Chương 2
kiếp này em chịu đựng cùng anh."
Book nói, giọng yếu ớt nhưng kiên định. Cậu không phải là người yếu đuối, cậu biết tình yêu của họ là cấm kỵ, là tội lỗi trong mắt xã hội, nhưng trái tim cậu lại không thể quay đầu, không thể từ bỏ.
Force nhìn cậu, sự xót xa trong ánh mắt dường như không thể che giấu được nữa. Anh kéo cậu vào lòng, ôm chặt như thể muốn bảo vệ cậu khỏi tất cả mọi đau đớn. Nhưng biết đâu rằng, chính sự bảo vệ này lại là nguồn gốc của những vết thương mới.
"Anh sẽ bảo vệ em," Force thì thầm, nhưng giọng nói như đầy ẩn ý, như thể anh biết rõ rằng không có gì là vĩnh cửu, không có gì là chắc chắn trong thế giới này.
Cả hai người đàn ông đều hiểu rằng họ đang đứng trên một con đường mờ mịt, nơi mọi bước đi đều có thể khiến họ mất đi tất cả. Nhưng vì yêu, vì đắm chìm trong tình cảm này, họ vẫn bước đi.
---
Những đêm dài không ngủ, những ngày trôi qua với sự kiên nhẫn đầy mệt mỏi, nhưng mỗi khi ánh mắt của họ gặp nhau, dường như mọi thứ xung quanh đều mờ nhạt đi. Tình yêu trong bóng tối, tình yêu không thể công khai, nhưng lại cháy bùng trong họ, như ngọn lửa không thể dập tắt.
Junior và Mark đang ngồi trong một căn phòng tối, chỉ có ánh sáng từ cây đèn dầu le lói trên bàn. Mark nhìn chăm chú vào Junior, nhưng anh không dám nhìn cậu quá lâu. Bởi sự đau đớn trong mắt Mark là thứ mà anh không thể đối diện. Anh đã cố gắng nói lời lạnh lùng, đã cố gắng đẩy Mark ra xa, nhưng tình yêu ấy lại càng khiến anh đau đớn hơn.
"Anh còn yêu em không?" Mark đột ngột lên tiếng, câu hỏi như một nhát dao đâm vào trái tim Junior.
Junior hít một hơi dài, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng cảm giác nghẹn ngào trong cổ họng không thể che giấu được.
"Em sẽ không thể thay đổi được gì đâu." Anh nói, giọng lạnh lùng. "Tình yêu của chúng ta chỉ là tội lỗi trong mắt xã hội."
Mark cắn chặt môi, đôi mắt cậu ướt đẫm.
"Vậy anh muốn em làm gì? Anh muốn em từ bỏ anh sao?"
Junior không trả lời, chỉ lặng lẽ quay mặt đi. Cảm giác này như có một bàn tay bóp nghẹt trái tim anh. Anh không thể từ bỏ Mark, nhưng cũng không thể tiếp tục cùng cậu bước đi trên con đường nguy hiểm này.
Mark đứng dậy, bước đến gần Junior, kéo anh vào một cái ôm thật chặt.
"Dù thế nào, em vẫn sẽ ở bên anh."
---
Cảm giác sợ hãi, không chỉ về cái chết, mà còn về sự mất mát, về việc phải sống trong sự lén lút, bị buộc phải giấu giếm tình yêu của mình, khiến tất cả họ cảm thấy căng thẳng, mệt mỏi. Họ yêu nhau, nhưng lại phải sống trong những ngày tháng không thể chạm vào nhau, không thể công khai tình cảm ấy.
Tại gia tộc Sukhumpantanasa, Perth ngồi trong phòng làm việc, đôi tay vuốt nhẹ lên bức thư chưa gửi. Những quyết định khó khăn đang đè nặng lên anh, nhưng điều khiến anh đau đớn nhất chính là phải lựa chọn giữa gia đình và tình yêu.
"Em muốn gì từ anh?" Santa hỏi khi bước vào phòng, giọng nói không còn sự ngọt ngào như thường lệ mà thay vào đó là một sự cứng rắn, có lẽ vì đã nhận thức được rằng cuộc sống của họ không còn là một câu chuyện có kết thúc đẹp.
Perth nhìn vào mắt Santa, không nói gì, chỉ vươn tay và nắm lấy tay cậu.
"Anh không muốn mất em, nhưng anh sợ sẽ làm em tổn thương."
Santa cười khẽ, nhưng trong đó là nỗi đau không thể diễn tả.
"Anh yêu em, tôi biết, nhưng anh không thể dừng lại."
Perth lắc đầu. "Em không hiểu, Santa. Anh không thể kéo em vào vũng lầy này nữa."
Nhưng Santa lại kéo anh vào một nụ hôn vội vã, không cần biết mọi thứ xung quanh có thể sụp đổ chỉ vì một hành động như thế này.
"Chỉ cần anh yêu em, em không sợ."
---
Tình yêu của họ là một chuỗi những sự hy sinh, những nỗi đau không thể tránh khỏi. Cả ba cặp đôi đều đứng trước ngưỡng cửa của sự lựa chọn. Sự bảo vệ, sự kiên nhẫn, sự hy sinh - tất cả đều không đủ để khiến họ bước ra khỏi bóng tối.
Liệu tình yêu này có thể tồn tại trong xã hội đầy định kiến này, hay chỉ là một giấc mơ đẹp sẽ mãi mãi không thể chạm tới?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro