Chương 1 : Người chơi

Tôi là Lâm Nguyệt một người luôn sống hạnh phúc dưới sự nuông chiều của anh tôi chính là Lâm Húc anh ấy rất giàu và đẹp trai nhưng hình như rất nhiều người sợ a ấy
______________________________________
  Hôm nay , trong lúc tôi đang đi xung quanh dinh thự của a mình như mọi ngày thì gặp một người lạ ở đó . Người đó cũng thấy tôi và bảo tôi im lặng , tôi ko hề thấy một chút sức mạnh nào phát ra từ người a ta nên thấy thú vị đi cùng a ta. Sau đó , a ta giới thiệu mình là Trương Sinh người chơi đã thắng 2 phó bản cấp A , 6 phó bản cấp B,C,D và F. Sau một hồi nói chuyện tôi mới biết dưới góc nhìn của người chỗ a ta thì thế giới của t là thế giới quỷ dị và dinh thự này của a tôi là cấp SSSSS+ cấp đáng sợ nhất .
Sau đó , chúng tôi đã gặp thêm 2 người cũng là người chơi 1 nam 1 nữ tên là Ngọc Quyên và Dương Bảo , tôi bt dù gì họ cg chết nên cũng ko để tâm đến
Ngọc Quyên : “Kìa hình như là phòng cô e gái của đại boss đúng không nghe nói cô ta rất đc nuông chiều hay là ....”
Chưa kịp nói hết thì đã bị Trương Sinh ngắt lời : “ bỏ suy nghĩ của cô đi cô nghĩ đại boss có thể dễ dàng để e gái mình bị bắt đi sao ”
Tôi thầm nghĩ ( tên Trương Sinh khá thông minh , nhưng phòng đó đâu phải của tôi đó là phòng giúp việc nhà tôi mà )
Dương Bảo cũng lên tiếng :“ Chúng ta ko nên liều dù gì ta sống qua hnay là thắng đạt cấp B rồi mà ”
Ngọc Quyên nghe thấy mn chỉ chích mình liền nói : “mấy người không làm thì để t làm qua nữa ngày cũng có thấy j đâu”  tiếp đó liền bước vào .
Tôi cười thầm không có j là đúng r vì t đang ở đây sao họ giám làm j trước mặt tôi chứ . Nghĩ xong tôi liền bịt tai lại .
A a a a cứu tôi , đừng giết tôi xin mà aaaaaa sau đó một tiếng hét chói tai vang lên nhưng một lúc sau liền im lặng mọi người đều biết có chuyện gì liền chạy đi.........
Tôi thấy gần hết ngày rồi thế là bọn họ sắp rời khỏi đây , mấy người  có thể đột nhập dinh thự này rồi có thể đi ra à không có đâu . Tôi liền ngồi sụp xuống đất khóc và hét to : a â a anh ơi anh có người tính bắt cóc em
Hai người kia giật mình tính chạy đi thì đã bị bao vây , họ còn bất ngờ khi thấy tôi không bị sao đứng cạnh đại boss trong khi họ đứng từ xa đã hấp hối vì nguồn sức mạnh khủng khiếp
Trương Sinh thông minh hơn liền nói : “cô .....cô là tiểu thư Lâm Nguyệt ”
Tôi cười mỉm :“anh thông mình đấy nhưng từ khi a cho tôi đi theo là anh rất ngu r tuy có thể sống thêm ít thời gian nhưng giờ chết sẽ rất đau ( mặt tỏ vẻ thương tiếc rồi cười lớn )
Cái kết là đúng như mấy người nghĩ bọn họ đều chết r chết như thế nào tôi cũng không biết nhưng tôi biết chết rất đau rất đau ( mặt tỏ vẻ đau buồn rồi cười mỉm )
Người dám xâm nhập vào đồ của anh tôi không được sống yên ổn được đâu 😏

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: