[Albedo x Lumine] Long Tích thức tỉnh (P5) (21+) (3P)
==================================
CHƯƠNG V
HOA CECILIA VÀ EM
-----------------------------------------------------------
• WARNING • 3P • R21 •
WALL OF TEXT
VIEWER MUST BE OVER 21+
-----------------------------------------------------------
Ngọn lửa bập bùng nhảy múa trong không gian tịch mịch, tiếng tanh tách vang lên đầy vui tai, phá vỡ không gian im ắng. Luồng hơi ấm từ đôi bàn tay áp lên gương mặt lạnh lẽo, như cố gắng bám víu nguồn sinh mệnh đang dần trôi đi. Hơi thở phảng phất trong suốt tựa màn sương, thoắt ẩn thoắt hiện.
Tách, tách.
Từng giọt lệ tựa pha lê, chậm rãi rơi xuống, thấm ướt cả gò má anh, chàng trai tóc vàng đang nhắm nghiền mắt, nếu như không nhìn thấy vết thương dữ tợn trên bụng, thì dáng vẻ anh hiện tại, chắc khác nào đang say ngủ trong giấc mộng tuyệt đẹp.
"Albedo, anh phải sống"
Khi Lumine vừa thức tỉnh, trước mắt cô lại là cảnh tượng khó tin nổi, Alberto đang vác Albedo trên vai, cả thân người thấm đẫm máu tươi của người em ruột thịt. Từng bước chân nặng nề như gánh vác cả thế gian, Alberto như người mất hồn, trái ngược với dáng vẻ ngông cuồng thường thấy, hắn hiện tại như con rắn mất đầu, hoàn toàn mất phương hướng. Hắn nhìn cô, ánh mắt trống rỗng, giọng nói đầy khẩn thiết :"Lumine, xin em hãy cứu lấy Albedo"
Lumine vội vàng đỡ lấy anh, hốt hoảng đến khóc nấc lên. Alberto âm thầm ngồi một góc dõi theo Lumine loay hoay sơ cứu cho Albedo, hắn không thể tin rằng, chính mình lại nương tay với anh, hơn nữa, giết chết Albedo chính là mục đích của hắn, nhưng khi suýt đạt được nó, hắn lại chần chừ không nỡ xuống tay. Không lẽ nào, hắn đã bị ánh mắt từ bi kia cảm hoá, đột nhiên trở nên lương thiện hay sao? Hàng lông mày nhíu chặt lại, Alberto nghiến răng trước suy nghĩ chết tiệt đó, hắn không tài nào hiểu nổi, vì sao Albedo lại dễ dàng buông bỏ như thế, hơn nữa còn sẵn sàng hi sinh bản thân vì hắn. Hắn thật sự không can tâm!
Albedo, rốt cuộc, ngươi có mưu đồ gì?
Lumine dùng sức mạnh nguyên tố thuỷ, học theo phép thuật của nữ tu sĩ Barbara, cố gắng chữa lành vết thương cho Albedo. Vết thương hở dần khép miệng trong tiếng thở phào nhẹ nhõm của cô, chỉ cần lệch sang trái một chút thôi, thì cho dù có là thần Barbatos cũng không cứu nổi. Lumine thành thục xé lấy một bên tà áo, nhanh chóng băng bó lấy thân thể Albedo, đến khi hơi thở anh đã dần bình ổn, thân nhiệt cũng ấm dần lên, cô mới cho phép mình nghỉ ngơi.
"Phù, thật may quá, anh ấy đã qua cơn nguy kịch", Lumine lấy tay lau mồ hôi trên trán Albedo, chợt tiếng rên đầy đau đớn vang lên, hai tay anh ôm lấy bụng, thân thể co quắp lại, cơn đau khiến anh bừng tỉnh, đôi mắt lờ mờ mở ra.
"Đừng cử động", Lumine vội vàng can ngăn, tiếp tục vận công lực, trấn áp vết thương đang rỉ máu dữ dội, gương mặt lộ rõ vẻ hoang mang "Không thể nào, vết thương đã khép miệng rồi mà"
"Khụ khụ... Lumine? Là em sao?" Albedo yếu ớt đáp, tay với ra nắm lấy tay cô, gương mặt anh tuấn nay xanh xao đến xót xa, gắng kiềm nén cơn đau, anh nói :"Vô ích thôi.. Đã tới lúc tôi đi rồi"
"KHÔNG! ANH KHÔNG THỂ CHẾT!"
Lumine gào lên trong tuyệt vọng, hai tay run lên mất kiểm soát, đôi mắt cô giàn giụa nước mắt, cô nhìn anh đầy trách cứ :"Anh không được bỏ mặc em, anh phải sống, Albedo, anh còn nợ em một lời hứa cơ mà!"
Trong ký ức mơ hồ nhớ lại, khoảng khắc cả hai ngoắc nghéo tay, lời hứa được lập ra trước cánh đồng Cecilia tuyệt đẹp, mãi mãi anh không thể nào quên.
"Lumine, anh xin lỗi", bàn tay nắm lấy tay cô siết lại, vẻ mặt đầy thành khẩn. Anh đã hứa, sẽ luôn ở bên cạnh cô, bảo vệ cô suốt cuộc đời.
Cô không tin, một Albedo ngoan cường đến nhường nào, lại dễ dàng bị khuất phục như thế. Lumine cắn răng, hết lòng cứu chữa cho anh, nhưng vô ích. Máu tươi thấm đẫm băng gạc, rỉ ra chất dịch đỏ tía lạ thường, lớp da thịt mỏng bầm đen một mảng lớn, ghê gớm đến rợn người.
Albedo đã trúng độc của Durin, chất kịch độc ăn sâu vào tận xương tuỷ, bào mòn thân thể anh. Anh đã sớm biết ngày này sẽ tới, nhưng anh không ngờ lại sớm như vậy.
"Thời gian không còn nhiều nữa" Albedo nhắm nghiền mắt, anh không thể đối diện với gương mặt cô lúc này, giọng nói kiềm nén bi thương.
"Ai cho phép ngươi chết?", Alberto tiến đến gần, thận trọng dò xét vết thương trên bụng anh, nhướng mày rồi nói.
Nỏi rồi, hắn chìa bàn tay ra, một vòng sáng loé lên, những văn tự cổ màu hoàng kim bay lên không trung, nhanh chóng tụ lại một chỗ, phủ đầy lên vết thương của Albedo. Luồng sáng nhàn nhạt bao phủ lên thân người anh, lấn át đi màn sương đỏ tía chết chóc, anh nhíu mày trong cơn đau, cảm nhận từng dây thần kinh đang run lên trước phép màu đang diễn ra. Có thể cơn đau đã khiến anh tê dại, khi tận mắt chứng kiến dòng máu đỏ thẫm đang dần rút ra khỏi cơ thể, nằm gọn trong lòng bàn tay hắn, Albedo không khỏi sửng sốt.
"Ngươi biết cách hoá giải chất độc của Durin?", cơn đau dần tan biến, Albedo mới hoàn hồn, hai tay ôm lấy vết thương trên bụng, máu đã thôi chảy, thậm chí miệng vết thương cũng khép lại một cách thần kỳ, Albedo trợn mắt nhìn hắn, dáng vẻ đầy ngạc nhiên.
"Nếu như ngươi bị mắc kẹt trong trái tim nó năm trăm năm, thì ngươi sẽ hiểu thôi", Alberto lười biếng đáp.
"Cảm ơn ngươi, người anh em", Albedo không do dự nói, dẫu cho kẻ gây ra cũng chính là hắn, nhưng anh vẫn nợ hắn một ân tình. Anh vẫn luôn là kẻ trọng tình trọng nghĩa như vậy.
Hắn nâng tay lên, dòng máu đỏ thẫm kia tụ lại thành một khối hình cầu lơ lửng, Alberto không ngại ngần há to miệng, thoắt một cái, nuốt chửng toàn bộ chất kịch độc kia. Lumine vội vàng ngăn chặn nhưng không kịp, hai tay cô nắm lấy tay hắn, gương mặt lộ rõ vẻ lo lắng.
"Anh điên rồi sao?", cô vội vàng chất vấn hắn.
"Ồ?" Alberto nhận thức được phản ứng của cô, lòng hiếu kỳ dâng lên, hắn nâng cằm cô lên, đôi môi nhoẻn nụ cười đầy giễu cợt :"Lumine, em lo cho tôi sao?"
Albedo lập tức nắm lấy tay cô, cố gắng níu cô lại, trao cho hắn ánh nhìn đầy phòng bị. Một tay Lumine bị Alberto giữ lấy, tay còn lại thì bị khoá chặt trong lòng Albedo. Nhà lữ hành bé nhỏ mới nhận ra mình đang mắc kẹt giữa hai người đàn ông, một kẻ khát khao chiếm hữu, một người âm thầm chở che, thật sự tiến thoái lưỡng nan.
'Tôi- anh buông tay ra" gương mặt nhỏ nhắn dần chuyển màu phiếm hồng, đôi tay mềm mại vùng vẫy trước móng vuốt của hắn. Alberto nào để con mồi dễ dàng chạy thoát, hắn siết chặt lấy tay cô, giọng điệu vô cùng ám muội mà nói :"Lumine, mới đêm qua em còn triền miên rên rỉ trước mặt tôi, tôi đã hết lòng phục vụ em như thế, thế mà hôm nay em lại phũ phàng chối bỏ tôi rồi"
Lumine đỏ mặt, cô vận hết sức thoát khỏi vòng tay hắn, đứng trước mặt cô vẫn là gương mặt điển trai mà cô hằng nhung nhớ, nhưng lại chia thành hai mảnh thái cực, Albedo thánh thiện và Alberto tà ác. Nếu như không có vết bớt ngôi sao kia làm điểm tựa, thì cô khó lòng phân biệt hai anh em song sinh này, trái tim Lumine đập nhanh như trống bỏi, cô ngại ngùng trước hai đôi mắt đang nhìn chằm chằm lấy mình, ấp a ấp úng nói :
"Tôi- tôi không biết anh là ai! Hôm qua là do tôi trúng độc của anh, hơn nữa.. Người tôi thích là Albedo, không phải anh!"
Albedo sửng sốt nhìn cô, anh vội vàng tiến tới, nào ngờ bước chân chập chững khiến anh té nhào, cả thân người đổ về phía trước. Lumine phản ứng nhanh nhạy, trực tiếp đỡ lấy thân thể anh, cả hai tiếp xúc ở cự ly gần, không khí vô cùng gượng gạo.
Albedo nhanh chóng đứng thẳng người, hai tay ôm lấy Lumine vào lòng như che chở, vẻ mặt vô cùng tươi tắn.
"Em thích tôi thật chứ Lumine?"
Albedo hôn lên đôi mắt đang sưng lên vì khóc của cô, nhất cử nhất động đều dịu dàng như nước. Chàng trai trẻ tuổi với tình yêu đầu đời, đôi mắt màu xanh biếc lấp lánh tựa vì sao, xoáy sâu vào tận trái tim cô, như muốn soi rọi cả tâm hồn cô. Lumine nhận lấy đối đãi vô cùng chân thành, hết sức cảm động, giọng nói có phần lúng túng :"Em- em đã thích anh từ lâu rồi, nhưng mà em không dám nói"
"E hèm"
Alberto chau mày trước đôi chim cu đang quấn quýt lấy nhau, đầu lưỡi xoắn lại như nuốt phải một lát chanh chua chát. Đột nhiên nảy ra sáng kiến, hắn chợt mỉm cười đầy gian trá, dõng dạc nói :"Lumine, em đừng quên tôi chứ"
Alberto áp sát lấy cơ thể cô, bàn tay hắn chạm lên tấm lưng trần tuyệt phẩm, nhẹ nhàng mơn trớn đầy kích thích. Hắn kề sát lên tai cô, thầm thì những lời đường mật :"Tôi cũng thích em, Lumine. Hôm qua, em đã cao trào biết bao lần, em còn nhớ chứ? Chỉ có Alberto này mới có thể khiến em đảo điên thần trí như vậy mà thôi."
Alberto hôn lên cổ cô, mút lên vết tích còn sót lại sau đêm mặn nồng, vết hôn ửng đỏ nổi bật trước nước da trắng hồng, như cái gai trong mắt Albedo, anh không khỏi nhíu mày trước hành động đầy khiếm nhã của hắn.
Sau một đêm hoan ái nồng nhiệt, khắp thân thể cô toàn là vết định tình, điểm xanh điểm đỏ hết sức ái muội, trên người hắn cũng toàn vết xước do cô tạo nên, chứng tỏ hai người thật sự đã trải qua một đêm mặn nồng. Hắn đã khai phá được nhiều điểm mẫn cảm trên người cô, đặc biệt ở hõm cổ, nơi cô phản ứng nồng nhiệt nhất. Khi hắn vừa hôn lên cổ, như bản năng, cô lập tức rên rỉ, dẫu cho thứ thuốc kích dục kia đã tan biến, nhưng khoái cảm nhục dục như một liều thuốc phiện, một khi đã nếm trái cấm, thì khó mà dứt ra được. Gương mặt cô lộ rõ vẻ sung sướng, như một đòn giáng chí mạng vào Albedo, thôi thúc anh phải hành động.
Albedo chợt cúi đầu, hôn lên tai cô, đầu lưỡi đùa giỡn với vành tai mỏng, tiếng thầm thì như mật rót vào tai :"Lumine, tôi cũng có thể làm em sướng"
Lumine bị cả hai nguồn khoái cảm dồn dập xông tới, khiến cả người cô mềm nhũn, ánh mắt lâng lâng trong nhục dục, cô mím môi, cả thân người run lên trước hành động quá đỗi thân mật đó. Lumine như lọt thỏm giữa hai người đàn ông, một bên đầy nhiệt huyết như lửa, một bên lại dịu dàng như nước, khiến cô khó lòng phản kháng. Albedo nhận thấy cô có phần hưởng ứng hành động của mình, gương mặt lộ rõ vẻ đắc thắng, tự tin nói :
"Lumine, em nói đi, em thích ai?"
Alberto nhíu mày, không chút khiêm nhường luồn tay vào áo cô, véo nhẹ lên nhũ hoa như trách yêu. Lumine bị kích thích nơi mẫn cảm, bờ môi lập tức phát ra tiếng rên yêu kiều, hai tay cô nắm lấy tay hắn, cố gắng chống cự trong vô vọng.
"Tất nhiên là em thích tôi rồi, đúng không Lumine?", Alberto trao anh ánh nhìn đầy ghen tức, hắn nghênh mặt lên đầy thách thức. Bỗng nhiên, trong đáy mắt hắn loé lên sáng kiến, đôi môi nở nụ cười đầy thâm sâu, hắn liền nói :
"Chúng ta thi với nhau đi, Albedo! Ai có thể làm cô ấy lên đỉnh nhiều nhất, thì sẽ trở thành người chiến thắng!"
Albedo chính trực không khỏi sửng sốt trước lời thách đấu đầy hoang đường đó, nhưng trước mặt người con gái mà anh đem lòng mến thương, niềm kiêu hãnh bị đẩy lên đỉnh điểm, không cho phép anh do dự trước lời thách thức. Anh lập tức hôn lên môi cô đầy nhiệt huyết, mút lên đôi môi tựa cánh hoa đào, chiếc lưỡi không xương tiến vào bên trong, quấn lấy cả tâm trí cô.
Alberto cũng chẳng chịu kém cạnh, hắn hôn lên lưng cô, đôi môi dịu dàng mút lên từng tấc da thịt trắng nõn, hai tay hắn xoa nắn bầu ngực cô, ấn lên nhũ hoa đầy khiêu khích. Lumine sau đêm hoan ái nồng nhiệt, thân thể đã dần thích nghi, thậm chí có phần hưởng ứng, cô ưỡn ngực, hai tay chống lên người Albedo, đôi mắt nhìn anh đầy mời gọi.
"Albedo, xin anh hãy chạm vào em", giọng nói cô chất chứa bao tâm tư, ánh mắt biết bao van nài, trực tiếp đả động vào trái tim Albedo, như một liều doping cực mạnh, khiến máu huyết anh sôi sục.
Đôi môi anh dần di chuyển xuống bờ vai mảnh khảnh, đặt lên xương quai xanh những nụ hôn cháy bỏng. Người đàn ông vốn cương trực nay lại cương cứng vì mình, Lumine vô thức tách hai chân ra, đầu gối Albedo nâng cao, trực tiếp ma sát lên chiếc quần ren ẩm ướt. Alberto thấy cảnh tượng này, gương mặt lộ rõ sự ghen tức, hắn đẩy hông, áp sát hạ bộ lên bờ mông căng tròn, tiếng nói trầm bổng ngân vang :"Tôi biết em thích chơi từ đằng sau, Lumine bé nhỏ"
"Tôi không- anh nói nhăng nói cuội gì- ah", lời chưa kịp dứt, bàn tay hắn thoăn thoắt kéo vạt áo sau lưng cô lên, ngón tay hư hỏng ấn lên lỗ nhị đang khép chặt, gương mặt anh tuấn lộ rõ vẻ khiêu khích.
Luồng nhiệt từ cả ba người như đốt cháy cả không gian, trong thoáng chốc, xiêm y bị vứt vương vãi khắp nơi, cả thân thể cô loã lồ trước hai ánh nhìn đầy khao khát. Albedo tham lam hôn lên bầu ngực cô, vùi đầu vào rãnh ngực, ban cho cô những cái hôn cháy bỏng. Alberto lại đang quỳ xuống sau lưng cô, đối diện với gương mặt điển trai là bờ mông căng tròn, hoa huyệt non mềm đang co giật liên hồi. Hắn dùng hai tay tách hai bên mép ra, dâm dịch ứ đọng liền tuôn ra, men theo đùi mà chảy xuống, tạo ra từng sợi chỉ bạc trong suốt. Alberto liếm môi, miệng đắng lưỡi khô, cất giọng nói :
"Chết tiệt, rõ ràng hôm qua đã phá thân, mà hôm nay vẫn khít như vậy?", vừa nói, hai ngón tay thô ráp lập tức ấn vào trong hoa huyệt, không chút thương xót khuấy động bên trong, ngón tay cái cũng chẳng ngơi nghỉ, liên tục ma sát lên hạt đào nhỏ đang sưng lên vì nứng. Lumine cong lưng rên lên thật lớn, hai tay cô bám chặt lên vai anh, cơn cao trào bất ngờ ập đến. Cô nào ngờ đâu, lại có ngày mình lên đỉnh trước mặt Albedo, hơn nữa là do một kẻ khác tác động, Lumine xấu hổ đến đỏ cả tai, trong hơi thở gấp gáp, cô vội can ngăn :"Albedo, đừng nhìn em"
"Lumine, em rất đẹp", Albedo hôn lên môi cô an ủi, anh nắm lấy tay cô, đặt lên hạ bộ đang căng phồng lên thành một khối, trao đi ánh nhìn đầy cầu khẩn. Lumine tâm linh tương thông, chưa kịp suy nghĩ cô liền quỳ xuống, đối diện với cô là hai đũng quần đang cương lên, gương mặt có phần lúng túng. Alberto khoanh tay, hắn vô cùng khoái chí trước cảnh tượng này, bật cười khanh khách :
"Em biết phải làm gì rồi đấy, Lumine của chúng ta"
Hắn nhanh chóng cởi thắt lưng, Albedo cũng không nằm ngoài cuộc chơi, đai lưng vừa cởi, ống quần lập tức rơi xuống mắt cá chân, hai cây gậy thịt như thoát khỏi gông kiềm, sừng sững trỗi dậy đầy mãnh liệt. Dương vật của Alberto, cũng như tính cách của hắn, cong lên đầy kiêu hãnh, độc một màu đỏ tía đến gai người. Còn của Albedo thì ngược lại, cương trực đứng thẳng một góc vuông, gân trắng gân xanh nổi cộm lên sau lớp da màu hồng nhạt, đầu khấc co giật liên hồi trước ánh nhìn dầy tò mò của Lumine. Cô không kiềm nén được cơn hiếu kỳ, hai tay nắm lấy hai cự vật, ma sát nhẹ nhàng lên đỉnh đầu. Đáp lại phản ứng đầy bất ngờ đó, Albedo ngây thơ ngửa mặt rên lên đầy sung sướng, Alberto lại nhếch mép cười đầy dâm dục, hắn không ngờ cô gái ngu ngơ lại bạo gan đến thế!
Lumine dẫu mới tiếp xúc với tình dục lần đầu tiên, nhưng cô cũng đôi lần đọc lướt qua những cuốn sách mà Kaeya giấu dưới hộc tủ, sự tò mò đã khai phá cho cô nhiều kiến thức thú vị, chẳng hạn như, nếu khẩu dâm cho người đàn ông, thì anh ta sẽ phản ứng chẳng hạn. Thế nhưng, cô thật sự không nhớ nổi phản ứng ấy ra sao, chỉ đành thực hành để chứng kiến một phen!
Lumine tiến sát gần dương vật của Albedo, xộc lên mũi là mùi hương nam tính nồng đượm, kích thích mọi giác quan trong cơ thể, cô hít một hơi sâu, ngậm lấy đầu khấc đỏ ửng. Tay còn lại không quên miết lên đỉnh đầu dương vật Alberto, khiến hắn phải rên lên trong sung sướng. Miệng cô bót thật chặt, như muốn nuốt chửng cả cự vật to lớn kia, cảm nhận luồng nhiệt nóng bỏng như đốt cháy cả yết hầu.
"Miệng em- thật sướng quá" Albedo ngửa mặt, hơi thở nặng nề phả ra nóng hổi, hai tay anh nắm lấy vai cô, cố gắng kiềm chế cơn cực khoái. Chàng trai ngây ngô nào can ngăn được niềm xúc cảm mãnh liệt, Lumine vừa tiến vào sâu, cả thân người anh run lên, dòng tinh đặc nóng hổi trực tiếp bắn vào trong miệng cô, lấp đầy đến tràn ra ngoài miệng. Lumine vội rút ra, cô mím môi suýt sặc, mùi tinh tanh nồng khoả lấp cả tâm trí, cô không chần chừ nuốt lấy, hai tay nâng lên hứng lấy vài giọt tinh tuý còn sót lại, cảnh tượng dâm dục đến điên rồ. Đôi mắt Alberto híp lại trong cơn ghen tức, hắn nhanh chóng hướng dương vật chĩa trước mặt cô, cố ý mời gọi.
Lumine vẫn còn lâng lâng trước phản ứng quá mãnh liệt, Alberto dần mất đi kiên nhẫn, bàn tay nâng cằm cô lên, kéo miệng cô há mở, trực tiếp ấn sâu dương vật vào yết hầu cô, hành động không chút khoan nhượng. Lumine bị tấn công bất ngờ, cự vật của hắn quá to lớn, lấp đầy cả khoang miệng cô, đôi môi nhỏ bé căng phồng lên dưới áp lực quá lớn, mắt cô trợn trắng lên, vô cùng giận dữ trước hành động áp bức này. Alberto sau khi ấn lút cán, được bao bọc bởi khuôn miệng ẩm ướt đến mê hồn, hắn cũng phải rên lên trước nhục cảm đến tê dại. Nhận thấy cô đang phát ra những tiếng động phản kháng, hắn đành kéo ra một nửa, đôi mắt đầy đê mê nhìn cô :
"Chết tiệt! Tôi không kiềm chế bản thân trước em được"
Cô cảm nhận dương vật càng lúc càng to ra trong miệng, gương mặt hắn lại vô cùng khổ sở, cô cũng mềm lòng, hai tay giữ lấy hông hắn, chậm rãi tiến sâu vào trong. Nhận được sự chấp thuận của cô, hai tay hắn kiềm lấy vai cô, cố gắng không hành động mạnh bạo, không muốn tổn thương đến cô dù chi một chút.
Lumine miệt mài khẩu dâm cho hắn, đôi môi nhỏ nhắn thuần phục con mãnh thú đang kêu gào trong miệng, hành động có bao nhiêu phóng đãng, tất cả đều gói gọn trong ánh mắt của Albedo. Anh không muốn bị bỏ lại phía sau, đành nâng mông cô lên, chiêm ngưỡng tận mắt tạo vật tuyệt đẹp. Lỗ hậu hồng nhạt đáng yêu, lỗ huyệt co thắt liên hồi, dâm dịch liên tục rỉ ra đến ướt đẫm cả đùi non. Khi Alberto dùng tay khuấy động bên trong đã khiến cô cao trào, nếu vậy thì, anh cũng muốn làm cô lên đỉnh.
Albedo tiến gần tới bờ mông căng mọng, đôi môi áp sát hoa huyệt ẩm ướt, anh dùng hai tay tách hai mép ra, lộ rõ lớp thịt hồng hào cùng âm vật đang sưng đỏ đến đáng thương, anh nhẹ hôn lên lớp đùi non của cô, liếm lấy lớp dâm dịch nhầy nhụa. Lumine giật bắn người, như bị một luồng điện cao áp truyền qua cơ thể, miệng cô co thắt dữ dội, khiến Alberto cũng phải phản ứng theo.
"Thứ nước này rất ngon", Albedo thành thật nói.
Alberto bật cười đầy sảng khoái, không câu nệ mà tiếp lời :"Đến cả rượu bồ công anh thượng hạng của không sánh nổi đâu, người anh em! Cứ từ từ mà tận hưởng!"
Albedo gật đầu, tiếp tục hành động dang dở. Hoa huyệt cô quá bé nhỏ, anh phải dùng hai tay banh hai mép ra, trực tiếp hôn lên, tham lam mút lấy dâm dịch trào ra như thác đổ. Hành động vô cùng phóng túng, nhưng gương mặt anh lại rất nghiêm chỉnh, chẳng khác nào đang nghiên cứu một thí nghiệm phức tạp. Mục đích cuối cùng chính là tìm ra điểm cực khoái của Lumine. Albedo tận lực xoáy sâu lưỡi vào bên trong thân thể cô, nồng nhiệt mút lên từng thớ thịt đang co thắt từng cơn, âm vật sưng đỏ cũng bị anh miết lên mãnh liệt. Lumine bé nhỏ bị tác động liên tục, âm huyệt non mềm sưng lên đỏ ửng, dâm dịch rỉ ra bao nhiêu, anh hút lấy bấy nhiêu, khiến cô rên rỉ thành tiếng.
Nhục cảm điên cuồng thật sự quá sức với cô, nhưng lại là cảnh tượng đặc sắc trong mắt hắn. Alberto bị kích thích đến cuồng loạn, hắn giữ lấy tóc cô, hông thúc đẩy liên hồi, liên tục ma sát trong vòm miệng. Tiếng động dâm đãng vang lên, chỉ còn hơi thở gấp gáp của ba người, hắn thúc hông thật mạnh trong cuống họng cô, anh lại đẩy lưỡi thật sâu trong tử cung cô, Alberto vừa bắn ra, cô cũng vừa lên đỉnh.
Lumine thở dốc, cô lại ra thêm lần nữa.
"Không tồi, vậy là chúng ta hoà" Alberto nhận ra phản ứng quen thuộc của cô khi cao trào, hai tay giữ lấy tóc cô, kéo dương vật vẫn còn căng cứng ra khỏi miệng cô. Dòng tinh đặc quánh chảy ra, men theo môi chảy xuống từng giọt, đôi mắt cô đê mê trong khoái lạc.
Alberto thản nhiên chùi mép cho cô, cất giọng vô lại ra lệnh :"Đừng lãng phí nguồn tinh lực của anh chứ, ngoan nào, nuốt hết đi!"
Lumine như bị hắn điều khiển, khép miệng lại, ực một cái nuốt sạch tinh dịch trong miệng. Mùi tinh dịch nồng nàn khoả lấp cả tâm hồn cô, cô sợ mình nghiện mất thôi!
Alberto nhếch mép cười, khẽ nói "Ngoan lắm, thú cưng của anh"
"Giờ tới món chính thôi nào", Alberto bất ngờ xốc cô dậy, ôm cô từ phía sau, hai tay khoá lấy chân cô, cả thân người cô bị phơi bày trước mật Albedo, lộ rõ âm huyệt dâm đãng như mời gọi. Dương vật căng cứng của Alberto hướng lên bờ mông căng tròn, nhắm tới lỗ hậu bé nhỏ.
"Nhường cho cậu phía trước, tôi chơi phía sau" Alberto bình thản nói. Từng câu từng chữ như dao găm, xé toạc cả niềm kiêu hãnh của cô, Lumine chẳng còn gì che đậy cơn hứng tình của mình, chỉ còn đam mê xác thịt cháy bỏng. Cô muốn Albedo lấp đầy khoảng trống bên trong thân thể mình.
Albedo liếm môi, mùi hương ngọt ngào của cô vẫn còn vương vấn trên đầu môi, dẫu có nếm lấy bao nhiêu lần anh vẫn không thể thoả mãn cơn khát tình, dương vật căng phồng lên đầy dữ tợn. Albedo như trở thành một con người khác, tràn đầy khát vọng và yêu thương, anh nhìn cô như một con sói khát máu, trực tiếp vồ lấy chú thỏ con thơm ngọt.
Đầu khấc nóng hổi của anh chạm vào hoa huyệt, Albedo thở dốc, đôi mắt cả hai chạm nhau, cô ngại ngùng nhìn anh, không dám tin đây là sự thật. Alberto cũng không khoan nhượng, chậm rãi đẩy đầu khấc vào trong lỗ hậu, cơn đau xen lẫn khoái cảm truyền thẳng lên não, Lumine siết chặt lấy tay Albedo, thân người căng cứng lên vì sợ.
Alberto chậm rãi tiến vào, hôn lên cổ cô, dịu ngọt an ủi :"Thả lòng nào Lumine, em bót chặt tôi quá"
Hai dương vật căng cứng cùng lúc đâm sâu vào thân thể cô, chỉ cách nhau một vách ngăn mỏng, nhục cảm ào ào xông tới khiến cô dục tiên dục tử. Lumine cong lưng ưỡn ngực, Albedo nhanh chóng cúi người hôn lên bầu ngực cô, mút lên nhũ hoa cương cứng vì sướng, Alberto lại hôn lên hõm cổ cô, xoa dịu cơn đau từ thân dưới. Hai người đàn ông đồng loạt hành động vô cùng dịu dàng, nhưng cử động thân dưới lại vô vàn áp bức, ép hoa huyệt cô ấn vào thật sâu, bụng cô nổi cộm lên thành một khối.
Đến khi hai dương vật đã thâm nhập đến tận sâu bên trong, không còn chút kẽ hở, cả hai mới dừng lại, Lumine mới dược thả lỏng phần nào. Alberto nhìn người em song sinh của mình, gật đầu một cái. Albedo lập tức hiểu ý, cả hai cùng lúc thúc đẩy thật mạnh, dương vật kéo ra rồi đẩy vào thật sâu, cô bị đụ đến ná thở, hai tay ôm lấy Albedo, rên lên thật lớn.
"Ah-Không! Các anh chơi xấu!"
Lumine nức nở trước hành động ngông cuồng của cả hai, thân dưới biểu tình co thắt liên tục, dâm thuỷ ào ào túa ra thành dòng, thấm đẫm thân thể hai anh em. Alberto nở nụ cười hiếm hoi, hai tay anh nâng chân cô cao lên, khiến hạ thể cô trượt dài xuống dương vật hắn, Albedo cũng đâm sâu vào tử cung cô. Lumine đáng thương như một chiếc thuyền đơn độc, mắc kẹt giữa hai cơn cuồng phong bão tố, dập dìu giữa không trung.
Hông như gắn mô tơ, đồng loạt kéo đẩy liên tục, từng cơn nắc như muốn cuỗm lấy linh hồn cô, Lumine không đếm nổi mình đã cao trào bao nhiêu lần, đầu óc cô tê dại trong cơn cực khoái đỉnh điểm, dẫu cô có rên rỉ van xin, thì cũng không thể ngăn cản cơn kích dục đang cao trào. Đến khi song Albe cùng lúc lên đỉnh, tinh dịch lấp đầy hoa huyệt và lỗ hậu, thì Lumine đã bất tỉnh tựa lúc nào.
Có thể, trong mơ cô đang rất vui, vì sao này có tận hai người yêu thương cô vô điều kiện cơ mà!
Alberto nhìn Albedo, bất chợt nhún vai, xem ra giảng hoà cũng không khó, chỉ cần biết san sẻ, mọi chuyện lại êm xuôi.
"Thôi chết, tôi quên không kịp đếm bao nhiêu lần cô ấy lên đỉnh mất rồi!", Alberto bất ngờ thốt lên đầy tiếc nuối.
"Thì thôi vậy, hẹn cậu lần sau, chúng ta lại thi tiếp"
==================================
Đôi lời tác giả : Hoàn thành lúc bốn giờ sáng, lần đầu viết dài thế này, hi vọng mọi người thích!
Vài ngày nữa sẽ ra mắt chương cuối! Thanks all!
==================================
TRUYỆN ĐĂNG ĐỘC QUYỀN TẠI WATTPAD GENSSIMP
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro