F

"Tuyệt, từ nay trở đi tôi sẽ được ra ngoài chơi cùng mọi người rồi"

Kris vui vẻ vừa nhảy nhót vừa hét lớn, Giang Trừng và bạn của anh nhìn người đối diện đầy ghét bỏ. Cậu ta không phải là con người mà là một huyết tộc mang hình hài con người, và bây giờ có vẻ như họ thực sự cảm thấy có chút thích con người này rồi, dù ban đầu định kiến của họ về ma cà rồng là những tên mang bản chất hung hăng, nhưng nhìn xem tên này rất thân thiện còn có chút ngốc manh. Nên họ đã quyết định thử tiếp nhận anh.

"Rất hân hạnh được gặp ngài, chúng tôi rất vinh dự khi trở thành bạn của của ngài" .

Giang Trừng lên tiếng với chất giọng ôn hòa.

"Đừng gọi tôi là ngài, hãy gọi tôi là Kris, tôi thực ra không phải là huyết tộc thuần chủng, tôi mang trong mình một nửa dòng máu của huyết tộc nửa còn lại là rồng, nhưng quá tệ, sức mạnh của tôi vẫn bị hạn chế do vậy mà tôi chỉ có năng lực như ma cà rồng"

Kris sau đó biến đổi hoàn toàn, Giang Trừng thấy thế thực sợ hãi, nguy hiểm, Kris bây giờ trông rất khác biệt với làn da trắng đến mức nhợt nhạt, đôi mắt đỏ thẫm, bốn răng năng dài và hai cánh sau lưng đen tuyền.

"Thế nào? Tôi trông rất tuyệt đúng không?

Kris cố gắng nở nụ cười nhưng trông nó cứ quái quái, rùng rợn như một ác ma săn con mồi, Giang Trừng và nhóm bạn run sợ nuốt nước miếng miễn cưỡng gật đầu, họ có thể là ma cà rồng nhưng điều này quá đáng sợ, họ không muốn thấy nó thêm lần nào nữa.

"Cầu xin cậu đừng giết chúng tôi"

Một trong số bạn lên tiếng ánh mắt như cầu xin, Kris biến về bình thường và mỉm cười.

"Đương nhiên, nhưng tôi muốn các cậu gặp chủ nhân của thân thế này, cậu ta tên Tiêu Chiến"

Kris nói xong liền biến mất, một giây sau một Kris khác nhìn họ với một khí chất hoàn toàn khác.

"Chài mọi người, tôi hi vọng Kris không dọa sợ các cậu, cậu ra trông đáng sợ vậy thôi nhưng thực ra rất tốt, tôi không có bạn khiến cậu ta quyết định sẽ tìm bạn cho tôi, tôi rất xin lỗi, nhưng mọi người đừng lo, mọi người có thể ăn uống như người bình thường, không giống tôi, tôi phải uống máu hàng ngày"

Giang Trừng cảm thấy điều đó đối với Tiêu Chiến rất tệ, họ quyết định từ giờ về sau sẽ đối xử tốt với anh.

"Tiêu Chiến, cậu muốn làm gì? Chúng tôi sẽ cùng cậu chơi mọi trò chơi"

Giang Trừng cười tươi nói bất ngờ kéo Tiêu Chiến ra ngoài và quyết định đến khu vui chơi gần đó.

Vương Nhất Bác hắn đã tỉnh được vài giờ, quyết đi tìm cái người đã dùng độc trên người hắn, hắn cảm thấy tốt hơn trước và hắn đã nhầm lẫn bởi hắn bây giờ mới thật sự ổn, hắn cảm nhận được tên ngốc kia đang ở đâu.

Vương Nhất Bác di chuyển về hướng khu giải trí, nơi Tiêu Chiến và bạn mới của anh đang ở đó, Tiêu Chiến người giống tới 99% với Kris nhưng khí chất và tính cách bây giờ hoàn toàn khác. Cảm nhận sự khác biệt Kris chiếm hầu hết thời gian trong cơ thể của Tiêu Chiến.

"Cậu nói cậu cứu mạng không giá trị của tôi? Để coi lần này cậu làm sao mà chạy trốn"

Vương Nhất Bác nói xong thẳng bước vào trung tâm giải trí. Tiêu Chiến đang vui vẻ uống rượu phạt, biểu cảm bỗng cứng lại, anh cảm nhận được người người anh cứu đang ở tại nơi này, có điều anh biết rằng mình không thể đấu lại hắn, đặc biệt là khi anh say.

"Mọi người, tôi có việc phải đi, gặp mọi người ở trường bào ngày mai"

Tiêu Chiến nói xong cũng nhanh chóng rời khỏi, anh phát hiện Vương Nhất Bác, cũng chắc chắn hắn đang tìm kiếm minh không thể để hắn tìm thấy anh được.

"Kris chúng ta đã cứu hắn, bây giờ tôi thấy hắn muốn tìm chúng ta để trả thù, để an toàn tôi nghĩ nên đến chỗ của ba mẹ xin giúp đỡ"

Tiêu Chiến nói với Kris vừa lẩn vào trong đám đông, mọi người đưng nhảy. Tiêu Chiến chuẩn bị rời giỏi khu giải trí, nhưng không may vận cứt chó cứ bám lấy anh không buông, Cương Nhất Bác phía sau anh khi quay lại hai người chạm mặt nhau.

"Tên nhóc chết tiệt cút ra đây cho tôi!"

Kris truyền âm cho Tiêu Chiến, nhưng họ bây giờ không thể dùng sức mạnh, cái tên alpha đó đã thả tin tức tố khống chế anh.

Tiêu Chiến đang chạy nhanh bỗng tốc độ bị chậm hơn bình thường, anh cảm thấy Cương Nhất Bác đang tiến lại gần mình, vài giây hắn đã đứng trước mặt Tiêu Chiến.

"Cậu nghĩ một omega có thể trốn khỏi tôi?"

Nhất Bác gằn giọng tiến lại gần anh, Tiêu Chiến hoảng hốt lùi lại phía sau.

"Tôi đã cứu anh và đây là cách anh trả ơn tôi hả đồ khốn!"

Tiêu Chiến vừa nói vừa cố gắng xửa dụng năng lượng còn lại để phản bác tên alpha trước mặt.

"Cậu là một tên omega cứng đầu, tôi chắc chắn sẽ không tha cho cậu!"

Rồng Nhất Bác nhận mình tạo ra âm thanh quá lớn, điều đó làm Tiêu Chiến khụy xuống thở dốc. Anh có thể nhận ra tên alpha này sẽ không dễ dàng thả anh đi sớm như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro