#163. Quản lý của tôi (Hưng Nông - Part 5)

Trương Nghệ Hưng bảo Trần Lập Nông đi thông báo với đạo diễn cho bọn họ nghỉ 1 tiếng ăn trưa xong, cả hai cùng vào phòng chuẩn bị riêng cho Trương Nghệ Hưng ăn cơm trưa mà Trần Lập Nông mua.

Trong phòng có điều hoà mát rượi, ăn no bụng xong, đôi mắt Trần Lập Nông díu lại, cậu lúc này chỉ muốn nằm xuống ngủ thôi, nhưng lại không dám ngủ, Trương Nghệ Hưng còn chưa được nghỉ, cậu nào dám.

"Buồn ngủ thì ngủ đi, dù sao lát tôi quay phim, cậu cũng rảnh" Trương Nghệ Hưng thấy Trần Lập Nông gật gà gật gù muốn ngủ thì thấy hơi đau lòng, đành chủ động nói.

"Vậy, tôi ngủ một lát thôi" Trần Lập Nông được Trương Nghệ Hưng cho phép, liền ngồi dựa vào ghế nhắm mắt ngủ. Trương Nghệ Hưng sau khi ăn no, nhìn điện thoại vẫn còn khá sớm, còn tận hơn 40 phút nữa mới quay tiếp, mà anh cũng không buồn ngủ.

Căn bản là bình thường anh quen ngủ ít, làm việc nhiều, vậy nên cũng không hay ngủ trưa, thói quen ngủ trưa càng không có. Ánh mắt lơ đãng nhìn một vòng, rồi cuối cùng dừng lại trên sườn mặt của Trần Lập Nông. Cái má hơi phính ra của cậu nhìn thật đáng yêu. Trần Lập Nông do mỏi cổ, đã tìm tư thế thoải mái hơn mà ngủ, nhìn cậu bây giờ như con cún, nằm ngủ ngon lành trên ghế dựa. Thật không nỡ làm phiền.

Trần Lập Nông mở mắt ra, đầu tiên là bị mỏi cổ làm đơ một lúc, xoay xoay khớp cổ cho đỡ đau cậu mới giật mình nhìn đồng hồ trên tường, thế mà đã 3h hơn, không ngờ cậu thế mà ngủ lâu như vậy.

Vội chạy đến phim trường, may mắn Trương Nghệ Hưng vẫn đang bận quay phim, nếu không, cậu xấu hổ chết mất.

"Này cậu trợ lý, nếu tôi mà chủ của cậu, có lẽ cậu đã bị đuổi việc lâu rồi. Ai đời đi làm trợ lý, thế mà lại trốn trong phòng bây giờ mới ló mặt" Kim Linh vẫn còn khó chịu chuyện lúc trưa, đương nhiên không buông tha Trần Lập Nông dễ dàng thế được.

"À cái này, tôi.." Trần Lập Nông xấu hổ không dám ngẩng mặt lên.

"Tôi cho phép cậu ta nghỉ trong phòng, một người ngoài như cô không cần xen vào, tự đi quản lý người của mình đi" Trương Nghệ Hưng bước đến, lạnh giọng nói.

"Nghệ Hưng, anh đừng quá chiều cấp dưới như vậy, bọn họ sẽ được đà mà lộng hành đó"

"Cũng không liên quan đến cô. Còn không mau lấy nước lạnh cho tôi đi!" Lúc nãy khi đóng phim, Trương Nghệ Hưng cũng đã thấy Trần Lập Nông bước đến, ở xa nên không nghe rõ hai người nói chuyện gì, nhưng nhìn thấy thái độ của Kim Linh, rồi Trần Lập Nông thì cúi gằm mặt xuống, Trương Nghệ Hưng lại thấy khó chịu. Anh không thích nhìn bộ dạng khổ sở đó của cậu, nó làm anh khó chịu.

"Vâng" Trần Lập Nông vội lấy chai nước khoáng, mở nắp rồi đưa cho Trương Nghệ Hưng.

"Về phòng chuẩn bị đồ đi, tôi sắp quay xong rồi, chúng ta về khách sạn nghỉ ngơi" Trương Nghệ Hưng không muốn Trần Lập Nông ở đây một mình rồi lại bị bắt nạt, đành đuổi khéo cậu đi.

Vậy mà Trương Nghệ Hưng không nhận ra rằng, mình thế mà lại nghĩ cho Trần Lập Nông nhiều như vậy. Anh cứ thế mà vô thức đặt Trần Lập Nông vào trong lòng lúc nào không hay.

End #163

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro