Ngày dài

-Oc

___________

"Nơi tôi cần là vòng tay em"

Naib mệt mỏi,thực sự mệt mỏi.

Trận đấu với vai trò là một người giải cứu khiến anh kiệt quệ.Cứu người không phải là một chuyện dễ dàng,cơ thể anh nhức nhối,âm ỷ sau từng vết chém sắc lẹm của người thợ săn,nhỏ từng giọt máu thấm qua lớp băng trắng ngả đỏ.Anh tặc lưỡi,lờ đờ bước vào căn phòng đầy mấy thiết bị nhỏ của người thương.Không nói không rằng ôm lấy Luca từ phía sau,vùi mặt vào bộ tóc nâu gọn gàng của cậu.

Luca ngạc nhiên quay sang nhìn anh,đặt cái cờ lê xuống sàn mà quan tâm hỏi:

-"Naib,sao vậy-?"

-"Ngồi im"

Naib thẳng thừng nói,vòng tay siết chặt lấy người yêu.Hơi ấm của cả hai cũng cứ thế quấn chặt lấy nhau,ủ ấm cho người lính thuê đã thấm nhuần lấy sự mệt mỏi của một ngày dài.Cả hai không ai nói gì,để lại sự im lặng đến chói tai,thỉnh thoảng vang lên tiếng lạch cạch của đinh vít.

-"Naib,anh không về phòng à?"

Luca hỏi,đáp lại cậu là một tiếng thở nhẹ nhàng từ người ấy.Cậu quay sang,chỉ thấy đập vào mặt là người lính thuê đã ngủ thiếp đi từ bao giờ,vòng tay quanh eo cậu cũng vì thế mà lỏng ra.Luca thở dài một cái,chật vật lôi anh lên chiếc giường bé tí của cậu.Hai người nằm xuống mà ôm lấy nhau,tận hưởng khoảng khắc ấm áp nơi hai trái tim là chỗ đựa.

Naid có thể chắc chắn,Luca là người duy nhất.Duy nhất là tình yêu của đời anh.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro