Chapter 3
Tôi và cậu là hai mảnh ghép nhỏ bé giữa dòng đời vội vã , giao nhau ở một điểm , từng nương tựa vào nhau để sống , từng oán trách nhau vì những sai lầm nhỏ nhặt , nhưng may mắn sao... chúng tôi gặp nhau ở thời điểm đẹp nhất đời người – thanh xuân của tôi cứ thế bị cậu nắm giữ . Lần đầu tiên , tôi gặp cậu cũng là dưới ánh chiều tà cuối cùng , những vạt nắng yếu ớt chiếu xuống thân thể mỏng manh của người con gái trước mặt cậu – đó chính là tôi . Tôi gặp cậu trong những ngày đen tối nhất của cuộc đời mình . Khoảng thời gian thanh xuân ở độ tuổi dậy thì của tôi tưởng chừng sẽ đẹp đẽ như bao người khác nhưng tôi lại xem nó như một sự dày vò bất tận từ tâm hồn đến thể xác . Tôi bị bạo lực học đường , không ai làm chứng , không ai bênh vực , không ai xót thương cho một đứa trẻ xấu xí , mồ côi như tôi cả . Ngày hôm đó , cậu không nói gì cả , chỉ lẳng lặng ngồi xuống cạnh tôi , nghe tôi khóc , cậu dịu dàng như ánh ban mai , cậu từ từ bước vào trong cơn bão giông đen tối , kéo tôi ra sau cơn mưa lạnh buốt , xối xả . Chúng tôi cứ như thế mà quen nhau , cậu dỗ tôi ngừng khóc , nắm lấy bàn tay tôi dẫn tôi đi giữa một cánh đồng , cảm nhận hơi gió đầu của mùa hạ , cảm nhận mùi hương nhẹ nhàng từ cánh đồng , cảm nhận sức nóng đang bao phủ lấy tôi , từng tế bào trong tôi nóng ran – liệu đó là cái nóng của mùa hạ hay là cái nóng từ cơ thể của cậu đang sưởi ấm trái tim tôi ? . Chúng tôi cùng nhau ngắm nhìn hoàng hôn xuống , vẫn là màu hồng nhẹ nhàng ấy , nhưng khi đó trên mặt cậu thiếu niên lại đang vương một nụ cười nhẹ nhàng cũng thật sắc xảo .
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro