Chương 3.Chị em Inui

Đã 2 tuần từ khi em trùng sinh về quá khứ, em gặp trúng Hanma và Kisaki chỉ trong 2 ngày em trùng sinh. Em hiện đang đi học thêm về, lúc đầu em không muốn học đâu nhưng rốt cục Hinata lại qua nhà rủ em đăng ký học thêm chung, mẹ em liền đồng ý và kêu em đi học thêm. Em học xong lúc 4 giờ chiều, bình thường em học xong em sẽ đi ăn kem, đi chơi với Takuya, Akkun và Makoto, Kazushi , bạn của Akkun và cũng là bạn em mới quen. Nhưng giờ em phải đi học tới tận 7 giờ tối.

Em thở dài, em lười quá đi mất. Đứng thẫn thờ thì một chiếc mô tô đỏ đen dừng trước mặt, người trên xe có mái tóc dài đến vai phần đuôi nhuộm đỏ được buộc lên thành búi nhỏ phía sau "Đợi chị lâu chưa, nay có việc ở đồn cảnh sát nên cảnh sát trưởng giữ tụi chị lại!!"

"Là mày quên lịch đón thằng bé mà?? Nãy mày còn định đi chơi với bồ còn gì!" Một chiếc mô tô màu đen đậu kế bên, một thanh niên chừng 18- 19 tuổi tóc đen được cắt tỉa gọn gàng để hai mái nhuộm highlight trắng trách móc

"Thôi được rồi anh chị, đến là tốt rồi, đi thôi" Takemichi leo lên chiếc mô tô đỏ đen nói, đây là anh họ và chị em ở thế giới này. Hanagaki Miyuko và Reno Kawa, mọi người thường gọi anh chị là Miee và Kan. Miee lè lưỡi chế giễu Kan, vặn ga phóng xe đi.

Hôm nay em được Akkun, Makoto, Kazushi, Takuya rủ đến nhà Kazushi tổ chức tiệc ngủ, nhà Kazushi đối với chỗ học thêm của em khá xa nên Miee phải tới đón.Lúc đi trên đường tới chỗ nhà Kazushi em từ xa xa thấy khói bốc lên nghi ngút, sáng rực cả một vùng. Em từ xa xa đã nghe thấy tiếng mọi người la lên: "Gọi cứu hỏa với cấp cứu chưa??"

"Chị em Inui ra được chưa!??"

Chưa kịp nghĩ em đã vội siết áo Miee yêu cầu xuống xe, Miee hoang mang nhưng vẫn dừng xe, em nảy tọt xuống. Em muốn mặc kệ, chờ xe cứu thương và xe cứu hỏa đến cứu người nhưng khi nãy cậu nghe thoang thoáng "Chị em Inui", không biết phải hay không, nhưng Inui Seishu chính là cánh tay phải của em sau này khi em làm sát thủ

"Chị Akane chị có sao không!?" Kokonoi siết tay lên vai Inui liên tục gọi tên Akane, em nhìn rất sôi máu nhưng cứu Akane vẫn quan trọng hơn!

Takemichi lấy xô nước dội lên người, chạy vào trong nhà. Ngọn lửa lớn đã bao trọn khắp nơi, nóng như muốn nuốt trọn em vào, ho khù khụ vài tiếng rồi chạy vào trong phòng bếp xem có Akane ở đâu không. Em người con gái tóc vàng kem đang nằm ở giữa sàn tức tốc kéo cô lên nhưng thân thể nhỏ bé này không đủ sức đưa cô ra. Một mảng trần nhà rớt xuống trước mặt em, em nghiến răng, tại sao mà xui dữ vậy trời!! Mảng trần nhà rớt ngay chân Takemichi, em hít sâu vì chân có dấu hiệu phồng rộp lên.

"Michi em đâu rồi!?" Kan và Miee nhíu mày chạy vào

"Em đây! Ở đây có người chưa ra!!" Takemichi hét lên, Kan vội bế cô gái lên nhưng cả tầng đang bừng bừng lửa. Miee cõng em chạy lên lầu, may mắn rằng trên lầu chưa cháy tới. Đi ra ban công, mọi người ở dưới thấy cả đám thì nhanh chóng mang thang ra đưa xuống, em vừa leo xuống giữa thang thì nghe tiếng hét: "Chị Akane đâu!? Tao tưởng mày là chị ấy, vậy mà tao lại cứu trúng mày sao?"

Em nhăn mày, nhảy từ thang xuống đi tới trước mặt hai đứa nhóc, dùng chân không bị thương đá thẳng vào bụng Kokonoi, mắt trừng xuống đất nhìn nó ngã: "Mày có phải bạn của nó hay không?  Dù có quan tâm cô gái này cỡ nào nhưng lời nói này của mày không khác gì đang giết bạn mình"

Kokonoi bị em đá thì sực tỉnh "Chị Akane? A, Inuppe" Giờ hắn mới kịp nhìn cậu nhóc bị bỏng ấy, nhận ra mình có lỗi liền bối rối cúi đầu nhận sai

"Xe cấp cứu đến rồi, đi thôi." Miee cùng Kan đi tới

"Cảm ơn... Nếu không có mày chắc chị tao đã chết rồi."Lúc em quay đầu rời đi Inui nhẹ kéo em lại bối rối  nhìn em lên tiếng, Kokonoi bên cạnh cúi gầm mặt nhìn len lén em

"Không có gì đâu, tao với anh chị tiện tay thì cứu thôi mà." Em cười nhẹ nhìn hắn, hắn cứng đờ trước nụ cười của em

"Michi chân nhóc bị bỏng rồi" Kan đưa mắt xuốn nhìn, em giờ mới nhận ra mình bị bỏng ở chân, vết thương đang rỉ máu. Em cúi xuống xoa vết thương, xuýt xoa. Inui thấy em bị bỏng thì nhẹ níu góc áo em

"Mày bị bỏng rồi kìa...." Inui nhìn xuống vết bỏng của em

"Không sao đ- Á!" Chưa kịp nói hết Inui đã bế em lên, đi thẳng lên xe cấp cứu. Kokonoi cũng lặng lẽ theo sau, Kan và Miee cười trừ rồi lên mô tô theo sau. Xe dừng lại ở bệnh viện , Akane được đưa đến phòng cấp cứu, còn cậu và Inui đi băng vết thương, Koko thì ngồi trông cửa nghĩ cái gì đó rất trầm tư, anh chị em gọi điện nois chuyện với ba mẹ. Inui nhìn em, giơ tay ra: "Tao là Inui Seishu... Còn mày "Anh Hùng" và hai người kia? "

Anh Hùng? Đã rất lâu rồi em mới được nghe lại từ này nhỉ? Em cười nhẹ,bắt tay với hắn: "Tao là Hanagaki Takemichi, kia là anh chị tao, Kan với Miee."

"Đây là.. Kokonoi Hajime, bạn từ nhỏ của tao." Inui giới thiệu Kokonoi với 3 người, hắn cảm thấy Miee và Kan rất quen mắt

"Ồ, thì ra cái con người nãy la hét trước đám đông không biết ngại lại có cái tên đẹp thế ~" Em cười khinh một cái

"Tao cảm ơn mày... Xin lỗi Inuppe, lúc nãy tao không đúng" Kokonoi giờ mới lên tiếng, hai tay vần vò mép áo

"Michi đi thôi, sau này đừng làm trò nguy hiểm vậy nữa" Kan đi tới xoa đầu Takemichi

"Cảm ơn anh chị đã cứu chị em!" Inui cùng Kokonoi lên tiếng

"Chuyện nên làm mà, về thôi Michii" Miee xoa đầu hai nhóc

"Sau này đừng làm vậy nữa nha." Trước khi Inui kịp lên tiếng em đã nói "Tao đi đây baii" Em được anh họ cõng ngoảnh lại cười với bọn hắn rồi cười nói với Miee. Bọn hắn nhìn nhau rồi phì cười,  cậu nhóc này dễ thương quá đi mất. Tim bọn hắn muốn nổ tung vì cậu nhóc đáng yêu đó mất rồi...

Leo lên chiếc mô tô của chị hai em, đi về nhà, chứ tầm này còn đi qua nhà Kazushi gì nữa. Lôi điện thoại ra gọi cho Kazushi báo mình không qua, chưa đợi cậu nói gì em đã cúp máy cái bụp làm cậu ôm điện thoại chửi cả buổi. Về nhà Takemichi còn hứng chịu cơn thịnh nộ của mẹ và ba, Tamesi cùng Miee, Kan cũng không can được. Cuối cùng Kan đi tới nói về vết thương của em rồi nói em cần nghỉ ngơi thì Takemichi của chúng ta mới được tha.

Vệ sinh cá nhân xong Takemichi ngả lưng nằm phịch xuống giường, Miee gõ cửa hỏi "Anh chị vô nhé!"

Takemichi đáp khẽ, cửa kéo kẹt mở ra, em thấy Miee, Kan và Tasemi đi vào. Tasemi phụng phịu: "Anh liều thật! Lúc nãy Yu-nee gọi điện em với ba mẹ nghe mà lo cho anh lắm đó, anh là đồ ngốccc"

"Phải đó, tự nhiên em nhảy xuống rồi chạy thẳng vào căn nhà đang cháy làm chị sợ vcl ra" Miee vuốt tóc em

"Thôi ngủ đi, nhóc mệt rồi" Kan sịu dàng đắp chăn cho em, đẩy 2 người chị em ra, tắt đèn

"Chúc ngủ ngon!" Ba người đồng thanh nói

"Mọi người cũng ngủ ngon!" Takemichi nói, em nằm suy nghĩ một hồi rồi đi vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro