Chương 79
Mới sáng sớm, Kuroko đã chuẩn bị ra ngoài, Midorima và Kise hiếu kì hỏi "Cậu đi đâu thế Kurokocchi?"
Kuroko vừa mang giày vừa trả lời "Tớ đưa Kyoshi-senpai đến bệnh viện"
Nghe đến Kuroko muốn đi riêng với người khác, sắc mặt Midorima và Kise đen xuống, Kise không tha tiến tới gần cậu, cạ cạ khuôn mặt điển trai vào cổ Kuroko nũng nịu "Tại sao Kurokocchi phải làm công việc này? Anh ta không thể tự đi sao? Huấn luyện viên các cậu đâu chứ?"
"Bác sĩ khoa chấn thương chỉnh hình là bạn thân của ba tớ. Nên tớ nhờ bác ấy khám giúp Kyoshi-senpai"
"Tớ cũng muốn đi"
"Hôm nay được nghỉ, ra ngoài chút hóng gió vậy" Midorima phía sau không được tự nhiên lên tiếng. Ngay cả Nigou cũng sủa vang mấy tiếng hưởng ứng
Kuroko bất đắc dĩ đồng ý, ba người một chó cùng nhau đến điểm hẹn. Kyoshi đã chờ sẵn từ sớm, hắn kinh ngạc khi thấy Midorima và Kise đi cạnh Kuroko. Khôi phục vẻ mặt ôn hòa thường ngày, Kyoshi đưa tay chào hỏi, anh không quên cười tươi vuốt ve đầu Nigou
Đến bệnh viện, Kyoshi được đưa vào phòng chụp hình và khám tổng quát. Bởi vì là bệnh viện lớn nên hiệu suất làm việc rất nhanh, chẳng mấy chốc bác sĩ đã cầm phiếu kết quả kiểm tra trên tay, ông có chút e ngại nhìn Kyoshi
"Bác sĩ cứ nói, tôi đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng" Kyoshi cười cười
Bác sĩ thở dài "Chắc cậu cũng hiểu rõ phần nào trạng huống của mình. Chân cậu đáng lý nếu phẫu thuật và trị liệu thích hợp sẽ hoàn toàn khôi phục. Tuy nhiên, cậu lại lựa chọn bỏ qua phẫu thuật tập phục hồi chức năng, cách này chỉ chữa trị nhất thời" ông ngừng vài giây tiếp tục "Cậu càng chơi bóng càng tích tụ vết thương, có lẽ cậu chỉ cầm cự được 1 năm thôi. Lời khuyên chân thành là cậu nên phẫu thuật ngay khi quá muộn"
"Không còn cách nào sao bác Satou?" Kuroko vội hỏi
Ông lắc đầu "Bác e rằng không có"
"Anh không sao đâu Kuroko" Kyoshi mỉm cười vỗ vai Kuroko, hắn xoay đầu nhìn ông Satou "Cảm ơn bác sĩ"
Bác Satou tốt bụng nhắc nhở "Tôi mong cậu suy nghĩ lại. Sau khi phẫu thuật cậu hoàn toàn có thể chơi bóng rổ như bình thường, đừng vì nhất thời ảnh hưởng cả tương lai phía trước"
Kyoshi gật đầu "Vâng ạ"
Bác Satou có việc nên đi trước, Kuroko không đành lòng nhìn Kyoshi. Midorima và Kise cũng tỏ vẻ đồng tình, họ đều công nhận và thán phục tài năng bóng rổ của Kyoshi. Nếu vì chấn thương Kyoshi không thể ra sân nữa thật sự rất đáng tiếc
"Mọi người không cần lo lắng, tôi không sao" Kyoshi đưa tay ra sau đầu cười cười, đây là việc hắn sớm đoán ra, hắn chỉ tiếc không thể cùng Seirin chơi hết 3 năm cao trung.
Bốn người mang theo tâm trạng khác nhau cùng rời khỏi bệnh viện, trên đường đi chẳng ai nói với ai câu nào, không khí trầm lặng lạ thường. Bỗng nhiên sự xuất hiện của một người khiến Midorima, Kise và Kyoshi cảnh giác hơn bao giờ hết
"Trùng hợp quá nhỉ Kyoshi" giọng điệu bỡn cợt vang lên khiến người nghe cảm thấy sởn cả da gà "Đừng căng thẳng thế chứ, tôi có làm gì cậu đâu nào"
"Hanamiya?" sắc mặt Kyoshi nghiêm túc hơn hẳn
"Woa đây chẳng phải Kise Ryota và Midorima Shintarou của thế hệ kỳ tích? Mọi người thân nhau quá nhỉ?" Hanamiya tiếp tục giở giọng trêu đùa
Midorima và Kise nhíu mày đề phòng.
"Sao mọi người căng thẳng quá vậy" Hanamiya cười nhếch mép nguy hiểm "Tôi cứ tưởng sau chấn thương lần ấy cậu phải bỏ chơi luôn chứ Kyoshi. Ngờ đâu vẫn có thể tiếp tục...thật kinh ngạc"
Kyoshi siết chặt hai tay thành nắm đấm.
Midorima cực ghét kẻ trước mặt, gã ta nguy hiểm hơn cái vẻ bề ngoài ấy khá nhiều. Một cầu thủ bóng rổ được đánh giá tài năng tuy nhiên gã ta lại lựa chọn bạo lực làm nền tảng cho chiến thắng. Bằng lý do nào đó, gã thành công lừa gạt trọng tài thực hiện các tiểu xảo hèn hạ
Teiko từng thi đấu với Hanamiya một lần, hôm đó Kuroko bị bệnh không tham gia nên cậu chưa biết về Hanamiya. Trong trận đó phải khó khăn lắm Teiko mới giành thắng lợi, thi xong cả đám thương tích đầy người, nặng nhất phải kể đến Aomine.
Kuroko cảm nhận được hơi thở Midorima và Kise thay đổi, cậu nghi hoặc nắm gấu áo họ lay lay "Có chuyện gì thế Midorima-kun, Kise-kun?"
"Không có gì" Midorima mắt sắc bén nhìn chằm chằm Hanamiya, tuy nhiên giọng điệu trả lời Kuroko nhẹ nhàng vô cùng
Bấy giờ Hanamiya mới chú ý tới Kuroko. Mâu quang nheo lại quan sát Kuroko, cậu ta chính là bóng ma thứ 6 trong truyền thuyết của thế hệ kỳ tích, rất thơm ngon a~
Kise và Midorima nghiêng người chắn trước Kuroko nhằm ngăn chặn ánh nhìn nham hiểm của Hanamiya
"Đã tìm thấy con mồi a~~, thật xinh đẹp và cũng rất mạnh mẽ" Hanamiya đã xem qua nhiều video thi đấu của Kuroko ở Seirin và Teiko, cậu ta không hổ với danh xưng bóng ma thoắt ẩn thoắt hiện. Sự hiện diện mờ nhạt đến mức ngay cả gã đều không cảm nhận được, ánh mắt băng lam kia mới xinh đẹp làm sao. Hanamiya không tự chủ liếm nhẹ vành môi, nụ cười mưu mô gian xảo
"Ahahaha thật thú vị" Hanamiya ngửa đầu cười to, xem bộ dáng Midorima, Kise và Kyoshi khẩn trương bảo vệ Kuroko càng làm hắn thích thú. Thêm một lý do đáng giá tiêu hủy a~~
"Hanamiya, tôi khuyên cậu nên dừng lại lối suy nghĩ lố bịch ấy đi" dù sao cả hai từng là đồng đội nên Kyoshi thực lòng khuyên nhủ
Hanamiya hừ lạnh chuyển đầu sang Kyoshi "Đừng nói mấy câu vô bổ đó để dạy đời người khác a Kyoshi. Cậu vẫn chẳng thay đổi, đáng ghét đến mức khiến người ta muốn hủy diệt"
"Trận đấu tới tôi sẽ không nhẹ tay đâu Kyoshi. Chuẩn bị tinh thần đi"
"Ý cậu là sao?"
Hanamiya bật cười trào phúng "Tôi nói quá rõ rồi ấy chứ. Lần tới không đơn giản chỉ một mình cậu đâu..." Hanamiya liếc mắt nhìn sang Kuroko vẫn còn ngơ ngác chưa rõ chuyện gì đang xảy ra
"Có Kyoshi Teppei này, cậu đừng mong thực hiện" Kyoshi cứng rắn tuyên bố, hắn sẽ dùng hết thảy sức lực bản thân bảo vệ đồng đội
"Vậy hãy thử xem...Hẹn gặp cậu tại trận đấu ngày mai...hahaha"
Nhìn bóng lưng Hanamiya đi xa, không khí càng thêm nặng nề. Kise lo lắng nắm vai Kuroko nói "Kurokocchi, trận đấu ngày mai không cần tham gia được chứ?"
Kuroko đầu đầy mờ mịt, cậu chưa rõ dụng ý Kise lắm, hắn vì sức khỏe cậu mà khẩn trương sao? Kuroko lắc đầu mỉm cười "Tớ khỏe lắm, mai thi đấu không vấn đề a"
"Không phải...ý tớ..." Kise không biết giải thích thế nào cho Kuroko hiểu. Tên Hanamiya kia rõ ràng đã ngắm đến Kuroko, nếu không sớm ngăn cản hắn thật sự không biết sẽ có chuyện gì xảy ra với cậu. Hanamiya Makoto là kẻ cực kỳ nguy hiểm, gã tuyệt đối không từ thủ đoạn để đạt được mục đích
"Kuroko cậu nên cẩn thận tên vừa rồi. Hắn rất nham hiểm...tôi sợ"
"Tớ biết, tớ sẽ cẩn thận" Kuroko vỗ vai Midorima và Kise trấn an
Kyoshi thấy thế bèn lên tiếng "Các cậu yên tâm, tôi sẽ bảo vệ Kuroko. Nhất định không cho Hanamiya tổn hại đến Kuroko và mọi người một sợi tóc"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro