Ko liên quan nhưng Seokjinnie dễ thương quớ ờ :333 Tự dưng muốn đánh nhau vs Anh Joon :>>>
_________________________Vào truyện ___________________________________________
Biểu cảm bây giờ của cậu thật khiến người ta buồn cười, mắt chữ O mồm cũng chữ O, cậu như không tin vào mình nữa rồi. Cái con người này vài ngày trước còn anh em bạn bè với cậu, vậy mà bây giờ lại là đối tác của cậu, đã vậy anh ta còn là chủ tịch nữa chứ, thật không thể tin được. Hắn đứng kế cậu không thể không nhận thấy sự ngạc nhiên của cậu cũng khó hiểu theo
(JungKook pov's: Có quen nhau rồi sao?)
Trong khi Jimin đang cố tiếp thu những gì đang diễn ra thì cái con người đứng đối diện cậu, là anh ta, vẫn cứ bình thản, ánh mắt đôi lúc nhìn về cậu dò xét cái gì đó.
-"Mời ngồi"- tiếng nói của hắn khiến không khí xung quanh trở lại như trước không còn ngột ngạt nữa, Jimin cũng bị tiếng nói làm cho quay lại hiện tại
-"Chúng ta vào vấn đề chính luôn chứ!"- nhận được cái gật đầu từ hắn, anh ta bắt đầu kêu thư kí lấy ra một tài liệu và sổ sách to đùng ra để trên bàn rồi bắt đầu bàn bạc, mặc dù cậu lúc đầu có ngạc nhiên thật nhưng công việc vẫn là công việc để xong việc ngày hôm nay rồi cậu sẽ làm rõ mọi chuyện.
-"Anh hãy đọc rõ bản hợp đồng này, sau đó chúng ta tiến hành kí kết!"- anh ta miệng nói nhưng đôi mắt vẫn cứ dán lên cậu con trai nhỏ bé ngồi đối diện, đơn giản là anh không quan tâm cái hợp đồng này nó ra sao mà quan tâm đến cái khác
-"Được, chúng ta hợp tác vui vẻ"- hắn sau khi đọc kĩ bản hợp đồng cũng đồng ý, nhanh tay kí vào nó
-"Hợp tác vui vẻ"- một cái bắt tay là kết thúc cho một hợp đồng thành công, anh ta dùng lời lẽ khéo léo về trước, rượu và thức ăn trên bàn cũng chẳng dùng tới, vốn dĩ đó chỉ là phép lịch sự thông thường, còn đối tác có dùng không không quan trọng, cuối cùng cũng xong việc, cậu nhanh chân chạy theo anh ta, nói với hắn cứ về trước lát cậu về sau, hắn cũng gật đầu.
-"Khoan đã, Kim Taehyung"- cậu chạy theo anh, thở hồng hộc, nghe được tiếng gọi của cậu anh ta mỉm cười, nhưng nhanh chóng giấu nó vì anh biết thể nào cậu cũng tìm anh để giải thích mọi việc, ra lệnh cho cô thư kí đó về trước anh cùng cậu vào một quán cafe gần đó trò chuyện.
-"Rồi, anh giải thích đi, tại sao anh lại là chủ tịch của TH còn là đối tác của công ty tôi nữa chứ?"- cậu nhìn anh thẳng thắn cậu đang rất muốn nghe câu trả lời2
-"Thì em cũng thấy rồi đó tôi là chủ tịch TH, vì tôi thấy công ty em làm việc rất tốt nên tôi hợp tác, vậy thôi"-Taehyung nhún vai như kiểu chỉ vậy thôi làm cậu tức chết
-"Rõ ràng anh biết tôi không phải muốn hỏi cái đó mà!Tại sao anh lại không nói tôi biết anh là chủ tịch của TH"- Jimin nhìn hắn tức giận, dù gì cũng là bạn mấy năm học tại sao anh ta lại giấu cậu.
-"Chỉ là tôi muốn thân thiết với em, tôi muốn xem thử em xem tôi là là bạn là vì bản thân tôi hay vì tiền tài của tôi, và đúng như tôi nghĩ, em không cần biết tôi như thế nào, giàu nghèo ra sao vẫn làm bạn với tôi, tôi đã thích em từ lúc đó, tôi quyết định theo đuổi em mong rằng em sẽ nhận ra tình cảm của tôi, nhưng không, em chỉ đơn thuần xem tôi là một người anh, một người bạn thôi, em biết tôi đã phải đau khổ như thế nào không, tôi kí hợp đồng với công ty em lần không phải là vì lợi ích của tôi hay công ty mà là vì em, tôi muốn gần gũi, thấy em mỗi ngày, cái hợp đồng đó có lợi hay hại gì tôi cũng không quan tâm!"- cậu ngồi trơ ra, cậu không nghĩ đến mọi chuyện sẽ đi đến đây đâu
Cậu không biết phản ứng hay trả lời thế nào, cứ ngồi trơ ra ở đó, anh cũng không biết nói gì thêm, thấy cậu phản ứng như vậy anh càng buồn thêm. Thì ra một chút cảm giác với anh cậu cũng không có, anh đã hy vọng quá nhiều để rồi bây giờ thất vọng càng cao.
-"T-Tôi xin lỗi, nhưng tôi vẫn chưa nghĩ đến chuyện tình cảm ở thời điểm hiện tại đâu, tôi cũng rất bất ngờ khi anh dành tình cảm cho tôi nhưng mà tôi.................từ trước đến giờ tôi chỉ xem anh là bạn thôi"- cậu ngồi một lúc mới mở miệng nói nhưng đầu lại cuối xuống không dám ngẩng lên vì sợ thấy ánh mắt đau buồn của anh, cậu không muốn ai buồn cả
-"Tôi hiểu mà, tôi đã lường trước, tôi không ép buộc em nhưng tôi xin em một chuyện được không?"- ánh mắt cầu xin của Taehyung khiến cậu không thể từ chối
-"Được có gì anh cứ nói"- cậu gật đầu, chỉ cần không phải khó xử như bây giờ là được
-"Nếu em không chấp nhận tôi bây giờ, hãy để tôi theo đuổi em một cách quang minh chính đại được không? Để mỗi ngày tôi nhìn thấy em, chăm sóc em, qua một khoảng thời gian có lẽ em sẽ suy nghĩ lại thì sao?"- anh khẩn khoản cầu xin cậu, Jimin lúc đầu định từ chối nhưng ý chí ở anh quá cao cậu có thể cảm nhận được bây giờ mở miệng từ chối cậu cũng không tiện thôi thì cứ cho anh một cơ hội có khi sau một khoảng thời gian theo đuổi anh sẽ bỏ cuộc cũng nên.
-"Thôi được rồi, cứ như vậy đi. Tôi phải về công ty làm việc tiếp đây, tạm biệt"- cậu để anh lại ở đó đi trước, sợ ở đó nữa Jimin sẽ ngại và khó xử lắm, còn anh thì tâm trạng hưng phấn hơn khi cậu cho mình cơ hội
(JungKookpov's: cậu ta chấp nhận rồi sao?)
Suốt buổi nói chuyện của hai người JungKook đã nghe hết, lúc nãy khi cậu nói đi đây một chút hắn đã cảm thấy nghi ngờ nên mới theo cậu đến đây thì thấy có cả Taehyung nữa, nhớ lại thái độ của cậu lúc gặp Taehyung lần đầu có chút lạ anh càng muốn biết mối quan hệ của họ hơn. Nghe được cậu đồng ý lời đề nghị của Taehyung hắn có chút không vui, bản thân cũng không biết tại sao lại như vậy!
-"Sao anh chưa về mà còn ở đây?"- cậu sau khi rời khỏi quán cafe định tìm xe về khi ngạc nhiên khi thấy xe của Jungkook vẫn còn ở đây và hắn đang ở trong xe
-"Tôi đợi em"- Jungkook nhàn nhạt phun ra một cậu mắt cũng nhìn đâu đó vô hồn
-"Anh không cần đợi tôi đâu tôi tự bắt xe về được mà!"- cậu cảm thấy hơi ngại dù sao cũng là cấp trên của cậu để hắn đợi như vậy cũng kì.
-"Nếu người công ty không thấy cậu đi chung với tôi hỏi thì tôi nói cậu sau khi xong việc thì đi hẹn hò với người khác à?"- hắn đột nhiên cáu gắt lên làm cậu sợ, với cả hắn còn nói cậu hẹn hò gì ở đây nữa chứ cậu đi gặp Taehyung mà
(Jimin pov's: tự nhiên nổi nóng à, có chuyện gì vậy nhỉ?) [ 🍫 Sao mài ngu dữ dị con ạ -.- Ko bik giống ai nữa -.- Min 🐤: Giống mẹ chứ ai -.- ... ❤️🍫: Mẹ ghim mài -.-]
-"Lên xe tôi chở về công ty, tính để tôi bế vào à?"- hắn cũng chẳng biết sao mình vô duyên vô cớ bực bội nữa.
_______________________________Hết Chap_______________________________________
Nhớ bấm dấu sao sau khi đọc nhá >< Ko nên đọc chùa đâu đó :3
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro