tâm sự

Ừ thì đây là chỗ để tôi cùng m.n tâm sự thôi ấy mà.

Sau khi đọc xong chap 224 thì tôi đã suy nghĩ rất nhiều khi thấy đôi mắt vô hồn của Takemichi. Nói thẳng ra thì em mới chính là người mang nhiều nỗi đau nhất, kể cả là về thể xác hay tinh thần. Như mọi người biết thì Takemichi yếu, cũng không hẳn là yếu nhưng em luôn phải đối đầu với mấy kẻ như quái vật ấy. Đoán chắc rằng số lần Takemichi vào viện nằm cũng không ít đâu. Vì TR là truyện nói về cái Yankee thời xưa ấy (không biết là có đúng không) nên không kể nhiều về gia đình hay mấy chuyện khác không liên quan. Nhưng thử nghĩ mà xem, sau trận đánh nào Takemichi cũng bầm dập, ngất xỉu và ti tỉ các thứ khác.

Mọi người nhớ cái chap mà em khuyên Mikey đừng đánh với Osanai không? Takemichi lúc đó mặc dù không bị thương gì nhưng đã ngất xỉu vì căng thẳng cực độ.

Tại sao Takemichi lại là người đau khổ nhất TR?

Về thể xác: ngoài những vết thương bầm dập sau các arc thì Takemichi còn có bị đâm vào bàn tay do Kyomasa, bị Kisaki bắn 1 phát đạn vào đùi ( time tương lai ở cuối s1 anime), Kisaki bắn 1 phát đạn vào bàn chân (arc Tenjiku), 1 phát đạn do Kakuchou ở time Izana còn sống (chap mấy và bị bắn vào đâu thì tôi không nhớ rõ), và gần đây nhất là 3 phát đạn của Mikey. Suy cho cùng Takemichi hiểu rất rõ cái ranh giới giữa sự sống và cái chết.

Về tinh thần: Takemichi ở time đầu lúc chưa gặp Touman tâm lý vốn dĩ rất yếu, em chạy trốn và lúc nào cũng cúi đầu xin lỗi, sau khi quay lại cứu Hina thì chính mắt Takemichi phải chứng kiến cảnh:
Hina chết
Akkun chết
Baji chết
Chifuyu chết
Mọi người trong Touman đều chết (time Mikey tóc đen)
Ema chết
Izana chết (tuy không thân thiết nhưng em đồng cảm cho hoàn cảnh của Izana).
Và ti tỉ những điều khác mà tôi không thể nhớ ra hết được.

Và sau chap 224 thì em lại phải chứng kiến Draken chết.

Thành thật mà nói thì tôi muốn Mikey và Takemichi có thể ôm nhau khóc 1 trận đã đời, cả 2 người đều đã quá mệt mỏi. Còn nếu Wakui Ken có ý định cho Mikey đối đầu với Takemichi thì tôi mong Takemichi chết quách đi cho rồi. Chết có lẽ là sự giải thoát duy nhất cho cái trách nhiệm không tên của Takemichi.

Đôi lời gửi đến tác giả: mong ông đừng hành hạ các đứa con của tôi nữa🙏.

Mọi người có ý kiến gì cứ nói hết vào đây

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro