1(R18)

Tác giả:DreamyWilliam
_____________

Chú ý: Truyện có chi tiết phản cảm, thô tục, yếu tố tình dục xuất hiện thường xuyên, tác giả lần đầu viết R18, non tay, cưỡng ép, nhiều người, đồ chơi, nhiều người ngồi xem người khác bị cưỡng ép, ai không ăn được mời đi cho.

__________

Hanagaki Takemichi rơi từ trên trời xuống, đập mạnh mông mình xuống sàn, ăn đau nên cậu ta la lên rõ to, tay phải theo bản năng sờ sờ cái mông bị đau của mình.

"Đây là...có chuyện gì vậy?" Takemichi hoang mang đứng dậy, cậu nhìn xung quanh một vòng, phát hiện nơi này rất giống một rạp chiếu phim, khá lớn với nhiều các dãy ghế cùng một cái Tivi màn hình lớn, to nhất mà Takemichi từng thấy.

"Takemitchy! Mày đến rồi, ở bên này!!" Từ xa phát lên giọng nói quen thuộc của Mikey, thằng bạn thân cậu. Takemichi nghe tiếng thì quay sang, thấy Mikey đang ngồi ở một vị trí khá đẹp trong rạp, xung quanh là các thành viên của Touman, hầu như toàn là những người quan trọng.

"Mikey, chuyện này là sao? Mày biết đây là đâu không?" Takemichi vội chạy đến chỗ Mikey, lo lắng hỏi, cũng không trách cậu nói nhiều, cho dù có là ai, đột nhiên bị gọi đến một nơi xa lạ, đều sẽ sợ hãi.

Mikey tự tin mỉm cười, nói:"Tao không biết!"

Vẻ mặt của Takemichi nhanh chóng chuyển từ mừng rỡ sang thất vọng, thấy biểu cảm phong phú trên mặt cậu, Draken ở kế bên cũng không kiềm được mà bật cười một tiếng.

Draken vỗ nhẹ vị trí ở cạnh bên mình, vui vẻ nói với Takemichi:"Mày cứ ngồi xuống trước đi, hồi nãy có một 'người' đến nói cho bọn tao, một lát đợi đông đủ rồi sẽ cho chúng ta 'xem phim', dù chưa biết là có an toàn không, nhưng mày cứ ngồi xuống trước đã."

Do dự mất một lúc, Takemichi mới ngồi vào ghế, lúc cậu vừa đặt mông xuống tới nơi, màn hình TiVi bỗng nhiên phát sáng.

Trên màn hình bắt đầu hiện ra những lời giới thiệu hay cái gì đó mà toàn chữ là chữ, Takemichi lười đọc nên đưa mắt sang xung quanh ngó nghiên, ánh mắt của cậu nhanh chóng rơi vào những quả đầu xanh đỏ tím vàng ở hàng ghế đối diện.

Thiên Trúc?? Hắc long?? Sao cả hai băng này cũng bị tóm hết rồi??

Đúng vậy, trong căn phòng này, chia làm ba khu, một của Touman, một của Thiên Trúc và một của Hắc Long.

Touman là đông nhất khu này, đếm sương sương chắc cũng hơn mười thằng, Thiên Trúc có đủ thế hệ cực ác còn Hắc Long là đáng thương nhất, chỉ vọn vẹn ba người.

Lúc Takemichi đang lơ đãng, một giọng nói máy móc đã vang lên.

[Cảnh báo, một khi Tivi bắt đầu chiếu phim, tất cả mọi hành động bạo lực hay rời khỏi chỗ ngồi đều sẽ bị cấm. Không ẩu đả hay có bất kì lời lẽ/hành vi mang tính xúc phạm nào đối với diễn viên của phim, xin cảm ơn và chúc các vị xem phim vui vẻ.]

Âm thanh đến đây là ngừng, đèn ở xung quanh cũng đột ngột tắt, màn hình Tivi dần xuất hiện các dãy màu sắc, hiện lên hình dạng của một cánh cửa.

【 Hôm nay quả là một ngày mệt mỏi. 】

Lời tự thuật cất tiếng.

【 Mấy ngày nay ông sếp khó ưa của tôi cứ bắt ép tôi tăng ca không lương, ông ta coi tôi như một con bò béo ục ịch vậy, vắt kiệt cho đến hơi thở cuối cùng.

Công việc thật nặng nhọc, ước gì tôi có nhiều thời gian hơn để thư giản ở nhà.

Mà nhắc đến nhà. 】

Lời tự thuật tới đây là biến mất, hình ảnh một người thanh niên khá cao to dần dần hiện rõ trên màn hình.

Thấy khuôn mặt quen thuộc đó, tất cả mọi người đồng lòng hướng ánh nhìn nghi hoặc về phía Draken.

Bỗng chốc trở thành trung tâm của sự chú ý, mồ hôi của Draken chảy ròng ròng, anh giơ hai tay lên cao, tuyệt vọng nói:"Không phải tao, tao không biết, tao vô tội, đừng nhìn."

Mikey ở kế bên che miệng cười khà khà, rất vui khi xem thằng bạn thân mình gặp họa.

【 Draken đưa tay mở cửa bước vào, căn hộ nhỏ bé có hơi bừa bộn, bao nhựa, đồ ăn đóng hộp cùng vài mẫu quần áo nằm ngổn ngang, trông lôi thôi đến cực điểm.

Draken nhìn cảnh này, không nói gì, anh ung dung đóng cửa rồi khóa trong. Tháo giày, cởi áo khoát, mặc mỗi một cái áo sơ mi cùng quần tây, anh bước vào phòng, vui vẻ mở tủ quần áo.

Mất đi điểm tựa, Takemichi vô lực ngã về phía trước, cả thân thể cậu ta chằng chịt vết thương, những đường roi dài trồng chất lên nhau trên một cơ thể, chúng xanh tím rồi bầm lên, nhìn trông đáng sợ vô cùng.

Tứ chi của Takemichi bị trói bằng dây thừng, cậu co rúp lại, không thể động đậy, trong miệng cậu nhét một cái khẩu cầu (là đồ bịt miệng mà có trái bóng hình tròn để cắn.), mắt và tai đều bị bịt kín, trong hậu môn còn chứa năm cái máy run đang liên tục hoạt động.

Bị tra tấn, nhốt lại suốt cả buổi sáng, Takemichi không biết đã lên đỉnh hết bao nhiêu lần, cảm giác sung sướng kéo dài không ngừng nghỉ suốt nhiều tiếng làm Takemichi mệt mỏi, có muốn bắn cũng không thể bắn được, vì dương vật của cậu đã bị Draken dùng chốt để bịt lại phần đầu.

Mọi giác quan của cậu đều bị vô hiệu hóa, không thể nhìn, không thể nghe, không thể nói, không có gì ngoài cơn khoái cảm vô tận tra tấn cậu liên tục, đưa cậu lên đỉnh rồi lại đạp cậu xuống, vui sướng nhanh chóng biến thành thống khổ, dày vò Takemichi từng chút, từng chút một.

Draken hài lòng nâng khuôn mặt của Takemichi lên, nhẹ nhàng vuốt ve phần bị ướt của khăn bịt mắt, có vẻ như Takemichi đã khóc suốt cả buổi sáng.

Đồ chơi nhanh chóng bị tháo xuống, dây trói, bịt mắt, máy run, tất cả đều bị Draken tháo xuống sạch sẽ, chỉ riêng mỗi chốt chặn tinh bị nhét vào lỗ chuông của Takemichi là vẫn còn.

Draken ngồi xuống bên giường ngủ, đưa chân phải của mình lên trước, mỉm cười nhìn Takemichi ngoan ngoãn bò tới, dùng miệng cởi bỏ đôi vớ trên chân mình ra.

Hai mắt Takemichi mơ hồ, thất thần làm việc theo bản năng, ngoan ngoãn lấy lòng kẻ đã bắt cóc mình. Cậu cọ cọ đầu mình vào đũng quần giữa háng của Draken, dùng lưỡi liếm liếm vài cái rồi nhìn lên Draken với một ánh mắt đáng thương, cầu xin Draken hãy cho cậu ta bắn tinh.

Cả sáng bị ép lên đỉnh mà không cho bắn, Takemichi nhịn đến phát điên rồi, trong cơ thể cậu bây giờ nóng rang, hừng hực như như ngồi trên đóng lửa, cậu muốn bắn, rất muốn bắn.

Draken không nói gì, nhưng ánh nhìn vẫn chăm chú tập trung vào dương vật nhỏ xinh đang chảy nước của Takemichi, nó không thể bắn được nên chỉ biết rỉ nước, đáng thương run lên từng đợt.

Takemichi nhanh chóng cởi bỏ lưng quần của Draken, cậu không chút do dự cưỡi lên, cọ sát, hậu môn cậu chảy ra rất nhiều nước, sẵn sàng cho trận làm tình thâu đêm tiếp theo.

"Bắn...có thể...cho ta bắn sao..?" Giọng của Takemichi khàn khàn, cậu thậm chí còn không biết mình đang nói gì, tất cả những gì có trong đầu cậu là tình dục, muốn được bắn, muốn kết thúc sự sung sướng dồn nén này.

"Có thể." Draken mỉm cười đáp lại, anh vòng tay ôm lấy hông của Takemichi, không một chút báo trước, anh đâm thẳng con cặc của mình vào bên trong.

"Nhưng mà phải đợi ta thỏa mãn trước đã." Cười xảo trá, Draken bổ sung.

Dương vật đâm xuyên qua trực tràng của Takemichi, đâm đến một chiều sâu chưa bao giờ có, Takemichi kêu lên một tiếng, cả cơ thể run rẩy, nước từ trong kẽ hở hậu môn bắn ra tung tóe, có vẻ cậu vừa mới lên đỉnh bằng lỗ sau.

"Lên đỉnh bằng lỗ đít luôn sao? Mày còn ghê gớm hơn mấy con phò mà ta từng chơi luôn đấy, tiến bộ rồi, giỏi lắm." Nói rồi, Draken đưa tay vỗ mạnh vào mặt trái mông của Takemichi, in lên trên đó một dấu tay đỏ chói, rõ ràng hiện ra trước mắt tất cả mọi người.

"A...ah ha...đúng vậy..tiế...tiến bộ rồi, tốt quá." Takemichi mơ màng lặp lại, khoái cảm bao vây lấy lý trí, Takemichi gần như chẳng còn nghĩ được gì nữa, chỉ biết vặn vẹo eo mong rằng dương vật của Draken có thể vào sâu hơn bên trong.

Draken mạnh mẽ nắm lấy hai bên hông của Takemichi, bắt đầu nhấp lên nhấp xuống liên tục, rút ra rồi đâm vào, tốc độ chỉ có ngày một nhanh hơn, tiếng phập phập vang khắp cả căn phòng.

"Ahh! A...ư..chỗ đó, chậm..chậm một chút.." Takemichi ôm chặt lấy Draken, hai tay vòng qua cổ anh, ôm lấy anh bắt đầu khóc, vừa khóc vừa thì thào những tiếng rên, những âm tiết không rõ chữ.

Dương vật Draken ra vào tựa như một cái máy dập, lúc đầu buồi đâm phải một điểm nhô ra, Takemichi hét lên, lại lên đỉnh một lần nữa.

Cậu khóc lóc, hoa hết cả mắt, khoái cảm quá liều làm cậu mất hết toàn bộ sức lực.

Chưa để Takemichi hồi thần sau pha lên đỉnh, Draken nhanh chóng tiếp tục tấn công.

"Khoan...khoan đã..nhanh quá, nhanh quá rồi..!!" Takemichi tuyệt vọng dùng tay đẩy Draken ra, đáp lại chính là một nụ hôn ngập tràn dục vọng.

Lưỡi của Draken quấn lấy Takemichi, di chuyển khắp khoan miệng cậu, bành chướng khắp các kẽ răng, lúc hai người tách ra, Draken còn không quên cắn vào cánh môi Takemichi một cái.

Thiếu không khí, Takemichi há miệng thở phì phò, dương vật của Draken ra vào liên tục, làm cậu có muốn thở thôi cũng khó.

Bỗng nhiên, Draken đổi tư thế, anh dựt Takemichi đè ra giường, bắt ép hai chân của Takemichi banh ra thành hình chữ M, sau đó chui vào giữa, ra sức nhấp liên tục.

Takemichi thở hổn hển, hai chân căn ra, các ngón chân đều cuộn lên vì sung sướng.

Draken nắm eo Takemichi xoay một vòng làm lưng cậu xoay về phía anh, dương vật ở bên trong đột ngột xoay tròn, đụng trúng điểm nhạy cảm làm Takemichi ngay lập tức lên đỉnh.

Nước của Takemichi trào ra làm ướt khăn trãi giường, nhưng Draken thì không mấy bận tâm, anh mạnh bạo dựt tóc Takemichi kéo lên, dùng nó làm điểm tựa để lấy lực thúc cặc.

"A...aaa...a." Lên đỉnh bằng hậu môn ba lần liên tiếp làm hai mắt Takemichi trợn trắng, lưỡi cậu thè ra bên ngoài, nước mũi hòa cùng nước mắt chảy tứ tung, làm khuôn mặt của cậu nhìn vừa đáng thương vừa dâm dục.

Dương vật rút ra rút vào được vài chục lần thì Draken dùng tay, ôm lấy bụng của Takemichi nâng lên cao, coi hậu môn của cậu là bồn chứa tinh mà bắn vào tận cùng.

"Ư! Aaaaa!!" Cảm giác bị lấp đầy khiến Takemichi lên đỉnh thêm một lần nữa, vì hoảng loạn quá độ mà cậu vô tình khiến đầu mình đập mạnh vào thành giường.

Thế là khi Draken rút dương vật ra ngoài, Takemichi ngơ ngác ôm cái trán đã đỏ lên của bản thân, nước mắt lã chã lã chã rơi khi lỗ sau đang chảy ra một luồng tinh dịch đục ngầu.

Hậu môn của cậu sau nhiều tiếng cọ sát đã sưng lên thành màu đỏ ở ngoài miệng lỗ, vì bị đâm khá nhiều nên tạm thời nó không thể khép lại được, chỉ biết mấp ma mấp máy giữa không khí khi tinh dịch chảy ra.

Cảnh tượng gợi tình này làm Draken cương lên thêm một lần nữa, anh ôm lấy Takemichi, để cậu banh hai chân ngồi ở giữa đùi mình.

Tay của Draken mon men đến gần lỗ chuông, trước khi Takemichi kịp hồi thần, Draken đã rút chốt ra, làm toàn bộ tinh dịch mà Takemichi nhịn từ sáng đột ngột bị giải phóng.

Tinh dịch bắn ra tung tóe bay lên như đài phun nước, hai mắt Takemichi tan rã, ngã về phía sau, dựa vào lòng của Draken mà run rẫy.

Dòng tinh dịch bắn ra rất lâu, tinh dịch bắn hết rồi thì tới nước tiểu ồ ạt chảy ra, bắn bẩn hết một mặt tường.

Takemichi sướng đến chết ngất, cậu nằm trong vòng tay Draken, mất đi ý thức.

Draken vui vẻ bế Takemichi vào nhà tắm, không phải để tắm rửa gì cho cam, chủ yếu là để tiếp tục hiệp thứ hai với cậu cho dù cậu có đang bất tỉnh.

Câu truyện đến đây là kết thúc. 】

Màn hình tắt, kháng đài lặng ngắt như tờ.

Tất cả mọi người đều bị hình ảnh trên video dọa cho chết lặng, đương sự bị nhắc tên là Draken và Takemichi lại càng thảm, ngay lập tức trở thành trung tâm để cho mọi người soi mói.

Nhìn thấy hình ảnh của tên anh hùng mình căm ghét bị lạm dụng tình dục trên Tivi, Kisaki Tetta không biết là nên phản ứng như thế nào nữa.

Anh mất tự nhiên đẩy mắt kính, không nói gì, giả chết.

Hanma ở kế bên bị sốc một chút, sau khi hồi thần lại thì lên tiếng cười to.

Tiếng cười của Hanma đã làm không khí ấm xuống một chút, vài người bắt đầu ho khang, vài người quay mặt đi giả vờ không thấy gì, vài người lấy tay che mặt, giả vờ ngủ.

Takemichi xanh mặt, sợ đến cả người phát run, nhìn hình ảnh bị hành hạ đến tàn nhẫn của 'bản thân' trong phim, Takemichi ớn lạnh, sợ hãi vô cùng, cậu vô thức né xa Draken một chút, cảnh giác.

Draken cảm nhận thấy ánh mắt phán xét của những người xung quanh, anh tuyệt vọng thầm chửi thề, anh vô tội!! Đây là bịa đặt!! Là bịa đặt!! Thanh danh của Draken này từ nay mất hết! Không còn một móng!!

Các thành viên khác của Touman, bao gồm Mikey đều trố mắt, thì ra mối quan hệ của Draken và Takemichi là như thế này, giấu cũng giỏi lắm, thế mà đó giờ bọn họ không có phát hiện ra.

T.b.c
__________
Góc tác giả:

Tôi•Đấu tranh giữa con tim và lý trí (đạo đức) xem có nên viết tiếp tập tiếp theo hay không•

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro