88

CHƯƠNG 88

EDITOR: ROSALINE

BETA: CỪU


"Ngài Lục?"

Lục Dĩ Quyến vẫn luôn đối đáp trôi chảy trong vấn đề này lại yên lặng, mấy phóng viên dưới đài không khỏi trao đổi một cái ánh mắt, có người đã chộn rộn rục rịch, đang suy nghĩ là muốn tiếp tục hỏi nữa, hay là dứt khoát lúc này buông tha Lục Dĩ Quyến.

Nhưng mà, truyền thông không phải là tòa án, ở trên tòa án duy trì yên lặng chính là không có thái độ, nhưng ở trước mặt phóng viên, rất nhiều lúc yên lặng cũng không có nghĩa là có thể trốn chạy khỏi ngòi bút sắc bén của bọn họ.

Ngay lúc ánh mắt mọi người đều đặt trên người Lục Dĩ Quyến, Dung Đình bỗng nhiên từ trong tay Tiết Lung Lung nhận lấy một cái micro khác, "Dĩ Quyến đại khái là không nguyện ý thừa nhận đi?"

Hắn cười ngắt lời, "Bọn tôi thực sự là thông qua bộ tác phẩm này của đạo diễn Tạ Sâm mới kết bạn, chẳng qua tôi có tự luyến một chút mà nói... Dĩ Quyến trước đây chính là mê điện ảnh của tôi, ừm, hiện tại hẳn nên coi như là tri âm của tôi."

Nhận được gợi ý của Dung Đình, Lục Dĩ Quyến lúc này mới tiếp được đề tài, phối hợp tung ra lời nói dối, "A, không thể nói là không nguyện ý thừa nhận đi, kỳ thực là sợ nói ra sẽ không quá thích hợp, bởi vì tôi thực sự vô cùng yêu thích biểu diễn của thầy Dung Đình, thế nhưng... Có đôi khi trước mặt mọi người nói như vậy, giống như tôi đang nịnh nọt, ừm, cũng sợ người đại diện không cho phép tôi nói lung tung á, ha ha."

Cậu nở nụ cười một chút, liếc mắt nhìn nhau với Dung Đình.

Dung Đình dễ dàng nhìn ra khẩn trương và không thích ứng trong vẻ mặt của đối phương, vì vậy, hắn thuận lý thành chương mà nhận lấy cái đề tài này, "Dĩ Quyến là một người trẻ tuổi rất có linh khí, ở trong quá trình quay chụp cũng cho tôi dẫn dắt vô cùng lớn, coi như là có qua có lại đi, lúc lễ mừng năm mới tôi biết được một kế hoạch lớn của cậu ấy, cho nên muốn giúp một chuyện với tư cách là một người bạn, vậy nên mời cậu ấy tới gia nhập vào đoàn phim <Đường cao tốc>."

Ban đầu là đào một cái hố cho Lục Dĩ Quyến chờ cậu nhảy, kết quả Dung Đình lại cam nguyện ở trên đề tài nhạy cảm nhận lấy micro, dưới tình hình này, cho dù không hiểu chuyện gì thì phóng viên cũng nhìn ra quan hệ của hai người thực sự cực kỳ tốt.

Mà trong lời nói của Dung Đình có hàm ý, nghiễm nhiên là ám chỉ mọi người, Lục Dĩ Quyến gia nhập liên minh <Đường cao tốc> là tin tức khác biệt.

Lại liên hệ thái độ sớm đã có giữ lại của Lục Dĩ Quyến, khứu giác sắc bén của các phóng viên đều nghĩ đến, hai người có thể rất nhanh thì sẽ tuôn ra tin tức lớn hơn nữa.

Như vậy, độc nhất vô nhị ——

Phóng viên truyền thông nhỏ vào thời khắc này đã bằng lòng buông tha, thật ra mà nói, nền tảng bọn họ quá nhỏ, nếu như là thật sự có tin tức lớn muốn thả ra, người ta cũng sẽ không chủ động lựa chọn bọn họ, mà những phóng viên người môi giới đó, lại đều bắt đầu xắn tay áo lên, lục trong trí nhớ có điện thoại của bên tuyên truyền Lục Dĩ Quyến hoặc là người đại diện hay không.

-

Một giờ chiều, bất kể là ký giả truyền thông hay là nhân viên đoàn phim đều đã cảm thấy bụng đói kêu vang.

Vì vậy, hoạt động truyền thông tham ban kết thúc công việc viên mãn.

Các phóng viên kết thúc công việc thu camera, nhân viên tuyên truyền đoàn phim kêu mọi người lên xe buýt, cùng đi ra ngoài dùng bữa.

Người hâm mộ chờ đợi đã lâu cuối cùng cũng nhận được coi trọng của thần tượng, Dung Đình và Tiết Lung Lung đều ở dưới vòng vây người đại diện, trợ lý, nhân viên tuyên truyền chuẩn bị đi tương tác qua lại với người ái mộ của mình một hồi. Dung Đình rốt cuộc là lúc đang hot, hơn nữa ngủ đông quá lâu không xuất hiện, người hâm mộ lần này tới không sai biệt lắm cỡ chừng sáu mươi người. So sánh ra, Tiết Lung Lung bên kia thì hơi có vẻ ảm đạm, không đến ba mươi người hâm mộ, ngược lại nữ có nam có, cũng có chút nhiệt tình mà đón chào nữ thần nhà mình đến.

Đương nhiên, nếu nói là ít, ai cũng không bằng Lục Dĩ Quyến bên này đội ngũ ít chừng mười mấy người. Chính là, ở điều kiện tiên quyết không có ai đặc biệt tổ chức, không có phía chính phủ phát ra tin tức, chỉ dựa vào sức hấp dẫn cá nhân còn có thể hấp dẫn nhiều người như vậy tới tham ban, coi như là kết quả để cho Dương Linh có chút thoả mãn.

Không phụ tâm ý của cậu, lúc Lục Dĩ Quyến ở dưới dẫn đường của Dương Linh đi tới chỗ những người ái mộ chờ đợi, mười mấy nữ sinh đang vừa nói vừa cười ăn khoai tây lát quơ bảng, còn có mấy người lại im lặng mà tựa vào bên tường, ôm điện thoại di động say sưa.

Lục Dĩ Quyến: "..."

Thực sự là đoàn thể fan am hiểu tự vui tự cười a!

Nếu như không phải là quá đói, Lục Dĩ Quyến đều muốn gia nhập vào mọi người cùng nhau đánh bài đấy!

Ký tên, chụp ảnh chung một mình ( hoặc là selfie ), Lục Dĩ Quyến tính tình tốt trước sau như một để cho mỗi một người hâm mộ đều thỏa mãn nguyện vọng, lúc này mới tiễn mọi người đi.

Cậu liếc nhìn đồng hồ, một tiếng đồng hồ cứ như vậy lặng yên không một tiếng động trôi qua, ôi trời! Hai giờ! Hộp cơm của cậu có còn không!

Lục Dĩ Quyến nước mắt chạy về tới đoàn phim, anh trai đang cầm túi nilon lớn thu rác.

"Kia... Anh đẹp trai, còn cơm thừa không?" Lục Dĩ Quyến thăm dò mà hỏi.

Anh trai nhỏ rất mê man, chỉ chỉ túi rác của mình, "Này không phải ở đây sao?"

"... Tôi là nói thứ tôi có thể ăn a."

"Không có." Anh trai nhỏ khoanh tay, "Còn dư lại hai phần tôi thấy không ai cầm, đã cho chó ăn."

Lục Dĩ Quyến khóc không ra nước mắt.

Bởi vì qua hết năm không dự định đóng phim, Lục Dĩ Quyến đã sa thải trợ lý Trần Thản trước kia, nào nghĩ tới, nhanh như vậy cậu đã bắt đầu hối hận, dù sao nhân viên tuyên truyền theo bên người không phụ trách hầu hạ hằng ngày của cậu, Tiểu Hác chăm sóc Dung Đình chuyện lại rất nhiều, thời gian này, cậu ai cũng không trông cậy nổi.

Ủ rũ cúi đầu bước vào hành lang, giờ này, Dung Đình đoán chừng đã đi đóng phim, anh ấy ứng phó người hâm mộ từ trước đến nay rất nhanh, mặc kệ tới bao nhiêu người, cùng nhau chụp một tấm ảnh, kí tên chỉ ký không vượt qua mười tấm, cúi chào nói tiếng cám ơn thì coi như xong việc. Mặc dù như thế, các "Chuồn Chuồn nhỏ" cũng sẽ ôm ngực nhảy loạn như nai con, vì tiếp xúc gần gũi với nam thần mà hưng phấn không thôi.

Lục Dĩ Quyến đều không nhẫn tâm khoe khoang, cậu mỗi ngày có thể cùng Dung Đình ngủ ở trên một cái giường mấy giờ đấy.

Ý nghĩ rối loạn đầy đầu, Lục Dĩ Quyến đưa tay đẩy cửa phòng hóa trang của Dung Đình ra.

Ngoài dự liệu của cậu, Dung Đình cũng không có đi đóng phim, mà là đang ngồi ở trước gương trang điểm xem kịch bản, Tiểu Hác nằm ở ghế sa lon bên cạnh viết vài thứ, thấy Lục Dĩ Quyến đi vào, nhanh chóng thu dọn đồ đạc rời khỏi, chừa lại không gian cho hai người.

"Trở về?" Dung Đình ngẩng đầu cười, "Ăn cơm chưa? Để cho Tiểu Hác giúp em mua cháo và xíu mại, đặt ở trong thùng giữ nhiệt đấy."

"Thật sự?!" Lục Dĩ Quyến nhảy nhót lên một chút, vọt tới bên người Dung Đình ôm mặt hắn chụt một ngụm.

Sau đó... Miệng đầy phấn.

Dung Đình nhịn không được cười to, đưa tay lau môi Lục Dĩ Quyến, biết Lục Dĩ Quyến khẳng định không chú ý tờ thông báo của hắn, vì vậy tự mình giải thích: "Lúc Tiết Lung Lung quay cùng diễn viên quần chúng, anh còn có thể nghỉ ngơi nửa giờ."

Lục Dĩ Quyến ôm thùng giữ nhiệt ăn như hổ đói, "Thật tốt, chẳng qua em đến vội đi vàng, ban nãy lúc xin nghỉ với Vệ Quốc ông ấy liền có chút không vui... Chẳng qua không dám nói em, ôi, cũng không trách ông ấy, là em phải chơi với người hâm mộ."

Dung Đình bỏ kịch bản xuống, đi tới bên cạnh Lục Dĩ Quyến, ngồi xuống kề bên cậu ở trên ghế sa lon, sau đó sờ sờ tóc ngắn sạch sẽ gọn gàng của Lục Dĩ Quyến, "Không có việc gì, hôm nay truyền thông tới, kéo chút tiến độ, Vệ Quốc hẳn không phải là nhằm vào em, chớ để ở trong lòng, chẳng qua... Ban nãy phóng viên hỏi em, em tại sao không đáp lời? Sợ cái gì?"

Tốc độ ăn cháo của Lục Dĩ Quyến chậm một nhịp, tay Dung Đình đã theo đầu cậu sờ tới sau gáy cậu.

Đây là vị trí hướng về phía người bạn tín nhiệm nhất mới có thể không giữ lại chút nào, lòng bàn tay ấm áp dán vào, Lục Dĩ Quyến ban đầu giấu sợ hãi ở trong lòng cũng không hề nghĩ muốn che đậy, thẳng thắn mà trả lời: "Em sợ bọn họ nhìn ra, hoặc là đoán ra cái gì, sẽ viết loạn, kết quả càng sợ hãi càng hỏng, lần sau em sẽ nhớ kỹ, anh yên tâm, nói đùa hoặc là tùy tiện nói cái gì lừa gạt đi qua thì tốt.. Em biết bọn họ cũng không phải thật có cái nhược điểm gì, kỳ thực chính là cố ý gạt em, em biết."

Lục Dĩ Quyến càng như lầm bầm lầu bầu nói như vậy, Dung Đình càng biết cậu không phải là nghĩ như thế.

Hơn phân nửa vẫn là ngay cả bản thân mình đều không thể tự thuyết phục, mới có thể nhấn mạnh nhiều lần như vậy.

Nhưng mà, Dung Đình lại làm sao sẽ không hiểu Lục Dĩ Quyến? Người thông minh như vậy, nếu như không phải là vì hắn, thì sao lại rơi vào cảnh hỗn loạn như vậy?

Thân phận của hắn, độ nổi tiếng của hắn, thậm chí là quá khứ của hắn, đối với Lục Dĩ Quyến mà nói đều là một gánh nặng không nhỏ, bởi vì so với bản thân của hắn còn để tâm hơn, cho nên mới càng lo lắng hơn về những lời nói và việc làm sai trái.

Dung Đình thở dài, tiếp theo nắm tay Lục Dĩ Quyến, "Em đừng nghĩ nhiều như thế, bạn tốt khác phái trong vòng cũng không sao cả, hai chúng ta đều là đàn ông, liền nói là bạn bè, người khác có cái gì có thể hoài nghi? Em cứ thẳng thắn vô tư thừa nhận quan hệ tốt với anh là được, nếu có người lại nói cái gì, giao cho anh giải quyết thì tốt."

"Chính là... Đào Nghiệp lần kia..."

"Em nhìn bây giờ còn có người để hắn ta và anh vào cùng một chỗ nói sao?" Dung Đình mỉm cười, tự cảm thấy tiếp tục giấu diếm chuyện Cannes, sau đó tiếp tục an ủi Lục Dĩ Quyến "Em đừng lo lắng, thì tính là sẽ có tin tức tiêu cực, cũng chỉ là nhất thời, không thể dao động anh cái gì, vả lại, nếu như thật sự đến một bước kia, thì bọn mình come out."

Lục Dĩ Quyến kinh ngạc mà trợn to hai mắt.

"Yêu thích em là một việc rất kiêu ngạo, nếu như không phải là đến một bước không thể kia, anh không ngại hướng về phía mọi người tuyên bố anh yêu em, chỉ cần em đồng ý cùng một chỗ với anh."

Hắn lúc nào cũng có thể cho cậu sức mạnh.

Lục Dĩ Quyến cuối cùng cũng không nhịn được ngọt ngào mà cười lên, "Được rồi được rồi em biết rồi, anh mà nói thêm gì nữa, em một hồi sẽ không có cách nào làm việc khác cho tốt... Nói chung, em biết."

Ăn xong mấy ngụm cháo cuối cùng, nhét vào trong miệng một khối xíu mại.

Lục Dĩ Quyến quyệt miệng dính mỡ ở trên miệng Dung Đình hôn một cái, không để ý ánh mắt ghét bỏ của đối phương, Lục Dĩ Quyến vui vẻ mà cười, "Dung ca, cùng một chỗ với anh em cũng rất kiêu ngạo, anh yên tâm đi, một ngày nào đó chúng ta có thể nói cho toàn thế giới..."

"Em yêu anh, em muốn cùng một chỗ với anh."

"Ừm."

-

Vào lúc ban đêm, nhiều nền tảng truyền thông mới đã tung tin về chuyến thăm ban đoàn phim <Đường cao tốc>.

Độ hợp tác của hai người Dung Đình và Tiết Lung Lung, lần đầu ra mắt màn ảnh rộng của đạo diễn mới Vệ Quốc, ảnh đế Cannes tới đảm nhiệm phó đạo diễn, nhân vật nam chính nữ chính trong bộ phim tình cảm mãnh liệt ăn ý bắn ra bốn phía... Tùy tiện cầm một người đi ra đều có thể đè tin tức giật gân của tiểu minh tinh khác, không ngoài dự đoán của đoàn phim, rất nhanh, số lần tìm kiếm <Đường cao tốc> ở trên internet đã đạt đến đỉnh cao mới về mặt dữ liệu.

Thừa dịp lúc này, ban tuyên truyền đoàn phim bắt đầu lần lượt đăng tải một số ảnh chụp trang điểm và ảnh sân khấu lên mạng.

Mà một tuần lễ sau, lúc Dung Đình, Lục Dĩ Quyến cùng với Thích Mộng ba người, làm việc theo nhóm đã chọn kịch bản phim cuối cùng, cũng là lúc hướng ra bên ngoài tiết lộ tin tức Lục Dĩ Quyến chuẩn bị tự mình chế tác phim điện ảnh.

"Xào đi, nhất định phải xào." Thích Mộng đè ép bản copy kịch bản <Tình yêu chanh tươi> trong tay, nghiêm túc mà nhìn chằm chằm Lục Dĩ Quyến, "Mục tiêu phòng bán vé ba trăm triệu, cậu lại là đạo diễn người mới, giai đoạn trước truyền bá không thể không ra sức làm, cậu trông cậy vào mọi người dựa vào cái gì đi xem phim điện ảnh của cậu? Tôi đã nói với cậu, phương diện quảng bá không cần tiết kiệm tiền, dù sao cậu lúc đầu cũng không có tiền mời diễn viên lớn tới diễn... Đừng nhìn tôi, tôi tuyệt đối không có khả năng để cho Dung Đình đi diễn bộ phim này.

Lục Dĩ Quyến bất đắc dĩ, "Tôi không phải có ý đó."

Thích Mộng thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận liếc nhìn Dung Đình, nói thật, cô tuy rằng cường thế, nhưng bởi vì tình cảm chung quy là nhân tố tương đối đặc biệt, Dung Đình muốn thật sự bất cứ giá nào mà giúp Lục Dĩ Quyến, cô hoàn toàn không có lập trường ngăn cản —— Tiết Lung Lung trong vòng phim điện ảnh miễn cưỡng là sao nữ tuyến hai, dựa vào cái gì phối diễn nữ một với Dung Đình? Dựa vào cũng không phải là tình cảm của bọn họ, mà vì Dung Đình đồng ý nể tình hạ mình tới hợp tác.

Thế nhưng, để cho Dung Đình bây giờ một đường phát triển không ngừng, chạy về diễn bộ phim điện ảnh bỏng ngô này của Lục Dĩ Quyến, Thích Mộng thật sự là không có cách nào nói ra lời đồng ý.

Tuy rằng diễn loại phim này, người hâm mộ có lẽ sẽ rất vui vẻ, nhưng đối với việc Dung Đình vất vả cực nhọc chế tạo hình tượng trưởng thành đã lâu, cơ hồ là thất bại trong gang tấc, mà cát xê của Dung Đình cao, Lục Dĩ Quyến cũng căn bản không trả nổi, nếu như Dung Đình giảm cát xê diễn xuất, có kiểu "Nhân tình" lần đầu tiên, sau này sẽ lại có lần thứ hai, thứ ba... Hiện tại hai người còn chưa tới lúc có thể tuyên bố quan hệ, lần lượt mà đến còn sẽ có càng nhiều phiền phức.

Cũng may, bất luận là Lục Dĩ Quyến hay là Dung Đình, đối với vấn đề này cũng còn tính là tỉnh táo.

Dung Đình cho Thích Mộng một nụ cười trấn an, nói tiếp: "Chỗ nên làm tuyên truyền thì làm đi, Dĩ Quyến, em và người đại diện em nói một chút, em quyết định quay bộ phim này, sau đó thúc giục cô ấy đi giúp em bàn đầu tư với cao tầng công ty... Nhớ kỹ nhất định phải thúc giục, bằng không Ngô Vĩnh Hân sẽ không để bụng làm giúp em, anh tin tưởng lúc này ở chỗ cô ấy đã nhận được không ít văn kiện phóng viên gửi qua, đều đang hỏi thăm em năm nay chuẩn bị làm gì, để cho cô ấy giúp em lựa một hai tạp chí tương đối không tệ, hẹn phỏng vấn nhỏ, trước tiên đơn giản đáp lại một chút thì tốt... Nhất định phải là tạp chí lượng tiêu thụ đủ cao, không phải là tạp chí giải trí nhân vật, tạp chí thời thượng cũng có thể. Mượn gió đông của <Đường cao tốc> hiện tại, hẳn là có thể thu hút được không ít quan tâm."

Thích Mộng cười lên, "Dung Đình, chờ cậu không muốn diễn kịch hoàn toàn có thể đi làm người đại diện."

Dung Đình nhún vai, "Bị Thiệu Hiểu Cương giày vò, hắn không có khả năng nghiệp vụ, tôi chỉ có thể tự mình tính toán suy nghĩ."

"Hử?" Lục Dĩ Quyến nghe rất kỳ quái, "Trước đây đều là anh tự mình xử lý những thứ này? Vậy Thiệu Hiểu Cương làm cái gì? Làm gì không sớm một chút đuổi hắn."

Thích Mộng nghe, bản năng muốn mở miệng thay Dung Đình che đậy.

Mà Dung Đình lại dùng ánh mắt ngăn cô lại, "Dĩ Quyến đã biết."

Thích Mộng kinh ngạc mà há miệng, sau đó yên lặng.

Lục Dĩ Quyến còn đang nghi hoặc, "Biết cái gì? Em không biết a?"

Dung Đình nhẹ giọng cười, "Chính là bởi vì chuyện đã qua a, Thiệu Hiểu Cương không có vẽ đường cho hươu chạy, khó có được còn giúp anh bàn điều kiện với công ty, coi như là một ân lớn đi, cho nên hắn vô dụng chút thì vô dụng đi, với ở bên cạnh anh, trái lại có thể để cho hắn thu hoạch được nhiều tài nguyên chút, thì tính là thật sự kết thúc hợp đồng, hắn muốn lại nâng người mới nổi lên cũng sẽ không khổ cực giống như quá khứ vậy."

Nói rồi, hắn dừng một chút, nhắc nhở Lục Dĩ Quyến, "Thiệu Hiểu Cương hiện tại đang chuyên tâm mang Đào Nghiệp, xem chừng phát triển cũng không tệ."

Lục Dĩ Quyến nhịn không được thổn thức, thời gian trôi qua quá nhanh, nháy mắt một năm cứ như thế trôi qua... Cậu nắm tay Dung Đình, không chút kiêng kỵ ở trước mặt Thích Mộng thể hiện tình cảm, "Dung ca, em biết anh trọng tình cảm."

Khóe miệng Thích Mộng giật một cái, "Hai người đại lão gia các cậu có thể không cần tình cảm như thế hay không... Tôi và Tiết Lung Lung cũng không buồn nôn như thế có được hay không?"

Lục Dĩ Quyến diễu võ dương oai mà nhíu lông mày, "Ôi chao, buồn nôn như thế thì sao, tức chết chị, ui ui ui ui!"

-

Bước đầu định ra kịch bản, chuyện kế tiếp chính là xoay sở tiền.

Dung Đình bên này muốn bay đến nơi khác chụp phim vài ngày, lấy cảnh quay chụp cuối cùng, rất nhanh là có thể đóng máy.

Lục Dĩ Quyến lại dựa theo phân phó của hắn, lúc có môn ở trường học kiên định đi học, lúc không có lớp liền trực tiếp chạy đi công ty tìm Ngô Vĩnh Hân, hỏi cô cao tầng có ra quyết định sau cùng hay không, rốt cuộc có cho cậu quay hay không, có thể ném bao nhiêu tiền...

Chẳng qua, quả nhiên giống như Dung Đình sở liệu, Ngô Vĩnh Hân tuy rằng từ đầu đến cuối đều điềm đạm ôn hoà mà chiêu đãi Lục Dĩ Quyến, nhưng trên cơ bản vẫn luôn đang kéo, từ đầu đến cuối không cho Lục Dĩ Quyến câu trả lời thuyết phục cụ thể.

Thẳng đến nửa tháng sau, Dung Đình đóng máy về tới Bắc Kinh, Ngô Vĩnh Hân bên kia vẫn là một đáp án.

"Những người lãnh đạo còn đang thảo luận, Tiểu Lục a, cậu không nên quá nóng lòng, coi như là đầu tư mấy triệu, công ty cũng không phải là ngay lập tức có thể lấy ra."

Chẳng qua, chuyện cũng không phải là hoàn toàn không có tiến triển.

Dung Đình về đến nhà, Lục Dĩ Quyến cầm một phần hợp đồng đưa cho hắn, "Tuy rằng không nói chuyện đầu tư, nhưng bản quyền quay phim của kịch bản đã được trao cho em!"

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro