133.
CHƯƠNG 133
EDITOR: LAN
BETA: TRANGGG
"Xin chào quý vị khán giả đang theo dõi qua màn ảnh nhỏ! Hiện tại tôi đang đứng trước cửa nhà hát Dolby... Chắc hẳn các bạn đã thấy tượng vàng Oscar phía sau lưng tôi rồi! Nơi đây chính là thảm đỏ của lễ trao giải Oscar! Chỉ còn khoảng 2 tiếng nữa thôi, lễ trao giải sẽ chính thức bắt đầu, bây giờ, các nhà làm phim được mời đã lần lượt tiến vào khu vực sự kiện. Chúng ta vừa được nhìn thấy một tượng đài sống của làng điện ảnh – nữ thần không tuổi của Hong Kong: ảnh hậu Từ Oánh! Lần này bà đến đây với tư cách là người trao giải Oscar..."
Vào buổi sáng theo giờ Bắc Kinh, ba nền tảng video lớn bắt tay cùng nhau phát sóng trực tiếp lễ trao giải Oscar.
Mặc dù việc vận hành trước đó ở Mỹ đều do Dung Đình và Lục Dĩ Quyến thực hiện, nhưng vinh dự được đi trên thảm đỏ của Oscar, họ không thể không chia sẻ với những đồng nghiệp khác trong đoàn phim. Ninh Tụng, Bạch Thần, cùng một vài nữ diễn viên đóng vai phụ, cùng nhau sang Mỹ, công khai "ké fame" trên thảm đỏ. Tuy vậy, không thể không thừa nhận - Ninh Tụng người đang trong giai đoạn bùng nổ sự nổi tiếng, thực sự đã mang lại rất nhiều lưu lượng, nhờ vậy video quảng cáo của các nền tảng cũng tăng vọt nhờ sự góp mặt của hai ngôi sao hạng A Dung Đình và Ninh Tụng.
"Chắc hẳn các bạn đã đoán ra rồi! Tôi đang chờ ở đây để được chứng kiến đoàn phim "Mộ Sinh" - tác phẩm thứ hai của Trung Quốc được đề cử "Phim nước ngoài xuất sắc nhất" tại Oscar. Theo một số nguồn tin, hôm nay xuất hiện trên thảm đỏ Oscar gồm có nhà sản xuất kiêm đạo diễn Lục Dĩ Quyến, cùng các diễn viên như Dung Đình, Ninh Tụng, Bạch Thần, Trương Gia Vân..."
Để đưa tin về lễ trao giải Oscar long trọng lần này, ba nền tảng video lớn đặc biệt mời MC nổi tiếng của đài Vệ Thị - Mạnh Hân.
Dường như bị lây nhiễm bởi không khí náo nhiệt của hiện trường, Mạnh Hân liên tục nở nụ cười rạng rỡ, và cảm xúc phấn khích cũng lan tỏa trực tiếp đến từng khán giả đang ngồi trước màn hình.
Gần đây vì được chẩn đoán bị tắc động mạch não, lúc này Tạ Sâm vẫn đang nằm trên giường bệnh trong bệnh viện, nhưng tinh thần ông vẫn rất phấn chấn mà tập trung chăm chú nhìn vào chiếc tivi màn hình lớn có thể kết nối internet trong phòng bệnh.
Vợ của Tạ Sâm, bà Vương Hi Vận ngồi bên cạnh chồng, nhìn về phía màn hình truyền hình, cũng tràn đầy mong đợi, "Lần đầu tiên hợp tác với Tiểu Dung, lúc đó cậu ấy trông vẫn y như một đứa trẻ... Nhiều năm bỗng chốc thoáng qua, không ngờ cậu ấy đã được đề cử giải Oscar, thật làm cho người khác hâm mộ."
Mặc dù gần đây Tạ Sâm luôn có vẻ chán nản, nhưng không biết có phải do lễ Oscar hay không, mà lúc này ông còn trêu chọc vợ, "Sao thế? Em chê anh không đủ tài năng à?"
Vương Hi Vận sửng sốt mất một lúc, rồi mới nhớ ra mối quan hệ đặc biệt giữa Dung Đình và Lục Dĩ Quyến, bà bật cười không kiềm được, "Sóng sau xô sóng trước, anh không phục cũng đành chịu. Tiểu Lục mới 23 tuổi thôi, vào cái tuổi 23 của anh lúc đó, anh đang làm gì?"
Hai người đùa giỡn nói qua nói lại, ánh nắng ấm áp cuối đông xuyên qua cửa sổ chiếu nhẹ vào phòng bệnh. Cùng lúc đó, từ trên tivi bỗng vang lên một tràng hò reo náo nhiệt.
"À! Tôi thấy đạo diễn Lục Dĩ Quyến là người đi ra đầu tiên! Bạn gái của anh là... Haha, xin lỗi các bạn khán giả, người vừa bước vào cùng đạo diễn Lục Dĩ Quyến chính là nam chính của phim "Mộ Sinh" - Dung Đình, ôi, ở đây có rất nhiều khán giả người Trung Quốc! Tôi có thể nghe rõ tiếng fan hét vang gọi tên Dung Đình ở khu vực thảm đỏ!"
Mạnh Hân ra hiệu bằng ánh mắt với quay phim, ngay lập tức ống kính quay nhanh và cắt cảnh về khu vực khán giả tại hiện trường.
Thật sự, có rất nhiều cô gái trẻ đang đứng trong đám đông bên ngoài, không kìm được mà hét vang tên Dung Đình.
Người Trung Quốc ở Los Angeles luôn rất đông, trước đây tại thảm đỏ Cannes ở Pháp, Dung Đình đã có hơn chục fan có mặt để cổ vũ, chứ đừng nói tại lễ trao giải Oscar ở Mỹ...
Ban đầu, hai người không có ý định gây chú ý trên thảm đỏ, vì nam diễn viên không giống như nữ diễn viên, một bộ trang phục xoay mọi góc độ có thể thể hiện nhiều phong cách khác nhau. Nhưng dưới sự cổ vũ nhiệt tình của người hâm mộ, Lục Dĩ Quyến vẫn chậm rãi đi cùng Dung Đình, đặc biệt vẫy tay chào đám đông bên ngoài.
Đồng thời, tất cả các phóng viên truyền thông trong nước tranh giành vị trí, nhanh chóng nhấn nút chụp ảnh, điên cuồng ghi lại khoảnh khắc Dung Đình và Lục Dĩ Quyến ngay lúc này.
Và chỉ sau 10 phút, blogger thời trang nổi tiếng Wolfsrain đã có được những bức ảnh độ nét cao đầu tiên của thảm đỏ Oscar. Anh bỗng ngửi thấy một chút chút bầu không khí khác thường giữa hai người... Mặc dù rõ ràng, bộ vest của Dung Đình và Lục Dĩ Quyến đều là hàng may đo cao cấp từ cùng một thương hiệu, nhưng xét về kiểu dáng, phối màu, quần áo của họ đều thể hiện sự ăn ý vô cùng! Đây không phải là sự bổ sung cho nhau của các cộng sự, mà là một cảm giác tấn công đồng thời bộc lộ tham vọng! Sự phối hợp như vậy khiến Wolfsrain chỉ có thể liên tượng về một mối quan hệ - người yêu.
Anh ngồi trước máy tính, không khỏi mỉm cười, đồng tính trong giới showbiz không hề ít, nhưng vì đạo đức nghề nghiệp, trong bài nhận xét ngắn trên Weibo sau đó, anh không đề cập bất kỳ điều gì liên quan đến điều này, thay vào đó anh viết: "fsrain: Hàng vạn người cùng dõi theo thảm đỏ Oscar để chứng kiến sự xuất hiện của đạo diễn trẻ tuổi và triển vọng nhất showbiz - Lục Dĩ Quyến một lần nữa khéo kéo gặt hái thành quả. Trong bộ vest sọc nâu đen che giấu bên trong là chiếc áo sơ mi màu xanh rêu mang đậm phong cách Byzance, kết hợp với một chiếc cravat gợn sóng màu nâu sáng và một đôi giày Oxford bóng láng, khiến cho Lục Dĩ Quyến toát lên khí chất kiêu ngạo, như thể sợ rằng không ai không biết anh ta còn trẻ như vậy mà đã được đề cử giải Oscar. Tôi nghĩ, nếu không phải vì anh ta quá ngạo mạn nhưng vẫn rất cuốn hút, những thành viên lão làng trong Viện Hàn lâm hẳn đã tống khứ anh ta khỏi nhà hát Dolby."
"fsrain: Nếu nói anh chàng đẹp trai trẻ tuổi trước mặt là có tính toán, vậy thì khi nhìn thấy Dung Đình chúng ta vẫn phải khen anh ấy rằng "gừng càng già càng cay". Mặc dù bộ vest của anh ấy ít sọc hơn so với Lục Dĩ Quyến, và áo sơ mi cũng ít họa tiết hơn, nhưng chiếc cravat màu vàng đồng trở thành điểm nhấn rực rỡ nhất trong bộ trang phục. Sự trưởng thành, ổn định và có một chút quyến rũ của người đàn ông 30 tuổi, làm sao mà phụ nữ có thể cưỡng lại được? Đứng cạnh Lục Dĩ Quyến, anh ấy như đang nói, "Tôi có đôi chân dài hơn, nhiều tiền hơn và trung thành hơn, có lẽ đây mới là nét quyến rũ thực sự."
Thật đáng tiếc, các fan còn chưa biết điều đó.
Sự quyến rũ của họ rõ ràng là những trai đẹp có tâm cơ.
Giống như mọi lễ trao giải của liên hoan phim, những giải thưởng quan trọng nhất luôn được để đến cuối cùng... Dung Đình hầu như đã quen với việc đặt kỳ vọng vào phần cuối, thậm chí quen với việc, mỗi khi hy vọng bắt đầu trào dâng trong lòng, hắn lại phải dùng lý trí để nén lại.
Bản năng tự nhiên của con người là tránh né những rủi ro và theo đuổi lợi ích, khi biết rằng, càng hy vọng bao nhiêu, thì khi thất bại lại càng đau đớn bấy nhiêu, Dung Đình đã không cho phép bản thân sinh ra những cảm xúc như vậy.
Vì vậy, khi tất cả các fan hâm mộ trong nước đều ngồi trước màn hình, lo lắng chờ đợi, thậm chí không dám bỏ lỡ việc trao giải Phim hoạt hình hay nhất, Dung Đình lại ngồi trong vị trí khách mời đặc biệt với tâm lý khá bình tĩnh.
Có lẽ là vì họ đã giành được Quả Cầu Vàng cho Phim Nước Ngoài Xuất Sắc Nhất hoặc là Dung Đình sắp hợp tác với Hollywood. Tóm lại, lần này, vị trí của đoàn làm phim được sắp xếp ở tầng đầu tiên, vị trí này được xem là khá tốt trong toàn bộ rạp Dolby. Nhưng sự vượt trội này không liên quan gì đến vị trí ghế ngồi trước sau, mà là bởi vì những người ngồi cạnh họ đều là những ứng viên sáng giá cho các giải thưởng được mong đợi trước đó. Trong lúc MC người Mỹ liên tục pha trò hài hước, ống kính liên tục quay qua họ, và trên các nền tảng phát trực tiếp trong nước, những gương mặt đại diện châu Á của họ cũng liên tục xuất hiện trước mặt các fan hâm mộ.
Các nữ diễn viên thực ra không nổi tiếng lắm nhưng nhờ được vinh dự "cọ nhiệt" thảm đỏ Oscar lần này, sau khi về nước, giá trị và cơ hội của họ tất nhiên sẽ tăng gấp đôi. Còn Bạch Thần danh tiếng không lớn lắm, cũng chưa nhận được nhiều sự chú ý, nhưng hôm nay, anh ấy mặc bộ vest xanh than lịch sự, ngồi cạnh Ninh Tụng, giữa những gương mặt trẻ trung rạng rỡ, khí chất dịu dàng toát ra từ anh lại lặng lẽ lan tỏa, thu hút không ít sự chú ý của khán giả yêu điện ảnh trong nước.
Ninh Tụng thì không cần phải nói, cậu ta vốn là người tính cách phóng khoáng và rạng rỡ, mỗi khi phát hiện ống kính quay qua, cậu ta lại không thể nhịn được mà nở nụ cười, diễn một tí vẻ đẹp trai, fan hâm mộ của cậu ta gần như không ngừng chụp ảnh màn hình, thậm chí gọi vui là gia nhập "gói biểu cảm xa hoa".
Còn Lục Dĩ Quyến và Dung Đình, suốt thời gian diễn ra, họ luôn duy trì sự tập trung vào nội dung của chương trình, ngồi thẳng lưng, thậm chí cả biểu cảm bình tĩnh trên khuôn mặt cũng hoàn toàn giống hệt nhau...
Có lẽ vì họ ở bên nhau quá lâu, những cử chỉ, thói quen ngôn ngữ của họ đã dần dần lây nhiễm nhau, khiến họ càng ngày càng trở nên giống nhau, như thể một thể thống nhất không thể tách rời.
Tuy nhiên, lần này đây.
Họ không phải chờ đợi quá lâu.
Giải Phim Nước Ngoài Xuất Sắc Nhất thực sự không phải là một giải thưởng nặng ký của Oscar.
Chỉ một giờ sau khi khai mạc, sau khi trao xong giải Kịch bản Gốc Xuất Sắc Nhất, MC dưới sự vỗ tay nhiệt liệt từ khán phòng, mời lên sân khấu nữ diễn viên Anna Miller - người từng được đề cử hai lần ở hạng mục Nữ Chính Xuất Sắc Nhất và đạo diễn Tom Johnson - người từng đoạt giải Oscar Đạo Diễn Xuất Sắc Nhất, họ sẽ công bố hạng mục Phim Nước Ngoài Xuất Sắc Nhất.
Trong nháy mắt, theo tiếng nhạc vang lên trên sân khấu, Dung Đình và Lục Dĩ Quyến không hẹn mà cùng đứng dậy tại chỗ, dù Dung Đình là một người bình tĩnh, nhưng trên khuôn mặt cũng lộ ra một chút biến đổi.
- Hắn vẫn đang hy vọng.
Dù đã thất vọng bao nhiêu năm, dù đã chứng kiến vô số cơ hội vụt mất, dù đã quen với việc ngồi ở khán đài vỗ tay cho người khác, nhưng trong khoảnh khắc này, Dung Đình rõ ràng rằng, hắn vẫn hy vọng một lần được chứng minh bản thân, hy vọng nhận được chiếc cúp xứng đáng thuộc về mình.
Hơn 10 năm vào nghề, hắn đã hóa thân được gần 30 vai diễn khác nhau.
Hắn đã từng bị thương khi quay phim, từng bị fan hâm mộ của người khác tấn công ác ý khi vừa nổi tiếng, vô số lần phải thức trắng đêm quay phim trên phim trường rồi vẫn giữ tinh thần phấn chấn chạy đi thực hiện tiếp các buổi ghi hình khác... Để phù hợp với hình tượng của nhân vật, hắn có thể ăn uống vô độ, nhưng cũng có thể ăn kiêng; vì hình ảnh công chúng, hắn từ bỏ rất nhiều sở thích của mình, thận trọng trong lời nói và hành động, kiềm chế mọi ham muốn. Vì làn da và giọng nói, hắn cai thuốc, cai rượu, luyện tập thể dục cường độ cao suốt hơn 10 năm... Với tư cách một diễn viên, Dung Đình luôn cảm thấy không thẹn với lương tâm.
Bao nhiêu đêm thức trắng để thuộc kịch bản.
Bao nhiêu lần quay đi quay lại đến kiệt sức.
Bao nhiêu người đã từng sỉ nhục và vu khống hắn theo nhiều cách, mức độ khác nhau.
Nhưng hắn vẫn kiên trì đến tận cùng, tiền cát-xê, danh tiếng... Đến tận bây giờ, những thứ này hắn đã không còn quan tâm nữa.
Hắn đã cống hiến hết mình cho màn ảnh, đã cống hiến hết mình cho nghề này.
Hắn chỉ muốn nhận được sự công nhận từ những người có uy tín.
Và lúc này, với tác phẩm mà hắn và người yêu hắn đã dồn hết tâm huyết, với chút hy vọng cuối cùng của hắn, làm sao hắn có thể không mong chờ chứ?
Dung Đình thậm chí không nhớ là đã bao lâu rồi hắn không cảm thấy căng thẳng như thế này, lòng bàn tay ướt sũng mồ hôi, cả người như mất hết linh hồn.
Và không biết từ lúc nào, chợt có một bàn tay nắm chặt lấy tay hắn.
Dù ống kính đã vô số lần trượt qua khuôn mặt họ, bàn tay đó vẫn không buông ra.
Người kia dùng sức tách những ngón tay đang bấu chặt của Dung Đình và nắm chặt, nhưng dường như người kia không muốn cho Dung Đình bất cứ điều gì, cậu chỉ muốn nắm lấy hắn như vậy, để Dung Đình biết rằng, trên thế giới này, sẽ luôn có một người thấu hiểu sự cảm nhận của hắn.
Trên sân khấu, ông Johnson mỉm cười ôn hòa và bình tĩnh, ông là người lên tiếng đầu tiên, "Vẻ đẹp của điện ảnh là nghệ thuật không biên giới. Hôm nay, những người được đề cử đến từ năm quốc gia trên ba châu lục, họ đã đem đến những tác phẩm mang tầm sử thi. Bằng cách vượt qua rào cản ngôn ngữ và cái đẹp điện ảnh, họ đã truyền tải suy nghĩ của mình về con người, tự do, số phận, bản ngã và tương lai để chia sẻ với toàn thế giới". Sau đó, nữ diễn viên Miller mỉm cười và nói: "Những bộ phim này có nội dung sâu sắc, thể hiện sức sống vĩnh cửu của điện ảnh, họ dùng sức sáng tạo vô song để kết nối chúng ta lại với nhau. Các tác phẩm được đề cử cho giải Phim Nước Ngoài Xuất Sắc Nhất là..."
Trong giới thiệu của những người lên trao giải, từng đoạn phim của các tác phẩm liên tiếp hiện lên trên màn hình lớn.
"Sleeping Dreams - đến từ Pháp, do Benjamin Reynaud đạo diễn..."
"A Haft House - đến từ Tây Ban Nha, do Pablo Gascó đạo diễn..."
"Black Cherry - đến từ Thụy Điển, do Alexander Paterson đạo diễn..."
"The Wind and the Woman - đến từ Israel, do Leem Lubany đạo diễn..."
"Mộ Sinh - đến từ Trung Quốc, do Lục Dĩ Quyến đạo diễn..."
Dung Đình nhìn thấy mình đang chạy, trong đêm tối đen, hắn chạy càng lúc càng nhanh, rồi ống kính bắt kịp, hắn đột nhiên quay lại, ánh mắt sâu thẳm như muốn xuyên thẳng vào lòng mỗi người từ màn hình lớn.
Cả khán phòng vỗ tay như sấm dậy.
Trong âm thanh chân thực này, cuối cùng Dung Đình cũng có thể điều chỉnh lại hơi thở của mình. Hắn không nhịn được quay sang nhìn người bên cạnh, như đúng như dự đoán, lúc này Lục Dĩ Quyến cũng đang căng thẳng không khác hắn.
Cậu chăm chú nhìn chằm chằm vào động tác của những người trao giải, thấy họ mở phong bì, rồi nhìn nhau, lộ ra nụ cười hiểu ý.
"Giải thưởng Phim Nước Ngoài Xuất Sắc Nhất của kỳ Oscar năm nay, thuộc về..."
Hơi thở của Lục Dĩ Quyến bỗng nghẹn lại.
"Đạo diễn Lục Dĩ Quyến – đến từ Trung Quốc – với bộ phim "Mộ Sinh"!!!"
Lần đầu tiên, giai điệu trao giải Oscar vang lên rõ ràng như vậy bên tai Lục Dĩ Quyến.
Dù là cậu hay Dung Đình, cả hai đều ngồi bất động tại chỗ, mang theo vẻ khó tin rõ rệt, rất lâu vẫn chưa hoàn hồn.
Cho đến khi Ninh Tụng phản ứng trước và cùng với toàn bộ thành viên đoàn phim đứng dậy, Lục Dĩ Quyến mới cùng Dung Đình đứng lên.
Trong tích tắc, ánh mắt hai người giao nhau, rồi ôm chầm lấy nhau.
Đây không phải là lần đầu tiên họ ôm nhau tại lễ trao giải, nhưng là lần đầu tiên họ ôm nhau để cùng chia sẻ vinh dự.
Tất cả những gì từng đánh mất, cuối cùng đều sẽ quay về. Những thứ vốn dĩ thuộc về mình, dù có vòng vèo thế nào, cũng sẽ quay về với mình.
Lục Dĩ Quyến không nhịn được mà bật khóc, cậu và Dung Đình nhìn nhau hồi lâu mới kìm nén được ý muốn hôn nhau. Cậu quay người, cùng Dung Đình bước ra khỏi ghế, bước lên sân khấu Oscar.
Theo lệ thường, giải thưởng của bộ phim sẽ do đạo diễn và nhà sản xuất cùng lên nhận.
Lúc này, nằm trên giường bệnh, Tạ Sâm không nhịn được mà bật khóc khi thấy thành tựu của Lục Dĩ Quyến, và bỗng hiểu ra vì sao Lục Dĩ Quyến không tìm kiếm đầu tư từ bên ngoài cho bộ phim này.
Lục Dĩ Quyến chưa bao giờ muốn chỉ một giải Oscar.
Cậu muốn cùng Dung Đình đứng chung trên một sân khấu, muốn tất cả mọi người đều nhìn thấy họ đứng cạnh nhau.
Dù tình yêu của họ sẽ mãi mãi không thể công khai, nhưng mỗi người làm phim Trung Quốc đều sẽ chứng kiến họ đã cùng sánh bước bên nhau và cùng chia sẻ vinh quang!
"Đây là lần thứ 5 Trung Quốc được đề cử, lần thứ 2 đoạt giải, giải thưởng gần đây nhất của Trung Quốc là năm 2002 với tác phẩm Xuân Thành..."
Cùng với âm nhạc và lời giới thiệu, Lục Dĩ Quyến và Dung Đình cùng bước lên sân khấu.
Ngay lúc này, trong và ngoài nước, tất cả những người quan tâm đến điện ảnh đều tập trung sự chú ý vào họ dưới ánh đèn sân khấu, tượng vàng Oscar nằm gọn trong lòng bàn tay Lục Dĩ Quyến.
Người trao giải mỉm cười đưa micro cho cậu, cả thế giới đang chờ đợi những gì cậu sẽ nói.
Thế nhưng, Lục Dĩ Quyến lại không vội phát biểu.
Trước hết cậu quay lại nhìn Dung Đình, đảm bảo rằng người kia đang đứng ngay bên cạnh mình, xác định rằng họ đang đứng dưới cùng một vùng ánh sáng, sau đó cậu đưa tượng vàng Oscar trong tay cho Dung Đình.
Dù không nói một lời, tất cả mọi người cũng đều hiểu ý nghĩa hành động này của Lục Dĩ Quyến.
Cậu đang chia sẻ.
Bằng hành động đơn giản nhất, cậu đã nói với cả thế giới rằng, "điều tuyệt vời nhất này" thuộc về cậu và Dung Đình.
Trên mặt Dung Đình thoáng hiện vẻ ngạc nhiên, nhưng rất nhanh, hắn không từ chối, mà vững vàng cầm lấy chiếc cúp từ tay Lục Dĩ Quyến. Hai ngón tay chạm nhau thoáng qua, lập tức khiến nhịp tim Lục Dĩ Quyến không khỏi tăng nhanh.
Hít một hơi thật sâu, sau khi bình tĩnh lại, Lục Dĩ Quyến mới lên tiếng bằng tiếng Anh: "Cảm ơn Viện Hàn Lâm, cảm ơn ông Weinstein và công ty Tân Nghệ Giải Trí Trung Quốc. Chính sự yêu mến của các bạn đã cho tôi cơ hội đứng đây, được lựa chọn nói ra hay im lặng... Ngoài ra tôi muốn cảm ơn mẹ tôi - bà là người phụ nữ vĩ đại nhất thế giới và tất cả các diễn viên, đối tác, cảm ơn mọi người."
Sau một lúc im lặng, Lục Dĩ Quyến không nhịn được lại nhìn về phía Dung Đình đang đứng cạnh mình. Cậu biết, có một camera đang ghi lại mỗi lời nói của cậu, và đoạn video này sẽ được biên tập, được lưu giữ hoàn chỉnh trong lịch sử điện ảnh.
Thời gian sẽ khiến ký ức của mọi người trở nên mờ nhạt, có thể sau này 5 năm hay 10 năm, cậu và Dung Đình sẽ quên đi họ đã từng yêu nhau ra sao.
Nhưng lịch sử thì sẽ không.
Khi họ trở thành câu chuyện được ghi vào lịch sử, sẽ có thêm bao thế hệ những người làm phim thay cậu ghi nhớ rằng cậu đã dành cả đời mình để theo đuổi và yêu một người.
Cậu đã tạo ra cho người ấy những câu chuyện và nhân vật tuyệt vời nhất, rồi cuối cùng được cùng hắn đứng chung trên một sân khấu. "Tôi cũng muốn cảm ơn nguồn cảm hứng của tôi, anh Dung Đình. Anh ấy chính là nguồn động lực để tôi sáng tạo nên câu chuyện này... Anh ấy không phải là Mộ Sinh, nhưng anh ấy có sự kiên trì mạnh mẽ hơn cả Mộ Sinh."
Dưới sân khấu, những tràng pháo tay lại vang lên.
Lục Dĩ Quyến không nhịn được mà mỉm cười.
"Cuối cùng, xin cho phép tôi dùng tiếng mẹ đẻ của mình để nói với người tôi yêu nhất rằng dù anh đã từng vấp ngã trong bóng tối bao lần, xin đừng nản lòng. Vì ý nghĩa của cuộc đời không nằm ở ánh sáng, mà là ở việc tìm kiếm ánh sáng".
"Em sẽ mãi mãi bên cạnh anh.
Lục Dĩ Quyến muốn tạo ra lịch sử và họ đã thực sự được ghi vào lịch sử.
Đoạt giải Oscar cho Phim Nước Ngoài Xuất Sắc Nhất, giải Oscar cho Biên Tập Phim Xuất Sắc nhất và được đề cử giải Oscar cho Trang Phục Đẹp nhất và Hiệu Ứng Hình Ảnh Xuất Sắc Nhất...
Tháng 5, "Mộ Sinh" được phát hành đồng thời tại Bắc Mỹ, Trung Quốc đại lục, Hồng Kông, Macao và Đài Loan.
Chỉ trong 1 tháng, doanh thu toàn cầu của "Mộ Sinh" đã đạt 1,4 tỷ Nhân dân tệ!
Vào cuối tháng 7, tác phẩm đã đại diện cho điện ảnh Hoa ngữ này lại một lần nữa giành được 3 giải thưởng lớn tại Giải Kim Ưng Trung Quốc: Phim Xuất Sắc Nhất, Đạo Diễn Xuất Sắc Nhất và Nam Chính Xuất Sắc Nhất!
Vào tháng 11, "Mộ Sinh" giành được 4 giải thưởng lớn tại Giải Kim Dương Đài Loan: Phim Xuất Sắc Nhất, Nam Chính Xuất Sắc Nhất, Biên Tập Phim Xuất Sắc Nhất và Thiết Kế Trang Phục Xuất Sắc Nhất!
Nó đã trở thành bộ phim chiến thắng xứng đáng của năm và cuối cùng, như Lục Dĩ Quyến mong muốn, nó đã trở thành dấu ấn vĩnh viễn trong lịch sử điện ảnh.
Tuy nhiên, so với những thành tích ấn tượng mà "Mộ Sinh" đạt được, lúc này đây, những người hâm mộ điện ảnh cả nước lại quan tâm hơn đến chuyện khác - Dung Đình đang yêu? Người yêu của anh ấy là ai???
Nguyên do chẳng gì khác, chỉ vì sau khi nhận giải Nam Diễn Viên Chính Xuất Sắc Nhất, Dung Đình đã nói trên sân khấu:
"Cảm ơn Ban Giám Khảo, cảm ơn công ty quản lý của tôi, và cảm ơn toàn thể ekip hợp tác của "Mộ Sinh", nhưng người tôi muốn cảm ơn nhất vẫn là người yêu của tôi, cảm ơn em đã chỉ cho anh thấy ý nghĩa của cuộc sống và hướng đi tươi sáng, anh yêu em, mãi mãi yêu em."
- Hết -
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro