Chương 13: (H) Chơi Sướng Xong Liền Mặc Kệ Tôi?

"Không được nhúc nhích!" Nguyên Ánh thở hổn hển.

Nghe đối phương thở dốc, hạ thân lút cán chôn trong người nàng, lại không thể động.

Vẻ mặt Hữu Trân đau khổ, cảm thấy toàn thân đều ngứa, đặc biệt là nắm đầu, bị dâm huyệt gắt ga kẹp chật, vừa rồi cao trào dâm dịch còn ở bên trong không có chảy ra, ấm áp dâm thủy mò theo mã mắt chảy vào trong ống dẫn tinh, sắp đem nhục hành Hữu Trân tưới ướt.

Nguyên Ánh chịu không được, không nghĩ sẽ thừa nhận chính mình yếu như vậy, cư nhiên chỉ vừa sướng một chút liền cao trào.

Đỡ đùi Hữu Trân, ngồi ở bên hông nàng, nâng mông lên, đem đồ vật thô to trong huyệt rút ra, không ít chất lỏng chảy ra, lại hung hăng mà ngồi mạnh xuống.

"Ân~" Nhìn cái mông phập phập phồng phông ở trước mặt mình, sắc tình hồng nhạt, má mông càng đỏ hồng diễm lệ hơn.

"Ha a~ Ánh Ánh~ dùng thêm chút lực~ a~ nhanh một chút." Hữu Trân đặt tay lên eo nàng, bất giác vuốt ve da thịt.

Eo bị nắm lấy, cảm giác bị khống chế nảy lên trong lòng. Nguyên Ánh cắn môi, trong mắt bắt đầu lấp lánh nước mắt, nàng có chút không chịu nổi.

Bang~~ bang~~ bang~~

Mỗi lần nâng lên, lại ngồi thật mạnh xuống, đai quy đầu cắm vào nghiền ép, hung hăng va chạm khoang sinh sản.

Thịt mềm trong khoang sinh sản tiếp nhận từng đợt từng đọt khoái cảm, dị thường mẫn cảm, càng va chạm càng làm Nguyên Ánh sướng đến tê dại da đầu.

Sắp tới rồi, âm đạo bủn rủn cảm giác càng ngày càng căng chặt, Nguyên Ánh run rẩy không ngừng, rất nhanh mất hết sức lực, ngay cả ngồi xuống cũng chậm dần.

Động tác càng chậm, huyệt thịt bên trong càng cảm nhận rõ tinh tế cọ xát, chẳng hạn như quy đầu mềm mại cọ xát vào gò thịt nho nhỏ mẫn cảm, tiểu huyệt như lưu luyến không rời bú mút nhục hành.

Xúc cảm càng tinh tế, càng kích thích.

Thời điểm rút ra, da thịt dính đầy dịch thể, bị dập tới lên bọt, dâm mĩ đến cực điểm.

Nguyên Ánh ngửa đầu nhìn trần nhà thất thần mà nghĩ, thật thoải mái a, sướng đến sắp biến nàng thành kẻ ngốc.

Cứ như thế liên tục vài lần, thân thể Nguyên Ánh lại run rẩy ngồi trên nhục hành Hữu Trân mà cao trào.

"Ba" một tiếng, tiểu huyệt đem nhục hành phun ra ngoài.

Nguyên Ánh đang muốn đi tẩy rửa dấu vết trên thân thể, cảm giác dính nhớp thật sự không thoải thái.

"Trương tổng cứ như vậy mà đi, chỉ biết sướng cho bản thân xong trở mặt không còn biết ai khác a?" Âm thanh từ phía sau truyền tới.

Hữu Trân nắm chặt tay, lần nào cũng như vậy, xem nàng như gậy mát xa, một chút cũng không quan tâm đến cảm thụ của nàng.

Nguyên Ánh quay đầu lại, nhìn đến nhục hành căng cứng ướt át , tất cả đều là dấu vết của nàng, hơn nữa Hữu Trân vẫn chưa bắn tinh. Nguyên Ánh chột dạ mà quay đầu đi.

Hữu Trân phẫn nộ từ trên mặt đất đứng dậy, bắt lấy Nguyên Ánh, mạnh mẽ bế lên, dọa nàng hoảng hốt hai chân kẹp lấy eo mình, đem nhục hành đâm thật sâu vào dâm huyệt.

Cứ như vậy mà cắm vào trong, Hữu Trân ôm nàng đi đến cửa sổ sát đất. Đi đi lại lại, làm nhục hành bên trong tùy ý đâm vào mọi góc độ, âm đế Nguyên Ánh bị bụng Hữu Trân hung hăng ma sát.

Đi đi lại lại, Nguyên Ánh không có tiền đồ bị cắm cao trào một lần nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro