Chap 750
Nhưng là, về sau lúc Kim thị xảy ra chuyện, vẫn là lo lắng, cho dù đã qua một đoạn thời gian không hề gặp nhau.
Mấy ngày trước anh xuất hiện trước cửa nhà cô, lý trí đã rõ ràng nói rằng anh và cô vĩnh viễn sẽ không có kết quả, cô đã cho anh bảy năm thanh xuân, thời gian xinh đẹp nhất đều đặt ở trên người anh, cô không thể lại khăng khăng một mực ở bên anh được, nhưng nghĩ là một chuyện, đến khi anh gắt gao ôm chặt lấy cô, lúc nước mắt của anh rơi xuống cổ cô, lời nói vô lực như thế, Jennie , để như vậy một lúc thôi, đúng là một lúc, lý trí của cô liền bị đánh bại, bại thảm hại.
Thật ra cô không biết, hiện giờ mình và Kim Jisoo tiếp xúc, kết cục cuối cùng là hạnh phúc, hay vẫn lại là thống khổ.
Nhưng là, cô vẫn không làm được, không thể lạnh nhạt thờ ơ với anh, ngồi yên không quan tâm đến.
Jennie nhẹ nhàng đẩy cửa ra, nhìn thấy anh ngồi trên ghế sofa, nhìn chăm chú vào màn hình di động, ở bàn trà trước mặt có một chồng giấy tờ.
Jisoo dường như cảm giác được có người lại gần mình, vội vàng vươn tay, xếp gọn lại chồng giấy kia, đút vào trong túi áo, sau đó hơi quay đầu, nhìn thoáng qua Jennie , không nói gì.
Jennie ngồi bên cạnh anh, chăm chú nhìn màn hình di động của anh, nhìn đến những bình luận bên dưới Sina của Chaeyoung , toàn bộ đều là nhục mạ mắng nhiếc.
"Đừng xem những thứ đó, trên mạng đâu phải sự thật."
Jisoo không nói gì, chỉ khẽ gật đầu, ném điện thoại lên bàn, sau đó liền dựa sát ra đằng sau vào sofa.
Anh cởi áo khoác ngoài, bên trong chỉ mặc một chiếc áo đơn sắc, bởi vì trong phòng hơi nóng, anh xắn cao cổ tay áo lên, Jennie liếc thấy có một mảng tím bầm trên cánh tay anh, liền nhíu mày lại, vươn tay bắt lấy cánh tay của anh : "Đây là làm sao thế ? Sao lại thâm tím thế này ? Đi bệnh viện xem thế nào không ?"
Jennie nói liền một lúc, trái lại, nắm cánh tay của Jisoo khiến anh đau đến hút một ngụm khí lạnh, cô vội vàng buông ra, giọng nói của anh liền run run giải thích : "Không sao, bị camera đập phải, không cần đi bệnh viện."
"Tất cả đều là tụ máu, biến thành tím đen rồi, vẫn còn không nghiêm trọng sao ?" Jennie nói thầm một câu, đứng lên đi đến một hốc tủ bên tủ bếp, lấy ra hòm thuốc, lại ngồi trở lại bên cạnh anh : "Để tôi xem xem."
Jisoo tùy ý để Jennie mân mê, nhẹ nhàng "Ừhm" một tiếng.
Jennie vừa bôi thuốc, vừa không nhịn được mà than thở : "Không phải, anh bị camera đập vào, anh không tìm chủ của cái camera tính sổ sao ?"
"Kim Jisoo , nếu hôm sau anh lại bị sưng nặng hơn, nhất định phải đi bệnh viện đấy, xem xem xương cốt có bị tổn hại gì không ?"
"Camera nặng như thế, suốt ngày chụp ảnh không đủ, còn đả thương người khác, đúng là nguy hại cho xã hội, may mắn là đập vào cánh tay, nếu đập vào đầu, có thể đã bị đập đến chết !"
Sau cùng Jisoo lại bị một câu nói của cô làm cho cứng đờ người.
"Anh làm sao thế ? Rất đau sao ? Tôi rất nhẹ nhàng, anh cố gắng chịu nhé..."
"Jennie ..." Jisoo vẫn im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng.
Jennie ngậm miệng "Ừhm" một tiếng, qua một lúc lâu sau, giọng nói lo lắng hỏi : "Sao thế ?"
"Chuyện xấu xảy ra với Chaegie và anh trai tôi như thế này, đối với bọn họ mà nói, kết quả tệ nhất là gì ?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro