2. Người bạn cùng bàn.
11.
Lần đầu tiên đi xem múa ba lê trong đời tôi là đi cùng với bạn F, người múa chính là mẹ bạn F. Hôm đó, sau khi buổi diễn kết thúc, bạn í vào trong hậu trường tìm mẹ và tôi cũng đi theo. Bạn F liền chỉ vào tôi giới thiệu:
- Mẹ, đây là bạn Kiều Nhất ngồi cùng bàn với con.
Đó là lần đầu tiên tôi gặp mẹ bạn F, căng thẳng lắm ( dù lúc đó chúng tôi chỉ là quan hệ bạn cùng bàn thuần túy), tôi chào bác rồi chúc mừng bác đã biểu diễn thành công, thế mà không biết dây thần kinh nào bị chập, tôi nói nhầm thành:
- Mẹ, chúc mừng mẹ biểu diễn thành công.
Câu nói đó của tôi làm mọi người ai nấy đều sửng sốt rồi cười vang trời, tôi chỉ hận không thể chui xuống cái lỗ nẻ nào đó.
Hôm sau tôi lén hỏi F, hỏi mẹ bạn í có ấn tượng gì với tôi, bạn F nhịn cười nói:
- Mẹ bảo cậu thật đáng yêu!
Tôi lại một lần nữa muốn chui xuống lỗ nẻ.
Lúc đó không ai có thể ngờ trước được rằng, nhiều năm sau tôi thực sự đổi giọng gọi bà là mẹ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro