CHƯƠNG 91
EDITOR: LAN
BETA: SLORY
Với sự bảo lãnh của Tạ Sâm, những việc tiếp theo diễn ra suôn sẻ hơn cả mong đợi của Dung Đình.
Hôm đó, hai người họ cùng đến Tân Nghệ Giải trí, chủ tịch Tăng Mục Hòa đã dành thời gian chào đón hai người, sự tiếp đón long trọng như vậy là điều mà chưa một nghệ sĩ nào của Tân Nghệ Giải trí từng được hưởng. Sau một hồi trò chuyện vui vẻ, cùng với một bữa trưa thịnh soạn thì khoản đầu tư cho "Tình yêu cam tươi" đã được xác định bước đầu.
Tân Nghệ Giải trí, Dung Đình và Tạ Sâm sẽ chịu trách nhiệm đầu tư theo tỷ lệ 4:3:3, số tiền cụ thể sẽ do nhà sản xuất của Tân Nghệ Giải trí lập kế hoạch ngân sách, với mức trần là 30 triệu, đưa ra kế hoạch chi tiết.
Ba người cùng nhau ăn trưa xong, Lục Dĩ Quyến không khỏi thở phào nhẹ nhõm: "Cuối cùng cũng xong rồi, tiếp theo chỉ cần chờ văn bản và hợp đồng là được".
Tuy nhiên, Dung Đình đứng bên cạnh cậu không khỏi nhíu mày: "Dĩ Quyến..."
"Hửm?" Lục Dĩ Quyến ngẩng đầu, nhìn theo hướng Dung Đình đang nhìn thì thấy một tay săn ảnh đã theo dõi họ từ sáng sớm, vừa mới thu ống kính đưa ra khỏi cửa sổ xe, rồi phóng đi mất, "Chụp, chụp được chúng ta rồi sao...?"
Dung Đình do dự gật đầu, nhưng ánh mắt lại có vẻ không chắc chắn: "Không có hành động thân mật nào, họ chụp được cái gì chứ? Anh gọi điện nói với Thích Mộng vậy".
-
Trong số những nam diễn viên đang nổi tiếng hiện nay, Dung Đình vừa là người nổi tiếng nhất, vừa là người có lối sống cá nhân tốt nhất.
Không có ông chủ bao nuôi, không hút thuốc không nghiện rượu, chưa kết hôn cũng chưa có bạn gái, không chụp được tin đồn tai tiếng, cũng không chụp được tin đồn trăng hoa, cánh săn ảnh theo dõi Dung Đình, phần lớn đều là một số tin tức về sự nghiệp, trong bối cảnh như vậy, hai người quản lý của Dung Đình đều tương tác tốt với cánh săn ảnh, mối quan hệ hòa bình, đôi khi vì nhu cầu thổi phồng, thậm chí còn chủ động tiết lộ tin tức cho cánh săn ảnh.
Vì vậy, sau khi nhận được điện thoại của Dung Đình, Thích Mộng đã liên lạc với đối phương ngay lập tức, bày tỏ thẳng thắn ý định của mình.
Mà cánh săn ảnh lại tỏ ra khó khăn, dường như không muốn giấu tin tức này: "Thích tiểu thư, tôi đoán Dung Đình cũng giấu cô chuyện này, chúng tôi chỉ có thể nói sơ qua với cô, nhưng đã lâu rồi chúng tôi không lên được trang nhất, thiếu tiền thưởng, nên nếu cô muốn giấu, thì chắc chắn không phải là một khoản tiền nhỏ".
Thích Mộng như vị hòa thượng lạc đường, theo lời Dung Đình, hắn và Lục Dĩ Quyến không có bất kỳ hành động thân mật nào bên ngoài, cánh săn ảnh có thể chụp được gì chứ?
"Vậy anh nói trước đi, giấu hay không thì tôi phải xem tình hình".
"He he, tôi thấy Dung tiên sinh sắp đổi công ty rồi... Hôm nay anh ấy ăn cơm với chủ tịch của Tân Nghệ Giải trí, người mai mối là một người mới có mối quan hệ tốt với anh ấy, còn lại thì cô tự đoán đi".
"..." Thích Mộng lập tức không nói nên lời.
Đúng vậy, năm nay là năm thứ chín Dung Đình ở dưới trướng Hoa Tinh, sang năm sẽ phải đàm phán gia hạn hợp đồng.
Nhưng với mối hiềm khích mới cũ giữa Dung Đình và Tân Nghệ, dù thế nào cũng không thể bị đối phương chèo kéo... Trí tưởng tượng của cánh săn ảnh thật sự là ngày càng phong phú.
Tuy nhiên, Thích Mộng không định nói ngọn ngành sự việc cho cánh săn ảnh, cô thậm chí còn được cánh săn ảnh nhắc nhở, nảy ra một ý tưởng mới. Rất nhanh, cô bày tỏ rằng không ngại tiết lộ tin tức này, để mặc cánh săn ảnh thoải mái đồn thổi, rồi gọi điện cho Dung Đình.
"Có một tin tốt".
-
Tháng năm, một tin tức giật gân khiến người hâm mộ chú ý lần lượt được đăng tải trên các tạp chí lá cải và mạng internet.
"Bất mãn vì giải thưởng nhiều năm không được trao, Dung Đình có thể sẽ rời khỏi công ty chủ quản Hoa Tinh".
"Dung Đình không có ý định gia hạn hợp đồng với Hoa Tinh, Tân Nghệ Giải trí đã đưa ra lời mời chào".
"Bạn thân là Ảnh đế Lục Dĩ Quyến đứng ra nói giúp, Dung Đình gặp riêng tổng giám đốc Tân Nghệ Tăng Mộ Hoa".
Nhờ sự phát triển nhanh chóng của các phương tiện truyền thông mới, chỉ trong vài ngày tin tức gây chấn động như sét đánh ngang tai này đã nhanh chóng lan truyền rộng rãi.
Tân Nghệ,Hoa Tinh là hai kẻ thù cạnh tranh nhiều năm, ngay cả người hâm mộ cũng biết, tin tức này được tung ra không chỉ liên quan đến những người trong cuộc là Dung Đình, Lục Dĩ Quyến, mà còn liên đới đến cả nam diễn viên Hoắc Kỳ đang lên của Hoa Tinh, "đàn anh nhường ngôi" của Tân Nghệ Giải trí là Tưởng Châu.
Thấy Dung Đình liên tục đứng đầu bảng tìm kiếm trong ba, bốn ngày, Thích Mộng vui đến nỗi mơ cũng cười. Cô vốn đang vất vả giành cho Dung Đình vai nam chính trong một bộ phim điệp chiến, vì bên kia vốn nhắm đến diễn viên Hồng Kông, thấy Dung Đình hai năm nay không có phim điện ảnh lớn nào, lại khá trầm lắng, chỉ sợ sức hút không đủ, không gánh được doanh thu phòng vé. Nhưng hiện tại, thực lực của Dung Đình đã được chứng minh, Thích Mộng chỉ nói vài câu đã thuyết phục được bên kia, hợp đồng diễn xuất trong vòng một tuần đã nằm trong hộp thư của Thích Mộng, quả thực rất hả lòng hả dạ.
Sức hút của Lục Dĩ Quyến bám sát ngay sau, Ngô Vĩnh Hân được hưởng lợi, lập tức sắp xếp cho Lục Dĩ Quyến hai cuộc phỏng vấn chuyên sâu, bắt đầu tiết lộ chuyện quay phim, tiện thể nhận một quảng cáo giá cao, kiếm được một khoản kha khá, cô tiện thể gọi điện cho Cao Tư Nguyên, bán một ân tình, thông qua mối quan hệ của mình, nhanh chóng sắp xếp cho đoàn phim một chương trình tạp kỹ, kéo dài thời gian tuyên truyền trước của "Lòng son" thêm một tuần, hy vọng mượn cơn gió đông này, để mọi người chú ý đến Lục Dĩ Quyến hơn.
Cùng lúc đó, Tân Nghệ Giải trí cũng chính thức ký hợp đồng với Tạ Sâm, Dung Đình, Lục Dĩ Quyến. Khoản đầu tư 15 triệu bắt đầu được giải ngân dần, đơn xin lập dự án gửi lên Cục Phát thanh Truyền hình cũng được chấp thuận đúng hạn. Người cộng sự lâu năm của Tạ Sâm là Tống Phong Niên đã nhận được khoản tiền đầu tiên, đảm nhiệm chức phó đạo diễn tuyển vai, tuyển diễn viên cho Lục Dĩ Quyến.
Vào giữa tháng 5, đội ngũ đoàn phim "Tình yêu cam tươi" chính thức bắt đầu thành lập, Tạ Sâm đảm nhiệm giám chế, Tân Nghệ Giải trí cử giám đốc sản xuất giàu kinh nghiệm Lâm Thắng Đông, hai người lần đầu hợp tác, đã chọn cho Lục Dĩ Quyến đội ngũ quay phim, nhân viên ánh sáng, tổ đạo cụ... có tỷ lệ hiệu quả chi phí cao nhất trong giới.
Với tấm biển vàng của Tạ Sâm và mối quan hệ rộng rãi của Lâm Thắng Đông (tại sao không sử dụng mối quan hệ của Tạ Sâm? Vì đội ngũ mà Tạ Sâm sử dụng, Lục Dĩ Quyến không trả nổi...), chỉ trong một tuần ngắn ngủi, toàn bộ đội ngũ ban đầu của đoàn phim đã cơ bản được xác định, hợp đồng hợp tác bước vào giai đoạn phác thảo, chỉ chờ chốt lịch bấm máy.
"Tháng 6 vừa vặn, thời gian khá thoải mái, thời tiết các mặt đều đáp ứng yêu cầu, dù sao cũng quay ở Bắc Kinh, lúc mưa to thì quay cảnh mưa, có nắng thì quay bình thường, vừa tiết kiệm tiền vừa tiện." Tạ Sâm gõ gõ mặt bàn, đưa ra đề xuất của mình.
Lâm Thắng Đông lắc đầu: "Tôi thấy tháng 8 thích hợp hơn, "Lòng son" ra rạp vào giữa tháng 7, sẽ chiếu sớm tại ba thành phố trong nước trước một tuần, đến lúc đó có thể mang theo chủ đề bên phía Lục Dĩ Quyến".
"Giữa tháng 7 thì quá muộn, tốt nhất là tháng 6 có thể bấm máy..." Kinh nghiệm quay phim của Tạ Sâm không biết phong phú hơn bao nhiêu, hiểu rõ quá trình quay phim có rất nhiều biến số, nên sớm thì hơn.
Còn Lâm Thắng Đông đại diện cho Tân Nghệ Giải trí, không muốn sau khi bấm máy, vì đạo diễn vắng mặt mà phải dừng quay, đó là tiền chảy như nước...
Hai bên giằng co nhiều ngày, cuối cùng mới định ra lịch trình, dự kiến đầu tháng 7 sẽ bấm máy.
Từng ngày, đều có những email như những bông tuyết bay vào hộp thư của Lục Dĩ Quyến.
Lục Dĩ Quyến đau đầu, cuối cùng chỉ có thể để công ty giúp cậu mời Trần Thản quay lại làm trợ lý, chuyên phụ trách giúp cậu sắp xếp một số tài liệu cần thiết. Còn một số hoạt động xã giao liên quan, thì đều giao cho Dung Đình tạm thời không cần quay phim đi ứng phó. Dù sao hắn cũng là nhà sản xuất, lại là "người bạn tốt của Lục Dĩ Quyến" mà ai cũng biết, thậm chí xét về địa vị, hắn còn hơn Lục Dĩ Quyến không biết bao nhiêu, sẽ không có ai cảm thấy không hài lòng vì điều này.
Mặc dù,có thể giao cho người khác giúp đỡ từng hạng mục công việc, Lục Dĩ Quyến vẫn còn một công việc khó khăn nhất, cũng là công việc không ai có thể thay thế cậu - sáng tác kịch bản phân cảnh cho "Tình yêu cam tươi".
Cuối tháng 5, Bắc Kinh vào đầu mùa hè đã bắt đầu có dấu hiệu nóng nực.
Vừa khi màn trời tối sầm, Lục Dĩ Quyến đã không kịp đợi mở toang tất cả cửa sổ trong phòng khách, sau đó ngồi ngả nghiêng trên sàn gạch đá cẩm thạch, đọc đi đọc lại nguyên tác "Tình yêu cam tươi".
Tiểu thuyết này rất nổi tiếng trên mạng hai năm trước, được cư dân mạng bình chọn là tiểu thuyết ngôn tình đau thương nhất năm. Theo lẽ thường, trên thị trường tiểu thuyết hiện nay chủ yếu là có kết viên mãn, thì câu chuyện kết thúc bi thảm như vậy đáng lẽ không nên nhận được nhiều sự quan tâm của độc giả, nhưng sau khi xuất bản, cuốn sách này đã nhanh chóng giành được vị trí đầu bảng xếp hạng sách bán chạy nhất tháng của công ty sách, vì vậy, Tân Nghệ Giải trí đã mua bản quyền chuyển thể phim ảnh của cuốn sách này ngay lập tức và mời một biên kịch giàu kinh nghiệm cùng hợp tác hoàn thành kịch bản văn học của tác phẩm.
Sau khi đọc tiểu thuyết vài lần, Lục Dĩ Quyến đã nhanh chóng phân tích ra lý do tại sao cuốn sách này bán chạy.
Đây là một câu chuyện xảy ra trong khuôn viên trường đại học, là phiên bản bi kịch hiện đại của "Cô bé Lọ Lem và hoàng tử".
Cô gái bán cam trong cửa hàng trái cây tình cờ quen biết với nam chính xuất thân trong gia đình giàu có, vì bị mù, cô gái có thính giác rất nhạy bén, còn chàng trai lại rất yêu âm nhạc, từ nhỏ đã muốn trở thành một nghệ sĩ đàn vi-ô-lông, nhưng bị ba mẹ nghiêm khắc từ chối ước mơ, ép buộc vào đại học học ngành thương mại. Nhạc đẹp tri âm, chàng trai và cô gái yêu nhau, trải qua nhiều khó khăn, sự ngăn cản của gia đình, cuối cùng cũng có thể ở bên nhau. Họ đã trải qua một khoảng thời gian hạnh phúc nhất, nhưng chàng trai lại qua đời vì tai nạn xe hơi. Trước khi mất, chàng trai đã không màng đến sự phản đối của gia đình, ký vào giấy đồng ý hiến giác mạc, giúp cô gái lấy lại ánh sáng.
Tương tự như lý thuyết kịch, những tác phẩm thực sự vĩ đại thường là bi kịch, sự đau thương khiến câu chuyện sâu sắc và khó quên, không trọn vẹn ngược lại sẽ trở thành tác phẩm kinh điển. Cuốn sách này không phải là bi kịch do hiểu lầm, giấu giếm sáo rỗng giữa nam và nữ, ngược lại, nam nữ chính đã trải qua một quá trình vô cùng ngọt ngào khi yêu nhau, họ tin tưởng lẫn nhau, yêu thương nhau, chính vì ký ức quá khứ quá đỗi tươi đẹp, nên khi khoảnh khắc âm dương cách biệt thực sự đến, mới khiến độc giả cảm thấy đau buồn và tiếc nuối từ tận đáy lòng.
Lục Dĩ Quyến đúc kết được điểm này, lập tức từ bỏ ý định ban đầu là thêm một số mâu thuẫn về mối quan hệ giữa các nhân vật - như vậy chỉ làm mất đi vẻ đẹp vốn có của tác phẩm này, ngược lại sẽ trở nên thô tục không chịu nổi.
Với lại, việc kịch bản văn học trung thành tuyệt đối với nguyên tác lại khiến cốt truyện trở nên có phần lê thê, Lục Dĩ Quyến luôn cảm thấy nếu cứ quay theo cách này thì không thể hiện được sức hấp dẫn trong lời văn của nguyên tác.
Những dòng chữ trôi chảy và đẹp đẽ đó, những câu chữ cảm động lòng người đó, không thể chỉ thông qua lời bình và phụ đề trong thiết kế kịch bản văn học để đan dệt nên. Cậu đang quay tác phẩm điện ảnh, chứ không phải MV ca nhạc!
Dưới sự sắp xếp của Tân Nghệ Giải trí, Lục Dĩ Quyến đã trao đổi với tác giả của cuốn tiểu thuyết này là cô gái Béo Lê nhiều lần, thậm chí còn lên mạng, lật lại tất cả các bình luận của độc giả về cuốn sách này trong thời gian đăng dài kỳ, cậu cố gắng bác bỏ những suy nghĩ cố hữu của mình, mà từ góc độ của tác giả, từ góc độ của phụ nữ để hiểu lại từng nhân vật, từng đoạn thăng trầm, cố gắng tìm ra thị trường chính của tác phẩm này - khán giả nữ, những điểm quan trọng thực sự có thể lay động đến họ, sau đó lựa chọn lại tình tiết.
Công việc như vậy rất phức tạp và rườm rà, thời gian trôi qua từng chút một, nhưng Lục Dĩ Quyến vẫn chưa bắt đầu động bút sáng tác của mình.
Ngoài việc phải hiểu tác phẩm mình sáng tác, Lục Dĩ Quyến còn phải hiểu cả xu hướng thị trường, học hỏi kỹ thuật của những bậc tiền bối.
Lục Dĩ Quyến đã mua về nhà tất cả đĩa phim của những bộ phim tình cảm có tiếng tăm trong vòng mười năm ở Trung Quốc đại lục, Hồng Kông, Đài Loan và Hollywood, hơn một trăm đĩa phim, Lục Dĩ Quyến bắt đầu xem và học hỏi ngày đêm theo chỉ số đánh giá trên mạng.
Xuất phát từ góc độ học tập để xem một bộ phim, chắc chắn không phải là chuyện dễ dàng và nhanh chóng. Để phân tích một bộ phim, phải phân tích cấu trúc tự sự, phương pháp điều khiển ống kính, cách bố trí ánh sáng màu sắc, kỹ thuật bố cục, thậm chí là cách diễn xuất của diễn viên. Đối với những tác phẩm hoặc đoạn phim đặc biệt xuất sắc, đôi khi Lục Dĩ Quyến còn xem không chỉ một lần.
Liên tiếp bốn, năm ngày, ngoài ăn cơm tắm rửa, Lục Dĩ Quyến hầu như không rời khỏi phòng chiếu phim, mỗi ngày chỉ ngủ bốn, năm tiếng trên ghế sofa trong phòng chiếu phim, tỉnh dậy, uống cà phê, lấy sổ tay, bắt đầu chiếu bộ phim tiếp theo.
Tuy nhiên, những tác phẩm mà cậu chờ học hỏi vẫn chất thành một chồng cao ngất ở góc phòng.
Dung Đình trở về Bắc Kinh vào tối ngày thứ sáu sau khi Lục Dĩ Quyến bắt đầu công việc này.
Công việc biên tập "Đường cao tốc" được thực hiện tại Thượng Hải, trong khi bộ phim mới của hắn là "Tiềm long" lại do một đạo diễn Hồng Kông chỉ đạo, trong gần một tuần, Dung Đình đã làm việc ở hai nơi này.
Chỉ vì không thể gọi được điện thoại của Lục Dĩ Quyến, tất cả các cuộc gọi đến đều được chuyển đến số của Trần Thản, mà Trần Thản lại luôn ở công ty Tân Nghệ, Dung Đình mới vội vàng kết thúc tiến trình đàm phán với đạo diễn ở Hồng Kông, trở về Bắc Kinh.
Mở cửa nhà ra.
Chú chó lông vàng ấm ức lập tức lao tới, Dung Đình vuốt ve đầu nó, nhìn vào lòng bàn chân sạch sẽ của chú chó lông vàng, hắn đoán có lẽ là Lục Dĩ Quyến bận rộn đến quên dắt chó đi dạo, mới khiến nó ức chế như vậy.
Mặc dù trời đã tối, Dung Đình vẫn kiên trì để Tiểu Hách dắt chú chó lông vàng ra ngoài chơi.
Trong bếp, bếp sạch sẽ, trông như căn bản không có ai sử dụng, nhưng trong bồn rửa bát lại chất hai cái bát chưa kịp rửa, trong thùng rác có vỏ hộp nhựa đựng mì ăn liền.
Dung Đình nhíu mày, tự trách mình bất cẩn, đáng lẽ nên tìm một người giúp việc theo giờ đến nấu cơm cho Lục Dĩ Quyến.
Sau đó hắn đứng trong phòng khách gọi tên cậu.
—— Không có tiếng trả lời.
Trong lòng Dung Đình có chút hoảng hốt, hắn vội bước ba bước thành hai bước lên lầu, trong phòng ngủ trống rỗng, trên giường của hai người trải kịch bản, điện thoại của Lục Dĩ Quyến đè lên trên, gió từ cửa sổ thổi vào vù vù, thổi bay những tờ giấy khắp nơi phát ra tiếng sột soạt.
Dung Đình tiến lại gần, ấn vào điện thoại của Lục Dĩ Quyến, màn hình đen ngòm không có phản ứng, cũng không biết đã hết pin bao nhiêu ngày rồi.
Hắn thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần điện thoại còn ở đây, thì người chắc chắn vẫn ở nhà, ước chừng cũng không có chuyện gì lớn, nếu không thì Trần Thản đã đến tìm người từ lâu rồi... Quay người lại, Dung Đình đẩy cửa phòng chiếu phim ra.
Quả nhiên, trong phòng chiếu phim tối đen như mực, trên màn hình, một đôi nam nữ đang hôn nhau, Lục Dĩ Quyến co ro ngồi trên ghế sofa, một tay giơ đèn pin, một tay cầm bút, không biết đang ghi chép gì trên sổ tay.
"Dĩ Quyến..." Dung Đình gọi một tiếng, Lục Dĩ Quyến chậm nửa nhịp mới có phản ứng, ngờ vực nhìn chằm chằm Dung Đình, "Anh Dung? Anh về rồi à?"
Giọng cậu khàn đặc, Dung Đình không khỏi vươn tay bật đèn trong phòng lên, sau đó tắt phim đi.
Không thích ứng được với ánh đèn sáng đột ngột, Lục Dĩ Quyến theo bản năng nheo mắt lại, nhưng dù vậy, Dung Đình vẫn phát hiện ra ngay đôi mắt Lục Dĩ Quyến chứa đầy tơ máu.
Khuôn mặt trắng trẻo vốn có bây giờ đã xuất hiện quầng thâm và hiện lên cả vẻ tiều tụy rõ ràng, trên bàn cạnh ghế sofa bày rất nhiều lon cà phê rỗng. Còn bên tường chất rất nhiều đĩa phim, có đĩa vẫn còn nguyên bao bì, nhưng nhiều hơn là những đĩa bày ngổn ngang trên sàn nhà, trên đó dán những tờ giấy nhớ màu vàng, đều là chữ viết tay của Lục Dĩ Quyến.
Nhìn xung quanh một lượt, Dung Đình lập tức đoán được mấy ngày này Lục Dĩ Quyến đã làm gì.
Trong nháy mắt, Dung Đình cảm thấy máu huyết trong người sôi trào, có đau lòng, có phẫn nộ, mà tất cả cảm xúc dâng trào trong lồng ngực, cuối cùng lại bùng nổ thành một tiếng gầm giận dữ: "Lục Dĩ Quyến! Em còn muốn mạng nữa không!! Em soi gương xem mắt mình đi! Đỏ đến mức nào rồi!"
===---0o0o0o0---===
---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro