2. Người bạn cùng bàn

  07

Học kì mới xếp lại chỗ ngồi lần nữa, tôi và bạn học Woo Ji Ho không còn ngồi cùng bàn. Hôm bị tách ra tôi rất buồn, vì thế còn khóc thầm một trận, cảm thấy trời sắp sập xuống rồi. Khi đó tôi e thẹn ngượng ngùng, không tùy tiện như bây giờ, còn hắn càng không chủ động liên lạc với ai, cho nên sau khi không còn ngồi cùng bàn chúng tôi rất ít nói chuyện với nhau.

Cứ cách hai tuần là lớp tôi lại đến phòng thí nghiệm học hóa học. Chỗ ngồi trong phòng thí nghiệm vẫn sắp xếp như khi vừa khai giảng, cũng có nghĩa chỉ có ở phòng thí nghiệm tôi mới có thể ngồi cùng hắn.

Cho nên mỗi lần nhìn thấy thời khóa biểu có giờ "Thí nghiệm hóa học" là tâm tình tôi sẽ rất tốt, từ tối hôm trước đã lấy bộ quần áo đẹp nhất ra đặt ở đầu giường, rất chờ mong đến giờ đi học.

Có lần nhà trường phát phiếu điều tra, chúng tôi giấu tên, điền giáo viên thích nhất, môn học thích nhất vào đó. Người khác đều viết toán, văn, địa lí, riêng tôi lại viết "Thí nghiệm hóa học".

Giờ ra chơi tôi đến văn phòng, lớp trưởng đang thống kê kết quả điều tra, nói môn tiếng Anh là nhiều nhất, đại khái bởi vì chủ nhiệm lớp là giáo viên tiếng Anh.

"Không ngờ lại có hai bạn viết là thí nghiệm hóa học". Gã nói.

"Hai?" Tôi thất thanh hỏi.

Gã gật đầu: "Đúng vậy, hai".

Tôi nhớ tâm tình khi đó như trong lòng có một quả pháo hoa, bùm một tiếng, nổ tung.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro