2. Người bạn cùng bàn

  09

Sau khi phân ban tôi học văn, bạn học Woo Ji Ho học toán, cùng lớp với anh trai tôi.

Để tiết kiệm thời gian, mẹ của Ji Ho tìm thuê nhà cho hắn ở gần trường. Sau đó anh trai tôi cũng chuyển đến ở cùng, hai người bắt đầu sống chung, thỉnh thoảng tôi lại đến mang quần áo cho anh trai tôi.

Có một lần tôi mang quần áo đến cho anh trai tôi như thường lệ, lớp toán là lớp trọng điểm phải tự học đến chín giờ cho nên trong nhà không có người.

Lúc tan học mưa rất to, tôi không có thói quen mang ô, bị ướt như chim sẻ đi mưa. Nghĩ đằng nào trong nhà cũng không có người nên đi tắm một cái, tiện thể mặc luôn chiếc áo phông của anh trai tôi treo trong phòng tắm.

Sau đó tôi vào phòng anh trai tôi đọc sách, định chờ ngớt mưa rồi về. Một lát sau tôi cầm cốc ra ngoài, đang khom lưng lấy nước thì cửa nhà vệ sinh phía sau két một tiếng mở ra.

Tôi vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Ji Ho.

Hắn vừa tắm xong, tóc ướt sũng, vấn đề là hắn chỉ mặc quần, cởi trần đi ra ngoài.

Tôi trơ mắt nhìn nước từ tóc hắn rơi xuống tong tong, chảy xuống ngoằn ngoèo trên người hắn, lập tức cảm thấy hô hấp cũng khó khăn.

Còn bạn học Ji Ho thì bình tĩnh đối mặt với tôi một hồi lâu. Lúc này người bình thường sẽ hỏi một câu "Tại sao bạn lại ở đây" hay "Bạn đến từ bao giờ" để hai người bớt khó xử đúng không? Hắn thì khác, dường như hắn quên mất sự thật là hắn không mặc áo, rất thản nhiên đi tới trước mặt tôi, bỏ khăn mặt đang vắt trên vai xuống trùm lên đầu tôi, hỏi: "Bạn tắm rồi à?"

Tôi ngơ ngác gật đầu: "Ờ".

Hắn cầm lấy chiếc cốc trong tay tôi, xoay người lấy đầy cốc nước cho tôi, nói: "Anh trai bạn về muộn một chút, lát nữa tớ đưa bạn về nhà".

Tôi tiếp tục ngơ ngác: "Ờ".

Sau đó tôi như người mộng du, cầm cốc nước, trên đầu đội chiếc khăn mặt của hắn, hai chân nhũn ra đi về nhà.

Rất lâu sau, khi nhớ lại chuyện này, tôi mắng hắn: "Khi đó anh cố ý giở trò lưu manh đúng không?"

Hắn lườm tôi một cái: "Trách anh cái gì? Chiếc áo em mặc trên người đó là áo của anh".

Tôi: ...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro