SARA BỊ TỔN THƯƠNG
Tùng: CÁI GÌ MÀ KO PHẢI NHƯ ANH NGHĨ
Tùng: Anh thấy rõ ràng là em tát Bích Ngọc nhớ
Sara: Ko phải mà là do cô ta........( Sara chưa nói hết câu thì Tùng đã chen vào)
Tùng: NẾU MUỐN TÁT CÔ TA THÌ EM CỨ TÁT THOẢI MÁI, NHƯNG MÀ TẠI SAO LẠI DÙNG BẰNG TAY TÁT? TRÊN BÀN CÓ MÁY TÍNH, SỔ, SÁCH MÀ SAO KO DÙNG. NẾU KO MUỐN THÍCH THÌ BẢO MẤY CÔ NHÂN VIÊN BẢO VỚI ĐẦU BẾP CHO MƯỢN CON DAO SẮC NHẤT ĐỂ BĂM CÔ TA RA, EM CÓ BIẾT LÀ DÙNG BẰNG TAY THÌ BÀN CỦA EM NÓ SẼ BẨN KO NHỮNG THẾ LẠI CÒN NHĂN NHEO BÀN TAY CỦA EM KO?
Sara nghe vậy thì cười còn Bích Ngọc thì thấy quê
Sara: HA HA em xin lỗi lần sau sẽ ko tái phạm nữa
Tùng: Nhớ nhé!
Sara: Vâng
Tùng: Còn cô cút đi tôi ko cần loại thư ký như cô
Bích Ngọc: HuHu( Bích Ngọc khóc rồi bỏ chạy)
Sara: Con nhỏ đó làm việc ở đâu bao lâu rồi?
Tùng: 1 năm
Sara: Một năm qua nó đều ăn mặc hở hang thế à?
Tùng: Ừ
Sara: Anh với nó đã chịch nhau chưa
Tùng: À có một hôm nó vào phòng anh nộp tài liệu, rồi nó cởi hết đồ ra trước mặt anh rồi ngồi lên đùi anh cơ( cởi hết đồ là cởi cả đồ lót nhé)
Sara: Rồi là anh chịch nó luôn hả
Chap này hơi ngắn nhỉ
Chap sau sẽ dài hơn nhé
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro