#1

"Nếu cậu là vua sân bóng, thì tôi sẽ là người đánh bại cậu"

Cuộc thi đấu chính thức đầu tiên của Hinata Shoyo, thời gian thi đấu 31 phút, số trận thắng : 0/3

Sau khi cảm ơn và tạm biệt hai người bạn Izumi, Kouji đã giúp đỡ mình dù họ không phải thành viên trong câu lạc bộ bóng chuyền, Hinata rải bước về phía trước.

Hinata kìm nén bản thân, cố gắng bước đến băng ghế trước cây cổ thụ, đặt mông xuống và bật khóc nức nở. Khi bị tên chuyền hai đội đối thủ gắt gỏng tra hỏi thời gian qua mình đã làm gì khiến em ấm ức đến muốn khóc ngay tại chỗ.

Em đã làm gì chứ? Hinata có rất nhiều bạn bè ở trường bởi bản thân em là một người rất hòa đồng và niềm nở nhưng tiếc thay em chưa bao giờ có một người đồng đội thật sự. Làm sao có thể có được kĩ thuật tốt khi thậm chí còn chả có một ai chuyền cho mình.

Em cúi mặt xuống, ôm đầu gối của bản thân, ấm ức mà nức nở.

"Này, bé ơi"

Hinata ngẩng đầu và nhìn thấy hai tên có khuôn mặt như thể copy từ tên này paste qua tên kia, chỉ khác mỗi màu tóc kia. "Dạ?"

"Sao bé khóc vậy? Bé lạc mẹ à?" Tên tóc vàng mở miệng hỏi 2 câu mà khiến em quên hết muộn phiền, muốn nhảy lên đấm vào mặt tên đó một cái. "Tôi đã năm cuối của cấp 2 rồi nha, lạc mẹ thế nào hả?"

Cậu trai tóc xám vỗ mạnh một cái vào đầu tên tóc vàng khó ưa đó "Mày thôi chọc em ấy đi" sau đó quay sang đưa khăn giấy cho cậu trai thấp hơn mình tầm 20cm kia "Em có ổn không, khăn giấy này." Em nhận lấy và cảm ơn anh "Cảm ơn ạ, em là Hinata Shoyo."

"Anh là Miya Osamu, còn thằng này là Miya Atsumu, anh đã xem em thi đấu rồi đấy, sức bật và tốc độ của em tốt lắm đấy".

"Nhưng kỹ thuật thì dở tệ" Tên tóc vàng mỗi lần lên tiếng là y như rằng chọc vào nỗi đau của Hinata, tức thật, em lại muốn khóc nữa rồi.

"Má ơi, anh đùa đấy, anh thấy rõ đồng đội của em không ai được việc hết trơn á, đặc biệt là chuyền hai, chuyền thấy gớm, nên em chơi kiểu vậy cũng phải thôi"

"Mày có thật sự đang an ủi không vậy" Osamu đạp một phát vào mông thằng song sinh ngu ngốc có cái bản mặt y chang mình.

Hinata thật sự khóc rồi, suốt mười mấy năm nay, em chưa từng thấy ai xấu tính như tên này. Bao nhiêu thứ em đã trải qua hôm nay, từ tên Kageyama đáng ghét đến tên Atsumu còn đáng ghét gấp bội này khiến em không chịu đựng được nữa mà vỡ òa.

Atsumu hoàn toàn luống cuống, anh thật sự chưa từng an ủi ai bao giờ. Phải làm gì bây giờ đây, anh thật sự chọc cho bé đáng yêu khóc nức nở luôn rồi, vừa vui vừa thấy bứt rứt trong lòng.

"Đừng khóc nữa, anh.. anh chuyền cho em nhé? Em muốn đập bóng mà phải không?"

Hinata nức nở, ngẩng đầu nhìn Atsumu "Anh nói thật không?" Em nhìn thẳng vào mắt anh, đôi mắt em lấp lánh bởi nước mắt chiếu thẳng vào tim anh.

"Chuyền, chuyền chứ, anh chuyền cho em ngay luôn nè" Anh bước tới nắm lấy tay em kéo em về phía trước, đến thẳng phòng tập của CLB mà huấn luyện viên thuê để họ luyện tập trong thời gian đến xem các trường của tỉnh Miyagi thi đấu.

Anh bỏ lại thằng Osamu, kéo em thẳng về trước "Mẹ kiếp, Tsumu mày đã xin phép huấn luyện viên chưa?"

"Xin phép cái gì, giờ này họ đi ăn trưa cả rồi, mày đừng có mà văng tục ở đây!" Anh không muốn Shoyo nghe thấy mấy cái lời dơ bẩn này cho lắm.

Đến phòng tập, anh cầm lấy balo của em và anh đặt xuống góc phòng tập "Shoyo, em cởi áo ra đi"

"Dạ????" Cởi áo, cởi áo gì cơ? Em ngượng ngùng đỏ cả mặt dù là con trai với nhau nhưng cởi áo trước mặt người mình mới gặp thì hơi...

"Ý anh là áo khoác kìa" Anh mỉm cười mà nụ cười đó trông chả tốt lành gì cả "Hay là em muốn cởi áo khác?"

"Dạ không, làm gì có chứ!!!" Nói rồi em cởi áo khoác ra, anh cũng cởi chiếc áo khoác màu đỏ ra, xếp chúng lại với nhau quăng thẳng vào mặt Osamu.

Osamu bắt lấy, bực bội muốn đấm vào bản mặt nó thêm phát nữa "Thằng mặt l()n"

"Mặt tao với mặt mày có khác gì nhau đâu" Atsumu quay lại khinh bỉ ra mặt thằng em song sinh của mình. Hinata bật cười khi nghĩ rằng hóa ra song sinh kiếm chuyện với nhau còn nhiều hơn anh em mình nữa.

"Shoyo, kỹ thuật của em thật sự khá tệ luôn ấy, ngoài tốc độ và sức bật ra anh không thấy miếng kỹ thuật nào luôn" gì? Muốn chọc em khóc nữa hay gì vậy trời! "Nhưng mà anh sẽ chuyền cho em những đường chuyền dễ nhất, nhé?"

Đây là lần đầu tiên cậu được chuyền mà không cần phải năn nỉ, trao đổi điều kiện. Những cú chuyền của Atsumu vực dậy tinh thần của cậu, những đường chuyền siêu dễ đập và đẹp đẽ. Osamu chỉ biết đứng ngao ngán vì hai tên chuyền và đập liên tục không biết mệt mỏi này.

"Shoyo này" Atsumu ngừng lại và gọi em. "Nãy giờ anh chuyền cho em những đường chuyền dễ nhất để đập nhưng bây giờ anh sẽ giải thích cho em về tempo nhé, sau đó chúng ta sẽ tiếp tục" Anh tiến lại và xoa nhẹ đầu em, êm vỡi.

"Ê, Osamu lại cho tao làm ví dụ coi" Atsumu đánh mắt sang sai bảo thằng em sinh đôi, Samu liếc trả bằng ánh mắt khinh bỉ "Mày muốn là được sao, tao chỉ giúp mày vì Hinata thôi đấy, chứ có cớt mà tao giúp mày"

________________

Cả ba luyện tập đến tận lúc các thành viên khác ăn trưa xong quay về.

"Nghỉ ngơi 1 giấc lại đến xem trận đấu tiếp theo nào, nếu kéo được cậu nào ổn áp về bên đội mình thì ok lắm đấy" Đấy là Ren, chắn giữa năm 2 của Inarizaki.

Họ bước vào phòng và đập vào mắt là ba màu khác biệt xám, vàng, cam. Cam??? "Anh em Miya lại gây chuyện gì nữa rồi đây" Suna nhanh chóng lấy điện thoại ra phòng trường hợp có chuyện gì hay sắp xảy ra, anh không muốn bỏ qua những khoảnh khắc đấy, nhất là của anh em Miya.

"Chuyện của mày đó, tự giải quyết đi" Osamu nói với Atsumu sau đó quay đầu đứng về phe bọn Suna.

"Thằng chó này" Atsumu bật ra những lời khó chịu với Samu, sau đó nắm tay Shoyo bước đến bên chỗ đồng đội của mình "Em mới tìm được em ấy đó, sau đó bắt ẻm tới đây này"

"Dạ, chào mọi người em là Hinata Shoyo" ai cũng cao lớn ghê, đứng gần họ em có chút áp lực.

Kita bước đến nhìn em và nhẹ cười "Anh là Kita Shinsuke, anh có xem trận đấu của em đấy, em rất nhanh nhẹn và bật cao nữa" Mái tóc của Kita khiến em thật ấn tượng, đội này có những màu tóc thật đặc biệt và anh ấy thật dịu dàng, em có chút mê mẩn chất giọng của Kita.

Atsumu kéo em ra phía sau mình, không muốn để em nhìn đội trưởng một chút nào cả, nhìn biểu cảm trên mặt em là biết em đang để ý anh Kita rồi. Hinata bị kéo bất ngờ liền nhỏ giọng kháng nghị "Anh làm gì vậy Miya?"

"Miya cái gì, gọi Atsumu! Với lại nhìn anh nè!!!" Anh quay lại dùng hai tay ôm mặt em, sau đó bẹo một cái, ôi sướng vỡi, muốn bẹo nữa.

*Tách, tách, tách* Suna không bỏ lỡ thời cơ liền chụp lại khoảnh khắc đó, cả cái biểu cảm đáng khinh bỉ đó của Atsumu nữa.

Anh liền nổi giận, giấu mặt em vào lòng hét lên với Suna "Không được chụp hình của Shoyo!!!"

"Thôi nào, cậu đây định làm gì em nó đấy? Tự nhiên dắt con người ta về phòng tập của đội vậy" Aran cạn lời nhìn mớ rối loạn này.

"Em dắt Shoyo về để giới thiệu với mọi người á, em bắt được em ấy cho đội của chúng ta nè." Atsumu thả nhẹ em ra cho mọi người cùng chiêm ngưỡng khuôn mặt ngơ ngác của em.

"Hả? Sao em không biết gì hết vậy" hoang mang thật sự.

"Thì năm sau em sẽ chơi bóng chuyền với anh mà đúng không?" Atsumu nhìn thẳng vào mắt em. Mặt em vẫn ngơ ngác như cũ. Thấy vậy anh liền nhẹ giọng "Shoyo, em không muốn chơi bóng chuyền với anh à, anh sẽ chuyền cho em, chuyền mỗi ngày luôn đó!"

Hinata bừng tỉnh, chuyền cho em mỗi ngày luôn cơ à!!!! "Dạ em đồng ý ạ"

"Rồi, hai đứa bây có thể động phòng" Suna vẫn tiếp tục vừa chụp vừa nêu ý kiến.

Mặt Hinata đỏ bừng, anh ấy đang nói gì vậy không biết, em muốn bùng cháy luôn rồi. Kita nhìn tình hình một chút rồi liền lên tiếng kết thúc mớ bòng bong này. "Được rồi, Hinata anh hi vọng em sẽ đến và tham gia đội của Inarizaki vào năm sau nhé"

"Dạ, em sẽ ạ!!!" Đồng đội, năm sau mình sẽ có đồng đội rồi!!! Atsumu nhìn em hưng phấn mà mỉm cười, lấy điện thoại ra đưa cho em "Shoyo, em đưa anh phương thức liên lạc nhé, phòng trường hợp em chạy qua trường khác mất"

"Không có đâu, em sẽ chơi với anh mà" Hinata vui vẻ nhập phương thức liên lạc của mình cho anh, cậu sắp có chuyền hai của riêng mình rồi.

"Cả anh nữa Hinata" Osamu đưa điện thoại cho em, Atsumu liền giật lấy và quăng vô đống balo ở góc "Biến, ở đâu ra có sẵn ăn vậy?"

"Mày chả thế, toàn ăn đồ của tao không đấy" Osamu đáp trả.

"Đồ có thể dùng chung nhưng người thì không đâu nhá, biết điều chút đi" Atsumu bực bội liếc Osamu.

Osamu: "...."

Suna: "..."

Kita: "....."

Aran: "..."

Hinata hoang mang thật sự, nói gì nghe chẳng hiểu gì cả, phương thức liên lạc? Thức ăn? Dùng chung? Chúng có liên quan với nhau sao???






●○●○●○●○●○●○●○●○●○●

Phần khởi đầu này được lấy cảm hứng từ một dj siêu ngắn tui từng đọc, dj đó chắc tầm 5-6 ảnh gì thôi ấy và tui vẫn còn khắc ghi đến bây giờ. Từ khi xem xong cái dj đó xong là tui luôn ấp ủ 1 fic về Hinata Inarizaki, đến bây giờ mới bắt đầu dám triển khai cốt truyện =)))

Rất mong ngóng cmt góp ý của mọi người, lâu lâu vote nhẹ cái để tui biết mọi người đang theo dõi đứa con tinh thần của tui nha 💜

Tui sẽ viết bộ này song song với trans 1 số oneshot (khi rảnh rỗi), tui sẽ ôm hết ôm hết, không ai làm thì mình tự làm tự xem =)))))

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro