Điệp viên mùa hạ (spy AU)
Bối cảnh:
Thời gian: Những năm 1960-1970, cao trào của Chiến tranh Lạnh.
Địa điểm: Một thành phố châu Âu, nơi cả hai phe đều có gián điệp ẩn mình. Có thể là Berlin (trước khi Bức tường Berlin sụp đổ) hoặc Paris – trung tâm của những âm mưu quốc tế.
Tóm tắt:
Thời kỳ Chiến tranh Lạnh, Vietnam là một điệp viên của phương Đông, còn England là đặc vụ của phương Tây. Hai người từng là đồng minh, nhưng giờ đây lại ở hai phe đối lập. Trong một nhiệm vụ, Vietnam bị England bắt gặp. Nhưng thay vì bắt cô về, hắn lại để cô chạy thoát. Đây không phải là lần đầu tiên. Trong bóng tối của những mưu mô chính trị và phản bội, họ dần nhận ra rằng thứ họ thực sự đang chiến đấu không chỉ là lý tưởng... mà còn là chính cảm xúc của mình.
---
Vietnam lẻn vào một văn phòng chính phủ để đánh cắp tài liệu mật, nhưng khi sắp rời đi, cô phát hiện England đã chờ sẵn từ bao giờ.
“Lại là cô à?” – England tựa lưng vào tường, đôi mắt xanh lục sắc bén nhìn thẳng vào Vietnam.
Vietnam không đáp, chỉ lùi lại một bước, chuẩn bị cho một cuộc chiến.
Nhưng England không hề nổ súng. Hắn chỉ đứng đó, như thể đang chờ một điều gì khác.
Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, họ đối diện nhau – một người mang súng, một người mang dao. Không ai muốn ra tay trước, bởi cả hai đều biết: một khi hành động, sẽ không còn đường lui.
Nhưng rồi, England lùi bước trước. Hắn chậm rãi nói:
“Tôi không thấy cô ở đây. Đi đi.”
Vietnam không tin vào tai mình. Nhưng cô không có thời gian để suy nghĩ nhiều. Trước khi rời đi, cô quay lại nhìn hắn một lần cuối – và đó cũng không phải là lần cuối họ gặp nhau.
---
Từ lần đó, họ liên tục chạm mặt nhau trong các nhiệm vụ. Đôi khi, Vietnam đang theo dõi một mục tiêu thì phát hiện England cũng đang làm điều tương tự. Đôi khi, cô đang rút lui khỏi một vụ ám sát thì lại bắt gặp hắn ở đầu kia con phố.
Cứ như vậy, họ trở thành những kẻ đối địch nhưng không ai chịu ra tay trước.
“Cô có định giết tôi không?” – England hỏi khi cả hai cùng ẩn mình trong một con hẻm nhỏ, tránh ánh mắt của những đặc vụ khác.
“Không phải hôm nay.” – Vietnam đáp, siết chặt khẩu súng trong tay.
“Vậy là một ngày nào đó cô sẽ giết tôi?”
Vietnam không trả lời. Nhưng chính cô cũng không chắc câu trả lời là gì.
___
Một ngày nọ, Vietnam nhận được nhiệm vụ ám sát một quan chức cấp cao của phương Tây. Nhưng khi cô tiếp cận mục tiêu, cô phát hiện England đang ở đó – bảo vệ người đó.
Họ lại đối đầu nhau, lần này không thể tránh né.
“Bỏ súng xuống, Vietnam.”
“Không thể.”
Lần này, England không nhân nhượng. Hắn lao đến, họ chiến đấu trong bóng tối, tiếng súng và tiếng dao găm vang lên. Nhưng rồi, ngay khi Vietnam có cơ hội kết liễu mục tiêu, England chắn trước mặt hắn.
Vietnam dừng lại. Tay cô run lên.
“Tại sao...?”
“Tôi không muốn thấy cô trở thành một con tốt thí.”
Nhưng nhiệm vụ là nhiệm vụ. Nếu cô không hoàn thành, sẽ có kẻ khác làm.
Vietnam bị phản bội. Phe cô phát hiện ra cô đã không giết England trong những lần gặp trước, và điều đó khiến cô trở thành một nghi phạm.
Cô bị truy đuổi, và lần này, chính England là người đưa tay ra giúp.
“Theo tôi.”
“Tôi không thể.”
“Cô không còn đường lui nữa.”
Vietnam phải lựa chọn:
1. Ở lại và chiến đấu cho phe mình, dù biết có thể bị chính đồng đội phản bội.
2. Bỏ lại tất cả và đi theo England, dù biết rằng cô sẽ trở thành một kẻ phản bội trong mắt những người từng tin tưởng mình.
Vietnam biến mất, không ai biết cô đã đi đâu. England chỉ nhận được một bức thư, trong đó có một lời hứa rằng một ngày nào đó, họ sẽ gặp lại.
---
Tiện thể tôi muốn tâm sự một chút...
Vì mắc một số vấn đề về gia đình nên tôi không ra chap được, thành thật xin lỗi mọi người. Tôi cũng định viết thêm vài chap nữa đề bù sau.
(Với lại tôi bí vcl 🥰💔)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro