•Chap 34: Plan is...•
Đã 1 tuần kể từ ngày Huy mất tích. Gia tộc Kim của cậu ta đang rất lo lắng, phần vì Huy đã biệt tích suốt 1 tuần mà không hề có tin tức gì, phần vì cuối tuần này có một cuộc họp rất quan trọng của gia tộc mà không thể thiếu Huy - người thừa kế. Nếu Huy vắng mặt trong cuộc họp này thì không những uy tín của gia tộc bị giảm sút mà cậu ấy còn có nguy cơ bị tước quyền thừa kế nữa. Hơn nữa tôi nghe nói mẹ của Huy cũng đang rất lo lắng cho con trai mình, cả mấy ngày nay bà ấy không hề ngủ nổi
Haizzz... Tôi lê bước về nhà sau một ngày dài học tập mệt mỏi. Trời trở lạnh. Tuyết rơi nhiều hơn, đóng thành một lớp dày trên vỉa hè. Tôi đút tay vào túi áo để tránh cơn lạnh.
Vì phải lo phụ giúp mọi người tìm kiếm Huy nên cả tuần nay cả Thiên An, cả Vũ Phong đều không đến trường. Cuộc sống của tôi trở lại như những ngày trước đây, không có Vũ Phong, Thiên An hay Huy.
Nhưng nói thật thì... Tôi đang rất lo lắng cho Huy. Tôi không hiểu được rốt cuộc cậu ta đã đi đâu, và với mục đích gì? Ngày nào tôi cũng gọi cho cậu ấy, nhưng không hề liên lạc được. Ngày nào tôi cũng thầm cầu mong cậu ấy sẽ đến lớp, nhưng sau đó vẫn là một sự thất vọng khi bàn học của cậu ấy vẫn trống trơn
Reng reng reng
Điện thoại của tôi. Tôi miễn cưỡng nhấc máy. Thật ra trong lúc này tôi không muốn nói chuyện với ai cả. Thứ duy nhất trong đầu tôi là... Huy...
"Alo?" - Tôi nhấc máy
"Vẫn khoẻ chứ?" - Đầu dây bên kia trả lời. Giọng nói này...
"Cậu là... Huy?!" - Tôi ngạc nhiên cực độ. Không thể nhầm lẫn được! Đây là giọng của Huy! Huy chủ động gọi cho tôi sao?
"Haha, xem ra cô vẫn chưa quên giọng của tôi nhỉ?" - Huy cười thành tiếng. Tôi có thể cảm thấy được nét mặt của cậu ấy
"Cậu đang chơi trò gì đấy hả? Sao bỗng dưng lại biến mất thế? Có biết là cả gia tộc Kim đang loạn cào cào lên vì tìm kiếm cậu không hả? Rốt cuộc là cậu đang ở đâu?" - Tôi hỏi dồn
"Bình tĩnh nào. Hỏi từng câu một thôi" - Huy điềm tĩnh nói
"Vậy thì cậu đang ở đâu?" - Tôi nói nhanh
"Bí mật" - Huy trả lời bằng giọng thật bí ẩn
"Cậu về đi. Mẹ cậu đang rất mong cậu" - Tôi ngừng một lúc rồi nói tiếp - "Cả Thiên An nữa"
"Tôi không về đâu"
"Cậu bị khùng hả? Còn cuộc họp quan trọng của gia tộc gì gì đó nữa mà cậu bắt buộc phải tham gia đấy. Cậu định bỏ luôn à?"
"Mặc kệ. Tôi đã nói rồi, tôi sẽ không về đâu" - Huy vẫn cứng đầu
"Cái tên cứng đầu này. Vậy rốt cuộc cậu định đi luôn à?"
"Tôi sẽ về... Nếu như cô hứa sẽ ở bên cạnh tôi như trước đây. Sẽ cùng tôi thuyết phục gia tộc" - Huy kiên nghị nói
"Huy, cậu mất trí rồi à? Thuyết phục gia tộc? Đó là ý tưởng điên rồ nhất tôi từng biết!" - Rồi tôi nhỏ giọng - "Chúng ta không thể nào..."
"Không thử làm sao biết" - Huy cắt ngang lời tôi - "Cô chưa thử mà, đúng không? Cô chưa thực sự tin tưởng vào chính bản thân mình. Cô đã quá tin tưởng vào câu 'chúng ta không thể nào...' ấy. Hay chúng ta đặt cược đi?"
"Cược...?"
"Ừ, cược. Lần này hãy cố gắng hết mình nhé, đừng để lời nói của bất cứ ai làm ảnh hưởng. Và cô phải nghe toàn bộ sự chỉ dẫn của tôi" - Huy cười - "Lần cuối thôi. Nếu chúng ta thuyết phục được họ, nghĩa là tôi thắng, thì cô phải ở bên cạnh tôi, mãi mãi. Còn nếu ngược lại, tôi sẽ từ bỏ cô, mãi mãi."
"..." - Tôi nghe rõ tiếng tim đập trong lồng ngực mình
"Hạ Vy... Cô còn ở đó không?"
"Còn.." - Tôi trả lời
"Vậy thì trả lời câu hỏi của tôi đi..."
"Cậu hứa là... Nếu tôi đồng ý thì cậu sẽ quay về chứ?"
"Ừ"
"Vậy thì... Tôi đồng ý" - Tôi gật đầu
"Cảm ơn"
"Vì chuyện gì?"
"Vì đã tin tưởng tôi"
"Vậy bây giờ tôi phải làm gì?"
"Đến gặp mẹ tôi" - Huy thản nhiên
"Hả?!?!?!" - Tôi há hốc miệng
- - - oOo - - -
Tôi đến biệt thự của gia tộc Kim.
"Cô tìm ai?" - Một vệ sĩ đến gần tôi khi thấy tôi đang lóng ngóng ngoài cổng - "Phu nhân Kim đang rất bận, không có thời gian tiếp khách đâu"
"Tôi..." - Tôi ngập ngừng. Trời ạ, chưa gì đã bị từ chối rồi...
"Cô ấy là người quen của tôi" - Một giọng nói cắt ngang lời tôi - "Và cũng là người quen của bác Kim"
Là Vũ Phong!!!
"À, thế thì được" - Người vệ sĩ đó tránh đường cho tôi bước vào biệt thự
"Em đến đây làm gì?" - Vũ Phong hỏi
"Em muốn gặp bác Kim. Huy muốn nói chuyện với bác ấy" - Tôi trả lời
"Cái gì? Huy đã liên lạc với em rồi sao? Từ lúc nào?" - Vũ Phong trông cực kì ngạc nhiên
"Vừa nãy thôi. Em sẽ giải thích sau. Bây giờ cho em gặp bác Kim đi!" - Tôi hối thúc
"Được rồi. Anh sẽ dẫn em đến thư phòng, nơi bác Kim làm việc" - Vũ Phong nháy mắt - "Nhưng sau đó phải kể cho anh nghe mọi chuyện đấy"
"Em biết rồi. Cảm ơn anh"
Thế là tôi đi theo Vũ Phong đến thư phòng để gặp mẹ của Huy - phu nhân Kim...
- - - oOo - - -
Author's Note: Mình đã up chap sớm-nhất-có-thể rồi nhaaaa :D
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro