Chương 2 : Về trụ sở

Em không biết mình đã đi bao lâu, hay thời gian trôi qua nhanh hay chậm. Chỉ biết rằng khi đặt chân đến trụ sở, em gần như chết lặng. Nó không hề sang trọng như những công trình ở Thiên Giới, nó giống như một pháo đài kim loại sống, được ghép từ những mảnh sắt vụn, tháp tái chế và những mảnh cơ khí sắc lẹm mà chẳng ai dám chạm vào.

" Còn tính đứng đấy đến khi nào? Mau vào đi"

Giọng hắn vang lên bất ngờ mang theo chút thúc giục, kéo em ra khỏi sự ngỡ ngàng. Hắn không đợi em phản ứng, chỉ nhấc chân bước vào bên trong trước, bóng hắn nuốt chửng ánh đèn đỏ nơi cửa kim loại.

Em vội đi theo sau, tim vẫn đập " thình thịch" một cách rõ ràng , vì tất cả quá xa lạ với em . Chẳng rõ là do căng thẳng hay sợ hãi

Bước vào bên trong, khác hoàn toàn với tưởng tượng của em. Không gian sạch sẽ đến lạ, có chút phong cách cổ điển, nghiêm ngặt nhưng không hề ộp ẹp, cũ kĩ như vẻ ngoài. Dù vậy, sự lạnh lẽo vẫn len lỏi vào da thịt.

Hắn dẫn em tới quầy lễ tân, dưới ánh đèn vàng nhạt, một cô gái đang ngồi giải quyết giấy tờ, trên bàn chất chồng những tờ giấy uỷ thác cần xử lý. Mái tóc ngắn, hơi rối với nước da ngâm đen nhưng khuôn mặt cùng với chiếc kính đang đeo toát ra khí chất khiến người ta... có chút không muốn chạm tới giới hạn của cô gái ấy.

" Đây là Semiu" - Tamsy giới thiệu, giọng nói hắn đều
"lễ tân" của hội dọn dẹp. Nhân khí của chị ta là cặp mắt kính chị ta đang đeo- thứ có thể nhìn xuyên thấu mọi thứ"

Em cảm nhận ánh mắt chị ta nhìn em, đầy cảnh giác và đánh giá.

" Xin chào, em là thành viên mới?"

Em chưa kịp mở miệng trả lời thì hắn đã chen vào, giọng nói nửa cười nửa thờ ơ:

" Ừ, cứ coi là vậy đi. Cô bé này rơi từ ở trên xuống vượt qua ranh giới mà vẫn còn sống sót, lại còn có Nhân Khí nên tôi đem về cho chị xem đấy. Rơi thẳng xuống vùng cấm mà vẫn còn sống sót thì tôi nghĩ chắc cũng thuộc dạng " thiên tài" nhỉ Semiu?"

" Cái đó thì chưa chắc, để tôi xem. Thiên giới nhân lại có Nhân Khí sao? Chắc sếp sẽ có hứng thú lắm"

Chị ta lại tiếp lời

" À mà em tên gì hả cô bé Thiên Giới?"

" Em tên User"  - Có chút ngập ngừng

" User"- Semiu gật đầu, đôi mắt hơi nheo lại. "Được, để chị xem cho em"

Ánh sáng từ cặp kính loé lên- một tia sáng vàng sắc, mạnh mẽ đến mức làm em quên cả thở. Trong khoảnh khắc đó, ánh mắt của Semiu như xuyên qua cả da thịt, linh hồn, hay cả những thứ chính em còn chưa hiểu rõ.

Em thấy chị ta chợt giật mình, nét mặt vừa bình thản vừa khó dò.

" Cũng khá đặc biệt, nếu mài dũa sẽ trở nên mạnh mẽ và có ích hơn. Nhân khí của em cũng không phải yếu đuối lắm đâu cô bé, cố gắng học cách kiểm soát nó chị tin sẽ ổn thôi. Dù gì em cũng sẽ được Tamsy dẫn dắt mà" - Chị ta nhìn Tamsy

Tamsy ánh mắt hiện lên một tia hứng thú thoáng qua như thể vừa tìm được món đồ chơi yêu thích rồi lại trở về dáng vẻ bình thản.

" Vậy là được rồi. Từ nay cô bé này sẽ thuộc đội Eager"

Semiu chỉ gật đầu dặn dò rằng nhớ dẫn em lên gặp sếp để trao đổi và nhận đồng phục. Tamsy hài lòng gật đầu quay lưng đi trước.  Còn em- em chỉ siết chặt vạt áo Thiên Giới của mình , không rõ đó là sự sợ hãi hay là nhẹ nhõm nhưng nhìn bóng lưng của Tamsy, em cảm thấy có lẽ ít nhất em sẽ không bị bỏ rơi.

Em đi cùng hắn qua một hành lang dài, đèn trên trần nhà chớp tắt như thở dở. Tiếng bước chân của em và hắn vang lên trên sàn kim loại, vang vọng khắp dãy hành lang dài này, từng nhịp từng nhịp giống như búa gõ vào tim em từng đợt.

Em nhìn bóng lưng hắn bước đi, chẳng nói với em một lời nào, sự im lặng này còn làm em cảm thấy ngột ngạt hơn.

" Quên dặn, đừng hỏi Nhân Khí của sếp. Chúng tôi làm việc với sếp lâu rồi cũng chẳng biết nhưng mà vẫn dốc lòng đi theo. Có lẽ anh ta là người đặc biệt khiến bọn tôi phải kính nể theo một cách nào đó"

Giọng hắn vang lên, xoá tan đi bầu không khí căng thẳng ban nãy. Em chỉ gật đầu thầm hiểu.

Đến trước cửa phòng, hắn gõ cửa vài cái rồi vào trong như thể chỉ thông báo cho người ở trong rằng hắn sẽ vào. Cánh cửa dẫn vào phòng mở ra bằng tiếng rè rè dài.

Bên trong, nó quá yên tĩnh. Nó không giống sự yên tĩnh ở thư viện, hay một nơi nào đó bình yên. Mà là kiểu yên tĩnh... khiến người ta cảm thấy mình đang xâm phạm vào một thứ gì đó đang quan sát từ trong bóng tối.

" Ở đây không khí ngột ngạt thật đấy" - Em thầm nghĩ

Em vô thức nép sau lưng hắn.

Phòng của sếp, khá rộng rãi nhưng không trống rỗng. Căn phòng  được làm từ thép đen, đèn treo thấp , hồ sơ thì đang chất chồng lên nhau.

Ánh mắt đầu tiên em nhìn sếp, ánh mắt đầy sắc bén những tĩnh lặng, giống như một mặt nước không gợn sóng mà lại giấu dưới đó cả một vực sâu.

Em tò mò về con người trước mặt em. Nhưng Nhân Khí của anh ta không ai biết, cũng chẳng ai dám hỏi. Em cũng nhớ lại lời Tamsy đã dặn, ngoan ngoãn nghe theo.

Anh ta mỉm cười

" Tamsy, tôi lại không biết cậu có hứng thú với người của Thiên Giới vậy đấy. Hay cô bé này có gì đặc biệt khiến cậu phải dắt theo?"

" Tôi nhặt cô bé từ vùng cấm, còn sống. Người của Thiên Giới nhưng lại sở hữu Nhân Khí, ai lại không tò mò đúng không sếp?"

Em thấy anh ta mỉm cười rồi gật đầu, quay sang em

" Ta là Arkha, em là User nhỉ? Semiu vừa bảo ta xong. Vậy thì cô bé User, em nói ta nghe xem , lý do gì mà em muốn tham gia vào hội dọn dẹp?"

Em nhìn thấy ánh mắt mong chờ từ anh ta. Còn Tamsy- hắn chỉ khoanh tay quan sát em, nhìn em với vẻ gì đó lạ lùng: không phải chế giễu, cũng chẳng phải thương hại... mà giống như hắn đang chờ xem liệu em có đủ bản lĩnh để vượt qua áp lực này không.

Em suy nghĩ. Lý do? Em chưa từng nghĩ tới nó.

" Thôi nghĩ gì nói đó vậy" - em nghĩ trong đầu

Em ngước mắt lên nhìn anh ta, giọng nói còn nhỏ hơn cả tiếng em thở

" Lý do, em chưa nghĩ tới. Em vẫn chưa suy nghĩ được gì cả"

Một khoảng im lặng bao trùm lấy em như có thứ gì đó đang siết cổ em lại, khiến hơi thở của em trở nên nặng nhọc.

Arkha phá vỡ đi sự im lặng đó. Giọng nói anh ta đều đều nhưng cảm giác đã dịu đi hẳn

" Vậy thì... ta cho em một tuần. Một tuần học việc dưới sự dẫn dắt của Tamsy và đội Eager. Hãy quan sát. Học hỏi. Làm quen. Và tự hỏi lại chính bản thân em về câu hỏi của ta. Một tuần sau, ta sẽ chờ câu trả lời của em."

Anh ta dừng một lúc rồi lại tiếp tục

" Đến lúc đó, em sẽ chính thức trở thành thành viên của hội dọn dẹp"

Vẻ mặt em thoáng bất ngờ, không tin vào tai mình. Em có thể sao? Tamsy thì hài lòng ra mặt

" Cảm ơn sếp đã tin tưởng"

Arkha gật đầu. Trước khi để em rời đi, Arkha lướt mắt xuống đánh giá bộ đồ em đang mặc - một bộ quần áo Thiên Giới trắng sáng, giờ đã dính bẩn, rách nhẹ ở vài chỗ.

" Tamsy , nhớ thay đổi trang phục cho User. Cậu biết rõ mặc đồ của Thiên Giới mà cứ đi loanh quanh Hạ Giới sẽ gây rắc rối thế nào mà"

Tamsy nhìn em rồi khẽ nhếch mép- nụ cười vừa khó hiểu vừa nguy hiểm

" Hiểu rồi"

Cả hai rời khỏi phòng, cách cửa thép sau lưng đóng lại một tiếng " rầm" , trái tim em tưởng chừng đã thoát khỏi lồng ngực.

Em không biết sẽ trải qua một tuần thử việc đó như thế nào. Nhưng em chắc một điều

Từ khoảnh khắc đó trở đi, cuộc sống của em đã không còn đường quay đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro