31;
(Hôm nay ke thơm ngon bổ dưỡng quá bây ơi nên cho ra lò cái chap vô tri này. Đoạn cuối bí ngang nên tạm dừng ở đây nhó bh t hứng lên t viết tiếp :333).
.
.
.
.
.
.
Tất nhiên thì sau một đêm ân ái, ai cũng muốn được cùng người mình yêu ôm nhau ngủ đến hết ngày mà chẳng bị ai hay bất cứ thứ gì làm phiền cả. Cá cũng vậy, em cũng muốn rúc trong lòng Quý của em mà an toàn nghỉ ngơi như một phần thưởng sau mấy ngày đấu giải khá căng thẳng.
Thế nhưng ông trời lại không cho em làm thế.
Tiếng chuông vang lên liên tục và cái bản nhạc baby shark cứ reo bên tai khiến em khó chịu bò dậy với tay lấy cái điện thoại.
"Alo ạ?"
Cá mắt nhắm mắt mở chẳng cần nhìn xem ai gọi mà chỉ nhấc máy mở đầu một câu quen thuộc.
{Bên đó là người nhà của Lai Bâng?}
"Vâng? Có lẽ vậy?"
Giọng nói lạ hoắc vang lên trong điện thoại khiến Cá phải cố mở mắt thật to để nhìn xem ai đang gọi và coi kìa khứa đội trưởng nhà em chứ ai vào đây nữa. Chẳng hiểu sao mới sáng sớm ra Lai Bâng đã làm gì mà phải để người ta cầm máy gọi cho em thế này nữa.
{Lai Bâng đang ở trong tay tao! Chúng mày muốn nó trở về lành lặn thì ngay lập tức chuẩn bị sáu tỷ đồng để chuộc cái mạng nó về! Tao sẽ nói rõ hơn về-...}
Rồi giọng nói bị ngắt cái rụp.
"Bố thằng khùng!"
Cá nheo mắt nhìn cái điện thoại hiện nguyên cái dòng chữ Lai Bánh to đùng rủa thầm rồi vứt cái điện thoại sang bên mà rúc vào lòng anh bồ ngủ tiếp.
"Sao vậy em?"
Quý bị đánh động cũng mắt nhắm mắt mở kéo eo em bồ sát lại gần để tiện ôm lấy, anh dựa đầu lên vai bé người yêu của mình tham lam hít hà cái mùi hương đặc trưng xen lẫn mùi của anh còn vương lại sau một đêm dài tình ái, không chịu được bèn để lại một cái hickey như đánh dấu chủ quyền. Cá cũng xoay người lại ôm lấy anh giọng nhõng nhẽo xen chút khó chịu.
"Lai Bánh bị khùng hay gì á! Sáng sớm làm gì không làm toàn làm ba cai trò khùng điên"
"Thôi bé ngủ tiếp đi nè, Quý hát ru bé ngủ tiếp ha"
"Không, Quý rap đi"
"Ủa hát hơn chứ?"
"Tại Quý rap như đọc bài á nên em buồn ngủ"
Quý chu mỏ hờn dỗi vì bị em bồ chê, đưa tay lên nhéo mũi em một cái. Cá cười tủm tỉm cũng chu cái mỏ mình lên rướn người sang hôn cái chụt lên cái mỏ cute của anh bồ dỗ dành rồi lại nhắm mắt chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.
Và rồi một lần nữa cái chuông điện thoại không cho em làm thế.
Bài baby shark vang lên chói tai khiến cả hai giật mình, Quý nhanh chóng cầm lấy điện thoại của em nhận thấy người đang gọi đến là thằng đội trưởng lập tức bắt máy xổ cho thằng này một trận. Ngày nghỉ mà sao nó cứ làm phiền em yêu của anh mãi vậy nè? Có phải là lạm quyền không?
"Mày khùng hả Lai Bánh!?"
{Tao đang giữ Lai Bâng...}
"Cái lồn gì vậy?"
Quý khó chịu nhìn vào điện thoại không dám nói quá to vì sợ làm phiền Cá. Cái giọng này thì chắc chắn không phải là khứa Lai Bâng rồi tại vì giọng Lai Bâng với Quý nó là một cái gì đó đặc trưng và ám ảnh lắm.
{Tao đang giữ-...}
"Biết rồi khổ lắm nói mãi. Thế địt mẹ có gì nói nhanh người ta còn đang ôm bồ ngủ. Bộ ngày nghỉ bị dẩm lồn hay là đéo có người yêu mà bày ra mấy trò rảnh lồn thế?"
{Ờ thế tao nói nhanh là chúng mày còn muốn nhìn thấy mặt thằng này thì chuẩn bị-...}
"Khỏi nha, cho thằng Bánh cút. Mày cút nốt"
{Khoan! Chúng mày không lo lắng cho thằng này à?}
"Tao thì không, có gì liên lạc Đinh Tấn Khoa nha mày"
Rồi Ngọc Quý cúp máy cái rụp, còn cẩn thận chặn số để cho khỏi có đứa nào có thể làm phiền cả hai đứa nữa.
Dù sao thì Quý cũng chẳng nghĩ tới việc cái đầu của thằng đội trưởng đang bị đe doạ đâu.
.
"Má thằng Quý nó cọc dữ bây"
Lai Bâng nhìn vào điện thoại cười phá lên khi bản thân vừa chọc tức thằng bạn mình. Bản thân hắn cũng hơi thấy tội lỗi khi mà làm phiền hai đứa nó nhưng mà tại vì hắn thua kèo solo với bé Khoa nên mới phải làm vậy. Thật ra người ác là em bồ của hắn mới đúng chứ.
"Cả hai ảnh không quan tâm luôn"
Tấn Khoa cười khúc khích ngả vào lòng anh người yêu. Kêu là gọi điện cho anh Cá chọc ảnh xíu thôi mà Lai Bánh gọi hai lần lận đó chứ.
"Thì ai tin được á trời, mà bé lôi đâu ra cái máy đổi giọng này hay vậy?"
"Có người tặng em á, nghịch cũng vui"
Chẳng là ngày nghỉ nên là cả team có tổ chức đi chơi với nhau, cũng không xa đâu ở Vũng Tàu thôi à.
Ban đầu Cá nhất quyết ở nhà gì cái chỗ này em đi nhiều rồi kéo theo Quý cũng muốn ở lại nhưng rồi cả hai lại bị Tấn Khoa kéo đi hết. Lạc và anh Zeref không có đi, anh Red đi cùng còn kéo theo cả Maris đi nữa vì gã không muốn bị phát cơm chó tẹo nào á thế là chuyến đi đó có những sáu người lận.
Chưa bao giờ Lai Bâng thấy em nhỏ nhà mình hào hứng như thế nên mạnh tay chi tiền chiều chuộng cậu tới bến.
Đúng là giàu có khác.
"Tẹo nữa cùng mọi người ra biển chơi ha, để anh nhắn lên nhóm"
Lai Bâng vòng tay ôm lấy em bé của mình vào lòng, hôn cái chụt lên mái tóc bồng bềnh của em bồ rồi còn lưu luyến dụi dụi vài cái.
Lai Bánh => Hội người báo Việt Nam
Ê bây
Dậy đi chơi lẹ
T qua từng phòng rước nè :333
Báo iu Ká ❣️🐟:
Em cút
Nay nứng hay gì?
Ô em dậy rồi à Quý
Gọi con cá dậy cho nó bơi đi
Báo iu Ká ❣️🐟:
Sao t tưởng m đang bị đứa nào nắm đầu cơ mà
😏
T trốn về r
Khoẻ re :)
Cơ mà anh tưởng em ko quan tâm 🤨
Ká ko bt bơi 🐟:
Ủa nãy Lai Bánh gọi thiệt hả
Báo iu Ká ❣️🐟:
Đúm gòi Cá
Chính ló
Ká ko bt bơi 🐟:
Khùng dữ ba 😀🖕
Em út là ông cố nội 🤦:
Lai Bánh bị ngáo á anh Cá
Kệ ổng đi anh với em đi chơi
Kìa bé 🥹
Anh tổn thương
Báo iu Ká ❣️🐟:
Em tổn lùi á Lai Bánh
Câm giùm🖕
Đen thôi đỏ là Sếp 😎:
Chúng mày câm hết
Đang ngủ mà nhắn nhắn cl cm à🤨
M câm
Gọi bồ dậy tập thể dục đi
Ra biển chơi
Má đi biển mà ko tắm biển
Ká ko bt bơi 🐟:
Mệt lắm tự đi mình đi
Báo iu Ká ❣️🐟:
Cá kêu mệt
Em tự đi mình em đi Lai Bánh
Kệ thằng Cá
Chẳng lẽ tình nghĩa anh với em bao năm nay không bằng một con cá hả Ngọc Quý!!?
👁️🫦👁️💔
Báo iu Ká ❣️🐟:
Anh ghê em quá Lai Bánh ơi
Ai tình nghĩa với em cơ?
Anh biết là em có tình cảm với anh vì anh đẹp trai
Nhưng nhìn lại bd của anh đi em ạ
Biết vị trí của mình đi 😏
Em cút
Đen thôi đỏ là Sếp 😎:
T cũng xin rút
Mệt chết mẹ
:))))
Má mấy con lười nàyyyy
Ká ko bt bơi 🐟:
5 xị thì đi
Oke thằng Cá 5 xị
Ká ko bt bơi 🐟:
Nay Lai Bánh hào phóng thế nhở
Chắc nay có bão 👀
Anh đã bao giờ tiếc em cái gì chưa Cá
😏
Ká ko bt bơi 🐟:
🤡
Báo iu Ká ❣️🐟:
M cút🖕
.
Cái bảo là dậy ngay đi chung ra biển mà Lai Bâng ngồi chờ mãi tới trưa đôi uyên ương Cá và Báo mới chịu vác cái bản mặt xuống. Tấn Khoa kêu là bao giờ mọi người tập trung đủ thì gọi cậu mà hình như Cá qua phòng gọi cả đứa út xuống rồi.
"Nhìn Lai Bánh như xác khô vậy bây?"
"Em hề quá em"
Cá mở lời đầu tiên, chẳng kiêng nể mà phán ngay một câu mà em cho là vậy, anh bồ đi theo cũng đế thêm một câu cho bõ cái công anti.
"Chúng mày cũng lẹ quá ha. Tao chờ tận ba tiếng lận"
"Ủa vậy hả? Em tưởng nãy giờ có nửa tiếng"
"Nửa tiếng cái đầu em á Cá. Biết anh mày ngồi chìa mặt ra đây từ bao giờ không?"
"Thế có đi không?"
Cá chẳng thèm trả lời câu hỏi của anh đội trưởng nhà mình, khuôn mặt làm vẻ vô tội hết sức khiến Lai Bâng cũng bất lực.
"Trưa nắng bỏ mẹ đi đâu? Chiều!"
.
Rốt cuộc thì cả lũ đi biển chỉ có Lai Bâng là mặn mà với việc ra biển chơi còn lũ còn lại thì dành hầu hết thời gian ở lì trong phòng mà âu yếm với bồ.
Lai Bâng đau đớn, Lai Bâng gục ngã nhưng rồi cuối cùng được Tấn Khoa thương mà giúp kêu gọi mọi người, đến tối cả lũ mới tập trung ngoài bãi cát nhậu nhẹt.
"Bây giờ chơi thật hay thách đi"
Maris lên tiếng đề xuất khi mà họ cũng đã ăn uống và hát hò lâu rồi đâm ra chán. Không kiếm trò chơi thì chẳng lẽ lại đi về? Trăng thanh gió mát, mùi biển mùi mùi đồ nướng thơm phức quyện vào nhau tạo nên một buổi tối tuyệt vời.
"Chơi cái đó nguy hiểm chết"
Quý là người đầu tiên lên tiếng phản đối, đương nhiên rồi vì trước anh chơi trò này cũng suýt bị Cá hiểu nhầm cơ mà. Tóm lại là không có chơi nữa nha.
Lai Bâng đưa ánh mắt nghi ngờ về phía thằng bạn cũng hay bây giờ được dịp pressing Quý chứ từ sáng tới giờ hắn nhịn Quý hơi lâu rồi đấy.
"Có em thấy nguy hiểm á Quý, chắc giấu bồ cũng nhiều thứ lắm ha"
"Giấu cái đầu em á em. Có những cái chỉ mình em yêu của anh mới được nghe thôi em hiểu không em Bánh"
Quý hất cái mặt lên, vòng tay qua vai Cá đang bên cạnh mình cười tủm tỉm vì nhớ lại cái lần hiểu lầm đó, kéo em nhích lại gần.
"Vậy chơi cái khác đi, ai có đề xuất không?"
Red chống cằm, tay vẫn nâng cốc bia lên nhấp nhả vài ngụm. Thật là mấy đứa này nhí nhố quá đi ấy, nếu không phải vì Tấn Khoa và Maris cũng muốn chơi thì gã đã không ngồi đây trông trẻ rồi.
"Chơi trò đoán biệt danh trong danh bạ đi mọi người"
"Trò gì kì vậy ông Mẹc"
"Cũng vui á"
"Cá chơi thì Quý cũng tham gia nha"
"Mọi người chơi thì em cũng chơi"
Nhận được sự ủng hộ đông đảo của thần dân, Maris bắt đầu phổ biến luật chơi. Thể lệ là xoay chai bia, cái chai chỉ vào ai thì mọi người sẽ đoán biệt danh của một số trong danh bạ của người được chỉ định. Kết thúc trò chơi đoán đúng nhất hoặc chính xác nhiều nhất thì được phần thưởng là 6xị.
"Bắt đầu nhé"
Ông Mẹc lên tiếng và trò chơi bắt đầu. Cái chai xoay tít mù bắt đầu có dấu hiệu chậm lại và người được chọn là anh đội trưởng nhà S chứ ai nữa.
"Sao lúc nào tui cũng là người mở đầu hết vậy nè"
"Em câm đi em, vậy đoán biệt danh của ai trong danh bạ thằng Bánh nào"
Mọi người nhìn nhau, cũng khó chọn ta tại vì không có định hướng gì hết bỗng Quý nhìn sang Tấn Khoa, người vẫn đang ngồi ung dung gặp mực nướng.
"Tấn Khoa đi, xem nó đặt biệt danh người yêu nó thế nào"
"Chắc thằng Bánh để là bé iu chứ gì"
Red cuối cùng cũng chú tâm vào trò chơi và cũng là người lên tiếng đầu tiên. Dựa theo kinh nghiệm của gã thì mấy cặp gà bông như hai đứa này toàn đặt mấy cái tên ngọt ngào cute phô mai que thôi à.
"Em nghĩ là cục cưng bé bỏng cơ, Quý nhỉ?"
"Thực ra nó ghi là teeme địch thơm phức"
Quý quả quyết đánh mắt về phía thằng bạn - người mặt nghệt cả ra vì bị chọc trúng tim đen lại chuyển sang Tấn Khoa mặt không cảm xúc nheo mắt nhìn anh bồ của cậu. Teeme địch thơm phức là cái mẹ gì?
"Vãi cả Teeme địch thơm phức!"
Cá được phen cười lộn ruột, cười như chưa bao giờ được cười, cười như ngày mai không thể cười nữa vậy.
Red và Maris dựa vào nhau bụm miệng cười còn thì thầm bàn tán cái gì đó sôi nổi lắm cơ.
"Anh nói đúng không em Lai Bánh?"
"Cái lồn má thằng Quý!"
"Anh di guốc trong bụng em"
Quý hất mặt lên thách thức và Lai Bâng giống như muốn lao vào solo với con báo vậy.
"Lai Bánh tên em là Teeme địch thơm? Hỏi chấm Lai Bánh?"
"Tấn Khoa nghe anh nói"
Lai Bâng mếu máo nắm lấy tay em bồ níu kéo.
"Tại anh thấy bé chơi teeme hay quá với nó cute giống bé nữa"
"Em địch hồi nào! Lại còn thơm phức nữa!"
"Huhu ý là kể cả cho dù bé có địch thì anh cũng yêu cả mùi của bé"
"Dơ quá Lai Bánh ơi"
"Mày im nha Quý! Tí tao tính sổ với mày"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro