Ngày lễ nhập học

Ngày 3 tháng 4, trời hôm nay đẹp lạ thường. Cô cảm thấy hồi hộp không biết buổi lễ nhập học tại trường đại học Nhật Bản sẽ diễn ra như thế nào. Trong lòng cô nghĩ "Để xem nào đi nhập học phải mặc vest, hôm nay sẽ make theo phong cách nào ta. Vậy ta chọn phong cách trong trẻo đi, với bộ tóc dài. Hahaha quá xinh.''

Cô háo hức gọi chị cùng phòng

Any : Chị Mai ơi! đi chưa chị. đi thôi nào!

Mai : Vẫn còn sớm mà làm gì phải vội, đợi chị chút.

Quá trình di chuyển từ ký túc xá đến hội trường lễ nhập học kéo dài khoảng 4 phút. Khi đến hội trường có các thầy cô hướng dẫn đứng đợi trước toà nhà.

Any : Sensei, em chào cô.

Sensei: Các em đến rồi hả. Các em thuộc khoa nào?

Any : khoa kinh tế năm 2 ạ!

Sensei : Các em đến sớm nhỉ, chắc háo hức lắm đúng không, được rồi giấy tờ của em đây, đây là huy hiệu tí nhớ cài lên áo nha!

Cô và Mai nhận đồ và tiến vào hội trường. Buổi lễ được tổ chức tại phòng thể chất, với sân khấu biểu diễn ở phía trước, treo lá cờ Nhật Bản trang trọng. Cảnh trí được trang trí đơn giản nhưng rất uy nghiêm. Gần sân khấu là chỗ ngồi dành cho sinh viên Nhật Bản, còn ở cuối hàng là chỗ ngồi của du học sinh. Chỗ ngồi của cô ở hàng thứ hai từ dưới lên và quan sát từng dòng người tiến vào chỗ ngồi của mình. Ở cuối sân là khu vực dành cho phụ huynh, và các hàng ghế hai bên sân là chỗ ngồi của giảng viên.

Khi buổi lễ gần đến giờ khai mạc, cô nhận thấy ghế phía trước vẫn còn trống và cảm thấy tò mò: "Chẳng lẽ ngay ngày đầu khai giảng mà đã có người đến muộn sao?" Một lúc sau, một sinh viên vội vàng tìm kiếm chỗ ngồi của mình nhưng có vẻ đang gặp khó khăn.

Any: Uây, chị Mai nhìn kìa, bạn kia cao nhỉ.

Mai : Đúng vậy.

Any : có vẻ đang kiếm chỗ ngồi, thấy loay hoay tìm chỗ ngồi từ nãy.

Một giảng viên chạy ra giúp đỡ và dẫn sinh viên đến chiếc ghế ở trước mặt cô, giảng viên hướng dẫn sinh viên đó tận tình, còn đeo hộ cả huy hiệu. Nhưng hai người đang nói tiếng gì đó không phải là tiếng Nhật nên cô và chị Mai đoán là du học sinh.

Cậu sinh viên với mái tóc xoăn undercut gọn gàng, Với gương mặt chữ điền nghiêm nghị, đôi mắt nhỏ sắc bén đặc trưng của người Trung Quốc, và cặp kính vuông trông tri thức, cậu toát lên vẻ ngoài mạnh mẽ và tự tin. Mũi vuông mạnh mẽ, khuôn mặt đầy đặn càng làm tôn thêm sự uy nghiêm và quyết đoán. Cao 1m85, với bờ vai rộng và lưng thẳng như cây trúc uy nghiêm. Dáng người tam giác ngược, mạnh mẽ và cương nghị. Bộ vest sang trọng ôm sát cơ thể, tôn lên từng đường nét hoàn hảo, khiến cậu trông thật quyến rũ và đẳng cấp. Mặc dù bây giờ chỉ là sinh viên vậy mà lại toát lên biểu tượng của sự thành đạt và tự tin, mà còn mang trong mình nét lãng tử và lạnh lùng, cuốn hút mọi ánh nhìn khi bước qua.

"Thật ấn tượng," cô nghĩ, lần đầu tiên gặp một người có dáng vóc đẹp như vậy. Tuy nhiên, lúc đó cô chỉ đơn thuần chú ý đến vẻ ngoài của cậu sinh viên.

Buổi lễ khai giảng của Nhật Bản toàn lễ nghi. Cúi chào hết người này đến người nọ, đợi chủ tịch trường rồi đến hiệu trưởng và các giảng viên kỳ cựu phát biểu. Sau khi hoàn thành việc giới thiệu về cuộc sống sinh viên là đến phần giới thiệu từng sinh viên một. Đến lúc này cô mới biết cậu sinh viên đẹp trai đó là ai và là sinh viên nước nào. Khi đọc đến du học sinh đến từ Trung Quốc

Sensei công bố : Du học sinh đến từ Trung Quốc Oumoku Kanten

Any: Hoá ra là người trung, hỏi sao giảng viên quan tâm đến vậy.

Vì cha cô là bộ đội nên trong thâm tâm cô không ưa thích Trung Quốc cũng như người Trung. Coi như là để ý 1 ánh mắt.

Sang học kỳ mới, ở môi trường mới mọi thứ đều lạ lẫm với cô. Mỗi ngày đều bận rộn đến trường đi học khiến cô quên đi chuyện gặp Kanten vào lễ nhập học. Mặc dù cùng là sinh viên năm 2 nhưng cả 2 người đều chưa từng gặp nhau trên giảng đường hay đoạn đường đi đến lớp.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #ngọt