FWB ¹
Hơi nước bốc lên làm mờ cửa kính, ngoài tiếng chảy róc rách của vòi nước còn có tiếng da thịt va chạm vang vọng trong căn phòng tắm đã được cách âm.
Hoàng Kim Long chống tay lên cửa, cả cơ thể lắc lư theo từng cú nấc hông, anh ngậm chặt chiếc áo thun, để lộ đầu ti đã sưng đỏ bóng loáng ánh nước.
"Ứm!"
Kim Long ưỡn mình, nước mắt sinh lý trực trào khi người phía sau cứ liên tục xỏ xiên vào tuyến tiền liệt, nơi giao hợp nhầy nhụa một bãi dâm dịch trong suốt, anh lại lên đỉnh lần nữa.
Phạm Anh Quân đỡ lấy cơ thể đã mềm nhũn của anh, cánh tay to lớn vòng qua ôm lấy eo của đối phương, đẩy nhanh tốc độ.
"Haa... ức không.. chỗ đó, chỗ đó.. a hức- không được.. Agh-"
Hai mắt anh dại đi, cả người chỉ biết vô lực dựa vào gã đàn ông phía sau, sướng đến dục tiên dục tử. Cánh tay vòng tay qua cổ ghì lấy đầu gã xuống, Kim Long nức nở, quay đầu chủ động áp môi mình lên môi đối phương, tự nguyện hé môi để kẻ kia đưa lưỡi vào trêu đùa.
Không biết đã qua bao lâu, Kim Long được bế ra khỏi phòng tắm với cơ thể đã được tẩy rửa sạch sẽ.
Cũng chẳng rõ vì sao, dạo này Phạm Anh Quân lại dành ra thời gian giúp anh làm sạch cơ thể sau mỗi lần làm tình, mọi khi chỉ cần thỏa mãn xong thì gã chỉ tự dọn lại quần áo của bản thân rồi rời đi, để lại anh với cơ thể nhớp nháp. Kim Long mệt mỏi chẳng mở nổi mắt, dù đang ôm một bụng thắc mắc cũng không dám hỏi, giờ đây anh mệt đến mức chẳng muốn làm gì.
Anh Quân đặt anh nằm xuống giường, cẩn thận đắp chăn ngay ngắn cho đối phương rồi mới ôm theo áo khoác rời đi.
Chỉ vậy thôi, giữa bọn họ chẳng có gì để nói sau những cuộc mây mưa nữa.
Hoàng Kim Long rũ mắt, anh cuộn người ôm chiếc gối mềm bên cạnh, tham lam hít lấy mùi hương ít ỏi của gã còn sót lại.
Anh còn có thể đòi hỏi gì từ gã nữa đây? Bọn họ vốn chẳng phải người yêu, chỉ là đối tác trong chuyện chăn gối mà thôi.
Long cười khẩy, tự hỏi bản thân từ bao giờ lại tham lam như vậy, đêm đầu tiên họ lên giường với nhau là do anh trong lúc say đã tự nguyện nằm dưới thân gã, rồi cũng chính anh là người đồng ý bước vào mối quan hệ này.
Mối quan hệ xác thịt không có tình cảm.
Anh cũng không biết chuyện này khi nào sẽ kết thúc, có thể là lúc Anh Quân tìm được một ai đó đáp ứng được nhu cầu của gã, và anh sẽ bị đá đi một cách không thương tiếc. Chỉ cần nghĩ đến viễn cảnh ấy, trái tim anh lại không ngừng quặn thắt lên từng cơn.
"Nên như vậy thôi, không nên mong đợi điều gì từ mối quan hệ này nữa"
"Trước sau gì cũng kết thúc thôi"
Ngày hôm sau, Kim Long có lịch thu âm cho bài hát mới cùng với Đăng Dương, vì thấy cậu nhóc này có vẻ khá hợp tư duy với mình, nên khi nhận được lời mời hợp tác anh cũng chẳng ngại mà đồng ý.
Trong lúc đợi Đăng Dương thu xong phần của mình, Long rảnh rỗi ngồi lướt điện thoại muốn tìm thêm chút ý tưởng vì anh vẫn chưa hài lòng với ver hát của mình lắm. Rồi, một bài báo vừa được đăng tải cách đây vài phút đập vào mắt anh, là hình chụp Phạm Anh Quân đi cùng một cô gái, quần áo che kín mít, rõ ràng là không muốn người khác nhận ra mình.
Kim Long đã đọc đi đọc lại bài báo đó hàng chục lần, gần như chưa một giây nào anh rời mắt khỏi những tấm ảnh đó, cho đến khi anh bị giọng hối thúc của Trần Đăng Dương làm cho bừng tỉnh.
"Anh Long! Nghĩ gì mà thất thần vậy?"
Nghĩ xem lúc nào thì Phạm Anh Quân sẽ đá anh.
"Không có gì đâu"
Long cười xòa, đem điện thoại bỏ lại vào túi, tiến đến thân thiết vỗ vai Dương, khen ngợi cậu đã làm rất tốt, rồi cũng nhanh chóng bước vào phòng thu. Kim Long đắm mình trong từng lời ca của bản nhạc tình buồn, cơ thể phiêu theo từng nhịp điệu trong đầu, đôi mắt từ khi nào đã lấp lánh ánh nước.
"Một phát ăn luôn, anh làm tốt lắm luôn ấy"
"Em cũng giỏi mà"
Long cười khẽ, vươn tay xoa lên mái tóc rối của cậu nhóc, chẳng nhận ra khoảng cách giữa hai người giờ đây đã gần đến mức nào.
"Hai anh em nói chuyện gì mà vui vậy?"
Phạm Anh Quân không biết xuất hiện từ khi nào, gã mỉm cười ung dung bước đến bên cạnh Kim Long, vờ như vô tình mà đẩy bàn tay của cậu nhóc họ Trần đang đặt trên vai anh ra, vòng tay ôm lấy chiếc eo nhỏ nhắn.
Một sự bình thản đến rợn người.
Trần Đăng Dương đúng với cái tính khờ khạo mà mọi người hay gọi, cậu chẳng mấy để ý có gì đó khác thường giữa hai người anh, còn hào hứng khoe chiến tích với Anh Quân.
"Nay bọn em thu âm có hơn bốn tiếng thôi, mà anh Long chỉ làm một lần là được luôn, anh thấy hay không?"
Nụ cười dịu dàng vẫn treo trên môi gã, Anh Quân dời tầm mắt về phía anh, ánh mắt chứa nhiều sự mờ ám.
"Vậy à? Giỏi thế này phải có thưởng chứ nhỉ?"
Kim Long cúi đầu, mím chặt hai cánh môi, thầm rủa Anh Quân trong lòng.
"Tí nữa bọn em định ra ngoài ăn, anh Quân có muốn đi cùng không ạ?"
Không thấy đầu Long sắp bốc khói đến nơi rồi hả Dương ơi?
"À thôi, phiền hai người lắm, với lại..."
Anh Quân lắc đầu từ chối, bàn tay ranh ma véo vào eo Long một cái, câu cuối còn cố tình ngân dài.
"Anh còn có một bữa tối ngon lành đang đợi ở nhà, hai anh em đi chơi vui vẻ nhé, anh về nhà trước"
Nói rồi, Phạm Anh Quân cũng nhanh chóng rời đi, gã biết anh hiểu ẩn ý của gã mà.
.
Căn biệt thự rộng lớn không có lấy một ánh đèn, tĩnh lặng đến ngột ngạt, chỉ có duy nhất ánh sáng mờ nhạt từ đèn ngủ len lỏi qua khe cửa, không gian bên trong nồng nặc mùi ái tình.
Phạm Anh Quân luồn tay vào chiếc áo mỏng, mân mê đường rãnh lưng quyến rũ của người bên dưới, tay còn lại vuốt ve cặp mông tròn, từng cử động mang đến độ sâu không tưởng.
"A... Tràn ra mất rồi"
Rút vật nam tính ra khỏi hang động chật hẹp, Anh Quân thích thú nhìn những thứ mình vừa bắn ra liên tục trào khỏi lỗ nhỏ đỏ au, theo bắp đùi non nhiễu xuống ga nệm, hôm nay gã có vẻ hưng phấn hơn thường ngày, thậm chí còn chẳng thèm dùng đến mớ bao cao su để trong ngăn tủ.
"Quân... Anh Quân..."
Kim Long nức nở gọi tên gã, thân thể bị ép nằm sấp và hai cổ tay bị trói khiến anh chẳng thể làm được gì, chỉ biết nằm im để người phía sau tùy ý chơi đùa.
"Em nghe?"
Phạm Anh Quân vuốt ve bắp đùi non trắng phếu, cong người đặt lên tấm lưng đã chi chít những dấu ấn đỏ thẫm một cái hôn.
Thân thể yếu ớt run lên bần bật, Kim Long xoay mặt sang một bên, cà vạt được bịt trên mắt hơi lỏng ra, môi mềm đẫm dịch vị mấp máy:
"Anh khó chịu... muốn bắn.."
Anh Quân ngồi thẳng dậy, gã lật người anh lại, ngắm nhìn những thứ mình tạo nên một cách đầy thỏa mãn, bàn tay mang theo hơi lạnh vuốt ve lên chiếc bụng sữa rồi dừng lại ở hạ thân, bắt lấy cậu nhỏ đã cương cứng, phía trên được buộc thắt nơ bằng một sợi ruy băng đỏ, trông đáng yêu không chịu được.
"Đừng a... anh muốn ra, làm ơn..."
Hoàng Kim Long điên cuồng lắc đầu khi bị chạm vào nơi nhạy cảm, anh co chân, đưa hai cánh tay đã bị trói chặt vào nhau chạm lên cơ ngực gã đàn ông kia, ủy khuất cầu xin.
"Bé hư phải bị phạt"
Một tiếng 'chát' lớn vang lên, Kim Long nức nở nỉ non khi mông bị gã giáng xuống một cái tát đau điếng, anh đã mệt đến lã người khi không thể bắn ra trong thời gian dài rồi, nhưng cái gã xấu xa này vẫn không có ý định buông tha cho anh.
"Làm ơn đi Quân, cho anh bắn... anh xin em"
Đôi môi đỏ mọng nhanh chóng bị chiếm giữ, tiếng tráo lưỡi phát ra cùng lúc với tiếng da thịt dập vào nhau, nơi hạ thân lúc này đã nhớp nháp đầy tinh dịch và mồ hôi.
Hai chân Long gác qua vai gã, mông bị đè xuống ga giường phịch đến đỏ ửng, Anh Quân nắm chặt lấy eo thon, liên tục đỉnh vào điểm ngọt ngào sâu bên trong hang động nhỏ, bàn tay vỗ cái đét lên quả đào mềm căng mọng.
"Haa... dừng, dừng lại... anh không muốn a- hức..."
"Khó chịu quá... hức- Quân... Quân ơi.."
Hoàng Kim Long rên đến lạc cả giọng, nước mắt ướt đẫm thấm qua lớp vải lụa của cà vạt, sự sợ hãi khi chìm vào bóng tối cùng cái cảm giác đau đớn khi bị xỏ xiên dưới hạ thân khiến anh xây xẩm.
"Cầu xin em.. a hức- Quân, anh xin em mà... ưm aa..."
Nhìn anh khổ sở như vậy, Anh Quân cũng có chút mủi lòng, gã cắn lên chiếc má phúng phính, láu cá đòi hỏi:
"Gọi em là gì?"
Kim Long chẳng còn suy nghĩ được bất cứ điều gì khi đầu óc đã choáng váng, tầm mắt bị che đi nhưng anh vẫn cảm nhận được gương mặt của gã đang ở rất gần khi hơi thở nóng rực liên tục phả lên cần cổ. Long khó khăn duỗi thẳng hai cánh tay đang dính liền vào nhau, tìm đến gương mặt góc cạnh của gã.
"Da-Daddy... cho em.. em muốn bắn..."
Phạm Anh Quân sung sướng đến điên cả đầu óc, gã bấu chặt bắp đùi múp, dùng sức nhấp hông, mãnh liệt chôn sâu vật đàn ông vào lỗ nhỏ đáng thương, đỉnh vào điểm gồ bên trong.
Từng cú thúc như vũ bão ập đến, Kim Long ngửa đầu thở gấp, gần như chẳng thể hô hấp một cách bình thường được nữa. Bàn tay gã tìm đến vật nhỏ đáng thương, gảy lên đầu khấc một cái, rồi nhẹ nhàng rút dây ruy băng ra, một đợt tinh dịch trắng đục bắn lên người gã.
Hoàng Kim Long kêu lên một tiếng, anh ưỡn người, nước dãi đầm đìa trên chiếc cằm nhẵn bóng, sau đó mất toàn bộ sức lực mà ngã mạnh xuống giường, hơi thở đứt quãng, cả người vô lực không thể khép nổi chân một hồi lâu.
Tạ ơn trời, anh vẫn còn sống.
Ánh sáng phát ra từ chiếc điện thoại thu hút sự chú ý của Anh Quân, gã liếc nhìn dãy số quen thuộc trên màn hình, không nhanh không chậm bắt máy trong khi vẫn còn đang đưa đẩy hông đập vào cặp mông căng tròn.
"Anh nghe"
Tiếng điện thoại quá nhỏ để Kim Long biết được cuộc nói chuyện giữa bọn họ, anh đưa hai tay chắn trước môi, sợ người ở đầu dây bên kia sẽ nghe thấy những âm thanh dâm dục của chính mình.
Long thật sự rất muốn biết người gọi cho gã là ai, phải có việc gì mới tìm gã vào đêm khuya thế này, anh muốn lên tiếng, nhưng lại chợt nhận ra bản thân chẳng có tư cách gì để tra hỏi gã.
Đã duy trì hơn mấy tháng rồi, đối với Phạm Anh Quân, anh rốt cuộc là gì? Là bạn tình, người đáp ứng nhu cầu của gã thôi sao?
Hoàng Kim Long cắn chặt môi, anh chưa bao giờ thấy bản thân rẻ mạt đến thế này, lồng ngực liên tục truyền đến từng trận co thắt, đau đến mức Long chẳng còn bận tâm đến cơn đau dưới hạ thân nữa.
Nếu như Phạm Anh Quân biết đêm đó anh cố ý uống say để lên giường với gã, liệu gã sẽ nghĩ gì? Sẽ vứt bỏ anh để đến với người phụ nữ kia phải không?
Không, ngay tại lúc này, gã cũng đang dành sự quan tâm cho người khác mà bỏ qua anh đấy thôi.
Hoàng Kim Long bật cười tự giễu, dù đã lên giường với nhau hàng chục lần, nhưng vị trí của anh trong lòng gã lại nhỏ bé đến thế.
"Anh biết rồi, cảm ơn em"
Phạm Anh Quân tắt máy rồi quẳng điện thoại sang một bên, lúc này mới nhận ra Hoàng Kim Long đã nằm im không còn động tĩnh gì, gã hoảng hốt đẩy cánh tay đang che mặt anh ra, phát hiện môi dưới của đối phương đã bị cắn đến bật máu.
"Long, anh sao vậy? Anh ổn không?"
Giọng nói của Quân có chút run rẩy, vội vàng tháo cà vạt đang bịt mắt anh xuống, rồi ngỡ ngàng khi thấy cả gương mặt xinh đẹp lúc này đã đầm đìa nước mắt, sự tuyệt vọng bao trùm trong con ngươi đen láy.
"Anh sao vậy? Long, đừng làm em sợ"
Kim Long máy móc nhìn gã, cất giọng đã khàn đặc:
"Strawberry"
"Gì cơ?"
Giọng anh nhỏ đến mức Phạm Anh Quân đã nghĩ mình nghe lầm.
"Str-Strawberry..."
Trước khi trở thành bạn tình, cả Quân và Long đã thống nhất về safeword của nhau, nếu một trong hai cảm thấy không thoải mái và muốn dừng lại trong khi làm tình thì sẽ dùng đến.
Và hôm nay, Hoàng Kim Long đã nói ra từ an toàn của mình, đồng nghĩa với việc anh muốn dừng lại cuộc mây mưa này.
----------
trộm vía dạo này plot nhảy ầm ầm nên siêng viết hẳn ;)))
định đăng một lèo nhưng mà dài quá nên thôi chia nhỏ ra vậy
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro