Chương 5: (H) Ngu Ngốc Cấp Dưới Trả Thù (phần 2)
Nguyên Ánh lập tức mở to hai mắt, ra sức giãy giụa, "Nơi đó không thể, nơi đó tuyệt đối không thể."
Người phía sau chắc chắn không nghe được, một lát sau, ngón tay ướt át từ từ cắm vào cúc huyệt khẩu, hiển nhiên là có bôi trơn cho hậu huyệt.
Hữu Trân vuốt cái mông silicon của ly tự sướng, trong lòng cảm khái, không hổ là bỏ ra số tiền lớn mua món đồ chơi này, cư nhiên có cả hậu huyệt. Trong tay không ngừng đổ dịch bôi trơn lên cửa động từ từ thăm dò.
"Hữu Trân, cô điên rồi! Phía dưới cô cắm chưa đủ sao! Đừng chạm vào cửa sau của tôi!" Nguyên Ánh không chịu phối hợp mà cự tuyệt Hữu Trân.
Thân thể không động đậy được dù chỉ một chút, Nguyên Ánh cảm thấy tuyệt vọng.
Người phía sau một chút đều không thương hoa tiết ngọc, lập tức tiến vào tràng đạo.
"Đau! Cô mau rút ra!" Nguyên Ánh đau đến chảy nước mắt sinh lý.
Cảm nhận được nhục hành tại hậu huyệt dừng lại, Nguyên Ánh cảm giác chính mình căng chặt, co rút lại cơ vòng muốn dùng sức đem đồ vật trong cúc hoa đẩy ra ngoài.
Không biết vì sao hậu huyệt lại ướt át, Nguyên Ánh cảm nhận được vật dính đầy chất lỏng của Hữu Trân chậm rãi ra vào, huyệt thịt cực hạn buộc chật cùng dương vật gắt gao ôm lấy nhau, bên trong Nguyên Ánh hình thành bộ dáng gậy thịt Hữu Trân.
Hai má ửng hồng, nước mắt xẹt qua. Nàng thầm hận.
Đáng giận, nàng quả thật giống một cái ly tự sướng tùy tiện bị nắc.
Hữu Trân, cô chờ đó. Hiện tại Nguyên Ánh chỉ có thể bất lực tức giận.
Sau khi bị đâm rút vài cái, Nguyên Ánh cảm giác hậu huyệt có chút kì quái, có chút trướng trướng, nhưng cũng có chút tê tê dại dại, khoái cảm hoàn toàn bất đồng so với tiểu huyệt, là một loại cảm giác vừa đau vừa sướng.
Thậm chí tiểu huyệt có chút phát ngứa.
"An Hữu Trân, Đâm chỗ khác đi, ngứa quá." Nguyên Ánh ra hiệu cho Alpha luôn thờ ơ đối với nàng, luôn đối với yêu cầu của nàng vờ như không thấy, một chút đều không ôn nhu.
Nguyên Ánh cảm giác được Hữu Trân hung hăng mà đâm nàng, hậu huyệt thật chật, bị cắm có chút không thoải mái, mấp máy kẹp thật chật, muốn đem đồ vật ngu ngốc bên trong đẩy ra ngoài.
"Muốn bắn, muốn bắn vào tiểu huyệt của Trương tổng." Hữu Trân nhanh chóng thọc vào rút ra vài lần, sau đó nhanh chóng rút dương vật ra và vùi sâu vào hoa huyệt Nguyên Ánh, dùng sức đến mức hận không thể nhét hai quả trứng bên dưới vào cùng.
Ngô~ đột nhiên bị tập kích, song huyệt đều mẫn cảm đến không chịu được, cho nên địa phương ngứa đã được thõa mãn, thậm chí Nguyên Ánh có thể cảm giác được vách huyệt gồ ghề bên trong đang run rẩy.
Lúc sau Hữu Trân rút ra, cảm giác như rút nút bần của bình rượu vang đỏ, chất lỏng ướt át vẩn đục từ đùi trần trụi chảy xuống.
Nguyên Ánh mềm nhũn gục trên bàn hai chân rũ xuống mặt đất, tùy ý trên sàn nhà đọng đầy chất lỏng nhầy nhụa, dính lên cả da thịt tuyết trắng.
Nhưng, cho dù là giấc mơ cũng không nên có.
"Hỗn Cầu An Hữu Trân." Nguyên Ánh oán hận mà nghĩ, "Nhất định phải báo thù!"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro