chăm sóc, hay nên buồn vì tình cảm của em nên kết thúc rồi.
Yoongi nhìn Namjoon. Tâm trạng phức tạp.
---
- Tiểu thưa Ma, mời cô vào phòng để tiện nói chuyện riêng.
- Dạ ~
- Thư ký Kim ...
- Dạ vâng, tôi sẽ đi chuẩn bị.
Khi Yoongi chưa kịp dứt lời thì người kia đã vội vàng đi mất.
---
- Tiểu thư Ma, tôi và cô đã đính hôn khi nào ?
- Yoongie không nhớ sao ? Khi em còn nhỏ, đã có lần anh đến nhà em dùng bữa với ông, anh đã hứa sẽ cưới em khi em lớn.
- Tôi có thể khẳng định với cô rằng tôi chưa bao giờ nói vậy.
- Có ! Em nhớ rất rõ, lúc ấy anh mặc bộ vest đen thật ngầu, anh còn đeo tai nghe một bên, anh còn đeo găng tay nữa.
- Tiểu thư Ma, cô chắc chắn chứ ?
- Có mà ! Em chắc mà !
- Tiểu thư Ma, người cô miêu tả, người đã hứa với cô, là vệ sĩ của tôi.
- Không phải !! Rõ ràng là anh, anh còn nói là: "Anh, John Peterson, sẽ cưới em khi em lớn". Chính anh đã nói thế mà !!!
- Tiểu thư Ma.
Min Yoongi đã mất kiên nhẫn với cô tiểu thư lắm lời này, trực tiếp dùng hành động mà cho cô ta xem bảng tên và chức vụ đặt trên bàn làm việc của mình.
- Tôi tên Min Yoongi, tôi không dùng tên Tiếng Anh. John Peterson mà cô nói, là vệ sĩ của tôi. Anh ta ở tầng mười lăm, mời cô đi cho.
- Không ! Vậy không cần đính hôn với John, em đính hôn với anh !
- Xin lỗi cô, tôi có người nhà rồi.
- Nói dối !
Khi cô tiểu thư còn đang giở thói hống hách thì Namjoon đã bước vào phòng cùng khay trà và bánh được chuẩn bị sẵn.
Yoongi nhìn thấy em, trực tiếp chớp lấy thời cơ mà gọi người đến phía bên mình.
- Namjoon ah !
- Dạ ?
Namjoon tưởng Chủ tịch sẽ có dặn dò cho mình, dù đau lòng những vẫn phải tỏ ra bản thân thật chuyên nghiệp. Khi em vừa tiến đến, eo của em đã rơi vào cánh tay rắn rỏi của Yoongi, cùng giọng nói trầm thấp vang lên bên tai.
- Người nhà tôi đây. Kim Namjoon, chào tiểu thư Ma đi em.
Namjoon vẫn chưa hiểu hết sự việc, nhưng Chủ tịch đã dặn thì em vẫn sẽ nghe lời, vô cùng tự nhiên mà phối hợp cùng hắn diễn xuất, kính cẩn mà chào hỏi.
- Xin chào tiểu thư Ma, tôi là Kim Namjoon, là người nhà của Chủ tịch.
- N-Nói dối !!!
- Tiểu thư Ma, cô không tin cũng không sao, chúng tôi tin là được. Tiện đây tôi xin gửi cho ông cô một thông báo, nhờ cô chuyển giúp: Tập đoàn của tôi sẽ không tài trợ dự án hiện tại của công ty Ma nữa. Chút nữa người nhà tôi đây sẽ chuyển thông tin đến cho giám đốc bên công ty.
Cô tiểu thư họ Ma kia nghe đến đây đã mặt cắt không còn một giọt máu. Khi cô ta còn chưa kịp hoàn hồn thì Yoongi đã tiếp lời.
- John, tiễn hôn thê của cậu về này.
- Hôn thê ? Vâng, thưa Chủ tịch.
Vị tên John kia bất ngờ khi nghe được hai từ "hôn thê", nhưng Chủ tịch đã dặn như vậy thì anh ta không muốn làm trái lệnh.
Cuối cùng, cô tiểu thư họ Ma kia đã được gặp lại vị hôn phu mà cô ta hằng đêm mong ngóng, còn vị John thì được lần đầu tiên trải nghiệm thế nào là mạnh tay với loại phụ nữ anh ta căm ghét nhất.
---
Namjoon nhìn theo vị tiểu thư kia đã rời đi, trong lòng không khỏi nhẹ nhõm khi biết cô ấy không phải là vị hôn thê. Là "nhẹ nhõm", không phải "vui vẻ". Em biết rồi sẽ có ngày hắn phải lập gia đình, nên vui vẻ cũng chẳng đáng là bao.
Khẽ thở dài, Namjoon định dọn dẹp chỗ bánh đã mang vào và rời phòng, nhưng giờ đây em mới phát hiện, cánh tay rắn chắc kia từ lúc cô tiểu thư rời đi vẫn chưa rời đi, dường như ... mỗi lúc một siết chặt hơn ?
- Ch-Chủ tịch ?
- Hửm ?
- Chủ tịch không bận gì ạ ?
- Em là thư ký của tôi mà, em hẳn phải biết chứ ?
- D-Dạ chiều nay có cuộc họp hằng ngày, để tôi đi lấy tài liệu cho Chủ tịch.
Em kiếm cớ muốn rời đi, nhưng cánh tay kia đã giữ em lại.
- Ch-Chủ tịch ?
- Hửm ?
- Tôi xin phép đi chuẩn bị tài liệu ạ.
- Ừ.
- Chủ tịch ?
- Hửm ?
- Tiểu thư Ma đã không còn ở đây nữa, Chủ tịch không cần phải giả vờ nữa đâu ạ.
- Ai nói với em tôi giả vờ ?
Yoongi kéo em đến phòng bí mật. Khi cả hai vừa vào phòng thì hắn đã đè em lên cửa.
- Nếu tôi nói tôi không muốn giả vờ nữa, tôi muốn em làm người nhà của tôi thì em có đồng ý hay không ?
- Chủ tịch ...
- Chuyện lần trước em phát tình, tại sao em không tìm tôi nói rõ ?
Namjoon bất ngờ. Em vốn dĩ còn nhớ rất rõ hôm ấy, em không nghĩ hắn sẽ nhớ, em nghĩ đấy chỉ là một giấc mơ, em ... không có dũng khí để cùng hắn đối chất.
- Tôi ... tôi ...
- Hôm ấy tôi giúp em đánh dấu tạm thời, còn dặn dò em vài câu. Cứ cho là em không nhớ, tôi có thể nhắc lại cho em nhớ. Khi em thức dậy, nếu em hối hận, tôi sẵn sàng cùng em chịu trách nhiệm. Tôi thích em, giờ thì đã thích hợp để thổ lộ rồi.
Đầu Namjoon như bị ai dùng chuông gõ mạnh vào, ong ong mà không thể lắng nghe hết, cứ như vậy mà trân trân nhìn hắn.
- Namjoon, xin lỗi em, tôi đã tự ý tra cứu thông tin của em trước. Chắc em không biết, tôi và em là tiền bối - hậu bối cùng trường phổ thông. Trùng hợp thay, em và tôi cùng sống chung toà nhà ch-
- Tôi biết.
- Em nói sao ?
- Chủ tịch, tôi biết. Tôi biết anh là tiền bối của tôi. Tôi biết anh từng sống chung toà nhà chung cư với tôi. Tôi biết. Chủ tịch, tôi không biết anh là đang đùa giỡn với tôi hay với mục đích riêng của anh, nhưng tôi chỉ muốn ... ừm .... tôi thích anh. Tôi thích Chủ tịch, thật lâu trước đây đã thích Chủ tịch. Anh ... Anh là kỷ niệm đơn phương cấp Ba duy nhất và đẹp nhất mà tôi có. Chủ tịch, tôi không biết anh có ý định gì, chỉ là tôi muốn cùng anh nói rõ. Xin lỗi Chủ tịch.
Namjoon xoay người muốn rời đi. Em không muốn nghe câu trả lời của hắn. Dù là gì, em không dám đối mặt. Em hèn nhát, phải, em hèn nhát nên em mong có thể giữ mối tình này cho riêng mình.
Tuy nhiên, trời phụ lòng em. Namjoon muốn rời đi nhưng em không biết cách mở cửa.
- Em thật ích kỷ.
"Đến rồi. Namjoon ah, ngày mày sợ nhất, đã đến rồi."
- Em thật ích kỷ. Em thổ lộ rồi, em còn chưa hỏi cảm nhận của tôi mà đã xin lỗi, em còn muốn rời đi. Em ích kỷ. Em không muốn lắng nghe câu trả lời của tôi sao ?
- Th-Thật xin lỗi, Chủ tịch.
- Tôi không cần lời xin lỗi.
Yoongi tức giận xoay người em lại, kéo em vào nụ hôn sâu. Bờ môi đã sớm bị cắn nát của Namjoon được chiếc lưỡi ranh ma của Yoongi vỗ về bằng những lần âu yếm nhẹ nhàng. Nhưng bản chất thống trị của Alpha đã không thể kiềm chế lâu hơn, lát sau môi em đã bật máu bởi những lần cắn day của hắn.
- Ưm haaaa ~
Một tay hắn xoa đến vết đánh dấu lần trước mà ấn mạnh lên, tay còn lại đã mò vào trong áo em tự lúc nào. Bàn tay thô ráp tìm đến hai nhũ hoa đang dựng lên sau lớp áo, hắn nhẹ nhàng chơi đùa cùng chúng, gợi ra từ em một vài tiếng nỉ non.
- Ưm hừm ...
- Kim Namjoon. Tôi thích em. Tôi yêu em. Đây là cảm nhận của tôi. Nếu em đã nói em thích tôi, nghĩa là chúng ta đôi bên đều có tình cảm. Em là của tôi.
Hắn vừa dứt lời, em đã nức nở mà ngã vào vòng tay của hắn.
- Chủ tịch, xin Chủ tịch đừng đùa giỡn như vậy. Lòng người đều là thịt, chịu được đau khổ một lần, lần hai sẽ càng khó khăn.
- Phải nói làm sao em mới tin tình cảm của tôi ?
- Chủ tịch, Chủ tịch quá hoàn hảo. Tôi không là ai, dù Chủ tịch có thích tôi thật thì nghe cũng quá phi lý.
- Được, em không tin thì tôi sẽ có cách khiến em tin.
---
- Nghhh .. nghhh Ch-Chủ tịch, chỗ đấy bẩn lắm.
- Chỉ cần là của em thì đều không có gì bẩn.
Yoongi tham lam liếm mút lấy hậu huyệt của em, vô cùng thoả mãn mà nắn bóp hai cánh mông hắn mơ từng đêm.
- Ch-Chủ tịch ... Thật kì quái ! Nghhhhh !!
- Tôi đã thủ dâm thật nhiều mỗi lần nghĩ đến cặp mông này sẽ thuộc về tôi. Tôi sẽ khiến em chỉ có thể lên đỉnh khi tôi chơi em. Em phải là của tôi.
Yoongi mạnh bạo phả pheromone ra khắp phòng khiến Omega như Namjoon dễ dàng bị hạ gục. Em rơi vào kỳ phát tình một lần nữa dù kỳ trước vẫn chưa kết thúc.
- Ch-Chủ tịch ... Chủ tịch ...
Yoongi ngay lập tức cảm giác được người dưới thân đang nóng lên, gương mặt em đỏ dần và rõ ràng em đã phát tình. Hắn ngửi được hương Mận nồng nàn hoà cùng mùi Gỗ của hắn khiến căn phòng ngập ngụa mùi Gỗ Mận quyến rũ.
- Em muốn tôi đâm vào sao ? Vậy nói dễ nghe một chút.
Chẳng biết em lấy dũng khí ở đâu mà có thể khiến Yoongi đã chết đứng khi thấy hành động tiếp theo. Namjoon banh hậu huyệt ra, để lộ bên trong đang róc rách rỉ ra thứ nước khiến người khác đỏ mặt, em nũng nịu vòi hắn.
- Hiong, cầu anh đâm thứ to lớn của anh vào sâu bên trong em ~
- Chết tiệt, muốn lấy mạng tôi đây mà.
- Aaaaaah ... urghh ~
- Bên trong em chặt quá.
- Sướng quá đi. Sướng chết mất.
Yoongi sau một lúc đã đẩy vào tận cùng bên trong em dòng tinh dịch nóng hổi, đồng thời cũng đánh dấu vĩnh viễn cả hai là của nhau. Namjoon lần đầu tiên tiếp xúc với khoái cảm to lớn như vậy, chẳng mất bao lâu đã ngất đi khi đang bắn ra.
- Em là của tôi, Kim Namjoon.
---
Khi em thức dậy đã là chuyện của ngày hôm sau. Nhìn xung quanh, em phát hiện ra nơi này không còn là căn phòng ở chỗ làm nữa. Đây có vẻ là phòng của hắn, vẫn đi theo trường phái nội thất tối giản tạo cảm giác mạnh mẽ của nam Alpha.
Namjoon dụi mắt định đứng dậy. Bây giờ em mới phát hiện bản thân đang nằm trong vòng tay của ai kia. Người em thầm thương suốt chín năm, giờ đây đang thật sự nằm bên cạnh em mà say giấc.
Khẽ vuốt nhẹ sống mũi của người kia, em hôn lên trán hắn cùng một lời thủ thỉ nhỏ.
- Mọi thứ đến như một giấc mơ vậy. Nhưng cơn mơ nào cũng phải tỉnh giấc, vậy nên đã đến lúc em rời đi rồi. Chúc anh một đời bình an.
Em đưa tay khẽ vuốt tóc hắn, không ngờ tay đã bị ai kia nắm chặt lại đặt lên tim hắn.
- Em có gan đi thì phải có gan chịu trừng phạt của anh. Tim anh đập lớn như vậy là vì em, không phải cứ muốn thì sẽ đi được.
- Ch-Chủ tịch ?
- Em vừa gọi gì ?
- Hiong ...
- Hửm ?
- Em làm anh thức sao ạ ?
- Ừm, em ngủ quá ngoan nên anh không thể ngủ ngon được. Người trong mộng nằm trong lòng mình, ai có thể ngủ ngon được ?
- Anh ... thức từ khi nào ạ ?
- Thức từ trước khi em thức. Em yên tâm, anh đều nghe rõ những gì em nói.
Namjoon bị ghẹo cho đỏ mặt, chưa kịp phản bác đã phát hiện bàn tay hư hỏng của ai đó đang sờ soạng hai cánh mông của bản thân, còn ai kia không rảnh để trả lời nữa, vì hắn đang bận ăn nhũ hoa của em mất rồi.
---
Tác giả kéo rèm, xin đừng tò mò.
---
- Em đi được không ?
- Da-Dạ được.
Yoongi thấy người của hắn đau đớn mà vẫn cố bước, xót không tả nổi mà bế người ta xuống bếp. Omega sau khi phát tình và được đánh dấu cực kỳ bám dính lấy Alpha. Chính vì thế mà giờ có cảnh Namjoon rụt rè vùi mặt vào hõm cổ chủ tịch nhà em mà ngửi lấy ngửi để hương pheromone của cả hai.
Yoongi thì không cần nói, vô cùng hưởng thụ sự ỷ lại này, vui vẻ để mặc em ôm lấy mình, còn bản thân thì tất bật đi tìm nguyên liệu nấu cháo cho em.
Trên người đeo một chú bé con như thế thì dù rất thích nhưng Yoongi sợ em sẽ bị thương khi hắn nấu, nên vị tài cao đức cũng cao kia đành nhỏ nhẹ dỗ dành em.
- Bây giờ ôm không tiện, anh nấu ăn thì em sẽ bị thương mất. Bây giờ nắm tay được không ? À nắm tay thì sao anh cắt đồ ăn được, sao bây giờ ?
Vị thư ký trầm ngâm.
Vị quản gia đã đi theo nhà hắn từ thuở hắn còn ẵm ngửa, khi bước vào phòng bếp lại một phen suýt thì bất tỉnh nhân sự.
Vị chủ tịch sống không để ai vào mắt này, vậy mà đang tự nấu ăn, còn là nấu ăn cho người khác.
Vị thư ký kia không những không cần động tay, mà giờ đây còn đang xỏ ngón tay vào đỉa quần của vị chủ tịch, sắc mặt ngoài uỷ khuất thì cũng chỉ còn uỷ khuất. Ấy vậy mà vị chủ tịch không phiền lòng, ngược lại còn nuông chiều để vị thư ký kia tuỳ ý. Đáy mắt chiều chuộng nhìn vị thư ký, đôi khi không nhịn được lại hôn chóc chóc lên mặt người ta.
- Anh ơi ...
- Bé cưng đợi một chút, anh sẽ xong ngay đây.
Vị thư ký có vẻ rất thiếu cảm giác an toàn, cực kỳ bất an, đến mức đỏ gay cả mặt lên, ghé vào tai vị chủ tịch.
- Anh xã ...
- Khụ khụ.
Vị chủ tịch suýt nữa thì cắt phạm vào tay, còn đũng quần giờ đây đã cộm lên mảng lớn.
- Bé cưng.
Yoongi không nhịn được mà trấn an em, cố gắng giữ bình tĩnh để cả hai có được bữa ăn tạm xem là chỉn chu.
- Bé cưng, xong rồi.
Namjoon như robot nghe lệnh, nhanh chóng ngồi vào lòng ai kia chờ được đút ăn.
Vị quản gia kia nhẹ nhàng ho một tiếng để đánh dấu sự tồn tại của người thứ ba trong bếp.
- Quản gia Lee, đây là Kim Namjoon, là vợ cháu.
- Cháu chào cô ạ, cháu là Kim Namjoon.
Vị quản gia họ Lee nghe như vậy thì ngoài bất ngờ còn thấy vui mừng. Bà đã mong chủ tịch có một ai đó để chăm sóc, cuối cùng cũng đã tìm thấy rồi.
"Chà ! Đi ăn lẩu để ăn mừng thôi. Ông chủ, bà chủ ơi, già này sống được đến khi chủ tịch nhà ta có vợ rồi."
---
- Bé cưng, tại sao em lại đến trước cửa nhà cũ của anh mỗi ngày ?
- A-A-Anh ... Anh biết sao ạ ?
- Nhờ biết nên anh mới có thể nhớ em, có thể gặp vợ của anh mà.
- Em ... Em ... Em đã thích anh thật lâu, nên lâu dần tập thành thói quen, em đến đấy đ-để tâm sự và nói nhớ anh.
- Giờ em không cần đến đấy nữa, em đã có anh rồi.
- Anh xã ... Có chuyện này em giấu anh thật lâu ...
- Bé cưng đừng sợ, nếu em không muốn nói cũng không sao.
- Anh ... Anh cho em về nhà được không ạ ? Em về mới có thể lấy cho anh xem.
- Được, để anh đưa em về.
---
- Ơ ?
- Ừm, nhà em cách nhà anh chỉ hai tầng thôi. Bé cưng đã là hàng xóm của anh từ lâu rồi mà.
- Anh ...
- Ngoan, bé không khóc.
Namjoon đặt vào tay Yoongi một quyển sổ đã sờn gáy. Em xấu hổ chui vào lòng hắn, vùi mặt vào hõm cổ hắn không dám ngước nhìn, để mặt ai kia đọc lớn từng trang nhật ký thuở nhỏ của em.
Yoongi lật giở từng trang nhật ký như lật ra từng trang sách cuộc sống của em khi thiếu hắn, càng khiến hắn không thể kiềm chế mà yêu thương người này hơn, lại càng hiểu lý do vì sao ban đầu em lại không chịu tiếp nhận sự thật hắn thích em như vậy.
- Bé cưng, bây giờ em đã có anh rồi. Anh sẽ không để ai có cơ hội khiến em khóc nữa. Bé ngoan, ngẩng mặt anh xem.
Hắn nâng cằm em lên. Mặt ai kia giờ đây đã giàn giụa biết bao nhiêu nước mắt.
Yoongi xót đến mắt cũng đã rưng rưng, vô cùng cưng chiều mà hôn lấy người thương.
---
Chuyện kể ở tập đoàn nọ, có một vị chủ tịch. Vị chủ tịch lạm dụng chức quyền mà buộc vị thư ký riêng phải bỏ dở kế hoạch đang chỉnh sửa mà đến phòng chủ tịch để chủ tịch có thể chăm sóc sức khoẻ tinh thần cho thư ký. Quả là vị chủ tịch có tâm lại có cả tầm.
_ 06/04/2023 _ Jis _
_ 25/06/2024 _ Jis _
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro