Chap 1 : Nhật bản

Cậu , hanagaki takemichi đứa con của gia tộc hanagaki đứng đầu chính trị , kinh tế lẫn thế giới ngầm và có đứa em trai là hanagaki suuki . Cậu năm nay đã đủ tuổi nhận thức được ( 3 tuổi ) thì đã muốn chọc mù con mắt khi mình đang ôm em chăm sóc , tắm rửa, pha sữa  còn bố mẹ thì ân ân ái ái để cậu và em tự sinh tự diệt 2 mình .

- [Anh ơi , món này ngon quá đi bao giờ em mới được ăn vậy ]

* Năm nay cậu 7 tuổi và thằng em cậu đã được 5 tuổi , [abxxyz] là đang nói tiếng anh *

Cậu nhìn thằng bé đang chảy nước dãi nhìn cậu ăn thì mỉm cười xoa đầu em , 1 nụ cười tỏa nắng đúng nghĩa , nó khiến đứa em cậu lẫn người hầu trong nhà đều có chung 1 suy nghĩ 'bắt buộc phải bảo vệ anh ấy' .

Tối cậu ôm em vào lòng định tắt đèn đi ngủ thì thằng bé lại hỏi câu ngây thơ :

- [ Anh ơi , có phải người nhật đều thích làm bất lương đúng không ạ , em sau này sẽ làm bất lương đứng đầu nhật bản] nghe em mình nói vậy cậu xoa đầu em bảo lo học đi sau này làm mafia chứ bât lương chỉ là đám quê mùa thôi . Vốn dĩ là người nghe theo anh cho dù nó là sai thì cậu gật đầu lia lịa .

Năm cậu 10 tuổi còn em cậu 8 tuổi đã được tiếp nhận quá trình dạy dỗ riêng của gia tộc làm cả hai đứa đều mang dáng vẻ trưởng thành ,quyến rũ nhưng không kém phần mạnh mẽ . Cả hai lớn lên đều lạnh lùng nhưng với người thân lại như những đứa trê bình thường chạy nhảy vui chơi ngoài kia .

- [Em yêu , chúng ta cho 2 đứa nhỏ định cư ở nhật luôn đi ] tưởng như người vợ sẽ không chịu nhưng cô lại nở nụ cười ôm chồng mình :

- [ Ừm , chúng ta sẽ đi tuần trăng mặt ở Úc nhé anh ] anh chồng cưng chiều vợ liền xách đồ đạc cho mấy đứa con ném sang nhật rồi cùng vợ đi chơi .

- Hai cậu bé này đẹp quá .

- Mặc dù hơi lạnh lùng nhưng vẫn dễ thương . Và 7749 lời khen ngợi đến từ những hành khách ở sân bay nhưng chung quy vẫn là muốn nhặt hai bé về nuôi .

- [ Má , bố mẹ bỏ mình chỉ để đi tuần trăng mật ] và hai đứa trẻ đó không ai khác là michi và suuki ngơ ngác vẫn đang loading tại sao mình lại ở đây .

2 người đi ăn những đồ ở nhật đến đau bụng mới đi về căn nhà "nhỏ" của mình . Ông quản gia cúi người mời hai người vào nhà ăn cơm nhưng no rồi ăn gì nữa .

hai người đi dạo 1 lúc thì thấy đám bất lương nửa mùa đang đánh nhau tranh giành địa bàn ( địa bàn : cái công viên:) ) hai bên đánh nhau kịch liệt theo suy nghĩ của bọn nó còn sự thật thì hai bên cào cấu nhau , khóc , mách mẹ . 2 người ngồi ở xích đu :

-[ Anh ơi , có cái công viên thôi đánh nhau tranh làm gì vậy , chúng nó có vấn đề về dây thần kinh ạ .] Suu hỏi mà cậu phải hít cơ mông gồng cơ đít để không cười như thằng khùng nó lại mất phẩm giá của quý tộc .

- [ À ờm ờ bọn nó đang yêu thương nhau theo 1 cách lạ lùng nào đó ý mà . ] Cậu gãi má ngại ngùng nói dối để thằng bé không nghĩ người nhật bản bị điên . Nhưng em biết anh đang nói dối mà vẫn gật đầu tiếp thu kiến thức kì lạ vừa rồi và thêm phần khinh bỉ người nhật thêm 10 phần nữa .

Hai người đi dạo miệng ngậm chiếc bánh cá thì vô tình thấy 1
đám bất lương đang đánh 1 cậu bé đang co rúm người chịu đựng đòn mới đè lên đòn cũ nhìn trông thảm thương vô cùng . Câu và em cậu tức điên xông lên đánh đám đó thay hình đổi dạng đập đi xây lại theo đúng nghĩa .

Đám đấy vừa chạy vừa khóc òa lên như mình mới là người bị bắt nạt . Em cậu bế đứa bé lên hôn vào trán nó rồi cả hai người đi băng bó cho đứa bé và biết đứa bé ấy tên là satou joiry . Và sau này là vợ của bé suu nhà cậu .

2 người làm quen với nhau rồi đi bộ với nhau bỏ lại cậu . Tối về 2 người đi đánh răng rồi lên phòng ngủ .

________________________

Hai người này mình tạo ra do mình muốn michi có em trai và để em trai cô đơn bị thồn cơm chó vô họng nên tạo ra 1 người nữa:)

Đừng đọc chùa mà mọi người:)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro