Chương 25: (H) Nghiện Chơi Hậu Huyệt Của Miêu Tổng

"A Trân, chúng ta thử chơi cửa sau đi ~" Đôi mắt Nguyên Ánh sáng lấp lánh, Sau một lần nếm trải tự vị khai phá hậu huyệt trong mơ, nàng vẫn nhớ rất rõ, thật kỳ quái nhưng lại rất thoải mái.

"Nhưng mà. . ." Đối lập chính là nhục hành Hữu Trân có đường kính quá lớn so với đường hầm của hậu huyệt, địa phương này không giống như tiểu huyệt mềm mại, nàng sợ làm Ánh Ánh đau.

Nguyên Ánh biểu tình muốn khóc ra tới, "Hữu Trân! Có phải em chê cửa sau của chị dơ!"

Nói xong, Nguyên Ánh muốn từ trên giường ngồi dậy, xoa nước mắt làm ra bộ dáng đây không phải là trốn dung thân của thần thiếp mà rời đi.

"Không phải! Ánh Ánh chị hiểu lầm!" Hữu Trân vội vàng mà một lần nữa nắm lấy mông Nguyên Ánh, nhục hành còn trong dâm huyệt, vạn phần không muốn rút ra khỏi nhục huyệt.

Hữu Trân từ tủ đầu giường lấy ra lọ dịch bôi trơn, tuy rằng các nàng ngày thường chơi rất nhiều, nhưng cúc huyệt thực sự chưa một lần nếm thử, đôi tay hữu Trân có chút run rẩy.

Lấy đủ lượng dịch bôi trơn, hai ngón tay thon dài cắm vào hậu huyệt, ngón tay không thô như côn thịt nhưng lúc cắm vào lại rất khó khăn, hậu huyệt kẹp đến cực kỳ chật, sau khi cắm vào không gian hoạt động đều không có, cơ vòng hung hăng mà kẹp, ngăn cản ngón tay cắm vào.

Nhục hành trong hoa huyệt chậm rãi đâm vào rút ra, ngón tay trong hậu huyệt nhẹ nhàng ấn, cách một tầng hơi mỏng vách ngăn, Hữu Trân thậm chí có thể sờ đến hình dáng nhục hành.

Nguyên Ánh cảm giác hai ngón tay trong hậu huyệt khiến nàng có chút không thể chịu được, thời điểm cắm vào không bị khô khốc đau đớn, chính là có cảm giác bị lấp kín kỳ quái, nhưng ngón tay rút ra bên ngoài lại có một loại cảm giác được phóng thích kỳ diệu, loại này khoái cảm len lỏi tê dại làm toàn bộ cái mông nàng run rẩy.

Đầu lưỡi nhỏ không chịu khống chế mà từ trong miệng dò xét ra tới, Nguyên Ánh có chút khống chế không được biểu tình.

"A Trân, thật thoải mái ~~ còn muốn nhiều hơn nữa."

Hữu Trân cảm giác được dâm thủy từ hoa huyệt bắt đầu chảy ra, ấm áp xúc cảm bao vây lấy quy đầu, Hữu Trân nhịn không được chậm rì rì nói: "Ánh Ánh, em sẽ tăng tốc độ, nếu quá đau thì nói để em dừng lại."

Điều chỉnh tư thế, ngón tay cùng nhục hành dùng chung tần suất nhanh chóng từ song huyệt ra vào, nhục huyệt chảy ra vô số nước sốt, nhục hành cùng ngón tay đồng thời đâm đến chỗ sâu nhất, hai cái huyệt mút vào làm Hữu Trân thở gấp rút, hai chân Nguyên Ánh run như bị sốt rét, hiển nhiên là đã bị đụ không chịu được.

"Quá nhanh a ~~ a ha ~ dừng lại ~~ không ~ đừng có ngừng xuống dưới ~~" Nguyên Ánh cảm giác sướng đến thân xác lẫn linh hồn đều có chút lâng lâng, không biết chính mình đang nói mê sảng gì.

Nguyên Ánh dùng đôi tay bẻ ra hai bên mông, ý đồ muốn Hữu Trân nắc sâu vào hơn.

Hữu Trân cảm giác nhục hành ngày càng cứng, nấm đầu đều trướng thêm một vòng lớn, eo bụng có chút chua xót, nhưng tốc độ ma sát vẫn không giảm bớt.

Rút ngón tay ra, Hữu Trân muốn đem nhục hành cắm vào.

Dùng sức bẻ ra mông thịt, phía sau tinh xảo tiểu cúc hoa đã có chút không chịu được, hồng hồng diễm diễm phun ra một ít thanh dịch.

Sau khi gian nan mà cắm vào, Hữu Trân hít ngược một hơi khí lạnh, hậu huyệt khít chật như muốn cướp mạng nàng, phảng phất nhẹ nhàng động hông.

Nhìn Nguyên Ánh dưới thân dâm đãng bị nắc, hiển nhiên đã sướng không chịu được, huyệt khẩu không ngừng chảy ra ái dịch, từ huyệt khẩu theo hai chân chảy xuống. Khăn trải giường không thấm nước làm chất lỏng vẩn đục ứ đầy bên trên, nhìn một màn cảnh tượng này Hữu Trân cảm giác muốn mạnh mẽ phun bắn hơn bao giờ hết, nhưng nàng kẹp chặt hai mông dùng sức nắm thật mạnh gốc côn thịt kiềm nén để không bắn tinh. Thông thuận mà thọc vào rút ra bên trong hậu huyệt Nguyên Ánh.

"Hảo ngứa ~ A Trân, tiểu huyệt hảo ngứa ~~" hậu huyệt ăn no, nhưng tiểu huyệt lại trống rỗng, Nguyên Ánh có chút không thể chịu được như vậy cầu hoan, mạnh mẽ lắc mông, nói ra bất mãn của bản thân.

"Ngô ha aa~" Hữu Trân vào một phút thả lỏng không chú ý kiềm chế mà co giật cả người bắn mạnh từng đợt tinh dịch vào hậu huyệt.

sau khi rút côn thịt ra, hậu huyệt "Phốc phốc" mà phun tinh dịch, Nguyên Ánh đột nhiên không kịp phòng ngừa nghe được thanh âm dâm dục như vậy, nhặt lên chăn đã rơi xuống sàn nhà, đem chính mình ẩn giấu đi vào.

"Đều tại em Hữu Trân! Làm gì lại bắn tinh trong cúc hoa của chị a! Chị đánh chết em! ! ! Nguyên Ánh thanh âm tức giận trong ổ chăn truyền ra tới.

Hữu Trân vội cũng chui vào, hôn môi Ánh Ánh, lấy lòng "Không phải đâu, là do Ánh Ánh của chúng ta gợi cảm, bộ dáng tiểu cúc chảy ra tinh dịch của em, làm hại em lại cương nữa rồi."

Nói xong, nàng nắm lấy tay Nguyên Ánh đặt lên dương vật kiêu hãnh của mình.

Nguyên Ánh hung tợn mà nhéo một phen, đem Hữu Trân đạp ra ngoài, lớn tiếng nói: "Đi chết đi!"

Địa phương yếu ớt nhất bị nhéo một cái, Hữu Trân đau đến hít khí lạnh, nhục hành nhục hành cương cứng đứng thẳng liền mềm xuống, Hữu Trân xoa thịt trứng, khóc thương nói: "Ánh Ánh, đau quá a, không thể dùng được nữa rồi."

Nguyên Ánh sợ tới mức lập tức từ trong ổ chăn chui ra, tiến đến gần nhục hành thổi khí, "Hô hô, hết đâu hết đau hô hô ~" Bộ dáng nỗ lực khắc phục có chút đáng yêu.

"Còn có đau hay không a~ A Trân?" Hai mắt Nguyên Ánh  chứa đầy nước, bộ dáng áy náy chọc Hữu Trân cười, sờ sờ đầu tóc mềm mại của nàng, ấm áp hơi thở làm Hữu Trân có chút phản ứng.

"Được rồi, hẳn là còn có thể dùng đi, chị không cần khẩn trương như vậy." Hữu Trân trấn an nàng.

Nguyên Ánh cúi xuống, liếm lấy mã mắt, há mồm ngậm lấy quy đầu, đầu lưỡi nỗ lực đánh vòng ma sát vì Hữu Trân mà khẩu giao, ý đồ muốn làm Hữu Trân một lần nữa cương cứng.

Hữu Trân đột nhiên nổi lên ý xấu, giả vờ bộ dáng thực kinh ngạc nói: "Ai? Ánh Ánh, chị như thế lại bú của em, em vừa chơi cửa sau của chị xong a ~"

Quả nhiên, cả người Nguyên Ánh đều cứng đờ, mềm mại nhục hành còn ngậm trong miệng, trong lúc nhất thời xấu hổ mà lập tức phun ra ngoài.

"Ha ha ha ha!" Hữu Trân có điểm nhịn không được cười lên tiếng.

Theo sau nhục hành bị tàn nhẫn cắn một ngụm, trực tiếp làm nước mắt từ hốc mắt Hữu Trân chảy ra.

Nguyên Ánh "Phi" một tiếng phun ra xúc xích trong miệng, không nói tiếng nào một lần nữa trốn vào chăn.

"Ánh Ánh! Lần này thật sự không thể dùng!"

"Ai quản em a! ! Xú đồ vật không thể dùng liền không dùng! Em không còn dùng được chị liền đi tìm người khác!!"

"A? ! Như vậy không được a Ánh Ánh, người khác không có lớn được như em, chị xem, em tốt, lại cứng, tinh nhiều, lâu bắn, chúng ta làm một hồi kiểm chứng đi!"

"Không làm! ! ! Không làm! Về sau đừng mong làm!"

"Em sai rồi oa Ánh Ánh! !"

Hữu Trân vẻ mặt như đưa đám.

...

Còn 2 chương cuối 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro