Chương 331 - 340
Chương 331: Không cần giải thích
Dương Gia Cửu nhanh chóng đưa kịch bản mới cho Tống Như xem.
Cốt truyện là một thời kỳ tranh giành quyền lực, một Vương Gia kiêu căng ngang ngạnh lưu lạc dân gian, học được bản lĩnh thật sự, cuối cùng trở lại hoàng cung, thống nhất giang sơn. Còn vai diễn của Tống Như là một người ăn mày nương tựa lẫn nhau lúc vị vương gia này còn lưu lạc dân gian, nữ cải trang nam, cuối cùng vì cứu Vương Gia mà chết.
Chuyện này...
Nữ cải trang nam, lại còn là ăn mày?
Quan trọng nhất là, Tống Như để ý đến vai nam chính đã được quyết định.
"Là anh ta thật sao? Em đóng với anh ta sẽ rất áp lực."
Tất nhiên là Dương Gia Cửu biết chuyện này: "Anh ta nhận vai này đã là chuyện thật, mà anh chọn bộ phim này cũng là vì có anh ta."
Người này luôn luôn kiêu căng, không xem ai ra gì, nhưng mà kỹ năng diễn xuất lại hạng nhất.
Tống Như diễn với anh ta xem như là rèn luyện kỹ năng diễn xuất của mình.
Tống Như nhìn vào mắt Dương Gia Cửu, hiểu ngay ý của anh: "Được, em đóng."
...
Vì chuyện casting, Video casting của Tống Như được fan lan truyền trên mạng, tuy là cô đã chứng mình năng lực của bản thân nhưng cũng sẽ có người cảm thấy như vậy có hơi nói quá sự thật, bởi vì có một số người hâm mộ hết sức ca ngợi Tống Như, truyền thông cũng sẽ cường điệu, viết ra những lời lẽ ba hoa để miêu tả.
Cứ như vậy sẽ không ít người không thích.
Trước đây Dương Vũ Mịch cũng bị hủy ở bước này.
Hơn nữa, báo chí vì muốn giật gân nên còn đặt tên của Tống Như chung với những diễn viên gạo cội, vô tình tạo cho Tống Như rất nhiều kẻ thù.
Sau đó đạo diễn Trần tuyên bố Ô Mộng sẽ trở thành nữ chính của, bên ngoài lại sôi nổi rằng trước đây vai diễn này đã bị Tống Như công khai từ chối, nên bây giờ bọn họ rơi vào đường cùng, phải chọn người tốt thứ hai là Ô Mộng.
Việc làm của Tống Như lại khiến rất nhiều người tranh cãi.
"Tống Như đúng là có năng lực, nhưng mà được khen ngợi như vậy có phải là hơi quá không?"
"Cũng chỉ bình thường thôi, không thấy có gì xuất sắc."
"Đại Thiên quản lý thế nào vậy, cứ như vậy thì những nghệ sĩ tốt cũng đã bị họ lăng xê sai lệch."
Chỉ là đúng lúc đó Đại Thiên thông bảo một tin mới nhất, Tống Như đã nhận vai diễn nữ thứ tư trong phim mới Ám dạ cuồng đồ, cô chỉ đóng vai Lâm Lâm chỉ là một vai phụ, cơ bản không giống bên ngoài đồn đại, Tống Như được ca ngợi thái quá, không nhìn rõ vị trí của mình.
Đại Thiên cũng không hề cố hết sức lăng xê cô ấy, mà đang giúp cô ấy tìm nhân vật và kịch bản phù hợp nhất.
Vậy nên bộ phận PR vừa hành động thì tất cả mọi người đều tin phục EQ của Dương Gia Cửu.
...
Tống Như đang ở đoàn phim chuẩn bị mấy cảnh quay cuối cùng.
Vẻ mặt chị Hy rầu rĩ, cúi đầu, cũng không biết đang nghĩ gì, vẻ mặt như là trái cà héo: "Sao thế? Trần Viễn lại phát hiện chị lén giảm cân à?"
"Không phải... chị, haizz, chị phải đi gặp ba mẹ anh ấy, lần này thật sự không thể trốn tránh."
Tống Như ý bảo thợ trang điểm dừng lại một chút, xoay người nhìn về phía chị Hy: "Chị sợ?"
Một chị Hy không sợ trời không sợ đất sao lại sợ đi gặp cha mẹ của Trần Viễn?
"Là một loại cảm giác không diễn tả được, rất căng thẳng!" Chị Hy thở dài: "Bây giờ em không hiểu là vì Boss chưa để em về ra mắt người nhà họ Dương, chờ khi tin tức kết hôn công khai, nhất định anh ấy sẽ đưa em về, đến lúc đó... Em sẽ không ngừng nghi ngờ bản thân mình có đủ tiêu chuẩn của một người con dâu tốt hay không."
Ít nhất thì tâm trạng bây giờ của chị Hy là như vậy!
Tống Như mở to mắt nhìn, cảm thấy chị ấy nói rất đúng: "Trong lòng chị nghĩ gì thì hãy nói với Trần Viễn, anh ấy sẽ giúp chị."
"Ừ... chị biết rồi, dù sao đây cũng là chuyện của hai người, một mình chị căng thẳng cũng không được gì, được rồi, chị nói muốn nghỉ mấy ngày, công ty đã sắp xếp trợ lý tạm thời cho em chưa? Chị định đi chuẩn bị một chút quà..."
"Được... đi đi, đừng lo lắng, em chờ tin tốt của chị!"
Chị Hy cười cười, đợi Tống Như quay xong những cảnh tiếp theo thì vội vàng trở về chuẩn bị, hôm sau sẽ cùng Trần Viễn về nhà.
Lúc này Tống Như gọi điện thoại cho Dương Gia Cửu.
"Gia Cửu, chị Hy xin nghỉ, em cần một trợ lý tạm thời, anh xem thử rồi cho ai sang đây?"
"Vậy anh chỉ có thể tự mình đi rồi." Dương Gia Cửu cười nói: "Nguyện ý vì em cống hiến công sức."
Tống Như nhìn vào gương, bỗng nhớ đến một người: "Gia Cửu, bây giờ Hiển Hiển đã gần như khỏi hẳn rồi, anh có thể liên lạc với cô ấy bảo cô ấy đến được không?"
"Được, anh sẽ bảo Rick liên lạc." Dương Gia Cửu chưa bao giờ từ chối yêu cầu của cô.
"Em phải quay đã."
Tống Như nói xong lại thấp giọng nói: "Chị Hy nói chị ấy sẽ theo Trần Viễn về ra mắt cha mẹ, vậy chúng ta thì sao?"
Dương Gia Cửu không cúp điện thoại, tất nhiên là nghe thấy câu này.
"Quà tặng người nhà anh đã chuẩn bị xong, nếu như em nói, anh có thể bảo người đưa đi bất cứ lúc nào."
"Cũng chỉ anh mới suy nghĩ chu đáo như vậy." Viền mắt Tống Như ửng đỏ, kìm nén giọng nói nghẹn ngào: "Gửi đi!... Chuyện em đã kết hôn, hãy để cho bọn họ biết."
"Anh sẽ sắp xếp tất cả thật tốt, em yên tâm là được."
Giờ phút này Dương Gia Cửu đã đợi rất laai rồi, bọn họ thật sự đã kết hôn rồi, nhưng mà anh muốn cho Tống Như những nghi thức cần có, người khác có tất nhiên là cô phải có nhiều hơn.
Công bố tin tức kết hôn, họ sẽ đi đến giai đoạn tiếp theo trong đời, cũng phải đối mặt với nhiều điều hơn...
Nhưng mà ít nhất thì anh có thể công khai nắm tay Tống Như, không cần lo lắng bất kỳ chuyện gì, đây là chuyện khiến anh vui vẻ.
Tống Như đã trở thành một phần trong cuộc đời anh, cô chính là một phần không thể thay thế.
...
Ban đêm, đèn nhà họ Tống sáng trưng.
Tống Nhu đang xem tạp chí trong phòng khách, ông quản gia ôm một hộp quà vẻ ngoài tinh xảo bước vào: "Cô chủ, đây là quà mà Tổng Giám đốc Dương của tập đoàn Đại Thiên đưa đến, nói là muốn tặng ông cụ, thế nhưng bây giờ ông cụ đang ở phía nam, cô xem..."
"Đưa cho tôi."
Tống Nhu nghe thấy bốn chữ tập đoàn Đại Thiên thì trong mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo.
Ông quản gia gật đầu, đặt hộp quà lên bàn trà, chuẩn bị xoay người ra ngoài.
Nhưng mà Tống Nhu gọi ông ta lại: "Gần đây sức khỏe của ông không tốt, không nên để ông phiền lòng về những chuyện này, có một số chuyện, không cần nói cho ông biết, tôi có thể tự xử lý, chú hiểu chứ?"
Ông quản gia gật đầu: "Đã hiểu, cô chủ."
"Được, đi làm việc đi." Sau khi Tống Nhu nhìn ông ta ra khỏi phòng khách, mở hộp quà ra, bên trong có chưa một ít đường và bưu thiếp, còn có ảnh chụp chúng giữa Tống Như và Dương Gia Cửu.
Tống Nhu mở to đôi mắt, lập tức hiểu ý của bọn họ.
Đây là Dương Gia Cửu muốn thông báo, thông báo với nhà họ Tống, bọn họ chuẩn bị kết hôn rồi.
Chương 332: Trợ lý mới
Chẳng lẽ nhà họ Dương thật sự chấp nhận một nữ diễn viên vào cửa sao!?
Hay là Tống Như đã mang thai, bọn họ có con nên mới cưới?
Cho dù thế nào thì tâm trạng của Tống Nhu cũng không ổn.
Cô ta trực tiếp gạt bỏ hộp quà kia, bực bội ngồi trên ghế sofa, là thiên kim nhà họ Tống, cô vẫn luôn không thèm dính líu qua lại với nhũng người trong showbiz, bây giờ muốn biết sự thật trong chuyện này thì phải hỏi Mộ Vũ Hinh rồi.
Nghĩ vậy, cô ta bấm số điện thoại của Mộ Vũ Hinh.
Lần trước sau khi rời khỏi nhà họ Tống, hai người đã trao đổi số điện thoại, chỉ là một Tống Nhu kiêu căng như cô ta thì chắc chắn là không chủ động liên lạc hẹn đối phương đi cà phê.
Mộ Vũ Hinh cũng nhận ra được Tống Nhu không thích mình nên cũng không mặt dày liên lạc.Tống Nhu, Mộ Vũ Hinh cũng sửng sốt một chút.
"Tôi muốn hỏi cô một chút, cô có biết người nào trong showbiz không, có thể hỏi thử có phải Tống Như và Tổng Giám đốc Đại Thiên có phải định kết hôn không?"
"Kết hôn?" Mộ Vũ Hinh không thể ngờ Tống Nhu sẽ hỏi chuyện này.
"Sao vậy, có vấn đề gì sao?" Tống Nhu tinh ý nhận ra vấn đề trong lời nói của Mộ Vũ Hinh.
"Mấy tháng trước nhà họ Dương đã từng muốn tôi kết hôn với Dương Gia Cửu, mới không bao lâu, làm sao anh ta có thể cưới một nữ diễn viên chứ!" Mộ Vũ Hinh nói, cũng không nói ra chuyện cô là do Dương Gia Cửu chọn bừa.
Cô ta cũng không nói sai.
Đúng là Dương Gia Cửu muốn kết hôn với cô ta, chỉ là vì cô ta đến trễ... nên chuyện này đã bị gác lại.
"Thì ra là vậy, vậy thì cô hãy giữ kỹ người đàn ông của mình, nếu như để người khác biết người đàn ông của cô bị một diễn viên cướp mất thì mặt mũi của nhà họ Mộ biết để đâu?"
Mộ Vũ Hinh nhíu chặt mày: "Anh ấy thích kiểu phụ nữ như vậy, tôi có cách nào chứ?"
Cho dù trong lòng cô ta tức giận, còn ghen tỵ, cũng biết là Dương Gia Cửu không phải là người đàn ông mà cô ta có thể mong muốn, ngày đó chuyện xảy ra cuối bữa tiếc đã khiến cô quá mất mặt rồi.
Người khác đứng cách khá xa có thể không nhìn rõ, cô ta đứng đối diện với Dương Gia Cửu, sự chán ghét trong mắt anh cô ta thấy rõ ràng.
"Được, tôi biết rồi."
Nói xong Tống Nhu bèn cúp điện thoại, cô ta đi đi lại lại trong phòng khách, suy nghĩ nên giải quyết chuyện này thế nào.
Trơ mắt nhìn Tống Như lấy Dương Gia Cửu, trở thành mợ chủ nhà họ Dương?
Không được, cô không thể để chuyện này như vậy, vậy cũng chỉ có một cách, lợi dụng chuyện Mộ Vũ Hinh suýt nữa kết hôn với Dương Gia Cửu!
Tống Nhu lập tức phân phó trợ lý thả ra tin tức thiên kim nhà họ Mộ và Tổng Giám đốc tập đoàn Đại Thiên đã từng yêu nhau, hơn nữa đã suýt lấy nhau rồi.
Trợ lý hơi sửng sốt: "Tại sao..."
"Tôi không thể để Tống Như có cơ hội quay lại nhà họ Tống! Cho dù là trả giá đắt đến đâu đi nữa."
"Tôi hiểu, tôi đi làm ngay."
Chỉ là cô ta không biết, Tống Như và Dương Gia Cửu không phải là chuẩn bị kết hôn mà là đã kết hôn rồi.
...
Mấy ngày nay cảnh quay của Tống Như đã rất ít rồi, để cố điều chỉnh tâm trạng và dần thoát khỏi nhân vật, Dương Gia Cửu sắp xếp cho cô gặp trước người của.
Trong bữa tiệc, Dương Gia Cửu chỉ lên sân khấu với tư cách của Tống Như nhưng hơi thở cao ngạo lạnh lùng trời sinh của anh vẫn khiến không ai có thể bỏ qua.
Cũng vì có sự xuất hiện của Dương Gia Cửu mà đoàn phim vô cùng khách sáo với Tống Như.
Lúc đầu bọn họ vốn không thể vì một vai thứ thứ tư mà đặc biệt gặp mặt một lần, vì công việc chuẩn bị của đoàn phim đã rất nặng nề rồi, một mặt là nể mặt mũi của tập đoàn Đại Thiên, về mặt khác là cũng vì Tống Như là một diễn viên rất có năng lực, lần này tham gia vào đoàn phim, tuy là chỉ đóng vai một nhân vật nhỏ cũng giúp đoàn phim rất nhiều.
"Lần này cảnh phim chúng tôi chọn chủ yếu ở hai vùng núi hẻo lánh, cô Tống... có vấn đề gì không?" Đạo diễn có hơi lo lắng, dù sao thân phận của người ta cũng ở mức đó, là người yêu của Tổng Giám đốc tập đoàn Đại Thiên! Lỡ như trên núi có gì nguy hiểm hoặc là đại tiểu thư mỏng manh không chị nổi khổ cực thì người chịu khổ sẽ là người trong đoàn kịch.
Vậy nên ông muốn nói trước, thuận tiện thăm dò xem tính tình của Tống Như ra sao.
"Thì làm sao?" Dương Gia Cửu cười hỏi ngược lại: "Tôi đã xem qua kịch bản rồi, không phải là vai diễn nguy hiểm gì, tuy là thời tiết và hoàn cảnh không được tốt lắm, nhưng nếu những diễn viên khác của đoàn phim có thể chịu được thì nhất định Tống Như có thể."
Điểm này anh vô cùng chắc chắn.
"Tôi chỉ là lo lắng..."
"Đạo diễn nghĩ nhiều rồi, còn nữa, mọi người có thể đối xử với Tống Như giống như với những diễn viên khác, chỉ cần là chuyện công việc bình thường tôi sẽ không can thiệp, Đại Thiên cũng sẽ không can thiệp."
Vừa nói vậy, đạo diễn cuối cùng cũng thở phảo nhẹ nhõm.
"Tốt lắm, vậy tôi có thể công ra công tư ra tư."
Bời vì có Dương Gia Cửu ở đây, mỗi câu nói của đạo diễn đều rất dè dặt.
"Vậy thì tốt."
"Lúc đầu tôi vẫn cứ lo lắng, Tổng Giám đốc Dương cưng chiều Tống Như như vậy thì sẽ đưa ra rất nhiều yêu cầu chứ." Đạo diễn cười ha ha nói, thật ra là thăm dò ý của Dương Gia Cửu.
"Tôi đã nói rồi, chỉ cần là chuyện và hoàn cảnh công việc bình thường mà những diễn viên khác chấp nhận được thì Tống Như cũng vậy, tuy là tôi sẽ đau lòng nhưng mà nếu là lựa chọn của cô ấy thì tôi sẽ cố hết sức giúp đỡ, trong phạm vi khả năng của tôi, tôi sẽ cho cô ấy sự chăm sóc ấm áp nhất.
Ý của Dương Gia Cửu rất rõ ràng.
Quay phim bình thường anh sẽ không can thiệp, nhưng nếu có người dùng thủ đoạn sau lưng, ức hiếp Tống Như, vậy thì phải coi chừng!
"Được, Tổng Giám đốc Dương yên tâm, hợp tác vui vẻ!"
Sau bữa tiệc, Dương Gia Cửu đưa Tống Như đến một nơi.
Tống Như thấy anh bí bí mật mật thì cũng không nói gì, cũng không hỏi lại, mãi đến khi cô thấy Bùi Hiển Hiển ngồi trên ghế Sofa thì mới hiểu được tại sao Dương Gia Cửu lại đưa cô đến đây.
"Chị Tiểu Như!"
Bùi Hiển Hiển đã được Rick chuyển đến ở một nhà trọ cách biệt thự Lan Đình không xa, sau khi nghe nói sẽ là trợ lý cho Tống Như thì Bùi Hiển Hiển vui vẻ cả một ngày một đêm.
Bây giờ nhìn thấy Tống Như thì bèn đứng lên chạy đến.
Thấy cô ấy có sức sống như vậy, Tống Như nở nụ cười, ôm chặt lấy cô: "Ổn cả chứ? Có chỗ nào còn khó chịu không?"
"Ổn cả! Hơn nữa bây giờ em còn tập thể dục rèn luyện sức khỏe, bác sĩ nói sang năm em còn có thể đi thi maratong được rồi!" Bùi Hiểu Hiể ngửa đầu, vô cùng cảm động nói: "Em sẽ khỏe mạnh làm trợ lý đặc biệt cho chị! Để Tổng Giám đốc Dương Yên tâm, để chị Hy yên tâm."
Lúc đầu Bùi Hiển Hiển đang định tìm việc làm, nhưng khi Rick liên lạc với cô ấy, cô ấy lập tức đồng ý giúp.
"Sức khỏe đã ổn thật chứ?" Tống Như cũng chỉ nói chuyện điện thoại với cô, không biết là cô có khỏi thật hay chưa.
"Vâng!" Bùi Hiển Hiển gật mạnh đầu: "Chị để em làm trợ lý cho chị đi, em thật sự biết cố gắng mà! Em cũng mong chị Hy có thể sinh con nhanh, như vậy em sẽ được ở bên cạnh chị thêm một thời gian nữa rồi."
Chương 333: Hai người sẽ tổ chức hôn lễ sao?
"Chuyện này nếu như Tống Như cần, cô và chị Hy đều có thể ở lại." Dương Gia Cửu ở cạnh nói.
Là Tổng Giám đốc của Đại Thiên, anh có đủ quyền lực cho nghệ sĩ quyền tự do này.
Hơn nữa người của Đại Thiên có hai trợ lý cũng không phải là ít.
Bùi Hiển Hiển vi vẻ kéo tay Tống Như, lại cẩn thận liếc nhìn Dương Gia Cửu, đúng là chỉ có Tống Như mới có thể nắm tay Dương Gia Cửu như vậy.
"Tôi sẽ để Rick đưa lịch trình và tài liệu liên quan đến công việc gần đây của Tống Như, cô nhanh chóng bắt đầu."
"Được! Xin hứa hoàn thành nhiệm vụ! "
Sáng sớm hôm sau, Bùi Hiển Hiển mặc quần áo tươi sáng đến nhà Tống Như và Dương Gia Cửu, làm trợ lý đặc biệt cho Tống Như, đương nhiên cô phải ở bên cạnh Tống Như cả ngày, điện thoại di động cũng là đợi lệnh 24/24.
Thấy nàng đeo kính mắt, dáng vẻ nghiêm túc, trái lại cũng thật sự có vài phần dáng vẻ trợ lí!
"Chị Tiểu Như, chào buổi sáng! Em là trợ lí đặc biệt tạm thời của chị, Bùi Hiển Hiển!"
"Ừ, chào buổi sáng." Tống Như thấy bây giờ cô ấy đã khỏe lại, cơ thể còn khỏe mạnh như thế, trong lòng vui vẻ từ thay cô ấy.
Tống Như nhìn đồng hồ,"Chị đi thay quần áo, em tự đi loanh quanh trước đi. "
Bùi Hiển Hiển gật đầu, buông tư liệu trong tay xuống, đứng trong phòng khách, tham quan sào huyệt tình yêu của Tống Như và Dương Gia Cửu, bức ảnh nền bóng lưng của quảng cáo WM kia để ở nơi dễ thấy nhất.
"Thật tốt... " Bùi Hiển Hiển đứng trước bức ảnh, không kìm được mà thở ra: "Thấy hai người hạnh phúc như thế, người hâm mộ chúng em có thể yên tâm ăn kẹo rồi. "
Cô vẫn luôn là fan trung thành của Tống Như.
Thấy cô và Dương Gia Cửu hạnh phúc như vậy, cực kì cảm khái.
Chỉ là trong lúc nhất thời, cô lại sẽ nhớ tới anh của mình Bùi Lạc Phong, tuy là nàng cũng rất hy vọng Tống Như có thể trở thành người nhà của mình, nhưng cô biết rõ, chỉ khi cùng với Dương Gia Cửu, Tống Như mới có thể tự do và hạnh phúc nhất.
"Bọn chị thực sự rất hạnh phúc." Tống Như thay đồ xong, nhìn thấy Bùi Hiểu Hiểu đang đứng trước tấm hình kia, đi tới mỉm cười nói: "Hạnh phúc đến, chị phải cảm ơn Bùi Lạc Phong cùng Dương Vũ Mịch, nếu không có bọn họ, cũng không có chị của ngày hôm nay. "
"Đều đã qua rồi!" Bùi Hiển Hiển hít sâu một hơi, lấy ra tư thế của trợ lý đắc biệt, lấy ra máy tính mang theo bên người ra: "Chúng ta sắp xếp lại một số lịch trình của chị! "
Tống Như thấycô ấynghiêm túc như vậy, ngồi xuống ở bên cạnh cô ấy, phối hợp việc của cô ấy.
So với chị Hy mạnh mẽ cứng rắn, Bùi Hiển Hiển lại tinh quái hơn một chút, hơn nữa ý tưởng cũng càng độc đáo mới mẻ hơn, chỉ là không giống chị Hy từng làm trợ lý và người đại diện nhiều năm, không có nhiều kinh nghiệm như vậy.
" Mảnh vỡ hồi ức sẽ lập tức quay xong, tối mai tham gia lễ ra mắt nội bộ Ám dạ cuồng đồ, tháng sau, sẽ vào tổ... "
Cứ như vậy lịch trình được sắp xếp xong.
Bùi Hiển Hiển vẽ một cái khung nhỏ bên cạnh, viết nhắc nhở chị Tiểu Như chú ý nghỉ ngơi.
"Tiếp theolà công khai tin chị và BOSS kết hôn!" Bùi Hiển Hiển vừa nhắc tới chuyện này liền không khỏi kích động: "Cuối cùng cũng đến cái ngày này... "
Mặt mày Tống Như ngập tràn ý cười, lúc này cô cũng mới thực sự cảm giác được, thì ra cô đã thực sự là bà chủ Dương.
"Hai người sẽ tổ chức hôn lễ sao? "
"Bây giờ còn chưa phải lúc, tôi muốn dành điều tốt nhất cho Tống Như, chứ không phải một cái nghi thức qua loa vội vàng. " Dương Gia Cửu đi tới, giọng nói trầm ổn mạnh mẽ. Ngồi cạnh Tống Như: "Dù sao, cô ấy đã chạy không thoát. "
"Anh quyết định là được rồi." Tống Như luôn luôn nghe ý kiến của anh, hơn nữa cũng tin tưởng Dương Gia Cửu.
Bùi Hiển Hiển vẫn ở bên cạnh đã thấyhai người thân mật như vậy, cũng không tiện chờ lâu, "Em đi xem tài xế đã tới chưa, chị Tiểu Như, chị chuẩn bị xong thì đi xuống lầu nhé!. "
Dương Gia Cửu thấy ánh mắt Tống như vẫn nhìn theo Bùi Hiểu Hiểu, vậy nên mở miệng nói: "Yên tâm đi, bác sĩ nói cô ấy hồi phục tốt, sẽ không để công việc ảnh hưởng đến sức khỏe."
"Vậy là tốt rồi, nhưng mà, em cũng lo lắng, cô ấy còn trẻ như vậy, lại làm trợ lý cho em, có ảnh hưởng đến tương lai của cô ấy không? "
"Rick từng đề nghị với ta, cô ấy rất thích hợp bộ phận PR, về sau có thể đến làm ở tổng bộ Đại Thiên, nhưng trước đó, cô ấy cần tích lũy một chút kinh nghiệm, ví dụ như làm trợ lý của em." Dương Gia Cửu lôi kéo tay nàng, đôi mắt đen lại, giọng nói lại diu dàng một chút: "Quà tặng đã được đưa đến nhà họ Tống, nhưng chưa có hồi âm, anh nghĩ có thể ông của em còn chưa biết chuyện này. "
Dương Gia Cửu bằng lòng làm đến bước này, đã là nể tình Tống Như cùng nhà họ Tống có quan hệ máu mủ, dù sao bọn họ nhiều năm không quan tâm đến chuyện của Tống Như, làm cho cô chịu khổ nhiều như vậy, chuyện nàyanh sẽ không dễ dàng quên.
"Ừm, em biết rồi." Tống Như tự vào trong ngực anh.
Cô biết rõ trong quan hệ nhà họ Tốngphức tạp, mỗi người đều có tính toán nhỏ nhặt của mình, mà cô cũng sớm đã quyết định cả đời này sẽ không qua lại với nhà họ Tống nữa, đây chỉ là chuyện tiện tay làm mà thôi.
"Gia Cửu... Thực sự việc bây giờ em cảm giác như đang ở trên mây vậy, làm gì cũng đều không cảm thấy thật, có thể biết đến anh, gả cho anh, làm em cảm thấy giống như một giấc mộng. "
"Em xứng đáng." Dương Gia Cửu chỉ nói ba chữ này, khẽ hôn cái trán của cô: "Giấc mộng này, sẽ theo em cả đời. "
Nếu có kiếp sau, như vậy giấc mộng này sẽ là đời đời kiếp kiếp.
...
"Bạn gái thân mật kia của Dương Gia Cửu? "
"Dương Gia Cửu từng cùng người nào đó đính hôn, thậm chí có thể đã lén kết hôn! "
"Diễn viên cuối cùng vẫn vô duyên với mộng nhà giàu, Tống Như và tập đoàn Đại Thiên cắt đứt quan hệ. "
Khi tất cả mọi người đều nghĩ là Tống Như được Dương Gia Cửu yêu thương, mà bọn họ sẽ có kết quả, bỗng nhiên lộ ra rất nhiều tiêu đề tin tức, sau khi nhấn vào, thấy Dương Gia Cửu sẽ lấy thiên kim tiểu thư nào đó, đối tượng kết hôn không thể nào là Tống Như!
Lần này, người hâm mộ của Tống Như hoàn toàn sụp đổ.
"Đến cùng là ý gì? Lẽ nào đều là giả? "
"Nhà giàu có đều lòng dạ độc ác như vậy sao? Vì quyền lợi địa vị, có thể không để đến ý tình cảm? "
"BOSS Dương thực sự sẽ làm như vậy sao? Vì một cái thiên kim tiểu thư gì đó, từ bỏ Tống Như nhà chúng ta? Không phải, không muốn... "
Mà cũng có người cho rằng, Dương Gia Cửu làm như vậy, căn bản không sai, dù sao anh là đàn ông phải lấy sự nghiệp làm trọng, hơn nữa vị kia thiên kim tiểu thư kia có lẽ cũng xinh đẹp, tập đoàn Đại Thiên nếu muốn tiếp tục phát triển, đám cưới thương nghiệp là một trong những cách tốt nhất, Dương Gia Cửu không có lý do gì vì một diễn viên hay là tình yêu đích thực gì đó mà từ bỏ cuộc sống huy hoàng.
Lúc này, Đại Thiên đã nghe thấy tin đồn.
Bởi vì Trần Viễn đưa Chị Hy về nhà, cho nên mọi chuyện do Rick toàn quyền xử lý.
"Tổng Giám đốc Dương... Không phải là mấy người trong... " Thụy Khắc hỏi dò.
"Điều tra được tin đồn từ đâu ra chưa? " Trong đầu Dương Gia Cửu xuất hiện một cái tên. Lúc đó trong nhà ép hôn, tôi để Trần Viễn chọn bừa một người, đồng thời gọi điện thoại nói, có thể lập tức làm thủ tục kết hôn. "
Chương 334: Lời đồn
"Kết quả là, cô ta đến muộn." Vẻ mặt Dương Gia Cửu vô cùng lạnh lùng: "Tình huống chỉ đơn giản như vậy. "
Rick gật đầu, chuyện này anh ta đã từng nghe Thượng Quan Lệ nói, vì vậy cười một cái nói: "Như vậy, có nghĩa là từ nhà họ Mộ truyền tới. "
Dương Gia Cửu nhàn nhạt lắc đầu, đứng dậy nói: "Cũng không nhất định."
Chuyện này đúng lúc xảy ra sau khi anh tặng nhà quà đến nhà họ Tống, không khỏi quá trùng hợp rồi, hơn nữa nhà họ Mộ biết rõ tình huống của anh, vì sao còn làm ra hành vi tự rước lấy nhục này?
Không thể nào nói nổi...
"Vậy ý của anh là? "
"Tôi thấy chuyện này có quan hệ với nhà họ Tống, sau khi tôi vừa mới cho người qua nhà họ Tống thì xuất hiện tin tức này, có lẽ là nhà họ Tống biết được từ đâu đó là tôi từng chọn bừa muốn cưới Mộ Vũ Hinh. "
"Nhưng mà...nhà họ Tống làm như vậy có mục đích gì?" Rick có chút khó hiểu.Vì ngăn chặn Tống Như kết hôn với Dương Gia Cửu?
Nhưng Tống Như là người nhà họ Tống, việc gả cho Dương Gia Cửu, cũng có lợi ích cho nhà họ Tống, bọn họ không có lý do để làm như vậy.
Ánh mắt Dương Gia Cửu càng thêm âm trầm: "E rằng bọn họ hiểu lầm ý của tôi, cho ta chỉ là muốn kết hôn với Tống Như, chứ không phải đã kết hôn rồi. Bọn họ làm như vậy... Là chủ động chọc đến tôi. "
...
Chuyện này đang sôi nổi trong giới nghệ sĩ.
Ánh mắt mọi người nhìn Tống Như cũng thay đổi, cảm thấy cô mãi mãi không vào được cửa nhà họ Dương, cuối cùng rơi vào kết cục cả người cả của đều chẳng còn.
Đến khi Dương Gia Cửu chính thức kết hôn, sẽ đá cô bay cô, cô cũng sẽ không còn chỗ đứng trong showbiz nữa.
"Tôi thấy bài viết lần này đàng hoàng hẳn hoi, lần này không chừng Tống Như... "
"Nhưng không phải Tổng Giám đốc Dương thật sự thích cô ta sao? Lần nào cũng tới đoàn phim! "
"Cho dù thích thì thế nào? Có bao nhiêu người được gả vào nhà cao cửa rộng làm phu nhân, chỉ là khuôn mặt cô ta đẹp, đến khi có đối tượng thích hợp hơn, dĩ nhiên phải chia tay, đến lúc đó tùy tiện viết một dòng trạng thái, nói tình cảm không hợp gì đó, cuối cùng chịu đau đớn cũng chỉ có mình Tống Như."
"Được rồi, nói nhỏ chút. "
Vài diễn viên đóng vai phụ trong đoàn phim thảo luận, giọng cũng hề không nhỏ.
Ngay cả người chỉ toàn đọc sách Hàn Nhất cũng nghe được một ít tin tức, tìm một cơ hội hỏi Tống Như: "Chuyện trên tin tức kia, hai người dự định xử lí thế nào?"
"Tin tức gì?" Tống Như ngẩng đầu hỏi.
"Nói là Tổng Giám đốc Dương đã kết hôn với người khác, sắp chia tay với cô." Hàn Nhất trực tiếp nói.
Lần đầu tiên anh ta quan tâm chuyện của người khác ngoài công việc.
"Giới nghệ sĩ mỗi ngày đều có tin tức kỳ lạ, chúng tôi vẫn đang rất tốt, cảm ơn đã quan tâm." Tống Như nở nụ cười ôn hòa, vẫn hòa bình giống như lúc bình thường.
"Được, cô đã nói như vậy, vậy nhất định không có việc gì. "
Về mặt này, Hàn Nhất cho rằng Tống Như luôn là một người phụ nữ có chính kiến, nếu như Dương Gia Cửu không phải thật tâm yêu cô, cô cũng sẽ không trao đi nhiều như vậy vì đối phương.
Trong lòng Tống Như ấm áp, mặc kệ lúc cô vào đoàn phim, thái độ Hàn Nhất có khó chịu đến đâu, bây giờ bọn họ cũng xem như thầy trò, mỗi ngày cô đọc kịch bản ở nơi này, đọc quyển sách Hàn Nhất đưa tới, khi cô không hiểu còn có thể đi hỏi anh ta.
Từ trình độ mà nói, kỹ năng diễn xuất của Tống Như tiến bộ nhanh chóng, đều có liên quan đến người thầy ảnh đế này.
"Cảnh kế tiếp!" Người của đoàn phim la lớn.
Hàn Nhất cởi áo khoác ra, đi vào phim trường.
Bùi Hiển Hiển đội mũ lưỡi trai ở bên cạnh, rót cho Tống Như một chén trà nóng, bởi vì tin tức ác ý này, cô bốc tức giận mất một lúc lâu, đợi cô điều chỉnh tốt tâm trạng lại trở nên vui vẻ, cô biết Tống Như không muốn thấy cô lo lắng.
Vì vậyBùi Hiển Hiển bèn nhẹ giọng phân tích,"Người phía sau truyền ra tin tức này, nhất định không biết quan hệ thực sự của chị và BOSS Dương, nếu không sao lại làm ra chuyện ngu ngốc này, đến lúc đưa ra ánh sáng, chẳng phải chị vẫn là mợ chủ nhà họ Dương sao."
"Những người đó thật là!"
"Hơn nữa, Boss Dương cưng chiều chị như vậy, chắc bây giờ đã bắt đầu xử lý họ rồi."
Tống Như bị vẻ mặt nghiêm túc của cô ấy chọc cười.
"Nếu chị Hy ở đây, nhất định sẽ mắng kẻ đứng sau kia một ngàn lần." Tống Như gập kịch bản trong tay lại, đứng lên hoạt động nói,"Chị ấy rời đi mấy ngày, hơi nhớ chị ấy rồi, nếu như chị ấy biết em làm việc tốt như vậy, cũng sẽ rất vui vẻ. "
"Hì hì! "
Tống Như không bị tin tức này ảnh hưởng, cho dù người xung quanh nhìn cô bằng ánh mắt thế nào, Tống Như cũng không hề giải thích một chữ, cô tự biết cô và Dương Gia Cửu xảy ra chuyện gì, như vậy đủ rồi.
Chuyện tình cảm thì cần gì phải giải thích với người ngoài?
Chỉ là bọn chó săn lại bắt đầu rục rịch, cảm thấy đây là một tin tức vừa nóng vừa lớn.
Một hai tên còn trà trộn vào đoàn, ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiến độ quay.
Cho nên Tỉ Bá trực tiếp cho Tống Như nghỉ ngơi, cảnh quay của cô cũng chỉ còn vài cảnh, đợi sau khi chuyện này qua đi rồi quay tiếp cũng không sao, nếu không... chó săn quấy rầy cực kỳ ảnh hưởng đến tiến độ của đoàn phim.
Tống Như suy nghĩ một chút, cảm thấy Tỉ Bá nói có đạo lý, nghe lời đạo diễn, rời đoàn phim.
"Tống Như đi rồi? Ta vừa mới thấy trợ lý của cô ta gọi tài xế đến. "
"Đến nước này rồi còn tâm trạng nào mà quay phim! "
"Lúc đầu còn cho là cô là người thích hợp nhất làm người phụ nữ của Tổng Giám đốc Dương, không ngờ tới cuối cùng vẫn rơi vào kết cục thế này, đến cùng vẫn là thiên kim tiểu thư tốt hơn, nếu không... Rất dễ bị coi thường, cho dù cô ta thực sự vào được cửa nhà họ Dương, cũng sẽ bị mọi người cô lập! "
Cô lập?
Lúc Bùi Hiểu Hiểu mang ly nước trở lại, vừa vặn nghe được những lời này, ngay lập tức nổi giận.
"Cô nói cái gì đó! Mọi người nói chuyện có bằng chứng không? Ở góc này nói không ngừng!"
"Bên ngoài đã truyền khắp nơi, nói Tống Như đã bị Giang tổng vứt bỏ, bởi vì hắn đã kết hôn vơi thiên kim tiểu thư rồi, ta nói sai không?" Vị diễn viên nhỏ đứng lên, châm chọc Bùi Hiển Hiển trắng trợn: "Một trợ lý tạm thời mà thôi, còn muốn lên mặt ai!"
"Cô! "
"Hiển Hiển, làm sao vậy?" Tống Như gọi cô ấy lại, sau đó tự xoay mình lại nhìn diễn viên kia:"Ở chỗ này, tôi xem cô như đồng nghiệp, cho nên không nói cô như vậy, thế nhưng làm người nói ra thì phải chịu trách nhiệm, nếu không thì mãi chỉ là thế thân. "
"Không chỉ là đóng phim, cuộc sống của cô cũng chỉ là làm nền cho người khác. "
Diễn viên đóng thế kia lập tức la hét, giọng nói rất lớn: "Rõ ràng đã bị người ta đá, còn ở chỗ này mà dọa ai? "
Chỉ là lúc này, một bóng người cao lớn vừa vặn từ ngoài cửa đi tới, đây chính là nguyên nhân Tống Như trở lại tìm Bùi Hiển Hiển, bởi vì Dương Gia Cửu cố ý tới đón các cô.
Anh trực tiếp đi tới cạnh Tống Như, nhìn lại người kia, sau đó kéo tay Tống Như, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người cùng sóng bước rời đi.
Chương 335: Kẻ khả nghi
Bùi Hiển Hiển rời đi ngay lập tức. Dương Gia Cửu sắp xếp tài xế đưa cô về, còn anh trực tiếp dẫn Tống Như ngồi lên chiếc xe Maybach phiên bản giới hạn kia.
Khi họ bước ra khỏi trường quay, hai diễn viên phụ đúng lúc trông thấy, khiếp sợ không thôi.
" Không phải họ đã chia tay rồi sao?"
" Động tác thân mật như vậy, chắc chắn là chưa chia tay!"
Bọn họ đứng từ xa nhìn chiếc xe rời đi, cúi đầu đi vào trường quay. Ai cũng không có đủ tự tin đi khiêu khích Đại Thiên đán đâu.
Nếu không, chẳng khác nào không thể tiếp tục lăn lộn trong giới giải trí nữa.
" Người trong đoàn phim đều nói thế sao?" Giọng nói Dương Gia Cửu hơi lạnh lẽo, sự lạnh lẽo đó không phải dành cho Tống Như, mà là cho cách làm quá đáng của những người đó.
" Không có...." Tống Như lắc đầu.
" Ừ."
Dương Gia Cửu lên tiếng, ánh mắt tràn đầy u ám và tức giận. Anh đang cực lực kiềm chế, thế nhưng những người đó không nên đi chọc giận anh.
" Hiện tại chuyện này có đầu mối chưa?" Tống Như nghiêng đầu nhìn Dương Gia Cửu: " Em cảm giác đây không giống cách làm của Mộ Vũ Hinh."
Cô đã từng gặp Mộ Vũ Hinh một lần, mặc dù đó là một thiên kim tiểu thư kiêu căng ngạo mạn, nhưng không đến mức làm ra chuyện không có đầu óc thế này. Lúc Dương Gia Cửu mới kết hôn với cô, mà Mộ Vũ Hinh trở thành người bị vứt bỏ, cho dù cô ta không có tự trọng thì cũng sẽ không lấy danh dự nhà họ Mộ ra để đùa giỡn. Bởi vì cô ta hiểu rõ hơn bất cứ ai rằng, Dương Gia Cửu không thích cô ta.
Nếu như tin tức đúng là do nhà họ Mộ tung ra, vậy thì khác nào muốn chết đâu?
Như vậy......
Kẻ khả nghi cũng không khó tìm ra.
" Chuyện này anh sẽ xử lý, em có thể không hỏi được không?" Dương Gia Cửu thật sự không muốn nói ra kẻ tình nghi nhất là ai. Anh biết, nếu một ngày, Tống Như phát hiện ra nhà họ Tống giở thủ đoạn sau lưng, cô nhất định sẽ không chịu nổi đả kích đó.
Mà anh, điều anh không muốn nhìn thấy nhất chính là thấy cô đau lòng.
Tống Như lúc này càng thêm xác định suy nghĩ của mình: " Nếu như không phải là bọn họ, anh sẽ không để ý đến cảm nhận của em như vậy. Gia Cửu, em hiểu rõ cách làm của những người đó hơn anh. Em không sao, bởi đây cũng không phải là lần đầu tiên bọn họ làm như thế."
Dương Gia Cửu nhẹ nhàng cầm tay cô, hy vọng có thể cho cô ấm áp: " Anh bây giờ thực sự không muốn em thông minh như vậy. Trong chuyện này, em có thể ngốc nghếch một chút."
" Em thông minh là chuyện rất tốt. Như thế em có thể biết được đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, sẽ không bị người ta gây xích mích, không hiểu lầm anh, ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ta. Là bọn họ đánh giá thấp chỉ số thông minh của em." Tống Như kiên định nói: " Một chữ em cũng không tin."
" Bọn họ sợ em kết hôn với anh, trở thành con dâu nhà họ Dương, thì sẽ có lối quay về nhà họ Tống."
" Vậy sao? Nếu là như thế, anh cũng có một biện pháp không tồi." Đôi môi mỏng của Dương Gia Cửu hơi nhếch lên, tay nắm tay lái siết chặt: " Anh sẽ giải quyết xong chuyện liên quan đến nhà họ Mộ."
Nếu như không phải Mộ Vũ Hinh nói chuyện này ra ngoài, người nhà họ Tống sao có thể biết được?
.............
Lúc về đến nhà, Dương Gia Cửu ở trong thư phòng bấm số điện thoại của Thụy Khắc.
" Tôi muốn cách liên lạc với ông cụ Tống."
" Tổng Giám đốc Dương, anh muốn làm gì?"
" Tạm thời giữ bí mật."
Trước đây khi Tống Nhu đến tìm Tống Như đã nhắc tới, bởi vì ông cụ Tống ở nhà đã từng nhắc đến tên Tống Như, cho nên khiến cho cô ta sợ hãi. Cô ta nghĩ rằng có thể ông cụ nhớ Tống Như, có thể để cho Tống Như trở lại nhà họ Tống, cho nên cô ta mới có thể hoảng hốt muốn ngăn miệng Tống Như lại như thế.
Hiện tại.... anh sẽ cho ông cụ Tống biết, Tống Như ở bên ngoài phải chịu bao nhiêu tủi thân và điều tiếng xấu xa. Hơn nữa, anh chỉ đứng trên lập trường là chồng Tống Như nhắc nhở mấy câu mà thôi.
Nửa tiếng sau.
Tại khu nghỉ dưỡng phía nam thành phố, ông cụ Tống ngồi ở bờ sông thả cần câu, trợ lý bên người sau khi nhận được điện thoại liền đi đến bên cạnh ông: " Chủ tịch, Tổng Giám đốc Đại Thiên Dương Gia Cửu tìm ngài."
" Ừ." Ông cụ Tống đưa tay cầm điện thoại di động, cho trợ lý một ánh mắt, trợ lý hiểu ý, liền lập tức lui xuống.
" Ông Tống, xin chào." Dương Gia Cửu chủ động mở lời, trong giọng nói lộ ra chút lạnh lẽo.
" Tôi biết quan hệ của anh và Tống Như. Có chuyện gì thì nói thẳng đi." Ông cụ Tống cũng không giấu giếm. Ông không muốn kinh động đến cá trong sông.
Dương Gia Cửu cũng không vì lời nói có tính áp bách của ông cụ Tống mà hoảng loạn. Anh từ đầu đến cuối vẫn duy trì thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh, vững vàng không phân cao thấp với ông cụ Tống.
" Anh không nói thì tôi nói trước vậy. Vòng giải trí là nơi như thế nào, tôi không rõ lắm. Nhưng cái vũng nước trong giới đó quá sâu, cháu gái tôi ở chỗ của anh cũng không có được tình cảm chân thành!"
Tâm trạng Dương Gia Cửu không một chút gợn sóng, chỉ hỏi một câu: " Hôm trước tôi cho người đến nhà họ Tống tặng một món quà, ông Tống đã nhận được chưa?"
" Quà?"
" Tôi tặng một bức hình tôi và Tống Như chụp chung. Thực ra tôi và Tống Như đã nói chuyện cưới gả rồi, cho nên muốn báo tin tốt này cho nhà họ Tống. Thế nhưng, khi tôi cho người đi tặng quà, lại rộ lên tin đồn tôi muốn cưới cô chủ nhà họ Mộ."
Ông cụ Tống không trả lời, chỉ siết chặt cần câu.
Dương Gia Cửu nói tiếp: " Tôi không muốn phủ nhận chuyện tôi quen biết cô chủ nhà họ Mộ, nhưng chuyện này hoàn toàn là hiểu lầm. Hơn nữa chuyện đã qua lâu rồi, hiện tại Tống Như mới là người phụ nữ duy nhất tôi quan tâm. Tôi không muốn để cho bất cứ kẻ bên ngoài nào có cơ hội làm tổn thương cô ấy, bao gồm cả nhà họ Tống."
" Tống Như không có nhà họ Tống vẫn có thể sống tốt. Trong mắt tôi, cô ấy bảo vật vô giá."
Giọng điệu Dương Gia Cửu từ đầu đến cuối vẫn luôn bình thản.
Anh nói rất rõ ràng quan hệ từ trong ra ngoài, vì sao khi anh tặng quà thì tin tức này lại nổ ra? Trong nhà họ Tống nhất định có kẻ giở trò.
" Tên nhóc này!"
Ông cụ Tống hừ một tiếng: " Bây giờ cậu đang chất vấn tôi sao?"
" Tôi chỉ đang bàn việc. Nếu như mạo phạm, xin ông Tống thứ lỗi. Tôi chỉ là muốn bày tỏ lập trường của mình. Tôi sẽ không bỏ rơi Tống Như, tôi sẽ đối xử tốt với cô ấy cả đời. Mặc kệ cô ấy là cháu gái của ai, với tôi mà nói, cô ấy chính là cô ấy."
Nói xong, Dương Gia Cửu cúp máy.
Ông vụ Tống nhíu mày, gọi trợ lý tới: " Đưa tin tức gần đây của Tống Như cho tôi xem. Lập tức chuẩn bị xe, quay về."
Hiệu suất làm việc của trợ lý rất nhanh, năm phút sau, ông cụ Tống nghe nói chuyện quà tặng kia, hơn nữa còn bị Tống Nhu cản trở, còn nhìn thấy được tin tức này trên báo chí.
" Khốn nạn! Cháu gái của Tống Thế Hải tôi lại bại bởi bình hoa nhà họ Mộ kia sao? Cháu gái của tôi có thể để cho bọn họ nói linh tinh sao?"
" Chủ tịch, ngài đừng để bị chọc tức."
Lúc này ông cụ Tống mới hiểu được, vì sao Dương Gia Cửu lại gọi điện thoại cho ông.
" Khá lắm thằng nhóc. Đã sớm nghi ngờ là do người nhà họ Tống làm, lại còn cố ý đá quả bóng này sang cho tôi."
" Chủ tịch, cô cả chắc sẽ không làm chuyện này đâu, trong này có phải có hiểu lầm gì rồi không?"
Ông cụ Tống nâng tay lên, bây giờ cũng mất hết hứng thú câu cá, phân phó vệ sĩ thu cần câu lại, chắp tay sau mông đi đến bãi đậu xe: " Cậu ta có thể phát triển cái công ty kia thành một đế chế giải trí, chắc chắn không phải do may mắn. Cậu ta đã chắc chắn cho nên mới có thể trực tiếp tìm tôi như thế. Hơn nữa, cậu ta cũng là đang thử thăm dò tôi."
Chương 336: Nhà họ tống rối loạn
Trợ lý cúi đầu, cũng không nói chuyện thay Tống Nhu nữa.
"Tống Như..." Ông cụ Tống nhìn bờ sông mênh mông vô bờ lắc đầu: "Tham vọng là điều kiêng kỵ nhất của thương nhân. Nó nếu như không buông bỏ được chuyện này thì sẽ trở thành vướng mắc khó giải. Nhà họ Tống nếu như giao cho nó thì sẽ không ổn..."
"Cô Tống Như từ xưa đến nay sẽ không để ý. Cô ấy rất khoan dung, cũng rất thông minh. Cô ấy biết bảo vệ mình như thế nào trong hoàn cảnh xấu, vì thế mới..." Rời khỏi nhà họ Tống. Nửa câu nói sau trợ lý không dám nói mà chỉ càng cúi thấp đầu hơn.
Ông cụ Tống lắc đầu. Đều là lỗi lầm của người đi trước thì vì sao phải để những đứa trẻ này trả đây?
Ông được trợ lý đỡ ngồi lên xe, quay về nhà họ Tống.
...
Dương Gia Cửu xử lý xong một chuyện thì lại mở cuộc họp video. Đợi đến lúc anh bước vào phòng phủ thì nhìn thấy Tống Như đang ngồi trên giường đọc sách.
Dương Gia Cửu bước qua thì vừa lúc Tống Như lật một trang mới, dáng vẻ của cô rất yên tĩnh.
"Đang đọc gì vậy?"
"Một quyển tiểu thuyết khá thú vị. Anh bận xong rồi sao?" Tống Như nói xong đặt quyển sách xuống, nắm lấy tay của Dương Gia Cửu: "Vậy chúng ta nghỉ ngơi thôi, em mệt rồi."
"Được." Dương Gia Cửu thoáng có chút cảm động. Bình thường đóng phim có bận hơn thì Tống Như cũng không nói qua một chữ mệt. Nhưng hôm nay...
Sau khi cô tắm rửa và nằm trong vòng tay của Dương Gia Cửu, trầm lắng mà say giấc nồng rồi.
Dương Gia Cửu nhìn cô đã ngủ say, lại bỏ ý định trong lễ ra mắt ngày mai công khai hôn nhân của hai người. Anh muốn biết nhà họ Tống và nhà họ Mộ sẽ còn thủ đoạn gì mà chưa dùng.
...
Đêm ấy, ông cụ Tống vội vã quay về khiến người nhà họ Tống rất kinh ngạc.
Ngoài đứa con nhỏ du học ở nước ngoài thì cha Tống và phu nhân Tống cũng là mẹ ruột của Tống Như từ tầng hai xuống. Bà tưởng rằng ông cụ Tống có lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi.
Ngoài ra vợ chồng Tống Nhu cũng vội vàng đến.
"Ba, muộn như vậy người còn quay về trong đêm?" Cha Đường có chút lo lắng nói: "Có phải không thoải mái ở đâu không ạ?"
Ông cụ Tống ho một tiếng rồi vỗ mạnh sofa nói: "Ta còn chưa già đến mức như vậy." Sau đó ánh mắt sắc nhọn của anh nhìn qua Tống Nhu: "Nhu, cháu có phải có đồ muốn đưa cho ta?"
Lúc này, Tống Nhu nhớ lại sự việc ấy!
"Ông nội, cháu không..."
"Ta còn chưa nói là việc gì thì cháu đã vội vàng giải thích. Có vẻ người ta cũng không có xử oan cháu! Ta hỏi cháu, đồ đang ở đâu?" Ông cụ Tống không nghĩ đến Tống Nhu đến bây giờ vẫn dễ kích động như vậy.
Sắc mặt của Tống Nhu khó coi hết sức. Dưới anh mắt kinh ngạc của cha Tống mẹ Tống thì cô ta quay người về phòng ngủ, lấy ra hộp quà đó.
"Ta không muốn mở. Cháu nói đây là thứ gì!"
"Đây là lễ vật mà Tổng Giám đốc tập đoàn Đại Thiên Dương Gia Cửu tặng. Bên trong là một tấm ảnh chụp chung của anh ta và Tống Như, hình như muốn nói cho chúng ta biết bọn họ đã kết hôn rồi..."
Ông cụ Tống nhắm hai mắt, trong giọng nói đè nén sự tức giận: "Thế chau có biết, vào ngày thứ hai họ tặng lễ vật thì trên báo đã đăng tin Dương Gia Cửu và người khác kết hôn? Cháu dám nói chuyện này không liên quan gì đến cháu không?"
"Ông nội..." Tống Nhu biết không thể giấu được nữa. Cả người đều sụp đổ, chỉ là không ngừng gọi hai tiếng ông nội.
Chồng cô ta ngồi bên cạnh đỡ, khó hiểu nhìn ông cụ Tống.
Ba-toong của ông cụ Tống dùng lực nện trên nền đất: "Ta phải nói bao nhiều lần. Hai cháu là chị em mà cháu lại hết lần này đến lần khác hai Tống Như. Như vậy có gì tốt với cháu?"
"Ông nội! Sao ông lại khẳng định là do cháu làm?"
"Ta đã hỏi qua trợ lý của cháu. Ngày chuyện xảy ra thì anh ta đã nói với ta rồi. Cháu không muốn Tống Như sống tốt và gả cho một người đàn ông có quyền có thế nên mới tung tin đồn. Cháu muốn giữa hai người họ xảy ra hiềm khích. Vì thế cháu với em ruột của mình cũng không chút lưu tình!"
"Cháu càng ngày càng khiến ta thất vọng. Ta sẽ không giao bí phương của nước hoa nhà họ Tống cho một người không có đức."
Ông cụ Tống vẻ mặt nghiêm nghị được trợ lý dìu về phòng. Bôn ba lâu như vậy, ông cũng mệt rồi.
Trong phòng khách, cha Tống kinh ngạc nhìn con gái của mình: "Nhu à, dù nói như thế nào thì nó cũng là em gái con! Liên quan đến danh dự của nó, sao con lại có thể làm như vậy..."
"Em gái? À... Các người nói thật dễ nghe! Cô ta là người bị nhà Tống đuổi đi! Tôi không nhận." Tống Nhu hét lớn, thanh âm vô cùng khàn rồi cô ta rơi nước mắt mà quay về phòng.
Chồng cô ta vội vàng nói: "Con đi xem cô ấy." Rồi theo Tống Nhu về phòng ngủ.
Ba Tống ngồi trên sofa mệt mỏi vô cùng. Nhìn vợ mình lộ ra sắc mặt áy náy thì ông biết Tống Như ở bên ngoài đã phải chịu khổ nhiều như nào. Nhưng ông lại không thể đón đứa con ông yêu nhất về.
Mẹ Tống đè nén sự tủi thân đến muốn khóc rồi chỉ lặng lẽ lên lầu. Cho dù Tống Như nhìn bà như thế nào, nhớ bà như thế nào thì bà vẫn như cũ nhớ mong cô. Dù sao bọn họ cũng là mẹ con ruột! Máu mủ ruột già, bà thấy Tống Như chịu oan ức nhưng lại không thể làm gì được. Bà đã đau đến mức không còn cảm giác rồi.
Nhưng dù sao Tống Như không biết nhà họ Tống vì cô mà ồn ào đến mức này.
...
Trong buổi ra mắt nội bộ của "Ám dạ cuống độ ", diễn viên chính và diễn viên phụ gặp nhau.Tống Như là diễn viên nữ thư tư cũng có tên trong buổi ra mắt này. Vì lời đồn bên ngoài nên tổ kịch rất cẩn thận mà chăm sóc cô.
Vì sao sau khi Tống Như thay thế vị trí nữ chính của Trần Thấm lại không nhận vai nữ chính của bộ phim lớn mà lại nhận một vai nữ bốn. Có phải vì Dương Gia Cửu đã chia tay với cô, đang lạnh nhạn với cô. Thậm chí có người nói ngày mà Tống Như hoàn toàn bị Dương Gia Cửu vứt bỏ là ngày cô bị thiên kim tài phiệt hành hạ đến chết.
Coi như bọn họ chỉ là liên hôn thì chắc chắn cũng không thể dung thứ cho sự tồn tại của Tống Như.
Tống Như mặt một chiếc váy trễ ngực xuất hiện trong ống kính của phóng viên. Cử chỉ hành động vẫn đẹp như cũ, lại thêm tạo hình hôm nay của cô thiên về gợi cảm. Nên mọi người đều đang đoán vị vị nam sĩ nào có mặt ngày hôm nay sẽ trở thành hắc kỵ sỹ của cô.
Giây tiếp theo thì thấy Dương Gia Cửu xuống xe! Theo sau Tống Như!
"Dương Gia Cửu đến cùng với cô?" Phóng viên đều đơ rồi.
"Tôi không nhìn nhầm chứ. Thực sự là Dương Gia Cửu!" Một phóng viên khác cầm máy chụp ảnh chụp liên tục vài tấm.
"Không phải nói hai người họ chia tay rồi sao?"
Phản ứng của phóng viên đã nói rõ tất cả. Vào lúc hai người tiếp túc đi vào trong thì Dương Gia Cửu kéo tay của cô. Trong ánh mắt của tất cả mọi người, anh nói thầm bên tai cô: "Hôm nay em muốn nói gì cũng được."
Một ánh mắt thôi là Tống Như đã hiểu ý của anh.
Chỉ là cô nghĩ, cô có thể lập lức công bố sự thật bọn họ đã kết hôn.
MC nhìn thấy nhịp bước cảu hai người không nhanh nên cầm micro thúc giục: "Tổng Giám đốc Dương, hoạt động sắp bắt đầu rồi nên bây giờ mời Tống Như trước nói với chúng tôi hai ba câu."
Dương Gia Cửu rất thân sỹ mà dắt tay Tống Như, dẫn cô lên trên bục, sau đó yên tĩnh ngồi ở vị trí của người đại diện.
Chương 337: Khoe ân ái trước công chúng
"Tống Như, hoan nghênh cô!"
Sau khi chào hỏi đơn giản vài câu thì Tống Như đứng ở vị trí của nữ diễn viên. Không đứng ở vị trí center cũng chỉ vì chiều cao của cô vượt người, khiến người khác vừa nhìn đã nhìn thấy cô.
"Tôi thực sự muốn nói một câu, hôm nay tất cả người sáng lập của tổ kịch đều là tuấn nam mỹ nữ, mọi người có đồng ý không!"
Phóng viên lần lượt vỗ tay hoan hô, không khí trong sân khấu đã được kích động.
Sau đó, MC bắt đầu tùy tiện hỏi. Lúc hỏi đến Tống Như thì MC chọn một vấn đề rất đơn giản: "Tống Như, chúng tôi đều rất muốn biết tại sao cô lại chọn diễn nhân vật này?"
Điều này..." Tống Như cầm micro, mỉm cười nhìn xuống dưới khán đài: "Vì người đại diện của tôi, ngài Dương Gia Cửu."
"Hả? Vì tống giám đốc Dương?"
Tống Như gật đầu: "Trong công việc anh ấy luôn đoán được tôi muốn gì, giai đoạn này tôi cần nhất là gì. Lúc anh ấy đưa quyển kịch bản này cho tôi thì tôi đã thích ngay nhân vật này. Tôi cảm thấy tôi muốn diễn."
"Oa... Không nghĩ đến giữa hai người lại hợp ý nhau như vậy. Vậy tất cả công việc của cô đều do tổng giám đóc Dương kiểm định sao?" MC lại hỏi: "Vì ngài ấy còn kiêm thêm nhiều chức, không biết có lúc nào trộm lười không?"
Tống Như không chút nghĩ ngợi mà lắc đầu: "Từ khi anh ấy làm người đại diện của tôi thì mỗi một công việc của tôi đều được anh ấy xem qua. Hơn nữa sẽ đưa ra kiến nghị của anh, anh ấy là một người đại diện rất xuất sắc."
"Bình luận này thật sự rất cao nha. Vậy có thể mời nhân viên của chúng tôi đưa mic cho Tổng Giám đốc Dương. Cho tôi mấy phút để phỏng vấn Tổng Giám đốc Dương."
MC vừa nói vừa liếc mắt nhìn nhân viên.
Nhân viên lập tức cầm mic đưa qua. Lúc này đương nhiên phải phỏng vấn, hỏi thêm mấy vấn đề nữa.
"Tổng Giám đốc Dương, ngài cân đôi công việc của Tổng Giám đốc và người quản lý như thế nào?"
"Với tôi, đây là một phần công việc. Vì cho dù là lúc nào thì tôi cũng sẽ đặt việc liên quan đến cô ấy ở vị trí đầu tiên."
"Tống Như, cô thật sự quá hạnh phúc rồi!" MC nhịn không nổi mà kinh ngạc nói.
Trong tình huống bên ngoài có nhiều tin đồn như vậy, Dương Gia Cửu thế mà vẫn công khai phát đường.
"Cảm ơn Tổng Giám đốc Dương đã tiếp nhận phỏng vấn lâm thời của chúng tôi. Xin mời người sáng lập vào chỗ ngồi, chúng tôi bắt đầu giai đoạn tiếp theo!" MC nhắc tay, cả hội trường tràn ngập tiếng hoan hô.
Không khí của hiện trường chậm rãi trở nên náo nhiệt. Vì mấy câu nói kia của Dương Gia Cửu đã thể hiện rõ lập trường. Anh và Tống Như rất tốt, tin đồn bên ngoài đều không phải tin đồn sai sự thật.
Từng trò chơi tiến hành thì không khí giữa diễn viên trên sân khấu càng ngày càng tốt, càng quen thuộc hơn. Đây là mục đích chủ yếu của buổi lễ ra mắt nội bộ hôm nay. Tổ kịch hy vọng các diễn viễn vào trước khi khai máy đã có thể hiểu rõ diễn viên phối hợp với mình. Như vậy sẽ có lợi cho tiến độ quay chụp.
Chỉ là hôm nay vẫn có một diễn viên vắng mặt, anh ta chính là một truyền kỳ trong giới diễn xuất. Tuy rằng tuổi không lớn nhưng lại nhận hết rất nhiều giải thưởng. Nhờ vào vẻ ngoài xuất sắc và kỹ thuật diễn hơn người, như vậy một đường trở thành truyền kỳ của giới giải trí.
Chỉ có điều muốn trở thành bạn diễn của anh ấy không phải làm một chuyện đơn giản.
Đã từng xảy ra chuyện vì không hài lòng với một nhóm diễn viên mà anh ấy trực tiếp từ chỗi diễn tiếp. Mà anh ấy là lớn nhất trong cả tổ kịch, đây cũng đồng nghĩa với việc anh ấy muốn ai đi thì ngươi đó bắt buộc phải đi!
Anh ấy ba năm mới quay một bộ điện ảnh. Bộ nào cũng là tác phẩm xuất sắc với chỉ số phòng vé vượt quá mức bình thường. Anh ấy chính là sự đảm bảo phòng vé.
Chỉ cần có anh ấy thì cả bộ điện ảnh nhất định sẽ nổi tiếng.
Vào lúc cuối của buổi gặp mặt, tổ kịch để trống ra một đoạn thời gian để fan hiện trường đặt câu hỏi. Đây cũng vì để fan tham gia hoạt động lần này thúc đẩy trên mạng.
Vào lúc này, Tống Như trở thành nhân vật mà các fan quan tâm nhất.
"Tôi muốn hỏi Tống Như một vấn đề, chính là bây giờ bên ngoài có rất nhiều tin tức nói rằng cô ấy và Boss chia tay. Là một fan, tôi thật sự rất lo lắng, muốn biết bọn họ có..."
MC gật đầu, ánh mắt liếc nhìn Dương Gia Cửu, sau khi anh không tức giận thì mới đưa mic cho Tống Như.
Tống Như cầm mic, nụ cười rất thản nhiên: "Anh ấy hôm nay đã cùng tôi đến đây, sau khi chúng ta kết thúc sẽ cùng nhau quay về. Lẽ nào còn chưa đủ chứng minh sao?"
Tống Như biết các fan sẽ không dễ dàng tin tưởng cô. Vì cô vốn là một diễn viên nên nói những lời này có thể giống như nói lời thoại vậy. Vì vậy cô trực tiếp cầm mic, bước xuống đài và đứng trước mặt Dương Gia Cửu. Sau đó cô đưa tay ra kéo anh cùng lên bục!
Cả sân khấu một mảnh tiếng hét chói tai!
Tống Như và Dương Gia Cửu mười ngón nắm chặt. Cô đứng trước ống kính rất kiên định mở miệng: "Anh ấy vào lúc tôi yếu ớt nhất đã cho tôi lực lượng. Cho dù xảy ra chuyện gì thì tôi cũng không buông tay của anh ấy. Tôi không sợ những lời đồn đó, anh ấy cũng vậy. Vì tôi rất rõ người tạo ra những lời đồn kia là do đố kỵ và tự ti. Tình cảm của chúng tôi không cần bất kỳ chứng nhận nào."
"Cảm ơn các fan hâm mộ đã quan tâm chúng tôi. Tôi vẫn hy vọng mọi người có thể chú ý quan tâm bộ điện ảnh mới. Tôi và các diễn viên sẽ nghiêm túc diễn phim, cảm ơn mọi người."
Tống Như vừa nói xong, muốn đưa mic cho MC thì lại bị Dương Gia Cửu đứng ở giữa ngăn lại.
Anh cầm mic, dùng giọng điệu vô cùng nghiêm túc nói: "Tống Như là duy nhất của tôi. Tôi chưa từng thừa nhận qua thì đều là lời đồn."
"Tôi không hy vọng lại có người thảo luận hôn sự của tôi. Chuyện này chỉ có tôi có thể làm chủ."
Cũng chỉ có Tống Như có thể làm chủ.
...
"Boss Dương nói ra rồi! Quá bá đạo!"
"Tôi đã biết bọn họ sẽ không chia tay mà. Gì mà thiên kim nhà họ Mộ vừa nhìn đã biết là trang web truyền thống nào đó vì kiếm tiền mà tạo ra lời đồn!"
"Lực lượng bạn trai bùng nổ."
Giống như lời nói của Tống Như, tình cảm của bọn họ không cần chứng minh với bất kỳ ai. Bọn họ hiểu bọn họ rất tốt, vậy là đủ rồi.
Những lời đồn chỉ là để bọn họ lại một nữa có cơ hội công khai ân ái mà thôi.
Ngày thứ hai, Tống Như quay lại tổ kịch "Mảnh nhỏ ký ức", chuẩn bị quay chụp những đoạn sau. Bùi Hiển Hiển theo sau cô, vênh mặt ngẩng đầu mở bước. Lần này đám quần chúng ăn dưa có thể yên tâm rồi chứ?
Gì mà chia tay, đều là tin đồn!
Sau đó, đoạn phỏng vấn đã lưu truyền ở trên mạng. Sau khi Mộ Vũ Hinh nhìn thấy thì đã tức giận muốn điên rồi.
Rõ ràng là trợ lý của Dương Gia Cửu chủ động liên hệ với cô ta. Là cô không bằng lòng buông bỏ chim bồ câu của Dương Gia Cửu!
Sao cô lại không bằng một nữ diễn viên?
Mộ Vũ Hinh cắt chặt răng, đây là do làm sao?
Muốn coi cô ta là người là sao? Dương Gia Cửu anh cũng đủ độc ác. Vậy để mọi chuyện ồn ào lớn hơn, cô ngược lại muốn nhìn xem Tống Như kia thật sự không để ý chút nào sao?
Tin tức vẫn tiếp tục. Mộ Vũ Hinh đêm hôm ấy đăng tin, hư hư thực thực làm rõ thân phận rằng cô ta và Dương Gia Cửu thực sự có một đoạn tình cảm.
Hơn nữa cô còn trong lời nói ám chỉ rằng bản thân rất đau lòng, rằng không thể chấp nhận thua một đoạn tình cảm nhanh như chớp! Cô ta còn ám chỉ Tống Như chỉ là một nữ diễn viên, dựa vào đâu mà cướp đàn ông với cô.
Chương 338: Kết thúc không đơn giản như vậy
Câu nói của Mộ Vũ Hinh khiến sự việc tiếp tục được khơi mào.
Người trong cuộc đều đã đứng ra lên tiếng, chẳng lẽ chuyện này còn là giả? Các phóng viên vô cùng hiếu kỳ, Dương Gia Cửu sẽ đáp lại như thế nào!
Bởi vì Mộ Vũ Hinh bày tỏ rõ ràng với bên ngoài, cô ta và Dương Gia Cửu quả thật thiếu chút nữa đã kết hôn rồi, chẳng qua là liên quan tới chi tiết cụ thể, cô ta không giải thích quá nhiều.
Kết quả các phóng viên cảm thấy dưa này càng lớn hơn.
Một thiên kim tiểu thư không bằng một nữ diễn viên? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Dường như nữ diễn viên vì thăng chức, chen chân vào tình cảm của bọn họ càng có sức thuyết phục.
Tin tức truyền đi nhanh như gió, Tống Như vẫn còn ở trong đoàn làm phim "Mảnh vỡ hồi ức", đóng vài cảnh cuối cho nhân vật của cô, cho tới bây giờ cô không sợ phải quay lại, đối với địa điểm quay phim lạnh lẽo cũng không có câu trắch hận nào, nhất là lúc cô quay phim, cả người đều phải ngâm trong bồn tắm, trong thời tiết dưới âm độ, cô cũng không kêu khổ.
"Tống Như thật sự là một diễn viên có thái độ chuyên nghiệp, tôi trước giờ chưa từng thấy qua minh tinh nào không yếu ớt không nhiều chuyện như cô ấy, rõ ràng có hậu đài tốt như vậy, vẫn còn chịu khổ thế này."
"Tôi còn nhớ cảnh lần trước cô ấy té ra từ trong xe..."
Mọi người đều cảm thấy đợi đến khi "Mảnh vỡ hồi ức" lên sóng, danh tiếng của Tống Như nhất định sẽ vang xa! Bước lên hàng ngũ nhóm diễn viên tuyến một trong nước.
Bởi vì cô vẫn luôn giữ được trái tim với tiêu chuẩn hoàn mĩ.
Hàn Nhất đứng bên cạnh bọn họ, sau khi nghe được những bình luận khách quan, gật đầu bày tỏ đồng ý: "Tiền đồ của cô ấy sẽ ngày càng rộng mở."
"Anh Hàn, hình như lần đầu tiên tụi em nghe anh khen một diễn viên." Đám người vai phụ vừa cười vừa nói.
"Tôi cảm thấy anh Hàn không phải là không khen người khác, mà là không gặp người giống như Tống Như, chuyên nghiệp chịu khổ, là diễn viên đáng để anh ấy mở miệng khen ngợi."
Lại có thêm mấy người gia nhập thảo luận: "Cho nên tôi cảm thấy những phóng viên bên ngoài chính là rảnh rỗi không có chuyện gì làm, luôn lấy cuộc sống riêng và tình cảm của người ta ra viết bài, người của đoàn làm phim chúng ta mấy tháng nay cũng đều mở to mắt nhìn, Tống Như là người thế nào, cô ấy mà làm tiểu tam! Không thể nào!"
Con người như thế nào thì chính là thế đó, một hai ngày có thể giả vờ, nhưng lâu ngày thấy lòng người....
Hàn Nhất vừa nghe nói cười một tiếng, không trả lời.
Chịu đựng chỉ trích, cũng là một trong những bài học mà những người tai to mặt lớn bắt buộc phải học.
Tống Như gần đây có hơi căng thẳng, sau khi nghe đạo diễn hô cắt, nhỏ giọng gọi Bùi Hiển Hiển, Bùi Hiển Hiển vội vàng cầm khăn qua: "Chị Tiểu Như, nghỉ ngơi một lát đi!"
Nếu Dương Gia Cửu biết Tống Như vì công việc mệt mỏi đến như vậy, không biết sẽ đau lòng thế nào nữa...
"Em chắc không đợi được chị Hy về đã viết đơn thôi việc rồi, em cảm thấy em không chăm sóc chị được tốt." Bùi Hiển Hiển tự trách nói.
"Em là trợ lí của chị, chị không phê duyệt đơn thôi việc của em." Tống Như ngồi trên ghế, nhẹ nhàng xoa chân mình.
Nếu không phải cô thật có chút không nhịn được, cũng sẽ không tỏ ra mệt mỏi như vậy.
"Chị Tiểu Như....." Bùi Hiển Hiển thở dài, vừa giúp Tống Như rót nước nóng vừa nói: "Bên ngoài lại có tin tức mới, chọ muốn xem không?"
Tống Như gật đầu, cầm lấy điện thoại của Bùi Hiển Hiển, sau đó trực tiếp nói: "Không cần quan tâm bọn họ."
"Thật sự cứ để mặc kệ không quan tâm như vậy sao?" Bùi Hiển Hiển lo lắng thay cho tình cảnh của Tống Như.
"Ừ, trò chơi của thiên kim tiểu thư như cô ta, chúng ta không cần chơi cùng."
"Được thôi...."
Tống Như trả điện thoại cho Bùi Hiển Hiển: "Gia Cửu không thích nhất người tự mình tìm cái chết, bởi vì bọn họ yếu ớt không chịu nổi công kích."
Chờ quay phim tiến hành được một nửa, lúc Dương Gia Cửu gọi điện thoại tới, phát hiện ngữ khí và tâm trạng của Tống Như không có thay đổi gì, đối với tin tức mới được tung ra cũng không thèm để ý.
"Anh tưởng rằng ít nhất em sẽ hỏi anh chuyện kia...."
"Không có gì muốn hỏi, chỉ hy vọng Giám đốc Dương có thể nhanh chóng giải quyết phiền phức không đáng có." Tống Như trả lời vô cùng trực tiếp.
Con ngươi của Dương Gia Cửu nhuộm ý cười: "Anh muốn xem phản ứng của nhà họ Tống."
Sau khi ông cụ Tống cả đêm trở về nhà họ Tống, nhà họ Tống bên đó chắc cũng đã bị chỉnh đốn rồi, vậy thì bây giờ còn sót lại một người là Mộ Vũ Hinh thôi.
Tống Như bỗng nhiên dừng lại: "Trước giờ em không có ý định gì với nhà họ Tống, cũng không muốn lợi dụng danh tiếng nhà họ Tống, muốn tăng danh tiếng của mình, nhưng mà.....không đồng nghĩa với việc em sẽ luôn chịu đựng sự ức hiếp của bọn họ."
Nếu như muốn ép cô tới đường cùng, vậy cô sẽ dùng cách của mình để phản kích.
"Anh sẽ không để bất kì ai có cơ hội ức hiếp em." Giọng nói của Dương Gia Cửu cực kì bình tĩnh.
"Vậy hôm nay anh phải biểu hiện cho tốt, nếu không thì...."
"Nhất định khiến em hài lòng, bà Dương." Dương Gia Cửu nói xong, đạp chân ga lái tới cửa phim trường.
Nửa tiếng sau, Tống Như kết thúc công việc đi ra ngoài, liền nhìn thấy Dương Gia Cửu đang cầm một bó hoa đợi cô.
Khoảnh khắc đó, cả thế giới tối đen, chỉ có ánh sáng trên người anh không có cách nào bị lu mờ.
Tống Như biết, anh sẽ cho cô tất cả những gì cô muốn, cũng sẽ bảo vệ cô bất cứ khi nào cô cần.
Cô thật may mắn biết bao, có đủ tình yêu như vậy, hôn nhân như vậy.
Vì một người đàn ông như vậy, khiến cô bỏ ra tất cả, thì sao chứ
Đêm khuya.
Dương Gia Cửu ôm Tống Như ngồi trên sofa, Tống Như không nhịn được hắt xì hai cái.
"Lạnh sao? Hay là không thoải mái?" Anh có vẻ hơi khẩn trương nắm chặt tay Tống Như: "Lạnh quá, anh đi lấy chăn cho em."
Tống Như quệt mũi: "Không sao, có lẽ hôm nay nhiệt độ ở trường quay thấp, có chút lạnh thôi."
"Cho dù lạnh cũng không được!" Anh đứng dậy lấy chăn, đắp lên người Tống Như, lại lấy hai cốc nước nóng, nhìn Tống Như uống, mới coi như yên tâm."
"Được anh chăm sóc như vậy, em cảm thấy bản thân như đứa con nít, anh yên tâm đi, cho dù bây giờ em đi tìm Mộ Vũ Hinh kia đánh một trận, cũng không thành vấn đề!" Con ngươi của Tống Như hơi cong lại, cố ý nói đùa.
"Thì ra lần trước em học mấy động tác kia là có tính toán cả, bà Dương, không ngờ em còn bạo lực như vậy."
"Vì người đàn ông của mình......."
Tống Như nói một nửa, đột nhiên nhớ ra gì đó: "Mấy tin tức kia, anh tính xử lí thế nào?"
Lúc này Dương Gia Cửu chỉ quan tâm cô có cảm lạnh hay không, vừa dùng nhiệt độ cơ thể ủ ấm tay cho cô, vừa bình tĩnh trả lời: "Chỉ là chút chuyện nhỏ, Rick sẽ giải quyết."
"Một đại tiểu thư không biết hai chữ tự trọng viết thế nào, cần gì phải để ý tới, nếu cô ta cho rằng giới giải trí vẩn đục, thì để chính bản thân cô ta cảm nhận một chút."
"Em là người anh yêu thương nhất, anh không cho phép bất kì ai tổn thương em, càng không cho phép bọn họ nói năng lỗ mãng, phá hoại quan hệ của chúng ta."
Nghe thấy lời của Dương Gia Cửu, đôi mắt mệt mỏi của Tống Như nổi lên một tầng nước mỏng, cô nghiêng đầu, muốn ghi nhớ khoảnh khắc này trong lòng: "Gia Cửu..."
"Anh đây."
Bất kể khi nào, bất kể là ở đâu, vợ chồng hai người họ đều không thể chia lìa.
Chương 339: Phương thức công khai của đại thiên
Rất nhanh, bộ phận PR và bộ phận thư kí của Đại Thiên không ngừng nhận điện thoại của phóng viên, nhân viên của Đại Thiên cũng đều bị phóng viên chặn ở cửa hỏi không ngừng.
"Rốt cuộc Tống Như có phải người thứ ba phá hoại tình cảm của bọn họ không?"
"Dương Gia Cửu và tiểu thư nhà họ Mộ có khả năng gương vỡ lại lành không?"
"Vợ thực sự của Dương Gia Cửu rốt cuộc là ai!"
Tất cả những câu hỏi này đều xoáy vào một chủ đề, Tống Như là tiểu tam!
Chỉ là đối mặt với sự tra hỏi của phóng viên, Đại Thiên không có hồi đáp gì, không phải không dám nói, mà là không có gì để nói.
Rick vốn dĩ được điều tới vị trí Giám đốc giám sát nghệ sĩ, nhưng sự việc đột ngột xảy ra, cộng thêm Trần Viễn không ở đây, công việc này lại lần nữa rơi lên đầu anh ta.
Phóng viên vừa nghe Rick lại phụ trách tin tức lần này, lập tức đuổi theo anh ta không rời, khiến thời gian anh dành đi ăn bữa cơm với Thượng Quan Lệ cũng không có.
Cuối cùng, ngay cả xe Rick cũng không lái ra được khỏi bãi đỗ xe.
Hết cách, anh ta chỉ có thể xuống xe, nói với đám phóng viên: "Mấy người rốt cuộc muốn hỏi cái gì? Nếu như sự việc là thật, Đại Thiên đương nhiên sẽ trả lời."
"Ý anh là, Mộ Vũ Hinh đang tự biên tự diễn sao?"
"Phiền mấy người nói với cô ta, tự trọng."
"Vậy bọn họ có từng yêu đương không?"
"Tất cả những gì tôi biết là Giám đốc Dương không quen cô ta." Rick cảm thấy phóng viên hoàn toàn bị Mộ Vũ Hinh lừa gạt rồi.
"Nếu không quen, sao lại đi đến chuyện cưới xin? Hơn nữa, nếu như căn bản không liên quan, thì Mộ Vũ Hinh sao lại công khai nói những lời đó?"
"Vậy mấy người đi phỏng vấn Mộ Vũ Hinh đi, xem cô ta có thể đưa ra chứng cứ hay không." Rick dứt khoát gửi tin nhắn cho Thượng Quan Lệ, nói mình sẽ đến muộn một chút.
"Phiền anh nói cho chúng tôi biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Nhẫn nại của Rick đã đến cực hạn.
"Mấy người làm ơn dùng đầu óc mà suy nghĩ, trong quá khứ Đại Thiên có từng trả lời tin đồn sai sự thật hay không, đối với tin đồn, chúng tôi đều phớt lờ, có phải gần đây tính tình của Giám đốc Dương quá tốt nên mấy người muốn đè đầu cưỡi cổ luôn?"
"Tôi chỉ nói một câu, bọn họ căn bản không quen nhau, nếu như cô Mộ còn có gì muốn nói, chính là bản thân không cần mặt mũi nữa."
Ý nói, Đại Thiên không vạch trần cô ta, là cho nhà họ Mộ mặt mũi, nếu cô ta còn không biết thân phận, tự gánh lấy hậu quả.
Rick không để ý tới phóng viên nữa, trực tiếp lên xe rời đi.
Thượng Quan Lệ ở nhà chuẩn bị xong bữa tối, sau khi nghe anh nói trên đường về có chuyện, lắc đầu một cái: "Mộ Vũ Hinh này đầu óc có phải bị hâm rồi không? Không thì dùng cách này để tạo cảm giác tồn tại sao?"
Dùng danh dự trong sạch của chính mình?
Cô ta nghĩ thế nào vậy!
"Có lẽ là tức giận, cảm thấy bản thân có sắc có tiền, nhưng căn bản không lọt vào mắt của Giám đốc Dương, đối với cô ta, diễn viên chính là con hát rẻ tiền, không xứng cùng đám thiên kim tiểu thư như cô ta tranh giành đàn ông." Rick nhàn nhạt nói: "Đã điều tra xong, lúc đầu là nhà họ Tống tung tin tức, nhưng phía sau chính là Mộ Vũ Hinh tự mình tìm chỗ chết."
"Cô ta chính là muốn mọi người hiểu lầm là Tống Như nhúng tay vào...."
"Cô ta diễn quá kém, vì vậy Giám đốc Dương và Tống Như mới không thèm để ý, còn để anh đi giải quyết cục diện rối, làm lỡ thời gian hẹn hò của chúng ta!" Vừa nhắc tới cái này, Rick liền vô cùng bất mãn.
"Vậy sao lúc nãy anh không từ chối đám phóng viên, đỡ cho bọn họ lại làm phiền anh, không nên giữ cho loại người đó tí mặt mũi nào cả." Thượng Quan Lệ cảm thấy cái cô thiên kim Mộ Vũ Hinh kia thật sự rất quá đáng, nhà người ta đang yên ổn bên nhau, cô ta ra ngoài tung tin đồn.
"Nếu đã muốn chơi, thì phải hưởng thụ sự thú vị của trò chơi." Rick cười nhạt nói: "Đây e rằng cũng là ý mà Giám đốc Dương đặc biệt muốn anh xử lí chuyện này."
"Ý anh là...." Thượng Quan Lệ trong nháy mắt đã hiểu, nếu Dương Gia Cửu ra tay, chuyện này ngày mai liền biến mất không còn tin tức, nhưng thiên kim Mộ thị kia không bị dạy dỗ tí nào, sao có thể tính là thay Tống Như xả giận được?
Rick nhìn ra thần sắc cô ấy có chút kinh hoảng, nắm tay cô: "Tất cả đều trong lòng bàn tay, em cũng đừng quá lo lắng cho Tống Như."
.....
Phóng viên vây quanh Rick, cuối cùng cũng hỏi ra được đáp án rất nhanh đã tung tin ra, hơn nữa Rick cảnh cáo thiên kim Mộ thị, muốn cô ta tự trọng, một chữ cũng không sót truyền tới tai Mộ Vũ Hinh.
Toàn bộ quá trình Dương Gia Cửu và Tống Như cũng không lộ diện, thậm chí ngay cả một chữ cũng không có, đây có phải chứng thực, tất cả đều không liên quan đến hai người họ, chỉ là Mộ Vũ Hinh tự mình.....
Mộ Vũ Hinh sau khi thấy bài báo này của phóng viên, quả thực nuốt không trôi cơn tức này, cô ta xuất thân nhà giàu có là thiên kim tiểu thư, có lúc nào chịu phải cơn tức như vậy, lúc này lại gởi một động tĩnh.
"Phủ nhận? Anh dám nói lúc đó không ở cửa Uỷ ban chờ tôi không?"
Một câu nói, sự việc lại lần nữa đẩy lên cao trào.
Chẳng qua là Đại Thiên bên kia vẫn không có chút phản ứng nào, Dương Gia Cửu lại vẫn luôn ở đoàn làm phim với Tống Như.
Phóng viên lại điên cuồng vây lấy Rick, anh hết cách, chỉ có thể tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên ở cửa công ty, chỉ là vẻ mặt của anh ta không hề tập trung, xem ra, đây căn bản không được xem là một cuộc phỏng vấn chính thức.
"Phó Giám đốc Rick, xin hỏi....."
"Tôi biết mấy người muốn hỏi cái gì." Rick muốn nhanh chóng kết thúc chuyện này, trực tiếp ngắt ngang câu hỏi của phóng viên: "Là đối phương nhiều lần muốn có câu trả lời, vậy thì chúng tôi sẽ cho cô ta câu trả lời, cứ kéo dài như vậy, nhân viên và nghệ sĩ công ti chúng tôi không có cách nào làm việc được bình thường."
"Giám đốc Dương xác thực có đợi cô Mộ ở cửa Uỷ ban."
Phóng viên toàn bộ đều kinh sợ, chẳng lẽ Dương Gia Cửu thật sự vứt bỏ Mộ Vũ Hinh, ai ai cũng đưa micro về trước, hơn nữa không ngừng chụp hình Rick.
"Có điều không phải như mọi người tưởng tượng, lúc Giám đốc Dương thông báo cô Mộ tới Uỷ ban kết hôn, bọn họ chưa từng gặp mặt, Giám đốc Dương bị gia đình thúc giục cưới, mới trong xấp hình những tiểu thư danh tiếng thuận tay rút một tấm, vốn dĩ muốn hẹn cô ta ra gặp mặt, giải thích rõ ràng xin cô ta giúp đỡ, không nghĩ tới đối phương không tới."
"Cho nên, mọi người không cần đoán nữa, Tống Như không phải người thứ ba, giữa Giám đốc Dương và cô Mộ không có chút quan hệ nào."
"Lúc ấy ông Dương dùng đủ mọi cách uy hiếp Giám đốc Dương, Giám đốc Dương cũng là bất đắc dĩ mới làm như vậy, vốn cho là cô Mộ không đến nơi hẹn, chuyện này cũng không giải quyết được gì, không nghĩ tới lúc này bị đem ra bàn tán."
"Việc là như thế, tôi nghĩ tôi giải thích đủ rõ ràng rồi chứ?"
Một người danh tiếng ngẫu nhiên rút ra....
Ngay cả một tí duyên phận cũng không có, bọn họ căn bản là hai người xa lạ!
Chả trách Dương Gia Cửu vẫn luôn khinh thường không ra mặt, chuyện chả có gì, ra mắt thế nào?
Phóng viên vốn dĩ cho rằng là chuyện tình tay ba đặc sắc.......
Cái cô Mộ Vũ Hinh kia không phải có hơi buồn cười sao?
Chương 340: Chấm dứt
Người ta cũng không để chuyện trong lòng còn cô ta hết lần này đến lần khác lôi ra để nói, tự mình biến mình thành trò cười.
"Phiền mọi người đừng truy tin tức này nữa, bởi vì không có tin tức gì có thể phơi bày, sự việc chính là như vậy, Giám đốc Dương chỉ gặp mặt cô Mộ một lần, chính là hôm ở yến tiệc đó, hơn nữa, tình cảm của Giám đốc Dương và Tống như rất thuận lợi, mọi người hãy cho hai họ có chút không gian riêng tư."
"Đây là lần cuối cùng chúng tôi trả lời tin tức liên quan đến việc này, mọi người làm ơn dừng ở đây, nếu không, hậu quả tự chịu."
Nói xong, cả người Rick ung dung trở lại phòng làm việc của mình.
Phóng viên ai về xe người đó, bắt đầu chỉnh sửa tin tức!
Rất nhanh, trên mạng truyền đến tin tức có liên quan đến Mộ Vũ Hinh, thì ra cô ta và Dương Gia Cửu căn bản không có mối quan hệ như người ngoài đoán, tất cả đều chính cô ta tự dựng!
"Cái này không phải tự mình tìm chỗ chết sao? Người ta căn bản không quen biết cô ta."
"Cái gì mà thiên kim danh tiếng, cũng không biết tự trọng quá đấy, rõ ràng biết nhà người ta ân ái với nhau, còn làm ra động thái quá đáng như vậy."
"Cô ta có phải đố kị với Tống Như không, có được sự nghiệp và tình yêu, nghe nói cô ta ở rất nhiều nơi công khai bày tỏ xem thường nghề diễn viên này."
"Có lẽ cho rằng trong nhà có chút tiền thì có thể lên trời xuống đất đây mà."
"Các bạn, tôi tình cờ nghe được, bối cảnh Tống Tiểu Như của chúng ta cũng không phải dạng vừa, chỉ là vẫn luôn dựa vào năng lực của bản thân, không dựa vào gia đình."
Lúc này, ba của Mộ Vũ Hinh dưới sự nhắc nhở của thư kí cũng thấy được tin tức.
Ông ta lập tức lập tức lái xe về nhà, hung hăng siết tờ báo, nhiều năm như vậy ông ta chưa từng có nửa lời to tiếng với con gái, nhưng hôm nay, ông ta hoàn toàn nổi giận.
Đây không phải là do những người bên ngoài đó chủ động khơi mào chiến tranh, mà là con gái ông tự mình dựng lên!
"Con cho ta một lời giải thích, mỗi ngày con đều ở bên ngoài làm cái gì?" Ba Mộ nghiêm nghị quát lên.
Trong lòng Mộ Vũ Hinh bực mình, đỏ mặt cúi đầu, cô ta không lời giải bày.
"Nhà họ Mộ chúng ta nhiều năm như vậy để dành được mặt mũi, đều bị con hủy hoại hết rồi! Con làm gì không làm, lại đi chọc Tống Như với Dương Gia Cửu! Đó là người con có thể chọc sao? Bây giờ bởi vì con, điện thoại của công ty sắp bị phóng viên gọi hỏng rồi!"
Ba Mộ tức giận che ngực: "Sao ta lại sinh ra một đứa con gái không hiểu chuyện như con chứ!"
"Rõ ràng con biết Tống Như là thiên kim tiểu thư nhà họ Tống, cho dù cô ta bị đuổi khỏi nhà họ Tống, cũng là đứa cháu gái ông cụ Tống thương yêu nhất, sao con lại không biết tự lượng sức mình như vậy chứ?"
"Con cút ra ngoài cho ta, phạt con hai tháng không được phép bước ra khỏi cửa!"
Đây là lần đầu tiên ba Mộ nói nặng lời với Mộ Vũ Hinh như vậy, Mộ Vũ Hinh bụm mặt, nước mắt rơi xuống chạy ra ngoài.
Cô ta giải thích thế nào?
Cho dù ba Mộ không cho cô ta ra khỏi cửa, cô ta cũng không muốn ra, bởi vì bên ngoài có quá nhiều người chờ xem trò cười của cô ta, chuyện này sẽ là điều sỉ nhục cả đời cô ta.
Cô ta từng mơ mộng hảo huyền, Dương Gia Cửu sẽ vì tin tức của cô mà giơ tay đầu hàng, cuối cùng cúi đầu cầu xin cô ta tha thứ, ngàn vạn lần không nghĩ tới...
Thân là đế vương của giới giải trí, Dương Gia Cửu sao có thể khiến cô ta dễ dàng suy đoán.
Mộ Vũ Hinh đi tới bước này hoàn toàn là tự làm tự chịu, vô cùng ngu xuẩn.
......
Phim "Mảnh vỡ hồi ức" đã đến gần cuối.
Vốn là buổi chiều Tống Như sẽ quay những cảnh cuối, nhưng bởi vì thời tiết đột nhiên thay đổi, cô bị buộc phải ở lại khách sạn.
Bùi Hiển Hiển vẫn luôn ở cạnh cô, hai người mỗi người làm chuyện của mình.
Bỗng nhiên Bùi Hiển Hiển từ trên ghế salon nhảy cỡn lên: "Quá thỏa cơn tức rồi!"
Tống Như thờ ơ ngẩng đầu, nhìn cô ấy: "Chuyện gì khiến em kích động như vậy?"
Bùi Hiển Hiển vội vàng cầm đem điện thoại tới: "Giám đốc giám sát Rick giải thích với phóng viên, nói Giám đốc Dương căn bản không quen biết cái cô Mộ Vũ Hinh đó."
"Hơn nữa địa điểm công khai đáp lại ngay dưới lầu tòa nhà Đại Thiên, em đã xem đi xem lại video phỏng vấn nhiều lần rồi, em thật sự cảm thấy Giám đốc giám sát Rick rất lợi hại, làm công việc PR cần trí khôn và sự trầm ổn."
Tống Như nhìn nụ cười tươi rói của cô ấy: "Em đối với công việc PR thấy thế nào?"
"Em cảm thấy rất có ý nghĩa, hơn nữa rất có cảm giác thành tựu!"
Tống Như nhìn Bùi Hiển Hiển, nhớ lại lần đó Dương Gia Cửu nói, xem ra cô ấy quả thật rất thích kích thích và khiêu chiến.
"Chờ chị Hy trở về, em có thể tới bộ phận PR thực tập, học tập Rick cho tốt, chị tin không bao lâu, em nhất định có thể tạo dựng sự nghiệp cho riêng mình!"
"Có thật không?" Bùi Hiển Hiển kích động hỏi, trên mặt không giấu được hưng phấn: "Chị Tiểu Như, em nhất định sẽ cố gắng!"
Cô ấy đang nói, điện thoại bỗng nhiên rung lên một cái, là trong đám fan có người gửi link web, sau khi chị Hy xin nghỉ, tài khoản quản lí nhóm là Bùi Hiển Hiển.
"Đây là cái gì?" Cô mở cái link đó ra, kinh sợ: "Chị Tiểu Như, bởi vì Mộ Vũ Hinh ở trên mạng nói bậy bạ, có người bắt đầu đào tới quan hệ của chị và nhà họ Tống rồi!"
Nhà họ Tống?
Sắc mặt Tống Như liền thay đổi: "Chị xem xem."
Bùi Hiển Hiển biết cô luôn không thích người khác bàn luận chuyện nhà cô, vì vậy muốn nói sang chuyện khác" "Chị Tiểu Như, em thấy hay là nói cho BOSS..."
"Đưa chị."
Tống Như vô cùng bình tĩnh.
Bùi Hiển Hiển không thể làm gì khác hơn là đem điện thoại đưa cho cô xem.
Xem ra có người điều tra vô cùng cặn kẽ về cô, không chỉ có tấm hình cô và người nhà chụp chung, còn viết ra gia phả của nhà họ Tống, đây coi là cái gì?
Tống Như chưa từng giấu diếm bối cảnh của mình, chỉ là không ở trước mặt công chúng khoe khoang quan hệ của mình với nhà họ Tống, có lẽ là fan hâm mộ của cô cảm thấy bàn về bối cảnh cô căn bản sẽ không thua Mộ Vũ Hinh, mới phát sinh chuyện như vậy.
"Chị Tiểu Như, cái này rất nhanh sẽ bị nhà họ Tống bên kia biết, mặc dù chị không hy vọng có dính dáng gì với nhà họ Tống, nhưng mà bọn họ đã bị cuốn vào rồi."
Tống Như gật đầu một cái, đem điện thoại trả lại cho Bùi Hiển Hiển: "Chị bước từng bước một, trải qua sóng gió gì, chỉ có trong lòng chị biết là đủ rồi, chị không có mượn gia thế của nhà họ Tống, không thẹn với lương tâm."
Mặc dù cô nói như vậy, nhưng sắc mặt cũng không dễ nhìn.
Bùi Hiển Hiển cúi đầu, xét cho cùng, Tống Như và nhà họ Tống đoạn tuyệt quan hệ đều là do anh cô Bùi Lạc Phong tạo ra, nếu không phải Tống Như kiên quyết muốn ở bên Bùi Lạc Phong, cũng sẽ không khiến cho ông cụ Tống đuổi đi.
"Chị Tiểu Như....."
Tống Như bình thản cười một tiếng, không nói chuyện này nữa.
Chẳng qua là cô có thể buông xuống, không có nghĩa là người khác cũng có thể buông được, không bao lâu, Tống Nhu đã gọi điện thoại tới.
"Tôi thật không nghĩ tới cô vào giới giải trí mấy năm, thủ đoạn trở nên dơ bẩn như vậy! Tại sao phải đem nhà họ Tống kéo lại chung một chỗ với cô, cô cảm thấy không liên quan, chúng tôi lại ngại bẩn!"
"Ban đầu người muốn vào giới giải trí là cô, bây giờ cảm thấy có chút danh tiếng, liền kéo nhà họ Tống xuống nước?"
"Tôi nói cho cô biết, lập tức đem những tin tức kia rút hết đi, nhà họ Tống không muốn cùng mất mặt giống cô, nhà họ Tống chỉ sẽ xuất hiện trên tin tức kinh tế, sẽ không xuất hiện trên loại tạp chí tạp nham đó!"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro