[Albedo x Lumine] Không đắn đo (21+) (P1)

==================================

HÃY ĐỌC TAGS TRƯỚC KHI ĐỌC!!
PLEASE CONSIDER TAGS BEFORE READING
VIEWERS MUST BE OVER 21+

E M B É Đ I C H Ỗ K H Á C C H Ơ I

==================================

WITHOUT HESITATION
[ first episode ]

==================================

Nhân Vật : Albedo x Lumine

Tags : POV, fem breeder, drugged sex, handjobs, blowjobs, vag-anal fingering, foreplay, desk sex, rough kissing-sex, semi-public, intoxication, breeding kink, vag-anal creampie, sub-reader, tbd.

Tác giả : starlight_poprocks (AO3)

Dịch giả : Genssimp

Bộ này khá là nặng đô nhé, fic Albedo thì các bạn biết rồi đó =)) Đây là một fic rất nổi tiếng trên ao3, với niềm đam mê a-ru-bê-đô mãnh liệt cũng những hashtag cực kỳ phóng đãng của anh ta, mình mạn phép dịch truyện này.
Hi vọng dịch xong còn máu để sống =))

Lưu Ý : Truyện dịch hoàn toàn phi lợi nhuận, xin hãy tôn trọng tác giả và dịch giả.

==================================

Một luồng nhiệt toả ra từ phòng thí nghiệm của Albedo, những hạt lửa li ti nổ bên trong ngọn đèn dầu, ánh lên cả căn phòng một màu cam nồng đượm đầy ấm cúng, thế nhưng bên trong lại vắng bóng ngọn lều cao, chẳng thể ngăn lấy những con gió lạnh ùa vào, thấm buốt đến tận xương tuỷ. Đầu ngón tay của cô co quắp lại, tê dại đến mất cả cảm giác, Lumine thở ra một luồng hơi ấm, cố gắng sưởi ấm bàn tay giá buốt trong bất lực.

"Đây, để tôi giúp em", nhà giả thuật kim lập tức cất lời, sau khi nhận thấy những cố gắng trong vô vọng của cô. Đôi bàn tay ấm nóng che lấp cả bàn tay bé nhỏ của Lumine, nhẹ nhàng cọ xát một hồi, một luồng hơi ấm lập tức trở lại, ngón tay cô khẽ cử động trong sự ngỡ ngàng của Lumine.

"Cảm-cảm ơn", Lumine nhẹ giọng đáp lời, run rẩy trước cơn rùng mình dưới gió.

Không cần lấy một lời nhờ cậy, Albedo lập tức luồn tay ra khỏi chiếc áo khoác to sụ và đắp lên vai Lumine. Cô kéo nó sát vào người như một tấm chăn cừu ấm áp. "Anh không lạnh sao?", Cô ngại ngần hỏi. Dẫu câu trả lời có ra sao, thì cô cũng không nỡ trả lại chiếc áo này.

Albedo dường như phớt lờ phản hồi của cô, chỉ bình thản đáp :"Tôi không lạnh", và không giải thích gì thêm nữa.

Bên ngoài, khung cảnh tối om như mực. Cách xa khỏi ánh đèn đô thị Mondstadt, nguồn sáng duy nhất mà cô có chính là những ngọn đuốc lập loè đang bùng cháy quanh căn lều nhỏ. Mùi gỗ bạch đàn cùng mùi than cháy hoà quyện, xộc lên mũi khiến mắt cô cay cay, chợt Lumine kéo sát cổ áo lên sát mặt, che khuất đôi má ửng hồng vì lạnh. Lẫn trong từng thớ vải mang theo một mùi hương thân thuộc, cô nhắm mắt tưởng tượng như mình đang được Albedo ôm lấy trong vòng tay.

"Em không nên ngủ ngồi đâu". Giọng nói bất ngờ cất lên khiến cô bừng tỉnh. Đôi mắt màu xanh biếc nhắm thẳng vào người cô, hình ảnh cô ôm lấy chiếc áo khoác của anh, cũng theo đó mà lọt thỏm trong tầm ngắm.

Lumine run run hai vai, cố gắng lột tả hết sự lạnh lẽo đã dần tan biến từ lâu, vẫn ngang nhiên rút cổ dưới lớp áo khoác dày. "Sao chứ? Không lẽ việc đó không tốt à?"

"Không hẳn, không tốt cũng không xấu", Albedo tiếp lời, "Nhưng tỉnh dậy thì rất khó chịu, và có thể ngã trong lúc ngủ".

Cô khẽ hừ nhẹ, "Cũng không ngủ nổi, lạnh quá". Lumine nâng mắt nhìn chàng kỵ sĩ danh giá, nhưng sự chú ý của anh đã chuyển hướng tựa lúc nào.

Mặt trời đã nghỉ ngơi, nhường chỗ cho những ánh sao lập loè. Lumine lẩm nhẩm, chỉ còn vài canh giờ nữa, bình minh sẽ ló dạng. "Albedo, nghỉ ngơi thôi", cô nhẹ giọng gọi, "Chí ít thì, lại sưởi ấm cho em đi chứ".

Vừa nghe được những lời thỉnh cầu đó, một tiếng cách chợt vang lên, chiếc bình thuỷ tinh va chạm vào thành bàn, tạo ra một thanh âm trong suốt. Khi hắn vừa xoay người, đã nhìn thấy Lumine xoè rộng hai bàn tay, một lời mời đầy ẩn ý.

Chưa vội đáp lời, bóng hình Albedo chợt biến mất, thoắt ẩn thoắt hiện dưới những hộc tủ gỗ đan xen. Những ống thuỷ tinh va chạm nhau, reo lên tiếng leng keng thanh thuý. Chẳng mấy chốc, Albedo chợt đứng dậy, trên tay cầm một bình thuỷ tinh tròn với ống nút vặn kín. Lắc một hồi, chất dung dịch bên trong liền sóng sánh đưa đẩy. Một màu đỏ thẫm như máu, nhưng lại lấp lánh đầy hấp dẫn, khiến cô vô cùng hứng thú.

"Cái này sẽ giúp em sưởi ấm", Albedo giải thích, vừa đưa tay giao lấy chiếc bình, liền ngã lưng ngồi xuống cái ghế gỗ đối diện. Cô trừng mắt nhìn cái bình, hơn hết, là thứ dung dịch đỏ thẫm đó, như thể đó là vật thú vị nhất trần đời.

"Uống nó đi"

Không chút do dự, cô vặn nút, ngửa cổ nốc cạn thứ dung dịch mờ ám đó. Dung dịch cô đặc như mật ong, để lại trong cổ họng một vị mặn đắng khó diễn tả. Lumine nhắm mắt nuốt lấy một hơi, chất dung dịch vừa đẩy xuống yết hầu, cả cổ họng cô như bùng cháy.

Albedo khẽ bật cười, nụ cười khúc khích như châm chọc. "Em thật sự cả gan uống cả bí dược, mà không mảy may lo lắng gì sao?", bàn tay hắn nâng cằm cô lên, ngón tay cái miết lên bờ môi mỏng, "Em thật đáng yêu".

Trái tim cô đập như trống bỏi, khiến cả người cô chao đảo. Hít lấy vài hơi, Lumine mới dần định thần. Như có kẻ vô hình lôi kéo, hai tay cô vươn ra, đặt lên bờ vai rộng của hắn, chiếc áo khoác như vật xúc tác, kéo cả hai gần nhau hơn. Đùi cô áp sát hạ bộ hắn, như một thói quen, cô vô tình cọ xát đầu gối lên chỗ nhạy cảm.

Thân nhiệt và Albedo là hai khái niệm đối lập nhau, hắn không thể dùng thân nhiệt sưởi ấm cho cô. Nhưng may mắn thay, thứ bí dược đó lại có tác dụng, còn quá mức dự kiến. Dưới luồng nhiệt liên tục toả ra khắp cơ thể, hai má Lumine ửng hồng, cơ bắp cả người như giãn ra hết mức. Cả người cô mềm nhũn, tan chảy dưới vòng tay Albedo, cô nghiêng đầu dựa vào ngực hắn, thở hổn hển.

Trước khi cô kịp nhận thức, thì bàn tay cô đã trượt dài từ hõm ngực lên cổ hắn. Hơi thở hắn rít lên khi ngón tay cô trượt qua hình xăm kim cương màu vàng rực trên cổ. Bàn tay Lumine nắm lấy cằm Albedo, áp lấy đôi môi mình lên bờ môi lạnh lẽo đó. Vốn dĩ chỉ là một nụ hôn lười nhác, lại trở nên nồng nhiệt khó cưỡng.

Cô rướn người vô lực khi Albedo tránh né mình, đôi môi xinh xắn cong lên đầy hờn dỗi. "Là tôi chiều hư em", Albedo bỡn cợt. Bàn tay hắn lạnh lẽo, luồn qua mái tóc mướt, trượt dài trên gò má ửng hồng. Chợt ngón tay dừng lại trên đôi môi cong, trong vô thức, cô mút lấy ngón tay hắn đầy mời gọi.

Mọi thứ diễn ra quá hỗn loạn, cứ như thể, mọi thứ xảy ra quá chậm còn cô hành động quá nhanh vậy. Lumine cố gắng lấy lại tỉnh táo, nhưng tất cả những gì cô có thể cảm nhận bây giờ, chỉ là luồng hơi ấm dịu dàng đang bủa vây lấy cô. Cơn gió buốt cắt da cắt thịt lúc nào, giờ chẳng khác chi một làn sương lạnh man mát. Lồng ngực cô phập phồng, luồng nhiệt toả ra bao phủ từ đỉnh đầu, tới tận ngón chân cái.

Lumine đổ lỗi cho ngọn đuốc lập loè kia đã thiêu đốt cô. Albedo luồn tay ngang eo, kéo cô sát lại gần hắn, và cô cũng dần tan chảy trong vòng tay đó. Tay còn lại đùa bỡn với ngọn tóc đang phe phẩy trước mặt cô, tâm trí cô như lọt thỏm giữa bóng hình cả hai nhảy múa dưới ánh lửa le lói.

Nhiệt độ càng lúc càng tăng, cũng là lúc cô cảm nhận hơi thở càng nặng nề thêm.

"Ah--nóng..", Lumine khẽ than thở, lập tức ném đi chiếc ác khoác bao phủ lấy hai người họ. Cô loạng choạng đứng dậy, nhưng cơ thể cô nào cho phép, xung quanh như tối sầm lại. Albedo lập tức đỡ lấy cô, một cái nhếch mép thoáng hiện trên gương mặt điển trai.

Gương mặt Albedo gần trong gang tấc, đôi mắt xanh biếc như bập bùng khói lửa. "Em nên cẩn thận một chút", Albedo khẽ thầm thì vào tai cô, một luồng điện xẹt ngang, hạ bộ liền run rẩy.

Lumine thở không ra hơi trước từng nụ hôn như chuồn chuồn chạm nước, dịu dàng đặt lên cổ, lên gò má, lên tai, khiến cô co quắp trước cái ôm của hắn. "Ah-hah.. Albedo...", từng câu từng chữ bất lực thốt ra, cứ như thể trạng của cô lúc này vậy.

"Chẳng khác nào một con búp bê dễ vỡ", Albedo mấp máy môi, tay trái cẩn thận luồng vào váy áo, xoa lên rồi nắm lấy bờ mông căng mọng, "Tôi có thể làm-bất-cứ-thứ-gì tôi muốn với em".

Hầu như chẳng còn khoảng cách, Lumine có thể ngửi thấy thoang thoảng mùi phấn trắng trên chàng giả thuật kim đứng đắn, một mùi hương đặc trưng mà chỉ mình Albedo sở hữu. Thoáng sợ hãi dần lướt qua đầu, để lại cả thân thể như chìm đắm trong mê tình.

Albedo cười khẩy, "Em thích như thế lắm, phải không Lumine?" Đôi bàn tay hắn như rắn trườn bò trên người cô, chậm rãi cởi bỏ lớp áo ngoài, từng nút từng nút, chiếc áo như tấm dải lụa, chậm rãi trượt khỏi bờ vai rồi rơi xuống nền đất.

Ngọn gió lạnh vờn đùa làn da mỏng, Lumine không khỏi rùng mình tê dại. Hai chân cô run rẩy, như một chiếc thuyền đơn độc dưới ngọn sóng dữ, Albedo một tay đỡ lấy lưng cô, còn chiếc lưỡi nghịch ngợm lại đùa bỡn với quầng vú đã cương lên tựa lúc nào. Cô ngửa mặt run rẩy mà rên lên, việc đó không ngăn Albedo tiếp tục hành động đang dang dở, hắn cắn nhẹ lên ngực cô. Hàm răng lạnh lẽo lại chạm lên làn da mỏng manh, tạo nên một nỗi đau đầy khoái lạc, truyền khắp thân thể bé nhỏ.

Hai chân cô bất lực mà run lên, đầu óc mê mang trong nhục cảm. Albedo khẽ bật cười, "Giá như em có thể thấy, em đẹp tới nhường nào", hắn khẽ thầm thì. Hai tay hắn chìa ra ôm cô vào lòng, sau đó đặt cô ngồi lên một chiếc bàn gỗ.

Vừa mới được đặt xuống bàn, thân thể Lumine vô lực, dường như cô đã đánh mất khả năng kiểm soát bản thân, cả người cô ngã gục xuống. Vất vả lắm mới không rơi khỏi bàn, cô hì hục thở một cách khó khăn.

"Quả là một vật thí nghiệm tuyệt hảo", Albedo cảm thán, "Tôi cá là, cho dù em biết trước đó là tình dược đi chăng nữa, thì em cũng sằn sàng uống nó thôi".

Lumine chỉ đành thở dài một hơi, chẳng rõ là đồng tình hay phản đối, cô chỉ đành phục tùng. Albedo nhìn chằm chằm vào 'mẫu vật thí nghiệm', một ánh mắt đầy dò xét. Ánh nhìn nóng bỏng đó khiến Lumine rụt rè cụp mắt, cổ họng cô khô rát, đôi môi mím chặt.

Cô cảm nhận nhịp tim đập liên hồi, như thể muốn nhảy khỏi lồng ngực. Từng hơi thở nóng như lửa, trực tiếp phả vào cổ họng Albedo, khi mà hắn trầm tĩnh hôn lên từng tấc da thịt trên ngực cô. Lumine chỉ muốn luồn tay vào mái tóc hắn, nhưng đôi tay cô lại nặng như chì, không thể cử động.

"Tim em đập mạnh thật đấy", Albedo khẽ nói, môi chạm lên động mạch trên cổ Lumine, "Em sợ những gì tôi chuẩn bị làm với em, hay là em đang mong chờ háo hức?", nói rồi, hắn cắn lên xương quai xanh, khiến cô run lên từng đợt.

Khi hắn buông ra, thì thân thể cô đã chi chít những vết hôn đủ sắc màu, từng vết hôn như hoa nở điểm màu trên thân thể trắng nõn. Lumine chẳng thể nhận ra mình đang tỉnh hay mơ, cô chỉ biết thân nhiệt mình càng lúc càng tăng, như một núi lửa sắp phun trào. Cơn nứng đến điên dại giữa hai chân khó mà kiềm chế nổi, Lumine gồng hết sức lực mà ưỡn người, cọ xát hạ bộ lên thân thể Albedo, hắn nhếch mép nhìn cô bất lực mời gọi hắn.

"Thật đáng yêu", Albedo phì cười, "Em nghĩ em có thể ra lệnh cho tôi sao? Với tình trạng như thế này ư?". Bàn tay hắn xoa lên gò má cô, Lumine nghiêng đầu tận hưởng bàn tay ấm áp đó, như một con mèo nhỏ, cô nhìn hắn đầy mong ngóng. Nhà giả thuật kim thoát ra một hơi thở dài thở than, "Thật tình", hắn thành thật nói, "Tôi cũng không thể từ chối nổi em".

Chỉ với vài bước đầy dứt khoát, cả thân dưới của cô đã loã lồ, quần áo vương vãi khắp nơi. Vùng nhạy cảm bị phơi bày, ngọn gió lạnh lẽo luồn lách tứ phương, chạm tới những nơi cấm kỵ nhất, hai vai Lumine co lại, đầu gối run lên vì lạnh. Hai tay Albedo giữ lấy đầu gối, chậm rãi dạng hai chân cô ra.

"Hm. Thú vị thật.", Albedo như phát hiện điều gì đó. Hắn nhẹ nhàng lướt hai ngón tay lên âm hộ, sau đó khoe ra bàn tay dính đầy dâm thuỷ. "Xem ra tình dược thật sự có tác dụng hơn tôi dự đoán". Lumine có thể cảm nhận, hai bên đùi đã ẩm ướt từ lâu.

Albedo dùng dâm thuỷ đó để bôi trơn âm đạo của cô, những ngón tay chỉ thoáng mơn trớn lên thân thể đầy nhạy cảm, chỉ bấy nhiêu đó đã đủ khiến Lumine co rút người rên lên, Albedo không khỏi bất ngờ trước phản ứng dữ dội này.

"Tôi chỉ mới chạm nhẹ vào em", Albedo thầm thì, giọng nói có phần tò mò, "Có phải do tác dụng phụ của thuốc không?"

Để xác thực nhận định của mình, Albedo chìa đầu ngón tay ra, hướng tới âm hộ ẩm ướt, chỉ thoáng chạm vào Lumine đã cong người rên lên đầy khoái cảm. Cô không rõ vì sao, nhưng cái chạm đơn thuần đó đã truyền tới một luồng điện, chạy dọc khắp thân thể cô, Lumine không khỏi thở gấp trước cái nhìn Albedo dành cho cô, một cái nhìn có thể thiếu đốt cả người cô.

"Thông tin thú vị đây, tôi sẽ thử lại vào lần tiếp theo", Albedo gật gù nhận định.

Lần sau? Cái gì chứ?

Trước khi cô kịp nhận thức chuyện gì vừa xảy ra, đôi môi Albedo đã nhẹ nhàng chiếm lấy âm hộ ẩm ướt. Tất cả dây thần kinh trong người cô đồng loạt reo lên, cả người Lumine co lại trong cơn sướng, dâm dịch chực tuôn trào.

"Ah-Al..bedo" Lumine thở gấp van nài.. "Không.. xin anh.. đau quá" Cô nhắm nghiền đôi mắt, cảm giác cực sướng như nghẹn lại trong cổ tử cung, khiến cô đau đớn đến phát khóc.

Chàng kỵ sĩ danh giá liếm môi đầy quyến rũ, "Nói đi", Albedo bình thản hỏi, "Em đau ở đâu?"

Cảm giác tất cả năng lượng đều tích tụ lại một chỗ, cô gật đầu như trống bỏi :"Đúng, đúng rồi.. Nó đau, xin anh.. Albedo" Lumine ngước mắt van nài nhìn hắn, thành khẩn tức tưởi rên lên :"Em cần nó"

"Tôi chỉ hỏi thêm một lần nữa", Albedo gằn giọng. Hắn cúi sát người cô, bàn tay miết lên bờ môi mỏng, "Em thích cơn đau đó chứ?"

Hơi thở như nghẹn trong cổ họng, cô chậm rãi chợp mắt, nhìn thẳng vào mắt chàng kỵ sĩ điển trai thảng thốt :"Vâng.. em", có chút ngập ngừng, gương mặt cô ửng đỏ, hỗn độn trong mớ cảm xúc, "Em yêu nó"

Albedo buông tay khỏi cằm cô, đầu cô chợt ngã ra sau "Tôi biết ngay mà", giọng điệu hắn đầy nhạo báng, "Tuy nhiên", hắn tiếp lời, chợt cúi người xuống hạ bộ cô, "Trì hoãn cơn cực khoái lại không phải là mục đích của nghiên cứu lần này". Từ trên cao nhìn xuống, đôi mắt hắn sáng rực như vì sao, hắn chậm rãi thốt lên "Mà là để xem xem, giới hạn của em tới đâu"

Cô không thể kiềm chế được tiếng rên yêu kiều trước nụ hôn đầy ẩm ướt đó, Albedo lại hôn lên âm hộ cô. "Tôi có thể cảm nhận được nhịp tim của em ở dưới này", hắn đùa cợt, "Cứ như rằng, nó là nhịp tim thứ hai vậy"

Không chút khoan nhượng, lại chẳng cầu kỳ, những lời thô tục ấy lại kích thích đến kỳ lạ. Cô không khỏi suy nghĩ, liệu hắn có bao giờ xấu hổ trước những lời nói ngây ngô của mình chưa. Dòng suy nghĩ đứt quãng trước từng hơi thở gấp rút, rên rỉ từng cơn, như thể cô đang bị hắn mút lấy cả sinh lực.

Albedo khiến từng tấc trên da thịt cô phải run lên vì sướng, đến mức nó trở nên khó kiểm soát nổi; bờ môi nóng bỏng, cái lưỡi ẩm ướt, ngón tay trơn trượt, khiến dục vọng đạt tới đỉnh điểm. Lumine hầu như bất động, chỉ có thể rên rỉ trong bất lực, ưỡn ngực rồi lại cong lưng trước từng đợt cao trào, dồn dập như sóng vỗ.

Không thể cảm nhận gì khác ngoài lên đỉnh, Lumine cố gắng lấy lại nhận thức, cô chìa tay hướng tới chàng kỵ sĩ, khi vừa đạt tới cực khoái. Hai tay cô nặng trịch, đầu ngón tay tê dại khi cô vươn tay ra.

"Nnh—- ah— Albe-Albedo—" Lumine mấp máy môi, "Tôi— sắp—" Đôi mắt cô lờ mờ mở ra, chỉ kịp bắt lấy khoảng khắc thái độ trên mặt hắn thay đổi, hoàn toàn chú tâm vào người con gái yêu kiều.

Bàn tay còn lại của hắn chìa ra, nắm lấy tay cô, ngón tay hắn dịu dàng xoa lên từng khớp tay, hành động dịu dàng khiến tim cô như rực cháy. Tay cô co quắp lại, nắm chặt lấy tay hắn khi cơn cực sướng lại ùa đến, hạ bộ run rẩy khó kiểm soát dưới tiếng rên rỉ như khóc oà.

"Ah—Không chịu nổi nữa— nhiều .. quá—" Lumine tỉ tê rên lên. Cả thân người cô như tan ra, dính lên chiếc bàn gỗ, như thể có một thế lực vô hình đè nặng lên cả người cô.

Cảm nhận ánh nhìn nóng bỏng khảm lên người, Lumine hé mắt nhìn hắn, âm đạo lại co thắt, phơi bày trước đôi mắt trong trẻo. Chiếc lưỡi hắn xoắn lại, không đợi cô lấy sức, hắn tiếp tục ma sát cô đến cực hạn. Cơn sướng được đẩy đến tận cùng, lại đan xen với nỗi đau dằn xé, chưa kịp đau lại sướng, cô không có lấy một giây ngơi nghỉ.

Dẫu cho cả thân thể cô dằn xé trước từng đợt ma sát liên tiếp, Lumine lại chỉ muốn hắn tiếp tục, cô sợ mình đã nghiện mất rồi. Não cô như tan ra, chỉ chú tâm tới nguồn nhiệt dưới hạ bộ, cái cách mà nó quằn quại trong khoái cảm. Albedo nâng mắt nhìn cô, hết thảy cảm xúc cô tuôn ra, hắn đều tận tình hớp từng ngụm.

Thi thoảng, Albedo lại ngậm lấy âm vật, gửi đi từng đợt sướng, chạy dọc khắp dây thần kinh, khiến cô phải run rẩy trong nhục dục. Trọng lực giữ lấy cô trên chiếc bàn gỗ, mặc dù cả thân thể cô đều tê dại vì sướng, nhưng Lumine vẫn không rõ là do mình hay do thuốc.

Khoảng khắc tỉnh táo nhanh chóng bị thổi bay đi, khi lần lên đỉnh lần thứ ba ập tới, Lumine không thể diễn tả nổi, chỉ đành co thắt người rồi thở gấp từng hơi. Albedo cẩn thận liếm từng đợt dâm thuỷ túa ra, cuối cùng mới buông tha Lumine.

Lồng ngực cô phập phồng, Lumine dần dà lấy lại nhịp thở, chợt cô nghe có tiếng cười khẩy, "Em nghĩ tôi sẽ dừng lại ở ba lần sao?", Albedo nhếch mép, "Vẫn còn nhiều thông tin phải thu thập lắm đấy, con chuột bạch bé nhỏ của tôi"

Tim Lumine như hẫng một nhịp trước cái tên đó. Quả thật ngoài hắn ra, chẳng ai có thể nghĩ tới, một cái tên kỳ lạ mà đáng yêu đến vậy. Nó khiến cô hào hứng không ngờ, như đổ dầu vào lửa, hừng hực bùng cháy.

Thời gian vặn xoắn, đầu óc quay cuồng. Dòng máu cuồn cuộn trong người như sôi sùng sục, trong từng mạch máu, vẩn đục cả đôi mắt trong trẻo. Hàng mi cô run run, Lumine ngửa đầu tận hưởng, dẫu cho hai chân đã tê dại đến mất cảm giác.

Mặc kệ âm vật sưng to sau bao lần lên đỉnh, không thể chịu đựng thêm nữa, cơn đau âm ỉ truyền tới cũng không thể ngăn được sự ham muốn mãnh liệt, như đang cào cấu, khẩn cầu Albedo đừng dừng lại. Trái tim cô dập từng đợt liên hồi, vang vọng khắp lỗ tai, cô cảm nhận từng mạch máu như tuôn trào khắp thân thể.

Tiếng rên rỉ nhỏ dần, khi cơ thể cô đã đạt cực hạn, khi mà âm hộ cô đã chịu đủ sự dày vò, đến khán cùng lực kiệt. Ấy vậy mà cũng không ngăn Albedo tiếp tục hành động. Những bím tóc trên đầu Albedo dần buông lỏng, đung đưa trước mặt hắn, cô chỉ muốn vén lên mái tóc bạch kim tuyệt đẹp ấy.

Đôi môi hắn vẫn chưa dời chỗ, Albedo dứt khoát dùng tay vuốt tóc, khiến gương mặt điển trai lộ rõ. Ánh mắt vô tình chạm nhau, Albedo vẫn chú tâm nhìn cô. Vẻ đẹp tuyệt mỹ đến vô thực đó khiến Lumine phải đắm chìm, vô tình khiến cao trào lại chực chờ dâng lên.

Chân cô vô lực đong đưa, dần rơi xuống khỏi bàn, nhưng Albedo nào buông tha dễ dàng như thế. Hắn nắm lấy cổ chân cô, thuận tay đặt lên vai. Cái lưỡi hắn xoắn lại, thành thục chạm tới từng ngõ ngách nhạy cảm trong âm đạo, mút lấy từng đợt dâm thuỷ túa ra, đôi tai chứa đầy bài hát rên rỉ dâm dục mà cô ngân nga.

Đôi môi Albedo cuối cùng cũng buông tha cho âm hộ tội nghiệp, Lumine thở hắt ra, cô vừa mừng rỡ vừa hụt hẫng. Hắn liếm môi, ngón tay vét từng giọt dâm thuỷ còn vương lại trên mép, đôi mắt hắn khảm lên người Lumine, vừa thèm muốn nhìn cô, vừa mút ngón tay dính đầy mật dịch.

"Dâm dịch của em, ngọt hơn bình thường", giọng hắn khản đặc. Chậm rãi, hắn trườn lên bàn, đến khi cả người phủ lên người Lumine, "Muốn thử không?"

Chưa đợi hồi âm, Albedo đã cúi người xuống hôn cô, cái lưỡi ấm nóng quấn lấy lưỡi cô, khiến Lumine đắm chìm trong đê mê. Tiếng thở gấp bị hắn nuốt lấy, khi bàn tay hắn đã tham lam luồn xuống, xoa nắn lấy hạ bộ cô một lần nữa.

Lumine nghiêng đầu, cố gắng cướp lấy hơi thở trân quý, ngón chân co quắp lại trước từng đợt ngón tay hắn đâm vào người cô, không chút khoan nhượng. Cô hớp lấy từng hơi khi Albedo ngừng tay, nhưng hắn vẫn không rút tay ra khỏi âm đạo ẩm ướt. Gương mặt cô ửng đỏ, cả người quằn quại dưới bàn tay của chàng kỵ sĩ danh giá, Albedo không khỏi hưng phấn trước biểu cảm đầy dâm dục mà hắn gây nên.

Hắn cong ngón tay lên, liên tục thúc đẩy vào âm đạo cô, Lumine cong lưng, cố gắng né tránh trong vô vọng. "Em làm gì còn sức mà chống cự tôi?", Albedo khẽ thầm thì vào tai cô, hơi thở hắn thiêu cháy cả yết hầu, "Còn cố gắng để làm gì?".

Hàm răng lạnh lẽo của hắn ma sát lên làn da mềm mại trên cổ Lumine, ham muốn mút mạnh một hồi, để lại dấu hôn đỏ hỏn. Bàn tay hắn vẫn hì hục thân dưới, hông cô cũng không ngừng đung đưa, cơn cực khoái lại ập đến, Albedo cướp lấy tiếng rên rỉ yêu kiều trên môi cô bằng một nụ hôn mãnh liệt. Tiếng rên lọt thỏm trong cái hôn nóng bỏng, khiến đầu óc cô trống rỗng.

Sau cơn cao trào đỉnh điểm, Albedo thúc đẩy tay một hồi rồi mới rút ra, đôi môi hắn cũng rời đi, khi cô ngừng run rẩy bên dưới hắn. Albedo nâng tay lên trước mặt cô, bàn tay thấm đẫm dâm dịch đển nhớp nháp.

"Hừm, ra đến ướt cả tay anh rồi", Albedo thở dài, "Kẻ nào gây ra, kẻ đó dọn dẹp, đúng không bé?"

==================================

P/S : DÀI QUÁ =)) MAI DỊCH TIẾP NHA MẤY CỤC CƯNG ƠI
CHAP SAU TA NÓI NÓ TƠI BỜI KHÓI LỬA, DỊCH MÀ MUỐN XĨU @@

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro