PHẦN 3 - CHƯƠNG 1: TRONG ÁNH NHẸ NGÀY THU
Sau thời gian học tập ngắn tại Trung Quốc, Linh đã trở về Việt Nam. Cuộc sống tại quê nhà đón cô bằng những tia nắng trong veo đầu thu và mùi hương trầm len vào từng giấc ngủ. Mọi thứ tưởng chừng đã lặng yên sau những sóng gió, nhưng trong trái tim cô, vẫn còn những điều chưa gọi thành tên.
Chiều nay, Linh lại mặc đồ lễ, tham gia một buổi hầu đồng đặc biệt tại phủ cũ. Không rộn ràng như ngày xưa, buổi lễ nay chỉ có vài người thân thiết — Gia Nhi, Cát Tường, Hải Băng, Khánh Chi, Bác Văn... và T.Dương. Người vẫn luôn ở đó, lặng thầm nhìn theo cô.
Khi nhang khói tan dần, Linh lui về phía sau điện. Cô tháo khăn, ánh mắt dường như còn đọng lại một chút gì đó không phải từ thế giới này. T.Dương đứng bên cạnh, ánh mắt anh không còn là sự dõi theo đầy trách nhiệm, mà là một sự quan tâm rất thật.
– Em ổn chứ? – Anh hỏi.
– Ổn. Nhưng có điều gì đó... em không lý giải được. Khi nhập đồng, em thấy một cánh đồng sen, nơi có bóng dáng của một người con gái... giống em. Và phía sau cô ấy, có anh.
T.Dương hơi sững lại.
– Có thể... là một phần ký ức từ kiếp trước. Chúng ta từng đi cùng nhau ở nhiều kiếp. Anh biết điều đó từ lâu rồi.
Linh quay lại nhìn anh. Lần đầu tiên, trong ánh mắt ấy không còn là sự dè chừng của một cô gái mang căn số, mà là sự thấu hiểu của một người con gái đã trưởng thành.
– Nếu thật vậy, thì em hy vọng... ở kiếp này, chúng ta đừng bỏ lỡ nữa.
Gió lướt qua nhẹ nhàng, mang theo hương sen thoảng qua như một lời gợi nhớ từ xa xưa. T.Dương mỉm cười, chậm rãi nắm lấy tay Linh, siết nhẹ — như thể đang giữ lấy một điều quý giá mà anh đã từng đánh mất trong tiền kiếp.
Và lần này... sẽ không lặp lại nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro