Chương 5: Cuộc Chiến Định Mệnh và Sự Thức Tỉnh
Cuộc giải cứu bắt đầu. Liễu Vân Chân Nhân và Huyền Dương Lão Tổ dẫn đầu một đội quân tiên nhân nhỏ, bí mật đột nhập vào quỷ giới theo chỉ dẫn của Lão Tiên Trượng Bách Hoa. Họ phải đối mặt với vô số quỷ binh và cạm bẫy chết người.
Trong quỷ cung, Sunghoon cảm nhận được sự xâm nhập. Hắn cười khẩy, ra lệnh cho Hắc Phong và Mị Ảnh chuẩn bị nghênh chiến.
"Chúng dám đến đây sao? Thật ngu xuẩn!" Sunghoon nói, ánh mắt rực lửa.
Mị Ảnh cười khanh khách, giọng đầy độc địa: "Để ta xem những kẻ phàm trần và tiên nhân yếu ớt đó có thể làm gì!"
Trận chiến nổ ra dữ dội. Tiên pháp và kiếm khí giao tranh với hắc khí và nanh vuốt. Huyền Dương Lão Tổ với kiếm pháp tinh xảo, một mình đối đầu với Hắc Phong. Liễu Vân Chân Nhân thi triển phép thuật, hóa giải những cạm bẫy chết người.
Trong lúc hỗn loạn, Lão Quỷ Thủ đã lợi dụng cơ hội, bí mật mở cửa tẩm cung của Ánh Nguyệt.
"Công chúa, mau đi đi!" lão thì thầm, tay run rẩy chỉ lối.
Ánh Nguyệt nhìn lão quỷ già, ánh mắt phức tạp. "Đa tạ ngươi."
Nàng thoát ra, lao thẳng đến nơi diễn ra trận chiến. Khi nhìn thấy cha mẹ, sư phụ và những người lính tiên nhân đang chiến đấu kiên cường, một luồng sức mạnh bùng nổ trong nàng. Xiềng xích trên tay nàng nứt vỡ. Ánh sáng rực rỡ bùng lên từ cơ thể nàng, biến nàng thành một con phượng hoàng khổng lồ, rực lửa, uy nghi.
"Phượng Hoàng sơ không!" Sunghoon bất ngờ, đôi mắt hắn lần đầu tiên hiện lên sự kinh ngạc.
Ánh Nguyệt, trong hình dáng phượng hoàng, cất tiếng gầm vang, tiếng kêu của nàng xé tan mây đen, khiến cả quỷ giới rung chuyển. Nàng lao vào trận chiến, tung ra những luồng lửa phượng hoàng mạnh mẽ, thiêu rụi quỷ binh.
Sunghoon, không thể tin vào mắt mình, lao về phía nàng. Hắn và phượng hoàng Ánh Nguyệt giao chiến dữ dội. Mỗi đòn đánh của hắn đều mang theo sức mạnh hủy diệt, nhưng Ánh Nguyệt, với sự tức giận và quyết tâm giải thoát, đã chiến đấu ngang ngửa.
Trong một khoảnh khắc, Ánh Nguyệt hóa lại thành hình người, đôi mắt phượng nhìn thẳng vào Sunghoon. "Ngươi sẽ không bao giờ giam cầm được ta, thái tử quỷ tộc. Trái tim ta không thuộc về ngươi."
Sunghoon, bị thương nặng sau những đòn tấn công của Ánh Nguyệt, nhìn nàng với ánh mắt phức tạp. Trong giây phút đó, hắn nhận ra, sự chiếm đoạt không thể mang lại thứ hắn thực sự muốn. Vẻ đẹp của nàng, sự kiên cường của nàng, là thứ hắn khao khát, nhưng hắn đã dùng sai cách. Một tia hối hận thoáng qua trong đôi mắt đỏ rực, lần đầu tiên không còn sự lạnh lẽo vô cảm. Hắn nhìn thấy sự kiên định và vẻ đẹp thuần khiết của nàng, không phải là thứ có thể bị ép buộc hay chiếm đoạt.
Ánh Nguyệt không chần chừ. Nàng tập hợp toàn bộ sức mạnh, tung ra một đòn cuối cùng, đẩy Sunghoon văng ra xa, nhưng không phải là đòn chí mạng. Sau đó, nàng cùng cha mẹ, sư phụ và những người lính tiên nhân rút lui khỏi quỷ giới, để lại phía sau một Sunghoon bị thương nặng và một quỷ cung tan hoang.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro