130.

CHƯƠNG 130

EDITOR: LAN

BETA: JANIE

"... Lạy Chúa! Thật tuyệt vời!"

Ngay lúc Dung Đình vừa xem xong toàn bộ "Mộ Sinh", thì ở bên kia đại dương, trong một phòng chiếu phim nhỏ kín đáo vào một buổi sáng cuối tuần, mẹ của Lục Dĩ Quyến và chồng hiện tại của bà, Moonves, cũng vừa thưởng thức hết bộ phim này.

"Honey, nói không phải khen... Nhưng anh phải nói rằng, con trai của em thật là tài năng. Thật khó tin, mới 24 tuổi thôi!" Moonves hơi xúc động nắm lấy tay vợ, "Ước gì chúng ta cũng có một đứa con giỏi giang như vậy!"

Ngay sau khi hoàn thành việc biên tập, vì sự tôn trọng, Lục Dĩ Quyến đã gửi ngay một bản copy phim đến Mỹ thông qua đường bưu điện. Một mặt, cậu muốn chia sẻ tác phẩm của mình với mẹ thật sớm, mặt khác, hay nói đúng hơn là mục đích quan trọng hơn, là cậu muốn ba kế xem qua tác phẩm này để có thể nhận được một số ý kiến về vận hành.

Còn với Moonves khi nhận được bản copy, thực ra ông cũng không hy vọng lắm. Ông đã nhiều năm không đi xem phim nữa, với ông thì phim tuy là một hình thức giải trí không tồi, nhưng hai tiếng nghỉ ngơi thư giãn quả thật là xa xỉ. Ông thà dùng thời gian đó để ngủ, hoặc chơi golf - và tiện thể đi bàn bạc thêm một vài công việc, duy trì quan hệ với khách hàng. Nhưng sẽ không bao giờ lựa chọn xem phim.

Tuy nhiên, với tư cách là một người Do Thái thì trong gia tộc lớn của ông cũng không phải không có anh em đang làm chủ hay nhà sản xuất phim ở Hollywood. Điều này khiến ông vẫn phải xem vài bộ phim mỗi năm để có thể có chủ đề hợp thời với họ để thảo luận mỗi khi cả nhà sum họp. Và trong những bộ phim này, đương nhiên sẽ không thể thiếu những bộ phim đoạt giải Oscar hàng năm.

Moonves có những năng lực cơ bản để thẩm định phim, và dù ngay cả khi không có, với tư cách là một người ngoại đạo, "Mộ Sinh" này cũng đủ để khiến ông cảm thấy thời gian xem này bỏ ra không hề phí. Diễn xuất tuyệt vời của nhân vật chính - theo như những gì vợ nói, người này là người yêu của con trai ông - có thể mô tả là "nắm bắt vừa phải". Khi bị đè nén đến tột cùng thì vẫn kiềm chế, khi sắp sửa đổ vỡ lại gần như cọ xát vào biên giới, mỗi một cung bậc cảm xúc đều được diễn viên này xử lý vừa phải. Trong suốt quá trình xem, Moonves gần như hoàn toàn bị hút vào cảm xúc của nhân vật giả tưởng này, ông tuy có chút tự phụ nhưng cũng là một người lý trí, thế nhưng ông vẫn bị cuốn hút bởi những cung bậc cảm xúc trong phim. Còn điều khiến Moonves bất ngờ hơn nữa là, đây là một tác phẩm đến từ bàn tay của một đạo diễn quá trẻ, chỉ mới 23 tuổi, lại không phải một câu chuyện vô nghĩa, rên rỉ khổ sở.

Đã ngoài 50 tuổi, Moonves tất nhiên không còn thích khẳng định về "bản thân" và "tự do" như trước nữa, nhưng điều này không có nghĩa là ông chưa từng trải qua giai đoạn như vậy.

Kiên trì làm những điều chỉ có mình ông quan tâm, yêu mến những thứ không được gia đình ủng hộ.

Nhưng khi đã vượt qua và sống sót trở lại, nhiều năm sau lại nhìn về quá khứ. Moonves vẫn cảm thấy biết ơn bản thân lúc trước đã kiên trì, cũng cảm tạ chính mình không đưa ra quyết định sai lầm.

Còn đối với mẹ Lục, lại càng không cần nói nhiều. Trước kia gặp người không tốt nhưng cả gia đình đều phản đối bà ly hôn và đưa con trai đi. Ở thế kỷ trước, một phụ nữ ly hôn, dường như đã bị định sẵn là không thể hạnh phúc... Nhưng bà vẫn chọn rời bỏ chồng, sống cuộc đời của riêng mình.

Bà cũng không làm sai.

Hai mươi năm sau, hạnh phúc của bà đến muộn màng.

Ánh mắt dịu dàng nhìn chồng, gần như nụ cười tràn đầy trong mắt mẹ Lục, "Đúng vậy, Dĩ Quyến là niềm tự hào của em...Nếu như nói rằng hôn nhân trước đây để lại cho em một điều gì đó, thì em nghĩ đó chính là Dĩ Quyến. Moonves, em rất yêu thằng bé."

"Anh hiểu, honey à, anh hiểu." Dùng lòng bàn tay vuốt nhẹ vai vợ, Moonves cũng nghe ra ẩn ý của vợ, "Khi tin tức từ Trung Quốc xác định xong, anh nhất định sẽ giới thiệu bộ phim này cho mấy người bạn của anh, tìm những người chuyên nghiệp nhất để hỗ trợ Lục. Nhưng trước khi đó, anh thực sự rất muốn trò chuyện với Lục một lần nữa, cậu ấy vẫn không muốn đến Mỹ sao? Cậu ấy và người yêu đồng tính của cậu, không muốn sống trong một môi trường tự do hơn sao? Anh cảm thấy bộ phim này, dường như có chút cảm giác như đang bộc bạch...Honey, em nhất định phải nói với Lục, anh rất chào đón cậu gia nhập gia đình chúng ta."

Mẹ Lục được Moonves nói làm sững sờ, bộc bạch?

Phải chăng con trai cô thực sự sống không vui ở trong nước?

Sau một chút do dự, mẹ Lục gật đầu, "Ừm, em sẽ hỏi ý kiến của con thêm một lần nữa... Nhưng quyết định cuối cùng vẫn phải do con tự mình đưa ra, em không muốn ràng buộc con bằng tình mẫu tử."

"Tất nhiên, hiển nhiên là như vậy rồi."

-

Tháng hai.

Ngay khi Moonves đã không thể chờ đợi nữa để đề cập với bạn bè đạo diễn về người con riêng ở Trung Quốc của ông thì kỳ nghỉ Tết Nguyên đán ở Trung Quốc vừa kết thúc. Buổi chiếu thử nội bộ của "Mộ Sinh" đã diễn ra đúng như kế hoạch của Tân Nghệ Giải Trí.

Thiệu Hiểu Cương không ngờ rằng mình lại phải đến tận nơi này, một địch thủ lâu năm của mình, chỉ để xem một bộ phim, và càng không ngờ rằng chỉ một ngày nào đó, nghệ sĩ dưới quyền lại sẽ đóng phim cho công ty Tân Nghệ Giải Trí này... Khi bước theo sau Dung Đình vào phòng chiếu, Thiệu Hiểu Cương đã đến mức không biết phải quản lý biểu cảm của mình ra sao.

May mà hôm nay ngoài ban lãnh đạo của Tân Nghệ Giải Trí, còn có vài nhà phê bình phim lâu năm trong giới. Bầu không khí không bàn chuyện buôn bán, chỉ nói về nghệ thuật như này khiến Thiệu Hiểu Cương thở phào nhẹ nhõm, không còn cảm thấy mình quá lạc lõng.

Một cách tự nhiên, ông theo sát Dung Đình để giao tiếp với các nhà sản xuất và phê bình đến chào hỏi. Nhưng không lâu sau, Thiệu Hiểu Cương phát hiện ra sự khác biệt trong không khí hôm nay.

Dường như mọi người đều có vẻ khẩn trương, chủ đề trong các cuộc trò chuyện lại chuyển đổi liên tục, cũng không ai có mục đích cụ thể khi giao tiếp, ngay cả những lời chào hỏi cũng trở nên chẳng khác gì nghi thức.

Không lâu sau, khi Lục Dĩ Quyến và hai trợ lý đạo diễn bước vào phòng chiếu, bầu không khí này càng đạt đến đỉnh điểm, mọi người đều đồng loạt tập trung sự chú ý vào một mình Lục Dĩ Quyến.

Trong một thoáng, Thiệu Hiểu Cương cuối cùng cũng hiểu được nguyên nhân tạo nên bầu không khí này.

Những ai nắm thông tin kịp thời, lúc này đều nên biết rằng bộ phim mà họ sắp thưởng thức là một tác phẩm đầy tham vọng nhắm đến giải thưởng Oscar cho phim nói tiếng nước ngoài hay nhất. Và đạo diễn của tác phẩm này, không phải là người dẫn đầu của thế hệ đạo diễn thứ năm Tạ Sâm, cũng không phải là nhà đạo diễn trẻ thành công nhất hiện nay Cao Tư Nguyên.

Mà chính là Lục Dĩ Quyến, mới vừa tròn 20 tuổi.

Chỉ mới đóng có hai bộ phim, trong đó một bộ đã đạt giải thưởng ảnh đế của Liên hoan phim Cannes, và vừa mới đạo diễn bộ phim thứ hai, đã bắt đầu hướng đến giải thưởng Oscar... Mặc dù lý trí của mọi người đều nhận ra đây chỉ là những trò con nít không biết giới hạn của mình. Nhưng trong thâm tâm không biết có phải do nghe quá nhiều về "thuyết thiên tài" của Lục Dĩ Quyến hay không, nên khi họ thực sự bước vào phòng chiếu vẫn không nhịn được mà kỳ vọng, muốn xem Lục Dĩ Quyến sẽ mang đến một tác phẩm như thế nào.

"Xin lỗi, khiến mọi người phải chờ lâu!"

Đối với không khí căng thẳng trong phòng chiếu, Lục Dĩ Quyến hầu như không hề nhận ra. Cậu mỉm cười thư thái, thậm chí còn vẫy vẫy bản sao phim trong tay một cách tự nhiên. Mọi sự chú ý đều tập trung vào cậu, "Nhưng, mọi người vẫn hãy bình tĩnh chờ đợi một chút. Có một đạo diễn tiền bối sẽ đến tham gia buổi chiếu thử của chúng ta, nhưng hiện ông ấy vẫn kẹt đường, chúng ta có thể phải đợi ông ấy một lúc."

Vừa dứt lời, phòng chiếu vốn còn tương đối yên tĩnh, lập tức tràn ngập tiếng lẩm bẩm bàn tán.

Có vẻ như mọi người đều cho rằng, bất kể đạo diễn là ai mà trong một hoàn cảnh như thế này mà lại đến muộn thì cũng đáng lẽ không đáng để họ lãng phí thời gian chờ đợi nữa.

Tuy nhiên, chỉ trong vòng hai phút, điện thoại của Lục Dĩ Quyến đã reo lên.

"Alô? Đạo diễn Tạ à? Chú đã đến rồi ư? Được rồi được rồi... Cháu sẽ xuống đón chú ngay!"

Lập tức, cả phòng chiếu xôn xao.

Tạ Sâm!

Lục Dĩ Quyến lại mời được đạo diễn Tạ Sâm á??

Như mọi người đều biết, mỗi năm chỉ có một bộ phim của quốc gia nào đó được đề cử tranh giải Oscar cho Phim Nói Tiếng Nước Ngoài Xuất Sắc.

Trong mười năm qua, suất đề cử này của Trung Quốc đại lục luôn nằm trong tay của một người, đó là... Tạ Sâm.

Cha của Tạ Sâm vốn là Giám đốc Nhà máy Phim Quốc gia, đây cũng chính là lý do khiến Tạ Sâm, là đạo diễn thuộc thế hệ thứ năm, lại có thể nhanh chóng vượt trội so với những người cùng thế hệ. Từ nhỏ, ông đã tiếp xúc với điện ảnh, có tầm nhìn chuyên môn nhạy bén và rộng mở hơn những người cùng lứa, cùng với nguồn lực nhân sự đáng ghen tị... Tất cả những yếu tố này đều đã giúp Tạ Sâm có thể thăng tiến như vậy. Và cũng chính vì thế, kể từ khi Tạ Sâm vụt sáng, các bộ phim được đề cử tham gia Oscar mỗi năm đều luôn có sự xuất hiện của ông.

Cho đến hai năm trở lại đây, tuổi tác ngày càng lớn, tình trạng sức khỏe của Tạ Sâm cũng suy giảm, tốc độ sản xuất phim của ông cũng trở nên chậm hơn. Các đạo diễn khác mới dần có cơ hội tiến gần hơn đến Oscar. Tuy nhiên, dù thế nào thì "tiếng nói" về việc lựa chọn phim đề cử Oscar của Tạ Sơn vẫn không hề bị suy yếu chút nào.

Nói cách khác, được Tạ Sâm đạo diễn khuyến nghị thì 80% các tác phẩm đều sẽ may mắn được chọn tham gia Oscar trong năm đó.

Trong khoảnh khắc này, không ai còn cảm thấy việc chờ đợi này là không đáng. Đối với giá trị của tác phẩm của Lục Dĩ Quyến, mọi người cũng phải xem xét lại. Thậm chí nếu như thất bại trong việc đề cử Oscar, chỉ cần tác phẩm này được sự ghi nhận của đạo diễn Tạ Sâm, thì nó cũng đã trở thành một tác phẩm xuất sắc rồi.

Cuối cùng, trong sự trông ngóng của mọi người, một phút sau khi đạo diễn Tạ Sâm ngồi vào chỗ, phim đã bắt đầu được chiếu.

Cùng với những giai điệu của vở cải lương vang lên trong phần đầu phim, tất cả mọi người đều thấy lòng mình trở nên yên bình sau sự phấn khích ban đầu. Trong suốt hai tiếng đồng hồ, không ai còn để tâm đến bất cứ chuyện gì khác ngoài diễn biến của câu chuyện và số phận của những nhân vật được yêu mến.

Ngay cả Dung Đình, người đã từng lén xem phim một lần, cũng không hề bị phân tâm.

Hắn đã tìm thấy được sự cộng hưởng của linh hồn mình trong "Mộc Sinh".

Dung Đình đã mơ hồ cảm nhận được rằng, tác phẩm này định sẽ ghi dấu ấn vào lịch sử điện ảnh, và tất cả những người làm nghề này sẽ trở thành những nhân chứng cho tình yêu mà nó ca ngợi.

-

"Alô? Đúng, tôi đây... Tuần sau thứ Ba ạ? Rất xin lỗi, lịch trình của đạo diễn Lục đã được sắp xếp cho tuần sau thứ Ba rồi..."

"Alô, xin chào... À, rất xin lỗi, lịch trình của Ngài Dung trước tháng sau đã được lên kế hoạch hết rồi."

"Alô?..."

Cuối tháng ba.

Sau cả một kỳ nghỉ lễ Tết Nguyên đán, làng giải trí rốt cuộc cũng đón nhận một tin tức nổ ra như bom.

Bộ phim "Mộc Sinh" do đạo diễn Lục Dĩ Quyến quay vào năm ngoái tại Trung tâm phim ảnh Mục Sơn - Sơn Đông, đã được Tổng cục Phát thanh Truyền hình Trung Quốc thông qua và sẽ được chọn là đại diện của Trung Quốc lục địa tranh giải Phim Nói Tiếng Nước Ngoài Xuất Sắc tại Oscar!

Đạo diễn chỉ mới 24 tuổi! Mới tốt nghiệp đại học được có 2 năm thôi! Trong khi những bạn cùng khóa của cậu hầu như vẫn còn vô danh, chưa kể đến cơ hội được làm đạo diễn độc lập, thì Lục Dĩ Quyến lại đã thành công vào đến Oscar??

Trên Weibo, gần như toàn màn hình là các dòng bình luận "Trời ơi???". Mặc dù đã qua 4 năm, nhưng chủ đề về tình yêu đồng tính vẫn chưa hề hạ nhiệt. Với tư cách là người đã từng giành được giải Nam Diễn Viên Chính Xuất Sắc tại LHP Cannes nhờ vai diễn đồng tính, Lục Dĩ Quyến vẫn luôn được người ta liên tưởng đến hình ảnh chàng trai trẻ trung dũng cảm. Bất cứ ai từng xem phim đó cũng không thể nào quên được vẻ lạnh lùng, khắc khổ của Lục Dĩ Quyến trong cảnh kết. Ngoại hình ấn tượng của cậu cũng khiến đa số mọi người khó mà tin rằng, giờ đây cậu đã nhanh chóng trở thành một đạo diễn.

Tất nhiên, các fan cũng rất nhanh chóng nhớ lại rằng, hồi năm trước dường như cũng có một bộ phim tình cảm rất hot do Lục Dĩ Quyến chỉ đạo. Lúc bấy giờ, Ninh Tụng quá nổi tiếng, nên phần lớn sự chú ý của mọi người đều tập trung vào diễn viên. Nhưng giờ khi nhìn lại, mọi người mới chợt nhận ra rằng, phép màu về doanh thu của bộ phim có ngân sách thấp này lại đến từ tài năng của Lục Dĩ Quyến, và chính nhờ công trình này mà cậu đã giành được giải Đạo Diễn Xuất Sắc năm đó.

"Xuân Phong Thổi Lại Béo: Trời ơi, thiệt không ngờ!! Điển trai, tài năng, lại quan hệ rộng... Lục Dĩ Quyến này sinh ra đã mang vận may phải không? Sao lại tham gia vào giới giải trí chứ? Muốn làm fan của anh lắm luôn!! Tương lai đầy triển vọng, mẹ không cần lo con cái lại phải giành giật với fan hâm mộ của các ngôi sao khác nữa rồi!!"

"Tốc Độ Như Tên Lệ Phong Cuốn Phăng: Oscar??? Cái gì vậy??? Hình như năm nay tôi chưa nghe nói Tạ Sâm có phim mới... Hay là trừ ông ta ra, những đạo diễn khác ở Trung Quốc đều đã chết hết rồi à???"

Tuy nhiên, Lục Dĩ Quyến vẫn còn quá trẻ và nền tảng chưa vững chắc.

Làn sóng ồn ào như vậy chỉ lăn qua một đêm là đã bị chìm nghỉm dưới những chủ đề khác.

Ngày hôm sau, các phương tiện truyền thông đăng tải thêm thông tin về việc hé lộ poster của "Mộ Sinh".

Đó là một bức ảnh chân dung của Dung Đình, một bên mặt bình thường, một bên lại trang điểm theo phong cách Kinh kịch.

Bộ phim truyền hình siêu hot "Từ Biệt Thế Gia" vừa mới kết thúc phát sóng. Lúc này, ngoài những fan mới đang tranh thủ bù lại những "tài nguyên" cũ, các fan cũ thì vừa mừng vì độ hot của thần tượng tăng vọt, lại vừa lo rằng không biết việc tham gia đóng phim truyền hình có ảnh hưởng xấu đến sự nghiệp hay không... Nhưng khi poster của "Mộ Sinh" được công bố, chẳng khác nào tuyên bố rằng Dung Đình sẽ là nhân vật chính duy nhất trong tác phẩm này, tức là Dung Đình sẽ có cơ hội bước lên thảm đỏ Oscar!!

Lúc này, những tài khoản đồn đại trên Weibo trước đây từng loan tin Dung Đình bị hủy hoại nhan sắc, sự nghiệp suy đồi, đều bị phá tan tành!

Các fan cuồng đã hoàn toàn sôi sục lên rồi!!

"Xảo Xảo Lấy Được Dung Dung: Aaa, muốn khóc quá, phải làm sao đây! Cảm giác như đang nhìn Dung của mình trải qua bao gian nan vô vàn cuối cùng cũng được lên thiên đường!"

"Không Cánh Thì Không Phải Chuồn Chuồn: Mẹ kiếp!!! Lần này ai còn dám chế giễu Dung Dung không thể giành được giải thưởng, chỉ có biết nhận đề cử?? Mày đấy, lắm mồm lắm miệng lắm rồi! Đi mà tự lập đề cử Oscar đi, đứa nào chả giành được đề cử chứ! Hãy vung tay ra đi!!"

"Mộ Sinh" đã chính thức được chọn là đại diện của Trung Quốc lục địa tham dự giải Oscar. Để phù hợp với quy định của Oscar, vào tháng 4, ekip phim đã thông báo rằng bộ phim sẽ được chiếu trong một tuần ở quê hương của Dung Đình là Vũ Hán. Để tránh việc phim bị phát hành lậu, trong suốt thời gian chiếu, mỗi người chỉ được mua tối đa 2 vé, và tại các rạp chiếu sẽ có nhiều nhân viên bảo vệ kiểm tra để đảm bảo khán giả không mang theo thiết bị ghi hình, điện thoại phải ở chế độ tắt. Ekip phim cũng chọn các rạp chiếu chỉ tối đa 25 chỗ ngồi, và sẽ có nhân viên giám sát suốt quá trình chiếu phim để ngăn chặn việc phim bị lộ ra ngoài.

Vừa công bố thông tin này, vé xem phim "Mộ Sinh" đã trở nên rất khan hiếm.

Một tuần trước khi phim ra rạp, giá bán trên Taobao đã vượt qua 4 con số.

Lục Dĩ Quyến không ngừng trố mắt, "Fan cuồng của anh thật đáng sợ, bán đến giá này mà người ta vẫn còn mua."

Dung Đình trợn mắt, một cái đá vào mông Lục Dĩ Quyến khiến cậu ngã vật ra giường, "Nói bậy, fan cuồng kiểu này chắc chắn là của Ninh Tụng..."

Nói xong, Dung Đình lại kéo Lục Dĩ Quyến đang lăn lộn trên giường dậy, "Đừng lười biếng, mau Thu xếp hành lý đi, ngày mai phải lên máy bay sớm đấy. Nếu không kịp thì em tự mà sang Mỹ một mình đi."

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro