Bắt đầu lại.

Cậu bắt đầu mở mắt do bị thứ ánh sáng gì đó chiếu vào. Khó khăn nhìn cảnh vật quen thuộc xung quanh. Khoan đã...quen thuộc? Cậu hốt hoảng bật dậy với cơn đau nhức toàn thân. Cậu nhớ là mình đã bị chiếc xe đó tông chết rồi mà, sao lại có thể như vậy? Cậu hiện đang ở trong căn phòng của chính mình cùng với sự hoang mang tột độ. Cậu đưa tay lên định véo má mình nhưng phát hiện ra đây là tay của trẻ con. Lại gì nữa vậy??? Cậu từng được nghe mấy đứa con gái cùng lớp bàn về những câu truyện cẩu huyết, xàm xí và nữ chính được trọng sinh. Trong tình trạng của cậu hiện giờ có thể nói là cậu đã trọng sinh. Nhưng trước hết cậu cần phải kiểm chứng lại cái này đã. Cậu mệt mỏi lê từng bước vào phòng vệ sinh, khó khăn nhìn lên gương với cái chiều cao khiêm tốn của thân thể này
"- Oaaa, đây chẳng phải mình lúc nhỏ sao? Cũng dễ thương lắm chớ bộ "
Nói xong, cậu mỉm cười hạnh phúc nhớ về quá khứ khi cậu còn nhỏ trước đây. Hình như đây là lúc cậu 5 tuổi, hôm ấy trời mưa to, nhưng cậu là cậu nhóc hiếu động làm sao có thể ngồi im khi thấy mưa kia chứ? Vậy nên cậu đã lén ba mẹ ra ngoài nghịch. Kết quả là bị ba mẹ phát hiện rồi còn bị mắng 1 trận nữa. Tối hôm ấy cậu phát sốt hại ba mẹ cậu sốt sắng chạy đi chạy lại thay phiên nhau chăm sóc cho cậu. Đang mải mê chìm trong đống suy nghĩ của mình thì bỗng
*cạch*
"- Taehyung à, dậy ăn sáng thôi nào "
Cậu giật mình rồi bước ra khỏi phòng vệ sinh
"- Dạ, mẹ xuống trước đi, còn sẽ xuống ngay ạ "
"- Con đỡ hơn chưa? Sao lại đi chân không xuống sàn chứ, lạnh lắm đấy! "
"- Dạ con đỡ rồi, giờ con khỏe lắm "
Mẹ cậu tiến đến bế cậu lên rồi cốc vào đầu cậu 1 cái
"- Cái thằng bé này, sức đề kháng của con vốn đã kém, mà cứ nghịch ngợm như vậy "
"- Ui da, con xin lỗi, con hứa sẽ không có lần sau đâu, với lại mẹ nỡ giận 1 cậu bé đáng yêu như con sao? "
"- Haha, được rồi TaeTae của mẹ hôm nay còn biết làm nũng nữa hả? "
"- Hì hì, mẹ à~con đói rồi, chúng ta xuống ăn sáng nha! "
"- Rồi rồi, chúng ta  xuống ăn sáng nào! "

_Phòng bếp_
"- Nào con ăn món này đi, ăn xong rồi thì nghỉ ngơi 1 chút. Mai sẽ bắt đầu đi học lại, chịu không? "
"- Vâng ạ, mà ba đâu rồi ạ? "
"- Ba con lên công ty ông nội từ sớm rồi, con nhớ ba sao? "
"- Ưm, con muốn ba chơi cưỡi ngựa cùng con "
"- Được rồi, tối ba về ba sẽ chơi cưỡi ngựa cùng TaeTae sau, chịu không? "
"- Vâng ạ "
Cậu thực sự rất vui vì có thể sống lại 1 lần nữa, cậu sẽ chăm sóc ba mẹ thật tốt. Và lần này cậu nhất định cho những người trước kia đã khinh bỉ, sỉ nhục cậu hay thậm chí hại chết cậu phải nếm chải từng.chút.một

_Tối_19h30'
"- Aaaa, ba về rồi "
Cậu lạch bạch chạy đến bên ba cậu mà hết toáng lên
"- Ây da TaeTae của ba đỡ bệnh chưa nhỉ? Ba có ghé mua ít dâu tây con thích ăn nè "
"- Woaaaa, con cảm ơn ba, con yêu ba nhấttt luôn "
"- Taehyung để ba đi tắm đã con "
Mẹ cậu từ trong phòng bếp nói vọng ra
"- Vâng ạ. Ba đi tắm đi nha, hôm nay mẹ làm nhiều món ngon lắm "
"- Được rồi, ba đi tắm đây, con ngồi kia chờ ba 1 lát nhé "
Ba cậu cười hiền rồi xoa đầu cậu.
Đây là lúc ba cậu vẫn đang làm Giám đốc tại công ty của ông nội cậu. Ba cậu rất tài năng, trong kiếp trước của cậu mẹ cậu đã từng kể rằng ba cậu từ 1 nhân viên ưu tú leo lên vị trí Chủ tịch khiến không ít người ngưỡng mộ, ganh ghét nhưng ông không quan tâm tới mà ngày càng đưa công ty đi lên để rồi vươn ra tầm cỡ thế giới. Nói thật thì kiếp trước cậu không muốn theo con đường kinh doanh của ba cậu,cậu chỉ muốn 1 cuộc sống yên bình giản dị cùng người mình yêu,nhưng nó đã dập tắt kể từ khi anh ta nhẫn tâm bỏ mặc sự sống của cậu. Và kiếp này cậu muốn theo con đường của người nổi tiếng, có được sự nổi tiếng rồi thì cậu sẽ từ từ chơi đùa cùng với "chúng"

_Sáng hôm sau_6h30'
*cạch*
"- Taehyung à, dậy thôi con trời sáng rồi, hôm nay con phải đi học nữa đó "
"- Oáp~~vâng ạ, con dậy ngay đây "
Cậu vệ sinh cá nhân, thay đồ rồi bước xuống phòng bếp
"- Ba mẹ buổi sáng tốt lành ạ "
"- Dậy rồi sao? Ngồi xuống đây ăn sáng nào "
"- Vâng ạ "
"- Taehyung à, đi học phải ngoan và nghe lời cô giáo đấy, biết chưa? "
"- Dạ, con nhớ rồi ạ "
"- Giỏi lắm, tối về ba mua rô bốt cho nhé "
"- Vâng ạ, ba đi làm vui vẻ "
( 21 tuổi đầu rồi còn phải chơi rô bốt, ai hiểu cho mình đây ) cậu đang khóc thầm trong lòng vì phải chơi rô bốt trong khi tuổi thật của cậu đã 21 rồiiii
Cậu được mẹ đưa tới trường và bây giờ đã đến giờ vào lớp rồi.
"- Các em trật tự, hôm nay lớp tả sẽ có thêm 2 bạn mới. 2 em vào đi "
-" Chào các bạn mình là Park Chae-won. Rất vui được làm quen "
(Thì ra hồi nhỏ tôi và anh có học chung sao, hay lắm Park Chae-won anh chắc chắn sẽ phải trả giá với những gì mà anh đã gây ra) ánh mắt cậu hiện lên tia chán ghét và hận thù...
"- Còn mình là Park Jimin, mong các bạn sẽ giúp đỡ tụi mình thật nhiều "
( Cái cậu Park Jimin này là người kiếp trước "thương hại" mình, dù gì trong trường lúc đó chỉ có mình cậu ta để ý đến mình như vậy, được rồi, kiếp này Kim Taehyung tôi sẽ trả hết cho cậu)
"- 2 em xuống chỗ bạn kia ngồi nhé! "
"- Vâng ạ "
2 người đồng thanh đáp rồi đi xuống chỗ ngồi của mình
( Bắt đầu trả ơn nào)
"- Chào cậu, mình là Kim Taehyung, 5 tuổi sau này chúng ta làm bạn nhé? "
Cậu nở nụ cười tươi rói
"- A...ưm...được thôi mình là Park Jimin, 5 tuổi "
Jimin ngượng ngùng đáp lại
"- Cậu dễ thương quá đi, có 2 cái bánh tròn tròn ở má cậu nữa này, cho mình cắn thử nhé? "
"- H...ả, không được đâu, đau lắm "
"- Vậy hả, nhìn chúng ngon quá chừng "
Cậu ỉu xìu, chu chu môi ra nhàm chán nói
"- Th...ôi được, cậu c...ắn đi, nhẹ thôi nha? "
Jimin không hiểu sao lại mềm lòng trước con người này nữa, trước giờ Jimin rất không thích ai chạm vào má mình, kể cả người thân cũng khiến Jimin thấy khó chịu, vậy mà giờ...
"- Cảm ơn cậu nha, mình đùa thôi "
*chụt*
Jimin đông cứng cả người mặt đỏ bừng khi bị cậu hôn vào má
"- Cậu ốm sao? Mặt cậu đỏ vậy? "
"- Kh...ôn...g có, mìn..h mình không sao "
"- Ưm, vậy mình đi chơi nhé? Chúng ta đi chơi xích đu nha? "
"- Ư...m ừm "
"- Cô ơi, chúng em ra ngoài chơi xích đu được không ạ ? "
"- Được thôi, nhưng nhớ cẩn thân đừng để bị ngã nhé! "
"- Vâng ạ "
Cậu nắm tay Jimin chạy đến chỗ xích đu, 2 người chơi rất vui chỗ đến khi cô giáo nhắc vào lớp. "Ngày đầu tiên đi học" của cậu rất suôn sẻ, hơn nữa cậu cũng rất vui vì quen được Jimin
( Mặc dù quen Jimin chỉ để trả ơn nhưng chơi với cậu ấy...cũng không đến nỗi tệ )
Hai người từ đó chơi rất thân với nhau...
Cuộc sống của cậu cứ lẳng lặng trôi qua như thế cho đến năm cậu 9 tuổi.

______________________________________

Chào các bạn🙋, lại là mình RyNa (Cún) đây. Hãy theo dõi truyện của mình nhé :33
Mong các bạn sẽ góp ý nhưng chỗ chưa hài lòng để mình có thể cải thiện.
Hơn nữa cũng sắp đến ngày BangTan của chúng ta comeback rồiiiiiiii. Mình đang cực kì háo hức luôn íiii. Hiuhiu
Và cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình 🙆
Love you all <3

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro