solnic
Nicky vừa hút trà sữa vừa chống nạnh, mắt lườm lườm ra dãy bàn Jsol đang ngồi học bài, miệng khẽ nhếch:
— “Tao thấy Jsol dạo này nhạt rồi tụi bây. Mới tuần trước còn phạt tao còng lưng, nay kêu tao ‘học đi cho ngoan’…”
An uể oải ngáp, chân gác lên ghế:
— “Hiếu cũng vậy. Tao nhắn ‘mày mà không ghen là tao cho Wean ôm’, nó nhắn lại: ‘rồi, ôm đi’... Ủa, mày khinh tao vừa thôi.”
Gem gật đầu, xỉa tăm cười khẩy:
— “Doo dạo này lịch sự quá mức. Hôm qua tao nói chuyện với Dương, ổng đi ngang qua còn gật đầu ‘em cứ vui vẻ’… ủa alo?”
Cap lật mái tóc trắng bạch, nhai kẹo cao su:
— “Tụi mày nghĩ tới gì chưa? Đến lúc tụi mình… test lại độ chiếm hữu mấy ổng rồi đó.”
Khang sáng mắt:
— “Chọc ghen? Tao vô nha. Tao chỉ cần nói ‘Doo nhìn mlem quá’ là Wean nổi điên liền.”
Hùng cũng hớn hở:
— “Tui sẽ nói: ‘Tui thấy Rhy dễ thương lắm á’, đảm bảo Dương không thở nổi luôn.”
Nicky nhếch môi:
— “Ok. Trò chơi bắt đầu. Luật đơn giản: Ai chọc top ghen mạnh nhất mà còn giữ được mạng – thắng. Ai bị xử mà không đi nổi về – thua.”
An cười khùng khục:
— “Ai thua phải công khai xin lỗi người yêu trước sân trường, quỳ một phút.”
Cả đám đập tay cái bốp. Giao kèo khóa mỏ.
📍Tiết Văn – lớp 11A7, nơi hội mỏ hỗn quyết định phá làng xóm
Thầy cô chia nhóm thuyết trình. Cả lớp chia thành nhóm 4, 5 người. Và rồi… kế hoạch bắt đầu.
🔪 Nicky – đại diện cho “bản mặt hờn cả thế giới”
Trong khi cả lớp đang tập trung, Nicky ngồi ngay giữa nhóm, nhẹ nhàng mở hộp cơm mình mang theo, gắp một miếng trứng cuộn để vô hộp thằng bạn kế bên.
— “Ê ăn thử nè. Jsol làm đó. Ổng nấu ngon lắm.”
Thằng kia còn chưa kịp mở miệng thì một cái bóng đứng phía sau.
Jsol. Tay khoanh trước ngực, mắt nhìn hộp cơm như đang tính toán đường tử. Giọng lạnh hơn tủ đá:
— “Bánh tráng trộn chỗ căn tin cũng ngon lắm. Em thích thì mời thằng này ra đó ăn chung đi.”
Nicky quay đầu, nháy mắt, mỉm cười:
— “Ủa, em cho nó ăn miếng trứng thôi mà. Anh ghen thiệt đó hả?”
Jsol:
— “Không. Anh chỉ đang tính… bỏ luôn phần trứng ngày mai để khỏi có ai ăn nữa.”
—
💣 An – đại diện của “hỗn như chó nhỏ cắn tay người nuôi”
An đang thuyết trình, miệng ngọt như kẹo:
— “Một ví dụ đẹp của tình bạn là giữa em và Wean – ảnh luôn âm thầm ủng hộ em, chưa bao giờ từ chối bất kỳ lời kêu gọi nào…”
Dưới bàn, Hiếu chống cằm, nhìn An bằng ánh mắt như soi xuyên xương. Lát sau, khi An vừa ngồi xuống, Hiếu ghé tai nói nhỏ:
— “Ủng hộ em bằng lời nói thôi hay… bằng hành động trong phòng học luôn?”
An há hốc:
— “Tui chỉ ví dụ mà…”
Hiếu nhếch môi:
— “Ví dụ xong tiết này, em ví dụ tiếp cho anh xem.”
—
💥 Gem – đại diện cho “tưởng ngây thơ mà lật mặt còn hơn cá tra dầu”
Trong lúc nhóm đang viết ý tưởng, Gem nhẹ nhàng xé tờ nháp, viết chữ tròn vo:
> “Hôm nay anh Dương mặc áo sơ mi trắng đẹp lắm. Nhìn ưng cái bụng ghê.”
…rồi chuyền sang tay Dương – đang ngồi sau lưng Doo.
Dương đỏ mặt, cười thẹn, quay lại giơ tay thành hình trái tim.
Ngay lập tức, Doo ngồi sát bên gằn giọng:
— “Gem. Em muốn có hình trái tim khắc trên mông không?”
Gem nhún vai:
— “Ủa. Em thấy ai đẹp thì em nói. Ủa ghen hả?”
Doo siết cây bút:
— “Không ghen. Anh đang tưởng tượng xem khắc bằng tay hay bằng răng thì đẹp hơn.”
—
🔥 Cap – đại diện cho “thần tượng mà ngồi đùi ai cũng thành cute”
Cap vừa giả bộ ngã ghế, rơi đúng vô lòng thằng bạn tên Khôi ngồi kế.
— “Ối trời ơi xin lỗi nha~ ai biểu anh ngồi sát quá~”
Khôi còn chưa kịp hoàn hồn thì một bàn tay nắm cổ Cap kéo về như bế mèo.
Rhy đứng sừng sững phía sau, mặt lạnh như băng cực.
— “Ngồi đùi ai quen vậy? Giờ thử ngồi vô chân anh coi khác nhau sao.”
Cap cười nhăn:
— “Ủa rồi… đâu có gì đâu…”
Rhy gằn:
— “Không gì mà bữa nay về em khỏi ngồi luôn.”
—
🌪 Khang – đại diện cho “nụ cười đi kèm tai họa”
Trong khi nhóm đang làm việc, Khang lén cúi đầu nhắn tin cho Doo:
> “Ủa nãy giờ học chung vui ghê. Em nhớ lần trước anh kèm em môn Sinh á~”
Tin chưa tới 2 giây đã bị Wean giật điện thoại.
Đọc xong. Im lặng. Trả máy.
5 giây sau, Khang nhận một tin nhắn:
> “Tối nay 7h. Sân bóng. Mang theo dép mềm. Ghế anh lo.”
—
💀 Hùng – đại diện của “mặt ngây thơ nhưng lời nói châm lửa đốt nhà”
Trong bài mẫu viết trên bảng, Hùng viết:
> “My ideal type is someone like Rhy. Calm, strong, and cool.”
Cả lớp hú hét. Dương – ngồi phía dưới – đập bàn đứng dậy:
— “ỦA LÀ SAO???”
Hùng quay xuống:
— “Ờ thì em thấy ảnh ngầu thôi. Anh ghen hả?”
Dương rút chai nước suối ném vô bàn Hùng:
— “Không ghen. Nhưng lát anh mượn gậy bóng chày tập vài động tác nha.”
—
📍Sau giờ học – 6 cái đầu bot đồng loạt bị lôi đi
Nicky bị Jsol kéo vô phòng trực ban, khóa trái.
An bị Hiếu đè bàn, tra khảo: “Wean giúp em sao? Mô tả chi tiết coi.”
Gem bị Doo ép vô bàn học: “Giờ em thấy ai đẹp hơn?”
Cap bị Rhy cõng thẳng vô phòng y tế: “Ghế đó mềm, khỏi lo.”
Khang bị Wean dắt ra sân sau trường: “Bàn cờ sẵn, giờ chơi bài phạt.”
Hùng bị Dương úp vô tường trong nhà kho, đập tay cộc cộc cộc: “Nói lại coi ai là ideal type của em?”
—
📍3 ngày sau – sáng thứ Hai
Trường học bỗng yên lặng khác thường. 6 bé bot – bình thường chạy nhảy, la hét – hôm nay:
Nicky được Jsol dìu vô lớp, vừa đi vừa rên: “Mỗi bước là một bài học…”
An ngồi nghiêng như gãy xương, Hiếu thì cười mát rượi: “Đau không? Lần sau đừng ví dụ linh tinh.”
Gem ngồi úp bụng xuống bàn, Doo nhét chai nước ấm vô lưng: “Cho nhớ lâu hơn.”
Cap khoác áo to tổ bố, đi từng bước nhỏ: “Tui hối hận rồi… Rhy đúng là trùm hình phạt.”
Khang thì lết dép như ninja, mặt không còn giọt máu: “Ghế sân bóng không êm đâu tụi bây…”
Hùng ngồi xe đẩy mượn từ y tế: “Tui tưởng tui thông minh, ai ngờ chọn cái chết.”
—
📍Nhóm chat “Hội Mỏ Hỗn”
Gem:
> “Chúng ta cần ngưng lại. Tao không muốn tổn thương thêm nữa , t thấy bây thân tàn ma dại quá.”
Nicky:
> “Tao xin lỗi cái hộp cơm Jsol nấu…”
Cap:
> “Ghế y tế không êm như lời đồn đâu…”
An:
> “Mai tao định xin nghỉ học. Ngồi học mà ê như ngồi chông.”
Khang:
> “Ai còn chơi dại là tự tử đó nghe , ê hết người , yên bình không chịu đâu , thích ê ẩm.”
Hùng:
> “Tao sai. Mãi mãi là sai. Đừng nhắc lại cái tên Rhy trước mặt tao nữa , mẹ nó đau quá …”
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro