《ѕanтaĸe》Cưỡng chế (2)

Warning: H nặng, cực kì nặng !!!

Nối tiếp phần SanTake trước nhé.


Takemichi có phòng bị lo sợ đến cỡ nào cũng không ngờ bọn người quấy phá cửa hàng hôm đó là do chính con trai cậu ra lệnh. Hơn nữa còn không chút mảy may nghĩ đến việc mình sẽ bị thằng nhóc đó đè dưới thân mà làm nhục.

Mặc dù ban đầu Takemichi nhận nuôi Sanzu chính là vì tính hướng của mình làm ba mẹ đau lòng sẽ không có con nối dỗi nên mới nói với họ cậu sẽ nhận con nuôi nên đừng lo, nhưng cậu chưa bao giờ lường tới việc bản thân bị gã 'con trai' mình cưỡng chế lại với nhau như thế này. Cậu cảm thấy vô cùng kinh tởm, không vì bị đàn ông đem ra chịch mà là vì kẻ đó chính là đứa con ấy. Người Takemichi dùng gần mười năm để nuôi lớn.

Ví dụ như bây giờ, Takemichi đang nằm thở hổn hển trên chiếc giường quen thuộc, mái tóc đen mượt mà bị mồ hôi thấm ướt mà áp sát vào gương mặt trắng nõn. Đôi mắt to tròn long lanh mơ hồ nhíu chặt lộ ra hàng lông mi cong vút đen tuyền. Sóng mũi Takemichi đỏ ửng sóng sánh hạt sương trong suốt cùng với đôi môi đỏ mọng vì sưng đang không ngừng phát ra âm thanh quyến rũ.

"A..ha...đủ rồi đó...con..dừng lại..umm...được rồi...ahh..."

Bên trên gã mân mê cặp vú nhỏ hồng hào, vòm miệng liên tục đảo quanh lượn vòng, như đứa bé thèm sữa mẹ mà hút liên tục. Gợn tóc dài phiếm lả lướt qua bờ má, chạm đến phần eo Takemichi làm cậu cứ nhột mà vặn vẹo cơ thể.

Sanzu dùng lưỡi cuốn lấy đầu vú nhỏ hồng, như có như không niết nhẹ hàm răng cắn lên nó khiến Takemichi đã mệt nhoài lại phải bật ra tiếng rên ngứa tai, bất giác bên dưới luân động nhanh hơn.

"Aa..aa..aa...nhanh quá...nhanh quá rồi....aa.."

Sanzu cười thầm, áp tay vuốt ve gương mặt mê man ấy, trầm khàn nói: "Dáng vẻ anh lúc này rất đẹp nha."

"Hức...chậm lại..chậm...ưm..."

Cự vật tiếp tục dồn vã vào tường thịt nóng hổi theo tiến độ nhanh hơn, trực tiếp đỉnh lộng vào sâu bên trong cúc huyệt đỏ bừng, nép thịt bên ngoài bị căng ra đến trơn mịn. Takemichi đung đưa cơ thể theo từng nhịp nhấp của gã, hai chân bị ép mở rộng lắc lư trên không trung. Tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ hòa làm một trong căn phòng nhỏ nhắn, ánh sáng đèn bên trên mang ánh vàng càng tô nét thêm dáng vẻ động tình phóng khoáng từ hai người họ.

Tay Sanzu nắm vặn lấy eo Takemichi, tàn nhẫn đẩy lên rồi ép xuống thật mạnh khiến cho cự vật to lớn bị dồn nén vào sâu bên trong hơn. Sóng mũi được truyền đến mùi tanh nồng lan tỏa trong không khí, âm vang phập phập cứ rộn rang dữ dội hơn gấp bội phần.

Đầu nấc Takemichi rũ rượi hạ xuống, sau bao nhiêu lần bắn cậu rốt cuộc cũng không thể chịu nổi nữa, từ cổ đến bắp đùi chi chít dấu vết xanh tím ghê người, cúc huyệt dù cho mỏi nhừ nhưng vẫn cố chấp nuốt trọn cự vật đang dồn vã va chạm.

"Sanzu...con..dừng lại..đi...lâu quá..rồi..urggg"

Gã thẳng lưng, một tay vuốt ngược mái tóc hồng suông dài, để lộ rõ nét gương mặt điển trai, bấy giờ lại dính phải một tầng dục vọng nồng đầm. Gã bế cậu lên ngồi trên đùi mình, dùi cự vật thô to ẩn sâu hơn trong mép tường chật hẹp.

Sanzu như kẻ nghiện mà vùi mặt mình vào sâu trong hõm cổ thon dài, lưỡi đảo vòng liếm láp làn da mịn màng.

"Baba cứ thích dối lòng ha, rõ ràng bên dưới cắn chặt tôi không rời mà lại kêu tôi dừng sao?"

"Đừng...aa..đừng gọi ta...là baba..." vì nghe thấy nó y như rằng những tội lỗi cùng sợ hãi cảm giác đi trái với luân thường đạo lý vay hãm lấy Takemichi, nó khiến cậu muốn chết đi cho xong.

Gã chỉ cười mà không nói gì, tiếp tục đỉnh lộng vào sâu trong người Takemichi, khoái cảm dồn dập ồ đến, gã rên lên vài tiếng rồi đâm nhanh hơn, vồ vả vào điểm nhạy cảm bên trong.

Takemichi lại bị kích thích mà rên to hơn, cái đầu nhỏ ngã ra sau lộ chiếc hầu kết bên dưới làn da hồng hào. Sanzu hưng phấn nhìn nó thật lâu rồi tóm lấy nó cắn lên hầu kết đang mê hoặc gã.

"Ummmm...."

Bụng Takemichi thoắt ẩn thoát hiện cái hình dáng cự vật gã ta, bởi vì nơi đó của gã vừa to vừa dài, so với chiều sâu trong cơ thể Takemichi thì nó lại vượt quá tầm kiểm soát khiến cho cự vật gã hằng lên rõ rệt vùng bụng dưới Takemichi.

Cảm giác khó chịu giày vò Takemichi trong biển dục vọng, hại cậu phải khó khăn giữ lấy cơ thể vốn đã mệt nhoài. Cổ Takemichi truyền đến cơn đau đớn nhưng lại xuất hiện thêm chút sung sướng mơ hồ, làm cậu phải phát ra tiếng rên rỉ dâm dục hơn.

"Ha...sắp ra...sắp ra....ahh..."

"Đây là lần bao nhiêu baba ra rồi nhỉ?" gã chỉ mới ra trong cậu có 4 lần mà không biết Takemichi đã xuất ra biết bao lần trong khoảng thời gian đó. Dù sao nó không hề làm Sanzu khó chịu, gã yêu mọi thứ thuộc về Takemichi, chỉ cần nó nằm trong người cậu đều khiến gã mê luyến không rời.

Đó là một thứ tình yêu vặn vẹo và biến chất.

Sau cùng Takemichi trợn to mắt ngước nhìn trần nhà, đầu ngón chân duỗi thẳng mà bắn ra. Có điều, hình như thứ cậu vừa xuất đã không còn là tinh dịch nữa.

Gã nhìn mà ngạc nhiên, chốc sau lại bậc cười ra tiếng ôm cậu tựa vào người mình, thủ thỉ bên tai âm thanh lẳng lơ: "Bị tôi chịch sướng tới mức bắn nước tiểu luôn à?"

Trong cơn mụ mị cậu chẳng thể nghe rõ gì cả, chỉ biết mình buồn ngủ đến điên luôn rồi, cuối cùng mặc kệ gã mà gục trên vai gã ngủ luôn. Bên vai chợt thấy nặng, gã mỉm cười vuốt ve mái tóc ướt nhẹp mồ hôi của Takemichi, yêu chiều ôm chặt cậu sát người mình, sau đó đưa đẩy nhanh hơn nữa. Một tay giữ lấy gáy Takemichi cố định tránh cho cậu ngã, một tay đặt dưới nơi hai người giao hợp, hưởng thụ xúc cảm trừu sáp trên trong cậu.

Sanzu cứ thế làm Takemichi đang say giấc hăng say vô cùng, không bận tâm đến thân thể ấy mệt đến mức nào, chỉ cố sức mà ra vào trong cửa huyệt nóng ấm khiến cả người gã tê dại.

Kể từ ngày hôm ấy, Sanzu trói buộc Takemichi bên cạnh mình, không cho cậu đi làm chỉ cho Takemichi quanh quẩn trong nhà với hai chiếc xích chân, trừ khi đến lúc họ làm tình mới được cởi ra.

Gã cảm thấy mình chôn vùi bản thân vào sâu trong gốc rễ của Takemichi chưa bao giờ là đủ. Có lần họ làm tình từ phòng khách trải dài tới tận phòng bếp và phòng ngủ, dù cho những lần như vậy chưa từng thỏa mãn Sanzu. Gã muốn khắc sâu ký tự của bản thân lên người Takemichi, để cậu vĩnh viễn không thể sống thiếu gã.

Ngày đó cho vài tên đến quấy phá cửa tiệm cậu đang làm thuê chỉ vì muốn cậu phải nhận ra bản thân mình yếu đuối, nhu nhược đến cỡ nào. Sau đó cậu sẽ tìm đến gã, để gã làm chỗ dựa cho mình. Mục đích cho sự việc đầu tiên khiến Takemichi ỷ lại vào Sanzu nhưng thật không ngờ, cậu lại bướng bỉnh chống lại chúng, còn bảo vệ ả quản lí kia nữa.

Lúc được báo lại, Sanzu ngay lập tức nảy lên ý nghĩ giết chết người phụ nữ xấu số đó.

Nhưng mà, dù sao nếu gã làm vậy thì người có tấm lòng thiện lương như Takemichi sẽ hận gã cho mà coi, có lẽ gã không ngại việc đó nhưng gã ghét việc cậu hận mình chỉ vì một người phụ nữ.

Ban đầu, kể từ lúc Takemichi hứa rằng cậu sẽ bảo vệ gã suốt đời thì cậu đã là người của Sanzu Haruchiyo gã rồi. Không nên có bất kì thành phần nào khác tách rời gã khỏi người gã yêu.

Sanzu nặng nề thở ra một hơi, phóng thích vào tận sâu trong người Takemichi thật lâu, vùi cự vật mình ở đó rồi âu yếm gương mặt say ngủ của Takemichi. Nhận ra trời sáng rồi gã mới nhận thức được mình thế mà không thèm tiếc chế chịch cậu lâu đến như vậy. Nhưng mà thôi không sao, lòng độ lượng mà Takemichi dành cho gã cao lắm, gã hiểu điều đó.

Rút cự vật của mình ra, đột nhiên nhìn thấy tinh dịch trắng đục nằm bên trong cúc huyệt khép mở rồi nhìn lại bao cao su mình đang mang, à nó rách rồi.

Gã thở dài, bế cả người mềm nhũn kia lên, mang vào nhà tắm chùi rửa sạch sẽ. Xong xuôi mang lại cho cậu hai sợi xích nặng nề, ôm cậu vào lòng thật chặt, hôn lên gương mặt xinh đẹp thều thào: "Ở bên tôi suốt đời nhé, tôi yêu anh nhiều lắm, Takemichi."

--

Ngoài lề: Hiện tại tớ đang mở Writing Commission, nếu bạn nào cần thì hãy ủng hộ tớ một chút nha <3

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro