Chap 3: Nghi ngờ

[Celestia – Tháp Kính Ngọc – 1 giờ sau vụ tấn công]

Gió thổi mạnh qua các hành lang trống trải của Thành Phố Nổi số 1, từng lá cờ in biểu tượng của bảy nguyên tố rách tơi tả, lật phật trong gió như những lời thì thầm tuyệt vọng. Khói đã được dập, các hộ vệ bị thương đang được đưa đi chữa trị. Nhưng điều làm mọi người khiếp sợ... chính là thứ mà họ không nhìn thấy.

Thủ phạm – đã biến mất.

Trong một phòng họp hình bát giác nằm sâu bên trong Tháp Kính Ngọc, nơi chỉ được sử dụng khi có khủng hoảng cấp cao, bảy vị thần nguyên tố lần lượt xuất hiện. Mỗi người đại diện cho một khía cạnh của thế giới: lửa, băng, gió, điện, đá, nước và thảo mộc. Mỗi người đều mang dáng vẻ khác nhau – nhưng lần đầu tiên sau nhiều thế kỷ, họ chia sẻ một điểm chung: vẻ mặt nghiêm trọng và ánh mắt đăm chiêu.

Tenebris và Fortis được gọi đến trình bày báo cáo. Cùng với Michael, họ đứng trước chiếc bàn tròn lơ lửng, phía trên là một bản đồ tinh thể hologram thu nhỏ toàn bộ Celestia và Teyvat.

"Trình bày đi, Tenebris," vị thần Geo – với làn da nâu đồng và đôi mắt vàng như hổ phách – lên tiếng, giọng nói sâu và trầm như tiếng đá rạn vỡ.

Tenebris cúi đầu, hít sâu.

"Chúng thần xác nhận có một sinh vật đến từ Vực Sâu đã xâm nhập trung tâm hành chính của Thành Phố Nổi số 1. Nó sở hữu tốc độ và sức mạnh bất thường, nhưng không có dấu hiệu cụ thể nào cho thấy nó là một dạng quái vật đã biết. Nó... thông minh, thậm chí biết cách thao túng cảm xúc của chúng thần."

Các vị thần trao đổi ánh mắt. Không ai nói gì – cho đến khi Thủy Thần nhướn mày.

"Cửa không gian... vẫn được khóa chặt. Làm sao nó vào được?"

"Có lẽ... có kẻ phản bội trong hàng ngũ hộ vệ," một vị thần khác lên tiếng, giọng lạnh như băng.

Không khí trong phòng đông cứng lại. Fortis siết chặt nắm tay.

"Vô lý. Không một ai trong chúng tôi có thể phản bội Celestia."

"Cái gì cũng có thể," vị thần Băng ngắt lời, giọng sắc như dao. "Ngay cả các thần cũng từng ngã."

Một bóng tối như rơi xuống căn phòng.

Lúc này, vị thần cổ xưa nhất – Thảo Thần, mái tóc dài chạm đất, đôi mắt như chứa ngàn năm lịch sử – từ tốn cất giọng:

"Chúng ta không thể chia rẽ vì nghi ngờ. Nếu đây là một cuộc tấn công thử nghiệm, thì chắc chắn sẽ còn lần hai... và mạnh hơn nữa."

Bà quay về phía Tenebris.

"Ngươi nói nó thông minh? Có dấu hiệu bị điều khiển?"

Tenebris gật đầu.

"Nó... cười. Nó không hề cố gắng giết chúng thần ngay lập tức. Như thể... nó muốn chúng thần cảm nhận nỗi sợ hãi."

Thần Hỏa – vốn ít khi phát biểu, lúc này đứng phắt dậy.

"Đủ rồi. Ta đề nghị thành lập một tổ điều tra đặc biệt, dẫn đầu bởi các hộ vệ ưu tú, để truy tìm kẻ thao túng Vực Sâu. Nếu chúng ta chậm trễ, Celestia sẽ trở thành tro bụi."

Các vị thần im lặng giây lát, rồi đồng loạt gật đầu.

"Chấp thuận. Tenebris, Fortis – các ngươi là đội trưởng tổ điều tra này."

Michael bước lên, đưa cho họ một khối lập phương ánh sáng – một bản đồ định vị năng lượng nguyên tố, có thể truy vết hoạt động bất thường trên toàn bộ Teyvat.

"Bắt đầu từ Sumeru," ông nói. "Có một vết nứt năng lượng vừa được phát hiện gần Rừng Avidya. Và... có tin đồn một học giả mất tích vừa trở lại... nhưng không còn là chính mình."

Gió lại thổi mạnh. Trên đỉnh Celestia, ánh mặt trời le lói xuyên qua những đám mây – nhưng trong ánh sáng ấy, một thứ gì đó đã thay đổi. Một cơn giông đang kéo đến từ phía chân trời.

Cuộc điều tra bắt đầu. Và thời gian... không còn nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro