Phần 12: Giữa Những Lời Hứa

Cuộc thi đã tiến vào giai đoạn quan trọng, và áp lực đè nặng lên từng thành viên trong đội. Thanh Bảo vẫn cố gắng tập trung, nhưng cảm giác lo lắng cứ dâng lên mỗi khi cậu nhìn thấy Thế Anh. Dù cả hai đã có cuộc trò chuyện trước đó, nhưng giữa họ vẫn còn nhiều điều chưa được nói rõ. Khoảng cách vô hình vẫn tồn tại, và nó làm Thanh Bảo cảm thấy như một bức tường không thể vượt qua.

Còn Thế Anh, anh đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi. Mỗi khi nhìn vào mắt Thanh Bảo, anh lại tự hỏi mình có phải đang làm đúng. Anh không muốn làm tổn thương cậu, nhưng cũng không thể cứ tiếp tục lẩn tránh những cảm xúc của mình. Anh lo sợ rằng mối quan hệ này sẽ chỉ khiến họ thêm đau khổ.

Trong một buổi tối luyện tập, sau khi kết thúc phần thi của mình, Thanh Bảo quyết định đối diện với Thế Anh một lần nữa. Cậu biết rằng, nếu không nói rõ ràng, cả hai sẽ mãi không thể tiến lên.

"Anh có thể dành cho tôi một chút thời gian không?" Thanh Bảo lên tiếng, giọng cậu nhẹ nhàng nhưng kiên quyết.

Thế Anh ngẩng đầu lên, đôi mắt anh hiện lên sự mệt mỏi, nhưng vẫn gật đầu. Anh biết, không thể mãi né tránh nữa.

Cả hai ra ngoài sân, nơi không có ai, nơi chỉ có tiếng gió nhẹ và không gian im lặng bao quanh. Thanh Bảo nhìn Thế Anh, cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn.

"Tôi muốn hiểu rõ hơn về những gì đang xảy ra giữa chúng ta," Thanh Bảo nói, giọng cậu kiên quyết nhưng cũng chứa đầy sự lo lắng. "Anh có thể giải thích không?"

Thế Anh nhìn vào mắt cậu, và trong một giây, mọi cảm xúc dường như ngừng lại. Anh hít một hơi dài, rồi mở lời.

"Tôi không muốn làm cậu tổn thương, Bảo. Nhưng đôi khi, chúng ta phải tự hỏi mình rằng chúng ta đang làm gì."

Thanh Bảo cảm thấy như mình vừa bị một cơn sóng mạnh cuốn đi. Câu nói của Thế Anh như một dấu chấm hỏi lớn, không chỉ về mối quan hệ của họ, mà còn về chính bản thân cậu.

"Chúng ta không thể sống mãi trong mơ hồ như thế này," Thanh Bảo đáp, giọng hơi run. "Anh không thể lúc thì nói một cách đầy hy vọng, lúc lại bảo tôi phải hiểu, phải chấp nhận khoảng cách này."

Thế Anh im lặng một lúc, đôi mắt anh nhìn xuống đất, như thể anh đang cố gắng tìm câu trả lời. Cuối cùng, anh ngẩng lên, ánh mắt anh kiên quyết.

"Cậu không cần phải hiểu tất cả ngay bây giờ. Chúng ta cần thời gian."

Thanh Bảo nhìn anh, không thể nói thêm lời nào. Cậu cảm nhận được sự kiên quyết trong lời nói của Thế Anh, nhưng cũng nhận ra rằng, khoảng cách giữa họ càng lúc càng lớn.

---

Mấy ngày sau, Thanh Bảo không thể quên được cuộc trò chuyện với Thế Anh. Mỗi khi nhìn thấy anh, cậu lại cảm thấy một sự xa cách lạ lùng, một nỗi buồn không thể giải thích. Cậu cố gắng tìm cách tập trung vào phần thi của mình, nhưng trái tim luôn bị một nỗi lo lắng bao trùm.

Trong lúc đó, những đối thủ cạnh tranh khác trong cuộc thi cũng bắt đầu chú ý đến sự thay đổi của Thanh Bảo. Họ bắt đầu đặt câu hỏi, rồi những lời đồn thổi về mối quan hệ của cậu và Thế Anh bắt đầu lan truyền. Mọi thứ bắt đầu trở nên phức tạp hơn, và Thanh Bảo cảm thấy mình bị vây hãm trong những áp lực không ngừng nghỉ.

Một hôm, sau khi kết thúc buổi luyện tập, Karik bất ngờ đến tìm Thanh Bảo. Anh đứng ở cửa phòng, nhìn cậu một cách chăm chú.

"Cậu ổn chứ?" Karik hỏi, giọng anh nhẹ nhàng nhưng đầy quan tâm.

Thanh Bảo nhìn anh, đôi mắt cậu có chút ngạc nhiên, nhưng rồi cậu gật đầu.

"Tôi ổn, chỉ là... mệt thôi."

Karik bước vào, ngồi xuống cạnh cậu. Anh nhìn Thanh Bảo một lúc, rồi lên tiếng.

"Cậu biết đấy, không phải lúc nào mọi chuyện cũng dễ dàng. Đặc biệt là khi tình cảm bắt đầu xen vào công việc."

Thanh Bảo nhìn Karik, cảm thấy một chút nhẹ nhõm khi có người hiểu mình. Cậu không cần phải giấu diếm những cảm xúc của mình nữa.

"Tôi không biết phải làm sao nữa. Mối quan hệ của tôi và Thế Anh đang bị thử thách quá lớn. Tôi không muốn nó đổ vỡ."

Karik khẽ cười, vỗ vai cậu.

"Cậu là một người mạnh mẽ. Đừng để bất cứ ai hay điều gì khiến cậu gục ngã. Tình cảm là một phần quan trọng, nhưng đừng để nó làm lu mờ những mục tiêu và ước mơ của cậu."

Thanh Bảo nhìn Karik, cảm nhận sự ấm áp từ những lời động viên của anh. Nhưng trong lòng cậu, vẫn còn những câu hỏi chưa có lời giải. Cậu không biết mình nên tiếp tục như thế nào, không biết liệu mình có thể vượt qua tất cả để giữ vững mối quan hệ này hay không.

---

Với những lời động viên của Karik, Thanh Bảo tiếp tục tham gia cuộc thi. Tuy nhiên, trong thâm tâm cậu, nỗi lo sợ về tình cảm giữa mình và Thế Anh không ngừng lớn lên. Cậu không biết phải làm gì để có thể vượt qua những cảm xúc phức tạp này, và liệu cuối cùng họ có thể cùng nhau đi đến một kết thúc đẹp hay không.

Cảm giác mệt mỏi dần dần bao trùm tâm trí cậu, nhưng cậu không thể dừng lại. Cuộc thi vẫn tiếp tục, và mọi thứ vẫn còn phía trước.

---

Còn tiếp...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro