37;
Showmatch gì mà ai cũng căng thẳng, ông Bạch ở giữa mà rén luôn tại lũ trẻ dạo này hổ báo quá, loăng quăng là bị ăn đấm liền.
Để mà tóm tắt tâm trạng của các nhân vật chính trong trận đấu cuối cùng của buổi showmatch hôm nay thì vui vẻ nhất là đến từ vị trí của Maris. Thằng chả bao lâu chịu khổ đau vì bị Hải với Hiếu phát cơm chó không trượt bữa nào, hở tí là chúng nó thả cơm chó cho Maris lại còn không phải vô tình đâu, là cố tình đó.
Maris nhớ rất rõ cái bản mặt thằng Hiếu khều Hải qua hôn chụt cái lên má của thằng bồ nó rồi đưa ánh mắt thách thức về phía cậu ý hỏi là "người yêu mày đâu rồi?" khiến cậu tức muốn hộc máu. Nay thì vui rồi, Maris được gà cho dịp hiếm hoi có thể chung team với anh xạ thủ nhà hàng xóm kiêm anh người yêu trông thì bad mà thật ra là bad hơn thế của cậu. Cậu đợi ngày này lâu lắm rồi, hôm nay Maris với Red chắc chắn sẽ hành hai đứa kia ra bã luôn, cái tội phát cơm chó lung tung. Thấy em người yêu hừng hực khí thế, Red cũng chỉ biết cười trừ. Thôi thì dám làm dám chịu, ai kêu chọc tức em bé nhà gã chi để giờ cậu nổi cơn khùng điên lên đi săn thằng top với rừng nhà cậu này.
Về phía Lai Bâng thì anh đã sẵn sàng trước lời thách thức đến từ Tấn Khoa. Trước khi đi em có giao hẹn với anh bồ Lai Bánh của mình rằng bởi vì cả hai sẽ trở thành đối thủ của nhau nên chắc chắn phải có kèo và tất nhiên thưởng cũ, luật cũ: ai thua phải làm theo yêu cầu của người thắng. Lai Bâng trước giờ không có ngán kèo nào lại còn rất tự tin bởi anh có thể thua em trong bất cứ game nào khác trừ liên quân. Anh cười hì hì đắc ý cầm con Nakroth trong tay bay múa trước mặt em bồ.
Hôm nay thì Tấn Khoa không có anh Red chuyên gia đấm chết mẹ thằng nào đánh em nhưng đến khi chui ra thì chết ngắc và anh Cá với lời nguyền làm lại đâm ra em cũng không lo lắm. Em mỉm cười tự tin với đứa bạn tên Biển bên cạnh - cái người mà từ nãy đến giờ hình như đang lo lắng vì con Zip của em thì phải? Không đành lòng nhìn bạn đánh mất lòng tin ở mình, em vỗ vai an ủi Biển.
"Yên tâm, tui lo được!"
Lại còn giơ ngón trỏ lên rất uy tín. Biển ậm ờ gật đầu lia lịa nhưng vẫn chẳng thấy an tâm tẹo nào. Vấn đề nằm ở chỗ Biển không có lo lắng xíu nào về vị trí trợ thủ của mình mà ngược lại được chơi cùng Tấn Khoa là một cơ hội tốt kìa.
Tấn Khoa cũng rất dễ thương thoạt nhìn là một người khá nhút nhát và ít nói nhưng có vẻ như bên trong lại không có như vậy, đặc biệt người bạn này có nụ cười rất đẹp kìa. Biển thở dài, chắc là do bé nghĩ hơi nhiều, chỉ là một trận game vui vẻ thôi mà đâu ai căng thẳng đâu chứ. Cái bé cúi xuống nhìn mũi giày của mình, ngẩng mặt lên đã nhìn thấy anh Cá đứng bên ngoài giơ ngón like về phía mình, tự dưng thấy hơi sợ ngoái ngang ngoái dọc xem ảnh đang gọi ai hóa ra là cổ vũ cho Tấn Khoa bên cạnh mới dám thả lỏng. Thực sự anh Quý đáng sợ lắm ấy, không dám chọc vào ổng đâu.
Ngọc Quý thì khuôn mặt hầm hầm hổ hổ, chẳng nói chẳng rằng cứ hơi tí lại liếc qua bên kia nhìn bé Bỉn ngây thơ vô tội chẳng biết mình làm gì có lỗi với anh Quý mà bị ảnh lườm rách cả mắt. Bé Bỉn vốn dĩ cũng không phải người yếu tâm lí mà đứng trước một anh Quý hung dữ thế này cũng không nhịn được mà toát mồ hôi hột, cứ một phút lại nép gần vào người Tấn Khoa một chút khiến Lai Bâng cũng bắt đầu nhìn cậu như một sinh vật nguy hiểm.
Haiz, dễ thương cũng là cái tội hả? Bé Bỉn đã không có người yêu thì chớ lại còn hay bị các ổng hiểu nhầm này nọ, oan bé quá. Bé mấy nay đã biết yêu đương với ai bao giờ đâu, chỉ là bé hơi thân thiện xíu thôi mà. Biển ngoài mặt cố giữ bình tĩnh nhưng bên trong biển động dữ dội muốn gào lên rằng "em đã biết yêu ai bao giờ đâu!" nhưng lại không dám, chỉ biết thầm cầu xin anh Hân mau đến đây cưu mình.
Và cuối cùng chỉ còn lại NTZz nở nụ cười nguy hiểm với đàn anh Xuân Bách thôi.
Tóm lại là so với mấy trận đấu trước thì trận này đúng là một cuộc trả thù quy mô toàn thành viên luôn. Không chỗ nào không đấu đá nhau, không chỗ nào chịu nhìn nhau bằng ánh mắt yêu thương cả khiến chị Phương Thảo cũng chỉ biết cười trừ ra hiệu bắt đầu trận đấu.
Mặc dù ở trong thế thắng nhưng Lai Bâng với đứa bạn Ngọc Quý không thể nào là không cãi nhau, mà còn cứ cãi nhau vì mấy thứ không đâu nữa chứ khiến ông Bạch ngồi tận bên đầu kia chỉ biết cười trừ.
"Má thằng Quý bình tĩnh coi đừng có mà giết bồ taooooo!"
"Lùm má nó đứng nháy đèn hoài kìa Lai Bánh!"
"Chỉ có tao mới được giết Tấn Khoa của tao thôi"
"Damage của mày thì có cái lồn ăn được Zip nhé"
Trong khi Quý muốn kết thúc game đấu thật nhanh để chạy đi tính sổ với em người yêu cái tội anh người yêu của em thì em không cổ vũ lại đi cổ vũ đứa nhỏ kia thì Lai Bâng với Tấn Khoa cứ vờn nhau suốt, hơi tí lại đứng nháy đèn rồi chơi trò đuổi bắt. Trông có ngứa mắt không cơ chứ, thôi mà cũng mặc kệ đi săn Yorn thêm vài mạng nữa cho vui nè.
Zip: đố bánh bắt đc e.
Zip: gà.
Nak: bé đứng đó.
Zip: đứng cho bắt đấy.
Zip: thế mà cũng ko bắt đc.
Zip: bánh là đồ con gàaaaa.
Nak: bé làm anh nóng r đó.
Liên tục những dòng chat hiện lên trên kênh chat tổng khiến ai cũng phải bụm miệng cười. Chẳng ai ngờ thần rừng Lai Bâng, kẻ đi rừng vĩ đại lại bị chửi là gà liên tục thế này. Lai Bâng cay lắm, Tấn Khoa được lắm, dám chọc tức anh. Thế là người ta cứ thấy một Nakroth thứ nguyên đẹp lộng lẫy chạy theo một bé gà con cute hết biết dạo quanh map luôn, quên cả rằng cả hai đang ở trong một trận thi đấu khiến Quý chỉ biết thở dài. Trước mặt mọi người còn thế này thì sau này live chơi game với hai đứa này chắc Quý còn khổ nữa.
Còn lại, Maris lại rất thưởng thức thế trận đè đầu cưỡi cổ hai thằng top - jug nhà mình, thoải mái đi farm người còn không quên dẫn anh bồ đi chung bắt lẻ chúng nó cho bõ ghét nè. Red đang farm cháy máy cũng chiều chuộng chạy theo cậu để rồi khi cả hai đang hò hẹn hái hoa bắt bướm trong rừng nhà bạn thì bị quây bắt chết cả nút. Khi đó Maris sẽ cười phá lên một cái rồi xoa đầu tỏ vẻ tiếc nuối còn anh xạ thủ bên cạnh chỉ dịu dàng nhìn sang người yêu của mình. Trong đầu gã chỉ độc hiện lên một chữ "dễ thương" để rồi mê mẩn đến mức quên luôn cả việc trận đấu vẫn chưa kết thúc.
Maris không thấy gã có động tĩnh gì, bản thân đã chạy ra tới trụ giữa bậc thềm mà gã vẫn còn đứng yên ở tế đàn mới khó hiểu ngoái sang gọi gã thì mới phát hiện từ nãy đến giờ mình bị nhìn đến cháy mắt luôn rồi.
"Anh ơi, đi với em"
"À, ừ. Anh đi với em"
Red thu hết cái khuôn mặt của cậu lúc cậu nghiêng đầu gọi tên gã ấy vào trong tiềm thức, mỉm cười đáp lại rồi điều khiển con tướng chạy theo người yêu.
Phía bên kia, NTZz hoàn toàn yên lặng chơi game, cống hiến hết mình cho trận đấu, Biển khép na khép nép vì Tấn Khoa bỏ bé lại chạy đi chơi cùng bồ rồi, Tấn Khoa thì vừa chơi vừa chat vừa cười như được mùa còn ồn ào nhất phải kể đến cặp đôi top - jug: Hiếu và Hải.
Hai đứa này thì thôi rồi, mỏ đã to lại còn hỗn. Có thể người ta không biết chứ Hiếu cứ chết một mạng là lại quay sang nắm đầu Hải hỏi tại sao không lên gank cho nó mà Hải tội nghiệp biết gì đâu, nó tự dưng tốc biến đâm đầu vô trụ xong chết mà, sao hắn ngờ được đến trường hợp này chứ. Thế là khi thế trận đổi chiều, Hiếu dắt Hải đi săn Maris luôn kệ không cho Hải farm hay là ăn mục tiêu gì hết. Hai đôi Hải Hiếu với Maris Red cứ gặp là xúc, đụng là múc trên mọi mặt trận.
"Má Hải ơi thằng Mẹc trong bụi á! Xúc nó cho tao!"
"Chim ơi lên, Hải tóm được Red rồi"
"Bảo túm thằng Mẹc cơ mà! Chết tao rồi!"
Hiếu chán nản ỉu xìu xuống vì bị Mẹc cùng Red hội đồng, mãi sau anh bồ của nó mới xuất hiện mà dứt điểm Red thì lại bị Maris giết nốt. Hai cục đen xì trên bảng đếm số nhìn mà chán luôn. Hải chỉ biết cười hì hì quay qua bẹo má dỗ nó.
"Thui thui cắt đôi nỗi sầu"
"Sầu cái đầu Hải!"
Ván game trở nên hỗn loạn thực sự bởi lẽ ngoại trừ việc ông Bạch chơi game một cách hiền hòa và NTZz cống hiến hết mình cho chương trình thì ván đấu cuối cùng thực sự trở thành khu vui chơi của các cặp đôi hoặc là mặt trận để anh nào đó tưởng là chiến thần cứu vãn buổi quảng cáo sản phẩm nhưng thực ra là ghen đến hóa chaos dí bé nào đó vì bồ của ảnh khen bé đó dễ thương.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro