Chương 306 - Chương 310
Chương 306: Chuyện sẽ được giải quyết
Dương Gia Cửu tựa lưng vào ghế ngồi, bình tĩnh nói: "Được, nếu tất cả mọi người vì sự phát triển của công ty, vậy chuyện dễ giải quyết rồi, tôi sẽ lập tức đưa ra mệnh lệnh, ngăn chặn tình hình phát triển, thay đổi hướng gió của dư luận, tin rằng các vị đều hy vọng có một kết quả, đặt hy vọng vào tương lai của Đại Thiên, sẽ không để lộ bí mật vào lúc này, kéo công ty lùi về phía sau, Trần Viễn."
Trần Viễn lập tức lấy ra kế hoạch giải quyết đã chuẩn bị tốt, chia cho các đổng sự.
Sau khi nhìn thấy kế hoạch giải quyết,các đồng nghiệp đều cảm thấy có lý có tình, sắc mặt dịu đi không ít.
Còn khi Chủ Tịch Tề nhận được phần kế hoạch giải quyết, trái tim lại trực tiếp đập thình thịch!
Dương Gia Cửu đã nói hết lời rồi, người tiết lộ bí mật chính là nội gián! Một khi ông ta nói với con gái, vậy âm mưu của bọn họ sẽ bại lộ, nhưng nếu không nói, ván cờ này cũng thua trắng luôn!
"Hình như sắc mặt của Chủ Tịch Tề không tốt lắm, có dị nghị gì với kế hoạch này sao?"
"Không có......" Chủ Tịch Tề hoang mang rối loạn lật xem kế hoạch, không hề ngẩng đầu.
"Nếu tất cả mọi người đồng ý, vậy tôi sẽ lập tức phái người đi giải quyết, cho nên mọi người cũng phải dò xét lẫn nhau, một khi có người tiết lộ nội dung trên kế hoạch này ra ngoài, thì đừng trách tôi không nể mặt." Dương Gia Cửu nghiêm khắc cảnh cáo từng người một.
Sau đó, anh mang theo nụ cười ý nghĩa sâu xa rời khỏi phòng họp.
Cũng chính vì vẻ mặt của anh khiến tất cả đồng nghiệp đều kinh hãi một trận, thật ra các đồng nghiệp đều hiểu rõ, Đại Thiên có thể có hôm nay, không thể rời khỏi sự sắp xếp và điều khiển của Dương Gia Cửu, chỉ cần anh không hồ đồ vì Tống Như, vậy bọn họ hoàn toàn không có cớ để làm trái ý của Tổng Giám đốc là anh.
Về phần Đồng nghiệp Tề......
Trong lòng tất cả mọi người đều có tính toán, dù sau sau này phải cách xa ông ta một chút, tránh rước họa vào thân.
Chủ Tịch Tề sắc mặt khó coi bước ra khỏi phòng họp, nhìn thấy những người khác đều bước nhanh tránh khỏi mình, trong lòng cực kỳ bực mình, lần này bị Dương Gia Cửu tra hỏi công khai, chẳng khác nào bị hội đồng quản trị theo dõi.
Ông ta không thể có hành động gì, nếu không......
Người đầu tiên bị xử lý, chính là ông ta!
"Tổng Giám đốc, xem ra Chủ Tịch Tề và con gái của ông ta thật sự có người phía sau xúi giục, cư nhiên không biết lượng sức như vậy, muốn dùng tài liệu này để chất vấn anh."
"Theo dõi ông ta, tìm kiếm chứng cứ, còn những mặt khác, làm việc dựa theo kế hoạch." Dương Gia Cửu bình tĩnh nói.
Nếu tất cả đều xoay quanh fan và chính nghĩa, vậy để cho mọi người xem thử, đến cuối cùng ai mới là bên yếu!
......
Đêm hôm đó, tin tức giải trí Primetime tung ra một tin tức thế này.
"Mấy ngày qua, sự kiện có liên quan đến Tống Như – nghệ sĩ dưới trướng tập đoàn Đại Thiên và Trần Thấm – nữ chính của bộ phim điện ảnh lớn《Mảnh Vỡ Hồi Ức》mà Đại Thiên đầu tư sản xuất chính hàng năm bất hòa với nhau đã có tiến triển mới nhất.
"Căn cứ theo tin tức của phóng viên hiện trường của đài chúng tôi, phòng nghỉ của Tống Như – nghệ sĩ của Đại Thiên có người lạ lọt vào, xe của bản thân cô ấy bị người ta động tay động chân, khiến phanh xe mất tác dụng, cũng may đã phát hiện đúng lúc, không dẫn đến thương vong của nhân viên, trước mắt, người phụ trách của Đại Thiên đang tích cực xử lý, bọn họ bày tỏ đối với hành động khiêu khích công khai, có ý định xúc phạm nghệ sĩ thế này, bọn họ sẽ tiến hành báo cảnh sát xử lý, tuyệt không nhân nhượng kẻ đứng sau."
"Người lạ đó để lại thư đe dọa trong phòng nghỉ của Tống Như, nói nếu Tống Như không giải thích với fan của Trần Tẩm, hành động của anh ta sẽ không dừng lại! Đây có phải do fan phía Trần Thấm phản kích không?"
"So sánh với fan của Tống Như hiện nay đang tập trung từ thiện công ích mà nói, hành động của fan Trần Thấm lúc này đã tạo thành đe dọa, uy hiệp, thậm chí còn có ý muốn làm hại người khác!"
Đại Thiên đã báo cảnh sát xử lý chuyện này, nhưng fan của Trần Thấm lại làm ra hành động tồi tệ như vậy! Trong chốc lát, tình hình đã xuất hiện thay đổi.
Nhiều truyền thông đứng ra đưa tin về tình hình mới nhất của chuyện này.
"Cuối cùng là ra mặt giải thích, hay là ra mặt lên án! Đại Thiên nói chắc chắn sẽ giải quyết chuyện này đến cùng!"
"Chuyện fan ẩu đả bùng lên, thế nhưng fan của Trần Thấm lại làm ra hành động như thế!"
Theo tin tức đưa tin ùn ùn kéo đến, những người vốn lên tiếng chứng minh vì Trần Thấm kia thoắt cái biến mất vô tung vô ảnh, những người từng ôm bàn phím hung hăng mắng Tống Như và fan của cô trên mạng cũng đều biến mất không thấy đâu!
"Rốt cuộc là do ai làm! Đáng ghét như vậy! Lỡ như Tống Như hoặc những người khác lái chiếc xe kia, hậu quả khó mà lường được."
"Tôi còn nghĩ fan của Tống như thật quá đáng, không ngờ......"
Dân mạng bắt đầu xin lỗi vì những lời nói kích động của mình trong khoảng thời gian này, vào lúc chuyện chưa có kết luận, là bọn họ đã đẩy Tống Như và Đại Thiên đến bên cạnh vách núi.
Fan của Tống Như thì ngược lại, từ khi chuyện xảy ra đến bây giờ, bọn họ chỉ đưa ra chứng cứ, hoàn toàn không làm ra chuyện tổn thương người khác! Bọn họ giống như thần tượng của mình, đều không tranh luận gì với người khác cả, dùng cách khiêm tốn nhất chứng minh trong sạch của bọn họ, so với fan của người nào đó, đây mới là khoan dung và rộng lượng thật sự!
"Hy vọng Trần Thấm có thể trông coi fan của mình thật tốt!"
"Theo đuổi ngôi sao là phải theo đuổi thần tượng đáng cho mình kính trọng, giới giải trí trở nên loạn như vậy, chính là vì hành vi của bản thân thần tượng không đúng, tôi tin fan của Tống Như không làm ra hành động xấu, là vì Tống Như sẽ không làm như vậy! Từ khi cô ấy làm việc lại đến bây giờ đã bị bao nhiêu người bôi đen, kết quả thì sao? Truyền thông và phóng viên lần lượt bị vả mặt, nhưng vẫn mãi không chịu hiểu."
"Dù sao một cây làm chẳng nên non, đều tỉnh táo hơn chút đi, vừa lợi vừa hại mời tránh ra."
Lúc Đại Thiên không có hành động gì, rất nhiều người đều đoán, Dương Gia Cửu có thể sẽ bị buộc phải từ bỏ bảo vệ cho Tống Như vì áp lực của công ty, thậm chí có truyền thông đã viết xong bản thảo tin tức Tống Như ra mặt giải thích nhưng Trần Thấm cũng không chấp nhận......
Kết quả, sự phát triển của chuyện này hung hăng đánh một phát lên mặt tất cả mọi người!
Tống Như sẽ không giải thích!
Bởi vì Đại Thiên có át chủ bài đủ mạnh mẽ, nếu Trần Thấm giở thủ loạn và âm mưu trước, vậy dựa vào cái gì Tống Như phải nhẫn nhục chịu đựng? Những mánh khóe mà bạn biết, chỉ là một phần nhỏ của Đại Thiên thôi!
Fan bên này chỉ đánh người, còn fan bên kia là muốn mạng người!
Tề Tương vốn đã tính toán xong tất cả, chỉ chờ Tống Như bị truyền thông ra sức lên án, sau đó mượn sức mạnh của hội đồng quản trị Đại Thiên kéo Dương Gia Cửu xuống đài, nhưng cô ta ngàn tính vạn tính, lại xem nhẹ một điểm quan trọng nhất, Dương Gia Cửu có thể đi đến hôm nay, ngồi vững trên vị trí Tổng Giám đốc, cũng không chỉ dựa vào may mắn!
Anh cũng biết giở thủ đoạn, chỉ là phải xem với ai bằng cách nào thôi.
Đã có người muốn khiêu khích anh, thậm chí ra tay với Tống Như, đương nhiên anh sẽ không ngồi chờ chết!
Đã nói rồi, muốn khiến bọn họ có được bao nhiêu, thì phải trả giá bấy nhiêu!
Cuối cùng bố của Tề Tương vẫn lựa chọn im lặng không nói, so với lật đổ Dương Gia Cửu, bảo vệ vị trí của bọn họ bây giờ quan trọng hơn, ông ta cũng không tin Dương Gia Cửu sẽ mất đi lý trí vì một người phụ nữ.
Còn hơn vì đấu với Dương Gia Cửu, làm mất đi mọi thứ vất vả nhiều năm như vậy mới có được, chẳng thà giữ cổ phần của Đại Thiên trước, vẫn tốt hơn bị hội đồng quản trị đuổi ra, cuối cùng rơi vào kết cục hai bàn tay trắng.
Nhưng ông ta lại nghĩ sai rồi, là vì chuyện có liên quan đến Tống Như, Dương Gia Cửu mới có thể đặc biệt lý trí, bởi vì trên thế giới này, anh sẽ không để bất kỳ kẻ nào làm tổn thương Tống Như.
Chương 307: Em muốn làm ô dù của anh
Mục đích của Dương Gia Cửu cũng không phải chỉ để đối phương câm miệng mà thôi.
Anh tiếp tục bảo Trần Viễn phối hợp với cảnh sát điều tra thân phận thật sự của tên fan giả kia, tiếp tục tiến hành lấy bằng chứng.
Lúc đầu dựa theo kế hoạch của Tề Tương, lúc này có lẽ Trần Thấm đã có lối ra hoàn hảo rồi, nhưng bây giờ cô ta chỉ có thể trốn trong nhà, ngay cả cửa cũng không dám ra.
Vốn diễn viên rơi vào hoàn cảnh khó xử, bị toàn bộ dân mạng khinh bỉ phải là Tống Như mới đúng!
Kết quả, cô ta là trở thành một trò cười, ngừng diễn vì fan giả, còn đắc tội Đại Thiên, bây giờ ngay cả công ty quản lý của cô ta cũng không thể lấy ra đối sách, rất có thể sẽ trực tiếp vứt bỏ cô ta!
Mỗi một hành động của cô ta chẳng khác nào đã chặt đứt con đường ngôi sao của chính mình.
"Tôi biến thành thế này đều là do cô hại!" Trần Thấm gào thét với điện thoại: "Tôi muốn cô lập tức xóa hết tất cả chứng cứ trên tay cô! Tôi đã không còn tác dụng gì cho cô rồi!"
"Tôi đã nói từ sớm, Dương Gia Cửu không phải người dễ đối phó như vậy, anh ta là đế vương trời sinh, cho dù là ai cũng không thể trốn khỏi sự điều khiển của anh ta."
"Tôi nhận thua, tôi không nên đánh cuộc hy vọng lên người cô, nếu không phải vì bảo vệ Tống Như, một câu nói của Dương Gia Cửu đã có thể ngăn cản tất cả mọi chuyện rồi, anh ta đã sớm nhìn thấy mọi thứ, chỉ đang hưởng thụ niềm vui khi trêu đùa các người mà thôi!"
"Cô câm miệng cho tôi!" Tề Tương cũng hét lên: "Đối với tôi, cô vẫn còn giá trị lợi dụng! Tôi muốn kịch bản của《Mảnh Vỡ Hồi Ức》, cô lập tức nghĩ cách lấy nó cho tôi."
"Cái gì?" Trần Thấm càng ngày càng không thể hiểu nổi hành động của kẻ điên này.
"Tháng trước tôi đã thành lập một công ty quản lý, 《 Mảnh Vỡ Hồi Ức 》 chính là bộ phim đầu tiên tôi quay, còn cô, chính là nghệ sĩ đầu tiên tôi ký hợp động!" Tề Tương còn đang âm mưu.
"Cô đừng hòng!"
"Hả, không đồng ý? Vậy đợi những vụ bê bối này của cô được đăng lên báo đi! Dù sao tôi cũng thua rồi, không bằng kéo cô cùng xuống địa ngục luôn."
Trần Thấm nghe thấy tiếng cúp điện thoại, cả người mất hồn ngã ngồi xuống sô pha, đau khổ hét lên: "Đồ điên!"
Có một số chuyện, một khi nước ra bước đầu tiên, thì vĩnh viễn sẽ không thể quay đầu lại.
Kịch bản?
Cô đi lấy kịch bản ở đâu đây!
Đây là cách xoay chuyển cuối cùng của Tề Tương, cô ta muốn chứng minh mình có thể đánh đổ sự sắp xếp của Dương Gia Cửu!
......
Công ty quản lý của Trần Thấm không thể chống đỡ được áp lực nặng nề, lập tức tổ chức một buổi tuyên bố, còn lấy danh nghĩa của công ty đưa ra một bức thư xin lỗi, nói Trần Thấm bị áp lực dưới cường độ công việc cao, khiến trạng thái tinh thần không được tốt, quá kích động vì chuyện fan bị đánh, hy vọng công chúng có thể hiểu cho cô ta.
Cũng tỏ vẻ sau này Trần Thấm sẽ nghỉ ngơi một khoảng thời gian dài!
Quả thực là đang bán thảm*!
(*): Là lợi dụng tình huống bi thảm của chính mình để có được sự đồng cảm của người khác.
Áp lực công việc lớn? Áp lực của ai không lớn!
Trần Viễn cảm thấy bọn họ không diễn nổi nữa rồi, so ra, cách làm của phu nhân Tổng Giám đốc nhà anh ta cao siêu hơn rất nhiều, hoàn toàn không hề ra mặt, vào thời điểm mấu chốt, đoàn kết với các fan, dùng thật lòng thật dạ nói chuyện với fan, chỉ có như thế, mới có thể khiến các fan trở thành chỗ dựa vững chắc nhất cho cô.
Dương Gia Cửu nhìn thấy bức thư xin lỗi kia, chỉ nở một nụ cười lạnh.
Những người này, diễn thật là giỏi.
"Xem ra Chủ Tịch Tề vứt bỏ kế hoạch của bọn họ, nhưng không nói chuyện này với Tề Tương."
Dương Gia Cửu tạm dừng vài giây, nghĩ nghĩ rồi nói với Trần Viễn: "Tiếp tục tìm chứng cứ có thể chứng tỏ cho Nhan Tịch, mãi đến khi tìm được mới thôi."
"Vậy chuyện của 《 Mảnh Vỡ Hồi Ức 》 thì sao ạ?"
"Tôi sẽ nghĩ cách."
Bây giờ cho dù Trần Thấm lại sử dùng thủ đoạn gì, vị trí nữ chính này của cô ta, Dương Gia Cửu đổi chắc rồi!
Anh không muốn lên giọng tuyên bố Tống Như trở thành nữ chính, không muốn để những người đó lại bắt được cái chuôi gì đó rồi làm hại đến danh dự của Tống Như, anh dự định để đoàn làm phim khai máy trước, đợi đến trước khi phim được chiếu thì mới công bố.
Như vậy vừa có thể giữ sự thần bí, còn có thể bảo vệ Tống Như.
Nhưng vì Trần Thấm đã hoàn thành một phần của bộ phim này, hơn nữa cô ta còn có một phần bản lĩnh nói thoại của diễn viên kịch, có thể nắm bắt tốt tiêu chuẩn của nhân vật, nếu đột nhiên đổi thành Tống Như, đạo diễn và nhân viên công tác của đoàn làm phim cần có thời gian thích ứng, Tống Như cũng phải trả giá cố gắng nhiều hơn, dùng thực lực của mình chứng minh cô có thể đảm nhiệm vai diễn này, mới có thể chinh phục đoàn làm phim.
Nếu không, sau khi đến ngày phim công chiếu có thành tích không tốt, lại sẽ đổ trách nhiệm lên người Tống Như.
"Vậy Trần Thấm bên kia......"
"Trực tiếp liên hệ với công ty quản lý của cô ta, hòa giải."
"Tổng Giám đốc!" Trần Viễn có chút khó hiểu, vì sao phải thu tay lại vào lúc này?
"Bây giờ công ty quản lý của Trần Thấm làm như vậy, đơn giản là muốn trốn tránh trách nhiệm, không muốn trả tiền vi phạm hợp đồng, để bọn họ tiếp tục kéo dài, đợi bọn họ giày vò xong rồi, Đại Thiên lập tức công khai tin tức đổi nữ chính, phim của Đại Thiên không phải cô ta nói diễn là diễn, không diễn là không diễn được."
Trần Viễn bừng hiểu ra.
Anh ta chỉ biết, dựa theo trình độ xấu bụng của Dương Gia Cửu, anh chắc chắn sẽ không tha cho Trần Thấm và công ty quản lý của cô ta.
......
Ban đêm.
Dương Gia Cửu rời khỏi công ty trở về nhà, nhìn thấy Tống Như đứng trước gương lớn luyện tập lời thoại, trái tim của anh lập tức nặng nề hơn mấy phần.
"Đừng xem nữa, em xem nhiều lần như vậy đã sớm thuộc làu làu rồi." Dương Gia Cửu lấy đi kịch bản từ trong tay cô: "Nghỉ ngơi một chút."
"Em không mệt...... Anh cố gắng ở công ty, em cố gắng ở nhà, bằng không nếu em nhìn thấy một mình anh mệt mỏi, em sẽ đau lòng!" Tống Như cười ngẩng đầu lên trong lòng anh: "Hơn nữa, em đã tìm được mục tiêu mới rồi!"
"Hả?"
"Làm ô dù của anh! Trước kia em vẫn nói nếu anh cần em, em sẽ không ngại sử dụng hết toàn bộ sức lực, bây giờ cuối cùng của có cơ hội rồi!" Tống Như đắc ý cầm lấy phần kịch bản kia: "Gia Cửu, em sẽ cố gắng!"
"Em đấy! Em có biết mình phải chống đỡ bao nhiêu áp lực để vào đoàn làm phim không, đầu tiên không nói đến chuyện thành tích của phòng bán vé, nhưng một ngày em phải quay mười cảnh, còn phải liên tục làm việc suốt một tháng, bỏ lỡ toàn bộ giải thưởng diễn xuất lớn vào cuối năm."
"Không có nghiêm trọng như vậy đâu, lại nói năm nay em cũng không có tác phẩm tập trung vào giải thưởng, cho dù đi cũng chỉ xem người ta nhận giải mà thôi, hơn nữa em cảm thấy mình rất thích vai diễn này, em muốn diễn."
Cho dù là vì bản thân cô, hay là vì Dương Gia Cửu!
Cho dù bên ngoài có nghi ngờ bao nhiêu, cô cũng muốn kiên trì đi tiếp.
"Nhưng mà hình như nam chính kia có chút ý kiến với em, nếu em diễn, có thể anh ta sẽ không hài lòng."
"Anh sẽ xử lý." Dương Gia Cửu khe khẽ thở dài, kéo cô vào trong lòng: "Em chỉ cần làm chuyện mình muốn làm là được rồi."
"Tuân lệnh, người đại diện!"
Tống Như cười kiễng mủi chân, nhẹ nhàng hôn Dương Gia Cửu.
Nhìn thấy nụ cười của cô, tảng đá đè nặng trong lòng Dương Gia Cửu bỗng nhiên không thấy nữa...... Mặc dù vẫn luôn là những người khác bị áp chế.
"Xin lỗi, anh không đắn đo đến suy nghĩ của em......"
Nghe thấy hai chữ này, Tống Như bỗng nhiên giật mình, bởi vì Dương Gia Cửu là một người kiêu ngạo như thế, anh cũng sẽ không cúi đầu với bất kỳ ai, nhưng hôm nay, anh lại giống như một thiếu niên không được như ý, khiến người ta đau lòng.
Chương 308: Nữ chính không phải ai không được
Tống Như còn nghiêm túc nhìn vào mắt Dương Gia Cửu: "Giữa chúng ta, không cần phải nói những lời này."
Cô không phải cố ý muốn giành vai diễn này với Trần Tẩm, nhưng bởi vì âm mưu của bọn họ làm ảnh hưởng đến việc quay bộ phim này của Dương Gia Cửu, Tống Như sẽ không trơ mắt đứng nhìn bọn họ phá hư giấc mộng của anh!
Lúc đầu công ty quản lý của Trần Thấm chỉ ôm thái độ chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, nghĩ rằng fan và dân mạng đã thảo luận đủ rồi, chuyện này đã có thể mơ hồ trôi qua, nhưng Đại Thiên hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội trốn thoát trách nhiệm.
Bởi vì tình hình cứ tiếp tục lên men, Đại Thiên và Tống Như hoàn toàn nắm cục diện trong tay, đứng ở trên đỉnh cao đạo đức.
"Công ty quản lý thế nào, sẽ có nghệ sĩ thế đó, thật buồn cười......" Chị Hy ngồi trước TV, nhìn Tổng giám nghệ sĩ công ty quản lý của Trần Thấm đang nhận phỏng vấn trực tiếp, tức giận xì một tiếng khinh bỉ: "Còn nói sẵn lòng giải quyết hòa bình, Trần Thấm cũng sẽ tiếp tục diễn cái gì! Thật sự nghĩ rằng tất cả đều do bọn họ định đoạt sao?"
"Không diễn là cô ta, tiếp tục diễn cũng là cô ta, thật sự là không có lập trường! Ghê tởm!"
"Nhưng mà, Tống Như...... em đã xem kịch bản hai canh giờ rồi, em không cần nghỉ ngơi một chút sao? Còn nữa, em bảo chị thoái thác lời mời quảng cáo và lời mời biểu diễn thời trang, là vì có thời gian rảnh là để làm gì?" Chị Hy nghĩ đến chuyện Tống Như dặn dò mình làm lúc trước, ngạc nhiên hỏi.
"Đừng xem nữa, có xem nữa cũng là Trần Tẩm......"
Nói đến một nửa, chị Hy giật mình, cho dù cô ấy có phản ứng chậm bao nhiêu, bây giờ cũng có chút hiểu vợ chồng bọn họ chuẩn bị làm gì rồi.
Chỉ là Tống Như không nói, cô ấy cũng sẽ không hỏi nữa.
Bây giờ phần diễn của Trần Thấm đã sắp đóng máy rồi, thay đổi người mới sẽ đem lại thiệt hại lớn với Đại Thiên, đối với chuyện vào đoàn thay thế vị trí nữ chính của Trần Tẩm, áp lực từ bên ngoài sẽ còn lớn hơn!
Mà những gì cô ấy có thể làm chính là ủng hộ quyết định của Tống Như vô điều kiện mà thôi!
"Tiếp tục xem tin tức đi, có tiến triển mang tính đột phá nào đó thì nói cho em biết."
Tống Như không có nhiều lời, tiếp tục lật xem kịch bản.
Chiều nay cô sẽ tiến vào đoàn làm phim 《 Mảnh Vỡ Hồi Ức 》, phải chuẩn bị chu đáo trước lúc đó mới được.
Chị Hy tiếp tục chú ý phỏng vấn của đài truyền hình, trên hình ảnh, Tổng giám nghệ sĩ còn đang không ngừng nói tốt cho Trần Tẩm, muốn cứu vãn hình tượng của Trần Tẩm: "Thật ra trong khoảng thời gian này Trần Thấm cũng cực kỳ lo lắng đến tiến triển của đoàn làm phim, cô ấy phát ra tin tức ngừng diễn cũng vì lo lắng cho fan của cô ấy, hy vọng mọi người có thể thông cảm."
"Chúng tôi đang tích cực nói chuyện với bên phía Đại Thiên, chẳng mấy chốc Trần Thấm sẽ trở lại đoàn làm phim tiếp tục hoàn thành quay phim《 Mảnh Vỡ Hồi Ức 》thôi."
Sau khi Tổng giám nghệ sĩ nói xong, hình ảnh chuyển sang Trần Thấm đứng bên cạnh.
Hôm nay dường như sắc mặt của Trần Thấm lộ vẻ mỏi mệt, mắt của cô ta vẽ cực kỳ đậm, giống như đang cố che đi đôi mắt khóc sưng lên: "Cảm ơn mọi đã ủng hộ tôi, tôi sẽ cố gắng!"
Chỉ là bọn họ ra sức giải thích như thế, các phóng viên cũng không chấp nhận.
Sau khi MC nhận được ám chỉ của đạo diễn, liền giao microphone cho phóng viên hiện trường.
"Vì sao chỉ có các người đứng ra trả lời, không thấy bóng dáng người phụ trách của Đại Thiên? Chẳng lẽ đây chỉ là các người đơn phương tỏ thái độ, Đại Thiên cũng không biết chuyện?"
"Lúc đầu Trần Thấm ăn nói bậy bạ, Đại Thiên và Tống Như không xin lỗi, cô ấy lập tức ngừng diễn, bây giờ xoay người muốn trở lại đoàn làm phim, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì!"
Bị phóng viên ép hỏi như vậy, sắc mặt của Trần Thấm rất không dễ nhìn, vốn hôm nay cô ta đã mạnh mẽ chống đỡ đến tham gia buổi tuyên bố này rồi, lập tức cầm lấy microphone, trả lời phóng viên: "Tôi tiếp tục công việc quay phim, là vì lo lắng về kịch bản và đoàn làm phim, làm nữ chính, tôi đóng một vai trò quan trọng trong bộ phim này."
"Ý của cô Trần là, nữ chính không phải cô thì không được sao?"
"Phải, không phải tôi thì không được!"
Trần Thấm vẫn cực kỳ tin tưởng đối với việc quay phim, vì đạo diễn Beiber vẫn luôn không ngừng khen ngợi cô ta, hơn nữa Đại Thiên cũng không công khai tin tức muốn thay thế cô ta, cho nên cô ta vừa nói thế, các phóng viên cũng đã ngầm thừa nhận buổi tuyên bố hôm nay là kết quả sau khi bọn họ nói chuyện với Đại Thiên.
Chị Hy hừ một tiếng, tắt TV đi.
......
Sau khi Trần Thấm tham gia buổi tuyên bố xong thì lập tức chạy tới đoàn làm phim, nhưng cô ta vừa xuống xe, đã phát hiện sau khi những nhân viên công tác nhìn thấy cô ta đều cực kỳ ngạc nhiên,
Cô ta trực tiếp tìm đến phòng nghỉ của Phó Đạo diễn, muốn biết sắp xếp quay phim tiếp theo.
Nhưng Phó Đạo diễn lại gượng gạo nói: "Chị Tẩm, sao chị lại đến đây?"
"Tôi đến tiếp tục quay phim!" Trần Thấm ho khan một tiếng, ngồi xuống sô pha.
"Nhưng mà...... không phải vai diễn của chị đã đổi người rồi sao." Phó Đạo diễn nhíu mày, hai ngày trước anh ta cũng đã nhận được thông báo: "Chị cũng nên thông cảm cho Đại Thiên và đoàn làm phim, lúc trước chị ngừng diễn đã gây ra không ít phiền phức cho chúng tôi, nếu không bây giờ bộ phim này đã quay xong rồi."
"Tất cả mọi người đều ký hợp đồng trước rồi mới hợp tác, chị lại đột nhiên bỏ mặc không diễn, thật sự rất quá đáng."
"Tôi thấy chị vẫn nên trở về đi, lúc trước chị lấy ngừng diễn để uy hiếp Đại Thiên, bây giờ trực tiếp bị người ta đổi rồi, ở lại đây chỉ có thể bị người khác chế giễu thôi...... Tôi đi đón nữ chính mới, chị tùy tiện đi."
Nói xong, Phó Đạo diễn lập tức sải bước rời khỏi, anh ta có thể nói mấy lời kia với Trần Tẩm, đã là tận tình tận nghĩa rồi.
Nữ chính mới?
Trần Thấm tức giận tới cực điểm, Đại Thiên lại thật sự chịu gánh vác thiệt hại, không cho cô ta tiếp tục diễn nữa, đổi người vào ngay lúc này!
Cô ta biết Dương Gia Cửu sẽ không dễ dàng buông tha cho mình, lại không nghĩ rằng động tác của anh lại nhanh như vậy!
Hơn nữa còn giữ bí mật với cô ta, để bọn họ nói rõ sẽ tiếp tục diễn trước, sau đó Đại Thiên mới công khai chuyện thay đổi người?
Trần Thấm lập tức gọi điện thoại cho Tổng giám nghệ sĩ, muốn bọn họ đi thương lượng với Đại Thiên! Nhưng mà bọn họ hoàn toàn không gặp được Dương Gia Cửu, Trần Viễn đưa ra câu trả lời rõ ràng.
"Nội dung hòa giải không liên quang gì với vai diễn cả, vì thiệt hại gây ra khi Trần Thấm ngừng diễn, các người phải chịu!"
"Đại Thiên không phải nơi các người muốn đến thì đến, muốn đi thì thì đi!"
"Nếu nghe hiểu rồi thì trở về chuẩn bị tiền bồi thường đi."
Sau khi Trần Viễn đuổi bọn họ đi rồi, lập tức bảo bộ phận quan hệ xã hội ra thông báo, thay đổi nữ chính của《 Mảnh Vỡ Hồi Ức 》!
Tư thế vả mặt như sét đánh khiến dân mạng hô to vui sướng, đây không phải lần đầu tiên Đại Thiên làm như thế, trước kia với chuyện của Oatlets, thái độ của Đại Thiên cũng cực kỳ rõ ràng giống vậy.
"Cô ta nghĩ toàn bộ thế giới chỉ có một nữ diễn viên là cô ta à? Còn cái gì không phải cô ta thì không được! Dám đối đầu với Tổng Giám đốc Dương của Đại Thiên, cô ta đúng là có can đảm......"
"Lúc trước khi Tống Như bị hiểu lầm, Trần Thấm nói chuyện dứt khoát như vậy, bây giờ lại muốn trở về ôm đùi rồi sao?"
"Đại Thiên phản kích thật sự rất đẹp, đúng thật là nam thần toàn dân, khí phách!"
"Đúng rồi, Đại Thiên có công khai tên nữ chính không?"
"Trần Thấm quá xem trọng mình, cô ta chỉ là một diễn viên mà thôi, còn muốn áp chế đoàn làm phim à?"
"Đại Thiên vẫn chưa công khai nữ chính mới là ai, có lẽ muốn giữ bí mật tạm thời, giữ sự hồi hợp ấy mà, hy vọng có thể giết Trần Thấm trong một giây!"
Chương 309: Cô vì anh mà diễn
Sau khi chị Hy đọc được phần thông báo kia, chứng thực suy nghĩ của cô ấy, lập tức chạy tới hỏi Tống Như: "Thật sự thay đổi người rồi? Đổi thành em sao?"
Tống Như gật đầu: "Là em."
Hơn nữa, cô sắp phải vào đoàn rồi.
Mặc dù chị Hy có chuẩn bị tâm lý một chút, nhưng vẫn cực kỳ khiếp sợ.
"Nhưng mà, bây giờ em trực tiếp đến đoàn làm phim, có thể khiến đoàn làm phim gai mắt và châm biếm không? Lần trước chị đã cảm thấy nam chính Hàn Nhất kia không thích em, còn có những vai phụ khác nữa......"
"Yên tâm đi, em sẽ nghĩ cách." Tống Như xách rương hành lý, sau đó nói với chị Hy: "Chị cũng nhanh chóng đi chuẩn bị đồ đạc đi, tạm thời trong khoảng thời gian này chị phải ở cạnh em mỗi ngày, để phòng vạn nhất."
"Không thành vấn đề, nhưng mà BOSS không đi sao?"
"Anh ấy không đi." Có một số việc, cô muốn tự mình làm, ví dụ như để những người khinh thường cô chứng kiến thực lực của cô!
Chị Hy nhìn nhìn giờ, lập tức trở về chuẩn bị.
Chẳng trách Tống Như thoái thác hết tất cả sắp xếp hành trình sắp tới, vì Dương Gia Cửu, cô không tiếc dừng bước tiến quân vào giới điện ảnh quốc tế, cô hiểu rõ hơn bất cứ một ai, ý nghĩa của bộ phim này quan trọng với Dương Gia Cửu bao nhiêu, cô muốn diễn!
Sớm muộn gì, cô cũng sẽ giành được giải thưởng Ảnh Hậu quốc tế, bây giờ cô chỉ muốn tập trung diễn tốt bộ phim này thôi......
"Được, chị ủng hộ em vô điều kiến! Lần này, để cho những tên kia xem cho kỹ, thế nào mới là diễn xuất thật sự!" Chị Hy lập tức chạy chậm ra ngoài, trở về chuẩn bị hành lý.
Tống Như nhìn cô ấy rời đi, trong lòng bỗng nhiên cực kỳ xúc động, chị Hy đã luôn ở bên cô từ khi ở Huy Hoàng, từng bước trải qua những gập ghềnh khi làm việc lại, đến bây giờ, cô sắp trở thành Ảnh Hậu quốc tế rồi, lại phải dừng bước......
Từ sau khi Tống Như ký hợp đồng với Đại Thiên, bộ phim điện ảnh này chính là bộ phim cô diễn vai nữ chính đầu tiên, cho dù áp lực có lớn bao nhiêu, cô nhất định phải diễn tốt!
......
Cư nhiên thật sự đổi thành Tống Như?
Lúc này Trần Thấm vừa căm phẫn vừa đau khổ, bây giờ, Tề Tương bảo cô ta đi lấy kịch bản đầy đủ của《 Mảnh Vỡ Hồi Ức 》, cô ta hoàn toàn không lấy được! Kịch bản đều ở trong tay Beiber, cô chỉ có được phần của nữ chính thôi.
Hay là, thêm thắt một chút từ phần của cô ta, sau đó qua loa giao cho Tề Tương cho xong?
Nhìn tình hình trước mắt, cô ta chỉ có thể thoát thân bằng cách này thôi!
Cho nên Trần Thấm trực tiếp liên lạc với Tề Tương, nói mình đã lấy được kịch bản.
Tề Tương lập tức trả lời: "Tôi lập tức đi tìm cô, sau khi lấy được kịch bản, tôi còn muốn tìm biên tập lợi hại nhất trau chuốt lại, lần tôi muốn quay phim truyền hình, sử dụng diễn viên tuyến một......"
"Tùy cô."
Trần Thấm thầm muốn rời khỏi cái âm mưu này.
Tề Tương không hề nhận ra chuyện này có bao nhiêu nguy hiểm, cô ta biết Dương Gia Cửu có ý nghi ngờ cha con mình, nhưng cảm thấy Dương Gia Cửu hoàn toàn không dám động vào bọn họ.
Vào ngay lúc này, thuộc hạ của Tề Tương phát hiện Đơn Phong té xỉu ở bãi đổ xe của chung cư cô ta, trên người anh ta đều là vết thương, vết thương trên chân đã nghiêm trọng đến mức máu thịt lẫn lộn, mà còn bẩn thỉu, nhìn qua chả khác gì một tên ăn xin.
Sau khi Tề Tương biết được lập tức bảo người khiêng Đan Phong lên, người có thể lợi dụng, cô ta sẽ không bỏ qua một ai.
Mấy tiếng trôi qua, Đan Phong mới từ từ tỉnh lại, thấy rõ người trước mặt, anh ta vội vã muốn ngồi dậy rời khỏi, nhưng bị thuộc hạ của Tề Tương đè lại.
"Nhìn thấy tôi căng thẳng vậy sao? Không cần chạy, tôi sẽ không bảo người đánh anh nữa...... Với lại, tôi chuẩn bị thuê lại anh."
Đan Phong đề phòng nhìn cô ta, một lát sau mới nói: "Tôi đã không còn đường để đi rồi."
"Không sao, tôi sẽ thành lập phòng làm việc mới, tiếp tục do anh làm Tổng biên tập." Tề Tương quan sát vẻ mặt của Đan Phong: "Nhưng mà, sao anh lại rơi đến nông nỗi này? Còn trùng hợp xuất hiện dưới lầu chung cư của tôi?"
Dưới loại tình huống này, có lẽ Đan Phong đi tìm Dương Gia Cửu là lựa chọn tốt nhất.
Nghe cô ta hỏi như vậy, Đan Phong cúi đầu, ánh mắt xẹt qua một chút tính toán, nhưng anh ta vẫn mãi không lên tiếng, cộng thêm vết thương trên người anh ta, đem lại cho Tề Tương một ảo giác, Đan Phong không dám đi tìm Dương Gia Cửu, bởi vì Dương Gia Cửu sẽ xuống tay độc ác hơn.
......
Dựa theo sắp xếp công việc, Tống Như dẫn chị Hy đến đoàn làm phim.
Lúc này người tới giúp đỡ cô chính là vị Phó Đạo diễn kia.
Vì biết được quan hệ của Tống Như và Dương Gia Cửu, cho nên Phó Đạo diễn đặc biệt sắp xếp khách sạn và phòng tốt nhất, nhưng mà Tống Như cũng không quan tâm những thứ này, sau khi nhìn thấy anh ta, trực tiếp tỏ rõ mình muốn diễn thử trước..
Phó Đạo diễn lại thầm nghĩ, cho dù Tống Như diễn nát bao nhiêu, có Dương Gia Cửu che chở, cũng sẽ không có ai nói gì......
Mang cái tên nghệ sĩ chuyên biệt của Dương Gia Cửu, có cần phải tích cực như vậy sao?
"Nhưng mà...... hôm nay Tổng Giám đốc Dương không có đến, như vậy đi, tôi dẫn cô đến lều quay phim xem thử trước."
Lúc này, toàn bộ người trong đoàn làm phim đều biết chuyện Tống Như vào đoàn, Tổng Giám đốc của Đại Thiên thật sự cho bạn gái của anh làm nữ chính của bộ phim điện ảnh này!
"Tổng Giám đốc Dương thật sự làm như vậy sao?"
"Xem ra mấy phóng viên kia nói không sai, Tổng Giám đốc Dương đã hoàn toàn mất đi lý trí rồi, dùng bộ phim điện ảnh lớn Đại Thiên tốn hai năm chuẩn bị để nâng Tống Như?"
"Có lẽ Tổng Giám đốc Dương không quan tâm chút tiền ấy nhỉ? Dỗ bạn gái vui vẻ mà thôi......"
"Thôi rồi, tôi thấy bộ điện ảnh này chắc chắn nát rồi."
Tống Như vẫn đi bên cạnh Phó Đạo diễn, những lời đó cô cũng nghe thấy hoặc nhiều hoặc ít, cô chỉ khẽ nhíu mày, không so đo với những người đó.
"Tất cả mọi người tập hợp một chút, tôi có chuyện muốn tuyên bố, bên Hàn Nhất bên kia, đến đây một chút!" Phó Đạo diễn vừa hô vừa nháy mắt với nam chính Hàn Nhất ở một góc độ Tống Như không nhìn thấy, để anh ta chú ý thái độ với Tống Như một chút.
Hàn Nhất cười lạnh đi tới, dùng một ánh mắt cực kỳ châm biếm đánh giá Tống Như.
"Người tốt nhất bị đổi rồi, bây giờ thế này......bảo tôi diễn thế nào đây!? Đổi tôi đi luôn cho khỏe!"
"Anh có thể kết luận lại lần nữa sau khi xem tôi diễn thử."
"Có quan trọng lắm sao?" Hàn Nhất hừ một tiếng, trong mắt anh ta, diễn xuất của Trần Thấm không thể bắt bẻ.
Tống Như nghe thấy thế cũng chỉ cười nhạt.
Trong giới giải trí, mọi người đều lấy tác phẩm và số liệu ra nói chuyện, vài năm nay thật sự Tống Như không có tác phẩm và giải thưởng gì trong tay, chỉ có chuyện xấu xoay quanh cô trong khoảng thời gian gần đây, cho nên Hàn Nhất nói thế cũng hiểu được.
"Đừng tính toán với cậu ấy, cậu ấy cũng chỉ nói thế thôi." Phó Đạo diễn cố hết sức vỗ về cảm xúc của Tống Như, sợ cô về cáo trạng với Dương Gia Cửu.
Tống Như nhìn thấy đạo diễn Beiber chậm rãi đi tới.
"Hoan nghênh, tôi đã nói từ trước, nhất định muốn cô tới diễn!" Beiber chủ động bắt tay với Tống Như, sử dụng tiếng Pháp chào hỏi.
Tống Như còn nghiêm túc nói: "Tôi muốn để mọi người cũng xem tôi diễn thử, sau đó lại quyết định muốn giữ tôi lại diễn hay không."
Beiber nhíu nhíu mày, anh ta thật sự cảm thấy không cần thiết.
"Tôi hy vọng có thể được mọi người đồng ý, như vậy mới có thể để chuyện quay phim sau đó thuận lợi hơn, không ảnh hưởng đến tiến độ và chất lượng quay phim của《 Mảnh Vỡ Hồi Ức 》."
Tống Như giải thích, giọng điệu cực kỳ chân thành.
Chương 310: Trường hợp quan trọng như vậy sao anh có thể vắng mặt được
Beiber nhìn ra thành ý của Tống Như, phát hiện cô là một người nói được thì làm được, hơn nữa còn là một người sẽ dùng hết sức đối diện với công việc, cho nên đồng ý đề nghị của cô.
"Kêu gọi tất cả mọi người đến lều quay phim số một."
"Cảm ơn!"
Bọn họ nói chuyện với nhau bằng tiếng Pháp, cho nên tất cả mọi người đều không nghe hiểu bọn họ đang nói gì, chỉ có một vị Phó Đạo diễn họ Trương, anh ta là nhân viên y tế trong đoàn đội của Beiber, tinh thông bốn loại ngôn ngữ, công việc của anh ta chính là trao đổi giao tiếp cho diễn viên và đạo diễn.
Tống Như thế nhưng lại dám đề nghị để mọi người trong đoàn làm phim đến nhận xét cô có tư cách ở lại làm nữ chính không.
Đối mặt với áp lực như thế, cô lại không có chút bối rối nào.
Nếu muốn diễn thử, thì phải công bằng, Beiber dựa theo ý của Tống Như làm ra những cái que có số, chia ra 230 cảnh có phần diễn của nữ chính, sau đó để nhân viên công tác của đoàn làm phim rút ngẫu nhiên.
Cách như vậy có thể chứng mình ông ta không có bàn tính trước với Tống Như.
Nghe thấy tin tức Tống Như muốn diễn thử công khai, mọi người của đoàn làm phim đều chạy đến đây, bọn họ muốn biết rốt cuộc nữ chính nhảy dù này có bản lĩnh thật sự hay không?
Nhưng mà nam chính Hàn Nhất cũng không đến.
Tống Như gật đầu với Beiber, ý bảo mình chuẩn bị xong rồi.
Sau đó đứng ra nói với nhân viên công tác đang vây xem: "Mời mọi người rút ra một que đi."
Nhân viên của đoàn phim cách Tống Như gần nhất đi ra: "Để tôi đi." Anh ta chính là người đến xem diễn! Anh ta rút ra một qu, giơ lên cho mọi người xem.
"Cảnh số 50."
Sau đó, Beiber bảo Phó Đạo diễn lấy cuộn băng Trần Thấm diễn cảnh này ra.
Trên màn hình lớn của lều quay phim phát lên hình ảnh của cảnh này, nội dung là nữ chính mỗi ngày chìm đắm trong đau khổ của bản thân, không có chút hứng thú với bất cứ chuyện gì, xem ảnh ở trong phòng rồi khóc lên......
Trần Thấm ngồi trên sô pha, thể hiện ra dáng vẻ cực kỳ đau buồn, trong ánh mắt của cô truyền ra một loại đau khổ khôn xiết, còn có sự bất lực vì số phận của mình.
Cảnh diễn này cũng không tính là khó, Trần Thấm cũng diễn dịch phù hợp quy củ, nhưng mà vì bản lĩnh chuyên nghiệp của cô ta đặt ở đó, ánh mắt giống như biết nói, biểu hiện tâm trạng của nữ chính cực kỳ thích hợp.
Có ví dụ như vậy ở trước mặt, bắt chước cô ta, không được, vượt qua cô ta, dường như rất khó......
Có người khe khẽ nói nhỏ ở phía dưới, cảm thấy Tống Như không được may mắn lắm, cố tình rút ra trạng thái nữ chính đang mê man bồi hồi nhất trong cuộc sống, có ấn tượng biểu diễn ban đầu của Trần Tẩm, cho dù cô có diễn thế nào, dường như đều sẽ trở nên thành trò cười?
"Tống Như, nếu có vấn đề......"
"Không có vấn đề." Tống Như trực tiếp trả lời Phó Đạo diễn Trương, ánh mắt của cô cực kỳ trong suốt, kiên định!
Tất cả mọi người nghe thấy câu trả lời của cô, cảm thấy đây là chuyện hoàn toàn không có khả năng, nhưng lại không nhìn ra một chút vẻ do dự không yên nào trên mặt Tống Như cả, cô rất tự tin.
"Lấy một phần kịch bản đến đây!"
"Tôi không cần kịch bản." Tống Như cười nói.
Sự hiểu biết về kịch bản này, cô chắc chắn hơn hẳn Trần Tẩm, vì cô đã xem hơn trăm lần rồi.
"Được, vậy mời đi xuống, chúng ta chuẩn bị bắt đầu!"
Các nhân viên công tác và diễn viên phụ vây xem đều lấy ra dáng vẻ xem kịch vui, vào lúc này, tỷ lệ Tống Như có thể tạo ra kỳ tích gần như là con số không.
Nguyên nhân bọn họ vẫn còn ở đây chỉ có một, xem trò cười của Tống Như!
Một nữ diễn viên hết thời cách xa màn ảnh hơn ba năm, vừa mới làm việc lại mà đã muốn diễn vai chính, trở thành nữ chính cho bộ phim sản xuất lớn hàng năm? Thật buồn cười mà!
Bây giờ cô chạy đến chỗ này, chỉ là làm mất mặt Đại Thiên mà thôi.
Chị Hy đứng bên cạnh căng thẳng nhìn Tống Như, lo lắng cho tình hình của Tống Như hơn bất kỳ ai, vì làm chứng một màn thế này, cô ấy lấy điện thoại ra quay video.
Tống Như đi vào phòng thay quần áo, làm chuẩn bị cuối cùng, cách cánh cửa kia, không ai biết bây giờ cô đang nghĩ gì.
"Bây giờ chúng ta có nhiều thời gian có thể lãng phí trên người cô ta vậy sao?"
"Đây là đối xử đặc biệt với bạn gái của Tổng Giám đốc Dương! Nói nhỏ chút đi, tránh bị cô ta nghe thấy, trở về cáo trạng trên giường!"
"Thật sự thú vị...... đợi cô ta mất mặt thôi."
Vào lúc mọi người đang chờ đợi, hai bóng người người cao lớn xuất hiện phía sau đám người, thời điểm quan trọng như thế, sao Dương Gia Cửu có thể vắng mặt được? Anh không quấy rầy đến bất kỳ ai, đi đến với Trần Viễn vào lúc gần bắt đầu.
"Chuẩn bị, bắt đầu!"
Theo một tiếng của Phó Đạo diễn, cửa phòng vốn đóng chặt đột nhiên bị đẩy ra......
Tống Như nức nở chạy vào, nước mắt lóng lánh trong suốt chứa trong mắt, đúng vào lúc cô chạy vào thì rơi xuống hai má, cô thất tha thất thểu bổ nhào đến bên cửa sổ, vội vàng nhìn xuống dưới lầu, bờ môi mấp máy khẽ run, giống như đang tìm kiếm ai đó.
Nhưng mà sự chờ mong trong mắt cô dần dần biến mất, cô xoay người, mất mát ngồi bên cửa sổ, che mặt khóc nức nở.
Sau đó không biết vì sao lại truyền đến một đoạn ca khúc cô từng thích nhất, cô nghe khúc nhạc dạo, nhẹ nhàng ngâm nga theo tiếng khóc nức nở......
Ánh mắt trống rỗng lại xuất hiện thần thái một lần nữa, sau đó cô đi đến bên tủ đầu giường, tìm ra một album được cô cất kỹ, chỉ là bên trong trống không, chỉ có một tấm ảnh cũ mơ hồ không rõ......
Cô nhìn tấm ảnh kia, làm ra một hành động mà mọi người đều thán phục, cô ném quyển album kia vào trong thùng rác, sau đó xoay người rời đi.
Cảnh diễn, dừng ở đây.
Nhưng xung quanh đều yên tĩnh!
Tống Như bình tĩnh lau nước mắt trên khóe mắt, trở lại vẻ mặt lành lạnh vốn có của mình, sau đó quay lại.
Quần chúng vây xem cảnh diễn vừa rồi đều lờ mờ...... Bọn họ không thể tin mọi chuyện vừa mới xảy ra!
Không có gì một lời kịch, không có một diễn viên phụ, một mình Tống Như hoàn thành tất cả biểu đạt cảm xúc, hơn nữa nước mắt và ánh mắt của cô đã biểu hiện ra cảm xúc của nhân vật vô cùng tinh tế!
"Tôi không nằm mơ đúng không? Khi nãy cô ta thật sự diễn rồi? Hơn nữa, còn khiến mọi người há miệng ngạc nhiên!"
"Tôi nghĩ nhân vật trong phim thật sự sống dậy......"
Có người bỗng nhiên nghi ngờ nói: "Đừng nói trước đó đạo diễn đã nói cô ta phải diễn cái gì nhé? Không đúng, cho dù có nói, cũng không thể hoàn thành tốt như vậy được."
"Tôi nhớ rõ lúc trước khi Trần Thấm quay cảnh này, phải quay bảy lần mới qua, còn cô ta chỉ diễn một lần đã hoàn mỹ thế rồi?"
Có lẽ là vì không ai trong bọn họ xem trọng Tống Như, cho nên bây giờ mới có thể kinh diễm đến mức này.
Sau khi mọi người thấp giọng thảo luận mấy câu thì hoàn toàn im lặng.
Đạo diễn Beiber đứng trước màn ảnh nhìn hình ảnh khi nãy thật lâu, còn bảo Phó Đạo diễn phóng to một hình ảnh trong đó lên trên màn hình, sau đó đứng lên, vỗ tay trước tiên.
Có anh ta dẫn đầu, những người khác cũng vỗ tay tỏ vẻ tán thưởng.
Phó Đạo diễn Trương không biết nên miêu tả cảm nhận của anh ta lúc này thế nào: "Sao cô có thể diễn hoàn mỹ như vậy được thế!"
Tống Như chỉ cười nhạt.
Vấn đề của Phó Đạo diễn Trương những người khác cũng rất muốn hỏi, sao có thể diễn ra một cảnh hoàn mỹ thế này dưới áp lực lớn như thế! Trực tiếp đạp nát Trần Thấm – người xuất thân từ diễn viên kịch nói chuyên nghiệp đến không còn mảnh vụn!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro