(2) Bí Mật Của Lọ Lem Chaelice [end]

Lạ thay, trêи giường có rất nhiều xiềng xích kim loại và dây đeo bằng da, dù những thứ đó được gắn đá trang trí lên nhưng Lọ Lem vẫn thấy có chỗ không đúng.

Công chúa đặt cô lên giường, ra vào trong cơ thể cô mấy lần, khi hoàn toàn ở trong cô rồi thì lại rút ra khỏi cơ thể Lọ Lem. Nhất thời cô thấy trống rỗng, mật ngọt tràn ra ngoài làm bẩn ga giường trắng như tuyết, lại thêm Lọ Lem thuần khiết nằm trêи càng làm tăng cảm giác bị vấy bẩn.

Công chúa nâng một chân cô lên, từ từ ɭϊếʍ từ mắt cá chân cô lên hỏi: "Thích đôi giày pha lê này không? Lúc đó ép thợ thủ công làm thật nhanh, muốn làm em vui, nào ngờ em lại chẳng đoái hoài, biết đêm đó tôi chờ em bao lâu không?"

Lọ Lem đỏ mặt không đáp, công chúa nhẹ nhàng cởi giày ra, lấy một chai rượu bên cạnh đổ rượu ra rửa lớp bụi trêи giày pha lê, rồi lại cầm một cái bình thủy tinh óng ánh xanh biếc ra, uống một hớp rồi mớm vào miệng Lọ Lem.

Thứ đó có vị ngòn ngọt, cô ngoan ngoãn uống, không bao lâu thì thấy toàn thân lâng lâng nhũn ra. Lọ Lem không nhịn được hỏi.

" . . . Đó là gì vậy?"

"Uống rồi mới hỏi, quả nhiên em cũng chẳng quá thông minh." Công chúa cười nói: "Tôi không chịu nổi một thê tử đần quá đâu."

"Tôi cũng chẳng định gả cho chị." Tuy giọng Lọ Lem hơi yếu nhưng ánh mắt lại rất kiên quyết.

Công chúa liếc cô một cái, không nói gì, cầm một chiếc giày lên, đưa vào giữa hai chân cô, nhếch mép ấn mũi giày vào giữa hai cánh hoa của cô.

Pha lê lạnh lẽo khiến Lọ Lem như bị điện giật, cô không khống chế được co rúm lại, cùng lúc này, công chúa cười, đâm thẳng gót giày vào mật huyệt của cô.

Tuy giày pha lê được mài bóng nhẵn, không đến mức làm cô bị thương nhưng vẫn khiến cô lạnh cả người, khác hoàn toàn với tiểu huyệt đang nóng bừng. Lọ Lem thấy mình như chìm trong tảng băng, vì bị mớm thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ nên tiểu huyệt nhanh chóng trở nên nhạy cảm hơn, không chịu nổi kϊƈɦ thích như vậy mà phun ra nhiều nước hơn nữa.

Lọ Lem thấy hoàng tử cầm giày pha lê đâm chọc vào cơ thể cô, sợ hãi kêu lên.

" . . . Đừng . . . A a a!"

Ác ma dùng rìa gót giày cọ vào điểm G của cô, ý đồ đưa cô lên đỉnh, Lọ Lem cuối cùng không chịu nổi ngồi dậy muốn đẩy chị ta ra nhưng lại không thể làm chị ta nhúc nhích chút nào.

"Nghịch nữa là tôi trói em lại đấy."

Nghe chị ta nói vậy, Lọ Lem không thể làm gì khác hơn là bất lực nhìn giày pha lê xâm phạm tiểu huyệt của mình, thỉnh thoảng công chúa còn dùng đế giày kϊƈɦ thích hoa hạch và cánh hoa cô, mật nước óng ánh dính đầy trêи chiếc giày phát ra tiếng nhóp nha nhóp nhép.

Nhìn thấy cảnh đó, Lọ Lem xấu hổ muốn chết.

Cũng may không lâu sau, gót giày cũng ấm dần lên, không kϊƈɦ thích như vậy nữa, nào ngờ công chúa lại đổi ý, rút ra rồi đâm mũi giày vào trong cơ thể cô.

" . . . . A a a . . . Không . . . "

Mũi giày lạnh lẽo to hơn gót giày nhiều, công chúa thì lại ác độc đâm mũi giày vào điểm nhạy cảm nhất trong cô, lại thêm cảm giác vừa lạnh vừa cứng của giày pha lê không ngừng ra vào. Giày pha lê trong suốt trở thành một công cụ tà ác trong tay công chúa, liên tục xâm phạm Lọ Lem, ép đóa hoa của cô phải phun ra nuốt vào nó, còn chỗ sâu nhất đang bị đùa bỡn của Lọ Lem lại bị công chúa nhìn rõ không sót cái gì.

"Chà, lần trước tôi chiếm lấy em, chẳng phải em vẫn là xử nữ còn gì? Em nhìn em bây giờ đi, đã trở nên ɖâʍ đãng đến mức này rồi cơ đấy."

Công chúa cúi xuống nhìn cảnh tượng bên trong xuyên qua lớp pha lê, cố ý nói to: "Tiểu huyệt ʍút̼ chặt như thế cơ à? Thích làʍ ȶìиɦ bằng giày pha lê lắm sao?"

Vừa nói, công chúa còn cố ý thả một viên đá vào trong giày, giữ nhiệt độ thấp cho nó để kéo dài kɧօáϊ cảm, càng không ngừng kϊƈɦ thích vách tường mềm mại trong Lọ Lem.

Lọ Lem bị thủ đoạn hạ lưu của công chúa đưa lên đỉnh, công chúa lại đột nhiên buông giày ra, cầm một tấm gương có trang trí hoa khô chiếu trước mật huyệt của Lọ Lem, để cô nhìn rõ bộ dạng của mình.

Cánh hoa đỏ tươi ʍút̼ chặt lấy mũi giày pha lê, khiến đôi giày pha lê tỏa ra vẻ đẹp rực rỡ đầy ɖâʍ loạn, tiểu huyệt không ngừng ʍút̼ lấy giày pha lê như đang hít thở, làm chiếc giày mấp mô lên xuống theo như muốn kéo cả chiếc giày vào trong. Qua đường nét của giày có thể lờ mờ thấy được phía sâu trong mũi giày, thịt non dính sát vào phập phồng run run như vật sống.

Toàn bộ chiếc giày đã dính đầy mật nước, ɖâʍ thủy khi ẩn khi hiện sắp chảy xuống.

"Xem ra em rất thích đôi giày này." . Công chúa dịu dàng nói.

"Không . . . Tôi không . . . A!"

"Phạch!"

Lalisa rút chiếc giày ra, tiểu huyệt phát ra tiếng kêu ɖâʍ đãng, Lọ Lem hoàn toàn suy sụp, mật huyệt ɖâʍ loạn đỏ tươi phun một đợt ɖâʍ thủy ra ngoài ngay tức thì.

Lalisa ác độc không hề định tha cho cô, đưa chiếc giày ra hứng lấy mật ngọt của cô, lắc lắc chiếc giày trước mặt cô: "Đến khi chiếc giày này đầy nước rồi, chỉ sợ em không thể rời xa tôi đâu. "

Trong chiếc giày trong suốt như thủy tinh óng ánh chất lỏng trong suốt, nhìn ɖâʍ đãng đến khó tin, Lọ Lem run lên nói: "tên ác ma!"

"Em đã nói thế rồi, đương nhiên tôi không thể khiến em thất vọng." Công chúa tao nhã cầm một sợi lông công lên, từ từ đến gần cô.

"Đừng . . ."

"Cộc cộc cộc."

Đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên, công chúa không vui nhăn mặt, kéo rèm giường che khuất cô rồi mới ra ngoài mở cửa, bên ngoài vang lên tiếng nói chuyện khe khẽ, không lâu sau công chúa đóng cửa lại, bỏ đi theo người ngoài kia.

Lọ Lem cố nén kɧօáϊ cảm tê dại đang ùa đến từng đợt một trong cô, run rẩy mặc quần áo rồi lồm cồm bò ra từ cửa sổ, thoát ra khỏi bàn tay của ác quỷ trước mười hai giờ đêm.

Về đến nhà, Lọ Lem giấu quần áo trang sức và một chiếc giày đi, tự thề với mình sẽ không bao giờ quay lại căn nhà kia nữa, cũng không bao giờ đi đôi giày có chứa sự mê hoặc của ác ma kia nữa.

Cô biết chị ta không nói sai, nếu cô rơi vào tay chị ta lần nữa, chỉ sợ cô sẽ không muốn chạy trốn nữa.

Nhưng ác ma không muốn tha cho cô,chị ta cử sứ giả đi khắp nơi dò hỏi chủ nhân của chiếc giày còn sót lại, tuyên bố nếu ai đi vừa chiếc giày đó thì sẽ trở thành vợ của công chúa.

Khi sứ giả đến nhà của Lọ Lem, Lọ Lem trốn biệt trêи gác xép, còn mẹ kế và hai cô chị tham lam độc ác cũng không chủ động nói cho sứ giả biết trong nhà vẫn còn có một cô con gái.

Khi hai cô chị thử giày xong, chắc chắn sứ giả đã đi rồi, Lọ Lem mới thở phào nhẹ nhõm, cho rằng cứ thế là có thể cắt đứt mọi liên quan với tên ác ma đó. Nào ngờ ba ngày sau, công chúa đích thân dẫn sứ giả đến nhà họ hỏi: "Nhà các người vẫn còn một cô con gái nữa đúng không?"

Lọ Lem ngây thơ nào biết sứ giả được công chúa cử đi không chỉ tìm chủ nhân của chiếc giày mà còn tìm cô gái khốn khổ có mẹ kế và hai chị kế, Lọ Lem hoàn toàn có thể trốn không thử giày, nhưng những người xung quanh đều biết nhà này có một Lọ Lem bị ức hϊế͙p͙.

Trước mặt công chúa, Lọ Lem không thể không xỏ chân vào chiếc giày, giày được làm cho cô, đương nhiên vừa như in.

Mọi người thấy Lọ Lem không ngừng run lên, ai cũng ngỡ cô mừng đến phát run, nhưng chỉ có công chúa và cô biết, cô run là vì mình xỏ một chân vào giày, chân kia cũng đã bước xuống vực sâu.

Trước hôn lễ, công chúa dẫn cô đến căn phòng trong tháp, nói rằng muốn chuẩn bị cho hôn lễ. Không lâu sau, trong hôn lễ long trọng, Lọ Lem mặc bộ váy cưới trắng lộng lẫy không tì vết, được dẫn về phía công chúa cao quý tao nhã

Cô bước từng bước thật chậm, hơi run run, nhìn rất giống cô dâu đang hạnh phúc bước từng bước thận trọng. Thực ra giữa hai chân cô có một cái trụ thủy tinh đang cử động trong cơ thể theo bước chân của cô, có một cái thắt lưng khóa liền nó với eo cô, khiến cô chỉ có thể dùng tiểu huyệt cố sức kẹp chặt lấy trụ thủy tinh bôi xuân dược.

Công chúa nói với cô, chỉ cần cô đồng ý cưới chị ta trong lễ cưới, chị ta sẽ gỡ nó ra cho cô. Nhưng cô biết, bỏ nó ra, chị ta sẽ xuyên qua cô bằng thứ đũa phép còn to lớn hơn.

Nhưng Lọ Lem nhắm mắt lại, nhớ đến khi ở  trêи tháp cao, khi hai chiếc giày đều chứa đầy mật ngọt của cô, cô không thể lý trí được nữa, trước cha sứ, cô đỏ mặt đáp:

"Con đồng ý."
__________________
Ủng hộ mình nhé ❤️
Mình sẽ cố gắng ra chap sớm nhất có thể!
mọi người muốn chap tiếp theo là cặp nào??

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro