Chương 65: Khoảng Cách Mong Manh
Faye đứng lặng người trước cánh cửa vừa khép lại. Cô biết Yoko sẽ rời đi, nhưng không ngờ lại nhanh đến vậy. Không một lời từ biệt chính thức, không một cái chạm tay cuối cùng—chỉ có khoảng lặng và cảm giác trống rỗng bao trùm.
Căn biệt thự bỗng trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Faye bước tới chiếc ghế nơi Yoko thường ngồi, đầu ngón tay vô thức lướt qua tay vịn bằng gỗ. Cảm giác vẫn còn đó, hơi ấm của cô ấy vẫn còn vương lại, nhưng con người ấy đã đi xa.
Cô nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Yoko rời đi không phải vì muốn bỏ cô lại, mà là vì muốn bảo vệ cô. Nhưng thật nực cười—Faye chưa từng nghĩ mình là người cần được bảo vệ.
Yoko dựa đầu vào thành ghế xe, ánh mắt lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ. Đêm nay, thành phố vẫn sáng rực như mọi khi, nhưng trong lòng cô, mọi thứ lại tối đen như mực.
“Yoko, chúng ta sẽ đi đâu bây giờ?” Giọng của Becky vang lên từ ghế lái.
“Về sào huyệt.” Yoko đáp, giọng trầm thấp hơn mọi khi.
Becky lén nhìn qua gương chiếu hậu. “Cậu ổn chứ?”
Yoko không đáp, chỉ khẽ nhắm mắt. Ổn ư? Làm sao cô có thể ổn khi chính mình lại là người buộc phải rời xa Faye? Nhưng đây là con đường duy nhất. Cô không thể để Faye bị cuốn vào cuộc chiến này thêm nữa.
Becky im lặng suốt chặng đường còn lại. Cô biết Yoko đang suy nghĩ gì. Nhưng quyết định đã đưa ra, và không ai có thể thay đổi nó nữa.
Những ngày sau đó, Faye lao đầu vào công việc. Cô cần một thứ gì đó để lấp đầy khoảng trống trong lòng mình. Nhưng dù có bận rộn đến đâu, hình ảnh Yoko vẫn không ngừng xuất hiện trong tâm trí cô—nụ cười tinh quái, ánh mắt sắc bén, cái cách Yoko chạm vào tay cô trong khoảnh khắc yếu lòng.
Faye ngồi trong phòng làm việc, ngón tay vô thức lướt trên màn hình điện thoại. Tin nhắn cuối cùng giữa cô và Yoko vẫn nằm đó, chỉ có một dòng duy nhất từ Yoko:
"Chờ em."
Faye khẽ siết chặt điện thoại, tim cô thắt lại.
Cô không biết bao lâu nữa mới có thể gặp lại Yoko. Nhưng một điều chắc chắn—cô sẽ chờ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro