Tập 6: Thủy quái!
Takemichi cảm thấy mình bị dọa đến điên rồi!
Izana cùng Mikey sau khi tỉnh giấc và hồi phục liền kiếm cớ đấm nhau aa!
Hai cái người này căn bản đối phương làm gì cũng không thuận mắt, nhìn nhau một cái cũng trở thành khiêu khích được.
Mà cái tổ đội này thật sự quá có vấn đề! Được một ngày hai ngày là có chuyện xẩy ra, ấy vậy mà chưa thấy có người nào tách đội.
.
.
Nhưng mà đánh nhau gãy cả 4 ha cây rừng mà còn gọi là đánh xã giao à!
-Dừng lại!!!
Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi ắt chết! Em không ngồi im chờ chết! Em lao đầu vào cái chết luôn!
Mikey khựng lại, cái thằng lớn gan này đang làm gì? Thế mà lại dám chặn giữa hai anh em bọn họ?
-Tránh ra đi Takemicchy! Sẽ bị thương đấy!
Rồi gã chỉ chỉ lên đầu, nhoẻn miệng cười một nụ cười nguy hiểm như thần chết.
-Sẽ bị thương ở đây nha.
Izana coi không nổi, cái con vật nhỏ kia cứ run bần bật mà thằng oắt con em hắn cứ trêu hăng!
-Mikey đừng dọa nó, mày chú tâm vào đây!
-Á à khích em à-..hôm nay em với anh phải làm trận ra trò!
Nói rồi, hai đứa lại bổ vào nhau, thân thương trao nhau từng cú đấm và cú đá.
Takemichi hồn vía trên mây, giờ em chỉ biết lạy trời đừng cho họ gặp trở ngại gì quá lớn, hai ông tướng kia đã mất sức sẵn rồi!
Nhưng em ơi em tính làm sao bằng trời tính?
-Tới biển rồi!
Draken híp mắt lại nhìn cho rõ, phía khơi xa xăm như không thấy tận cùng, nối với dải mây một màn giao hưởng.
-Chúng ta ngồi nghỉ một lát.
-Ema có thể tranh thủ ra phía đằng kia luyện tập một chút năng lực. Nơi này là thánh địa của những dị năng giả hệ Thủy đấy!
Hắn nói như vậy, rồi đưa mắt sang phía Kakuchou.
Kakuchou cũng hiểu ý, cùng với Draken từ từ tiếp cận hai ông ôn thần đang đấm nhau tóe lửa kia. Bằng mọi sức bình sinh cố gắng tách hai người đó ra.
-Đủ rồi Mikey! Mày phải giữ sức dần đi là vừa đấy, nhỡ đâu có điều gì không hay xảy ra còn tính toán được!
-Ken-chin! Rõ ràng tao rất có chừng mực màa!
Mikey giãy một hồi, xong thở dài ngồi phịch xuống đất.
Nhưng mà phải công nhận nhé, đánh nhau với Izana rất tốn sức, vì gã ta toàn dùng bạo lực thuần túy và sử dụng lối đánh không câu nệ lấy lệ bất kì lần nào, chẳng để cho đối phương kịp thở.
-Được rồi, dừng ở đây.
Takemichi thở phào nhẹ nhõm, em thật ra là sợ chết nhất đấy, mà hai cái người chủ lực của toàn đội này cứ kiên trì bào mòn lẫn nhau suốt thế này thì làm sao em để yên được!
Không phải em thích lo việc bao đồng đâu, nhưng đã cùng một đội thì phải như vậy mới là bình thường nhé! Ai như những người còn lại, nước sông không phạm nước giếng đồ ha!
.
.
Buổi trưa trôi qua rất êm đềm.
Cái khí lạnh ngắt của biển phả từng đợt khiến da thịt em không nhịn được run lên. Không khí mang theo hơi mằn mặn đột nhiên nồng đậm hơn.
Có biến!
Baji với khứu giác nhanh nhạy đã lập tức phát hiện ra sát khí. Không ổn chút nào, sát khí này không phải tầm thường!
-Là người chơi hay là biến dị sinh vật đây?
Gã lẩm bẩm trong miệng, vội vàng chạy đến lay tỉnh đám người còn lại.
Không đầy hai giây, mọi thứ đã được đẩy vào tình trọng cảnh giác cao độ, nhanh chóng và thuần thục đến mức đáng sợ.
Takemichi nuốt nước bọt, không khí cứ điên cuồng giảm như vậy rất dễ khiến người có thân thể yếu đuối ví dụ là em mất sức nhanh chóng.
Sương mù trắng từ phía đại dương lấn chiếm không gian, mang theo mùi hương tanh nồng của máu tươi.
-TÁCH RA!
-MAU TÁCH RA!
-THOÁT KHỎI SƯƠNG MÙ! NÓ KHIẾN TA TÊ LIỆT TẠM THỜI!
Tiếng hét của Mikey khiến dây thần kinh của mọi người căng lên như chão. Và như một vị vua với mệnh lệnh tuyệt đối của mình, không ai dám cãi lại anh ta.
Nhất là trong tình cảnh cái chết cận kề như vậy.
-Một con thủy quái, là một con thủy quái ba đầu! Một con Hydra non! Nó to một cách bất thường!
Em hét lên bằng tất cả sức lực của bản thân.
Đôi mắt xanh đục ngầu, sợ đến mức đến cả giọng nói vẫn còn run rẩy.
Cơ hội thắng.
Chỉ vỏn vẹn 60%.
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro