chap 8: "mình lại đỏ mặt rồi!"
[Sau khi mọi người ăn xong, Uraraka bắt đầu dọn dẹp và rửa chén. Cô mải mê với công việc nhưng tâm trí lại lang thang về những chuyện đã xảy ra tối qua, đặc biệt là cảnh khi Mina tinh nghịch chụp ảnh cô và Bakugou trong lúc băng bó vết thương. Mỗi khi nhớ lại, Uraraka không thể không đỏ mặt.]
[Trong khi rửa chén, tay cô vô tình làm rơi một chiếc đĩa, nhưng ngay lập tức cô kịp đỡ lấy. Cô mỉm cười ngượng ngùng với chính mình.]
[Uraraka Nói thầm với bản thân, mắt nhìn xuống nước trong bồn]
Uraraka:
- Thật là... sao lại nghĩ về chuyện đó chứ...
[Cô không thể không nhớ lại lúc Bakugou ngồi im lặng để cô băng bó vết thương. Đặc biệt là ánh mắt cậu khi nhìn cô, một cái nhìn không giống như những lần khác. Cảm giác đó khiến Uraraka cảm thấy một chút ấm áp trong lòng.]
[Mina Từ sau lưng, nhìn thấy Uraraka đang mải suy nghĩ, thừa cơ hội để trêu chọc]
Mina:
- Uraraka, cậu đang nghĩ về Bakugou phải không? Tớ thấy rõ mà!
[Uraraka Giật mình, đỏ mặt, vội vàng quay lại]
Uraraka:
- C-Cái gì? Tớ đâu có nghĩ về cậu ấy đâu!
[Mina Cười ranh mãnh, nhướng mày]
Mina:
- Haha, cậu đỏ mặt rồi kìa, còn chối nữa! Chắc chắn là thích cậu ấy rồi đúng không?
[Uraraka Giọng có chút ngập ngừng]
Uraraka:
- Không phải đâu... tớ chỉ... chỉ nghĩ về chuyện bữa ăn thôi mà!
[Trong khi đó, Bakugou đang ngồi ở phòng khách, không nghe thấy gì, nhưng khi Uraraka cười nhẹ hay đỏ mặt, một phần trong lòng cậu cảm thấy có chút lạ. Cậu không nói gì, chỉ tập trung vào công việc của mình, nhưng trong lòng có gì đó đang thay đổi.]
[Rửa chén xong, Uraraka cảm thấy mệt mỏi, đôi tay hơi nhức vì phải rửa một lượng chén đĩa lớn. Cô mệt mỏi ngồi xuống ghế sofa, thở dài nhẹ nhàng và đưa tay lên xoa xoa trán. Trong khi Mina và các bạn khác vẫn đang trò chuyện vui vẻ, Uraraka chỉ muốn nghỉ ngơi một chút sau công việc bận rộn.]
[Uraraka Ngả người ra sau, nhắm mắt lại để thư giãn]
Uraraka:
- Ưm... cuối cùng cũng xong rồi...
[Ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào khuôn mặt cô, khiến làn da cô thêm phần sáng lên. Trong lúc đó, một bóng dáng đột ngột xuất hiện trước mặt cô. Là Bakugou.]
[Bakugou Đứng trước Uraraka, nhìn cô với ánh mắt hơi lo lắng nhưng vẫn cố tỏ ra lạnh lùng]
Bakugou:
- Ngồi một lúc thôi, mày không cần phải làm hết mọi việc một mình.
[Uraraka ngạc nhiên, cô không ngờ rằng Bakugou sẽ quan tâm đến việc này, nhưng không để lộ sự ngạc nhiên quá rõ.]
[Uraraka Cười nhẹ, cố gắng giữ vẻ tự nhiên]
Uraraka:
- Tớ không sao đâu... chỉ là hơi mệt chút thôi. Cảm ơn cậu đã quan tâm!
[Bakugou Gật đầu, hơi ngượng ngùng vì không biết phải nói gì thêm]
Bakugou:
- Ờ, nhớ đừng có làm việc quá sức. Lần sau có gì cứ để bọn tao giúp.
[Uraraka không thể không cảm thấy vui khi nghe câu nói đó từ Bakugou. Cô mỉm cười thật nhẹ, tay vuốt lại tóc như một thói quen.]
[Uraraka Với giọng trêu chọc]
Uraraka:
- Thật không? Cậu cũng biết giúp đỡ người khác cơ đấy.
[Bakugou Nghe thấy vậy, hơi nhíu mày, nhưng lại không phản bác mà chỉ khẽ lầm bầm]
Bakugou:
- Câm miệng đi. Đừng làm cái vẻ như thế.
[Uraraka cười khúc khích, nhưng rồi lại cảm thấy cơ thể mình thật sự mệt mỏi, đôi mắt dần dần nhắm lại. Trong không gian im lặng ấy, cô cảm thấy một chút bình yên, mà có lẽ, chính là nhờ sự quan tâm bất ngờ từ Bakugou.]
[Mina thấy Uraraka ngồi mệt mỏi trên ghế sofa, cô liền lấy một ly sữa tươi từ trong bếp và mang đến cho cô. Đặt ly sữa xuống bàn trước mặt Uraraka, Mina mỉm cười đầy ẩn ý.]
[Mina Nháy mắt, giọng trêu đùa]
Mina:
- Uraraka, uống cái này đi, chắc sẽ giúp cậu đỡ mệt hơn đấy! Nhưng mà... đừng quên là Bakugou cũng để ý cậu đấy!
[Uraraka Ngạc nhiên nhìn vào ly sữa, nhưng lại đỏ mặt khi nghe Mina nói vậy]
Uraraka:
- Ch-Cho tớ sao? Cảm ơn nha...
[Cô không biết phải nói gì thêm, chỉ biết nhận lấy ly sữa và uống một ngụm. Mùi sữa thật dễ chịu, nhưng trong lòng cô lại không thể ngừng nghĩ về những gì vừa xảy ra với Bakugou và Mina.]
[Mina Ngồi xuống cạnh cô, tiếp tục trêu chọc]
Mina:
- Thật đấy, cậu không thấy là Bakugou cứ luôn quan tâm đến cậu sao? Tớ nghĩ cậu ấy bắt đầu để ý cậu rồi đó!
[Uraraka Mặt đỏ như quả cà chua, cố gắng không để lộ cảm xúc quá rõ]
Uraraka:
- Tớ... tớ không nghĩ như vậy đâu... chỉ là... là chuyện bình thường thôi mà.
[Bakugou Nghe thấy cuộc trò chuyện, từ xa liếc mắt về phía Uraraka và Mina, nhưng không nói gì, chỉ khẽ cau mày rồi quay đi. Cậu không muốn để lộ quá nhiều cảm xúc, nhưng trong lòng cậu lại không thể bỏ qua việc Mina cứ trêu chọc Uraraka.]
[Mina Cười khúc khích, vui vẻ nhìn Uraraka]
Mina:
- Đừng có giấu cảm xúc của mình nữa, Uraraka! Cậu đang thích cậu ấy mà, đúng không?
[Uraraka chỉ có thể ngồi im, không biết phải phản ứng thế nào trước những lời trêu đùa của Mina. Cô cảm thấy mình thực sự có một chút cảm giác đặc biệt với Bakugou, nhưng làm sao cô có thể thừa nhận điều đó được?.]
[Uraraka do quá mệt mỏi sau một ngày dài, cô không hề nhận ra mình đã chìm vào giấc ngủ khi ngồi trên ghế sofa. Cô tựa đầu vào thành ghế, cơ thể thả lỏng, và hơi thở nhẹ nhàng. Chắc hẳn là một giấc ngủ sâu, không bị quấy rầy.]
[Mina nhìn thấy Uraraka ngủ say, mỉm cười nhẹ nhàng. Cô không muốn làm cô ấy tỉnh giấc, nhưng cũng không thể không trêu đùa một chút.]
[Mina Thì thầm, nhìn Uraraka đang ngủ]
Mina:
- Thật là dễ thương... Nhưng mà... có vẻ cậu ấy mệt thật rồi.
[Mina nhìn quanh và thấy Bakugou vẫn ngồi ở góc phòng, im lặng, ánh mắt không thể rời khỏi Uraraka đang ngủ. Mina quyết định sẽ để họ yên tĩnh, nhưng trước khi đi, cô lại không quên giỡn với Bakugou một câu.]
[Mina Nhìn Bakugou, cười khẽ]
Mina:
- Đừng có nhìn lâu quá nha, cậu sẽ làm Uraraka thức giấc đó!
[Bakugou Cứ im lặng, nhưng mặt cậu đỏ lên vì lời trêu chọc của Mina]
Bakugou
- Đừng có làm trò nữa, tao chỉ đang nhìn thôi.
[Uraraka vẫn ngủ say, không biết gì về cuộc trò chuyện đó. Cô ngồi đó trong một không gian yên tĩnh, hoàn toàn thư giãn.]
[Sau 15 phút, Uraraka từ từ tỉnh dậy. Cô dụi mắt, cảm thấy có chút lạ lẫm khi nhận ra mình đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách. Ánh sáng mờ ảo của buổi chiều chiếu vào, khiến không gian trở nên ấm áp và yên tĩnh. Cô đưa tay lên xoa đầu, nhận ra mình đã ngủ quên.]
[Uraraka Lẩm bẩm, ngồi dậy, vẫn còn ngái ngủ]
Uraraka:
- Ơ... mình ngủ mất lúc nào vậy?
[Cô nhìn xung quanh và thấy Mina đang mỉm cười với mình, còn Bakugou thì vẫn ngồi ở góc phòng, ánh mắt không rõ đang nghĩ gì. Cô đỏ mặt vì cảm thấy hơi xấu hổ khi lại ngủ quên như thế.]
[Mina Cười khẽ, thấy Uraraka tỉnh dậy]
Mina:
- Thức dậy rồi à? Cậu ngủ ngon lắm đó, Uraraka!
[Uraraka Đứng dậy, giật mình khi thấy mình đã ngủ khá lâu]
Uraraka:
- mình lại ngủ quên mất... Tớ xin lỗi, Mina, Bakugou.
[Bakugou Vẫn giữ vẻ lạnh lùng, nhưng ánh mắt lại có chút quan tâm]:
Bakugou:
- Tao không để ý đâu, mày ngủ đi. Cần gì phải xin lỗi?
[Uraraka hơi ngạc nhiên, nhưng lại cảm thấy nhẹ nhõm vì không bị trách móc. Cô mỉm cười nhẹ.]
[Uraraka Với một nụ cười ngượng ngùng]
Uraraka:
- Vậy thì... cảm ơn cậu, Bakugou.
[Mina vẫn ngồi đó, cười vui vẻ, dường như không bỏ qua cơ hội nào để trêu đùa.]
[Mina Nháy mắt với Uraraka]
Mina:
- Thật không? Cậu thấy cậu ấy quan tâm đến cậu rồi đó!
[Uraraka chỉ biết đỏ mặt, không biết phải trả lời như thế nào. Cảm giác ngại ngùng lại ập đến, nhưng lại có một chút vui vui trong lòng. Cô không thể phủ nhận rằng những hành động của Bakugou đang làm cô cảm thấy một sự thay đổi gì đó trong trái tim mình.]
---
Bạn đọc đến đây rồi mà chưa vote à? Một vote của bạn là cả bầu trời với mình đó! Nếu bạn thích câu chuyện này, hãy thả tim và thêm truyện vào thư viện để mình có thêm động lực viết tiếp nha! Cảm ơn bạn vì đã đọc đến tận đây. Mình yêu các bạn nhiều!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro