phiên ngoại 2: biển chết
Poseidon ở cạnh Hades ở dưới địa ngục lâu tới mức nhân loại dường như quên rằng đại dương xanh cũng có kẻ trị vì. Đã rất lâu chẳng ai còn thấy vị" Bạo Quân Biển Cả" nên cứ lầm tưởng hắn đã bị xóa ngôi. Ngay cả một số thần linh thiển cận cũng nghĩ rằng đại dương vô chủ mà mặc sức làm loạn.
Một số thần linh thị uy nơi biển sâu mà mặc sức làm loạn cả cái biển của Poseidon. Các nhân ngư tội nghiệp bị bắt nạn và bắt cóc đi để mua vui. Các thần dân biển đặc biệt bị các vị thần khác bắt về làm thú cưng, mua vui hay là ăn thịt cũng có. Còn có kẻ cả gan tới mức dám tuyên bố bản thân là chủ mới của đại dương.
Liệu em có thể bỏ qua cho họ không?
Tất nhiêu là không rồi! Không chỉ thần linh mà còn có nhân loại nhỏ bé vô tri làm loạn trên địa bàn của em. Một số người thiếu ý thức cứ xả rác xuống biển hoặc ao hồ làm nguồn nước ô nhiễm tới khó tả. Đồ nhựa và một số chất thải công nghiệp của nhân loại cứ vô tư xả thẳng ra biển làm ô nhiễm nghiên trọng tới hệ sinh thái của biển cả. Nhân loại còn vứt rác bừa bãi trên đất liền, những thứ đó bao phủ lên những ngọn cây nhỏ cản trở sự sinh sôi và làm nguy hại tới cả nguồn nước ngầm bên dưới lòng đất.
Nhưng chẳng thể phủ nhận hệ sinh thái biển cũng đa dạng và rộng lớn. Đó cũng là một số nguyên nhân khiến con người vô tư khai thác hãi sản và khoáng sản một cách vô tội vại. Họ đánh bắt hải sản không nghĩ ngợi gì đến các thần dân tội nghiệp của Poseidon dưới đáy biển.
Con người khai thác dầu khí và nhiều thứ khác làm cho một phần lớn của biển đang dần chết đi.
Biển dần ô nhiễm cũng vô tình đã động tới vị bạo quân dưới ngục. Poseidon càng ngày suy yếu do biển xanh đang dần nhiễm đen. Dù cách xa nhân gian là thế nhưng em cũng cảm thấy đau đớn khi biển dần chết đi. Poseidon lại chẳng thể nói với Hades chuyện này vì em muốn tự mình giải quyết biển đen. Rồi đó lại là quyết định ngu ngốc nhất của em.
Ngày em cất bước trỡ về nhân gian, em để an ủi Hades đã hứa với hắn sẽ về sớm thôi. Vượt qua cách cổng nối liền địa ngục và dương gian đã lâu cũng chẳng thấy quay em lại. Hades thật sự lo lắng về việc Poseidon tự nhiên muốn trỡ về, quan trọng hơn đã gần 1 tháng em không trỡ về. Bất an không thể nào dịu đi hắn lại cất bước đi tiền bé con của hắn.
Cánh cửa lần nữa mở ra không phải để chào đón cố nhân mà là tiễn biệt một vị vua rời khỏi lâu đài. Hades bỏ địa ngục tìm tới biển cả gặp lại người đẹp của hắn.
Nơi mặt biển từng yên bình lặng sống nay lại lễn bển, đục ngầu sắc đen. Một mãng lớn bền mặt chẳng còn màu xanh hiểu hòa như mọi khi mà sóng gió cứ nỗi điên cuồng. Hades lo lắng nhanh chân lao mình thẳng xuống mặt biển, cho dù giờ có thứ gì cản đường hắn tìm em thì cũng xử. Nhưng cả chặn đường lại chẳng thấy ai chỉ có mỗi màu đen khịt vây quanh. Hades càng lo lắng vì chẳng thấy một nhân ngư nào cả, ngay cả những sinh biển cũng không có lấy một con. Lo lắng cùng hoang mang lao nhanh về phía thủ phủ Atlantis của em.
Hades ngỡ ngàng trước cảnh tượng hãi hùng ở nơi đây. Một mình Poseidon của hắn bị hàng ngàn cột khói đen bao quanh tới mất cả sức. Một mình em chống đỡ lãnh vực để bảo vệ những thần dân trốn trong thần địa của em. Cả Atlantis điều là không gian lãnh vực.
Hades bàng hoàng xong cũng dần tìm đường tiến và trong. Và rồi cũng tìm thấy nơi lãnh vực yếu nhất mà xong vào. Rung chấn hắn gây ra làm Poseidon hoảng cả hồn mà lặp tức phi tới chũi thần đao chuẩn bị tấn công. Hắn thấy em căng thẳng liền giơ hai tay ra dáng đầu hàng.
" Là anh Hades đây"
Poseidon thấy là anh trai liền buông lỏng cảnh giác. Em hạ vũ khí mà ôm lấy Hades, em giận dỗi quýnh vào lực ngực hắn liên hồi nhưng trách mắng chính bản thân vô dụng. Hades thấy em bất lực như thế cũng không cản mà để em quýnh đã thì thôi. Hắn nhẹ nhàng ôm em bé nhỏ mà xoa đầu an ủi.
"Em trai nhỏ có anh rồi đừng lo nữa"
Poseidon lúc này cũng an tâm mà dụi dụi đầu vào hổm cổ Hades. Em mệt mỏi tới mức quầng quại trong lòng Hades. Em càng yếu ớt và gầy gò so với làn cuối tạm biệt ở địa ngục lần trước. Em có vẻ nức nở kèm theo ấm ức đã lâu.
" Biển chết, chết thật rồi. Lãnh vực đã dựng một tháng, sắp vỡ rồi. Em cũng sắp không trụ được nữa rồi anh à"
Hades nheo đôi mày khó chịu. Theo những gì em nói thì hắn hiểu được là biển của em chết rồi, em dựng lãnh vực đã một tháng. Quan trong hơn là trụ không nỗi nghĩa là sao chứ. Hades nhìn em xót tới mức chịu không nỗi.
"Em nghĩ ngơi đi, anh sẽ duy trì lãnh vực"
Poseidon nghe Hades nói thế liền không trụ được mà trực tiếp ngất đi, đứng cũng không vững. Mắt em nhấm nghiền lại, mệt mỏi và đáng thương biết bao. Hades nhẹ nâng người em lên tiến vào Atlantis cho em nghỉ ngơi.
Mọi người nhìn thấy Hades thì vui mừng không biết nói sao mà hét thành tiếng. Âm thanh ồn ào làm Poseidon khó chịu nheo mắt, Hades cũng nhìn thấy mà ra lệnh cho họ yên lặng tí.
"Lãnh vực do ta duy trì, các ngươi cứ ở yên đừng hoảng"
Nói rồi thì cất bước đi vào trong tìm phòng của Poseidon để em an tĩnh nghỉ ngơi. Hades nhìn bé con nằm trên giường mà dằn vặt biết bao. Nếu hắn đi cùng em hoặc tới sớm hơn thì em sẽ không phải chịu khổ một mình bảo vệ cả thủ phủ Atlantis tránh khỏi phạm vi biển chết. Nếu đến sớm hắn có thể cùng em xua đi phần biển đen đang mòn rút sức mạnh em. Không biết từ bao giờ Hades lại tự mình hận mình nữa. Chỉ là tự trách chưa lâu thì Poseidon tỉnh rồi, em nắm lấy tay Hades nức nở vô cùng đáng thương.
"Anh à, em không cứu được nữa rồi. Biển chết dần chết mòn, ngay cả sức mạng cũng bị mòn rút đi từng chút. Em đã quá vô tâm với biển cả của em, sự sống của em"
Nhìn em tự trách Hades lại vừa buồn cười vừa đáng thương. Cuối thì chịu không nổi cười một cái rồi hôn tóc mai chàng trai đang làm nũng này. Thái độ anh an ủi và trong cực kì đáng tin.
"Vẫn còn cứu được chứ, anh sẽ giúp em nên nghỉ ngơi để lấy sức. Chỉ em mới thanh tẩy được biển chết nên tự tin lên. "
Poseidon gật đầu rồi kết tay Hades chạy ra ngoài. Dùng không hiểu em muốn gì nhưng kéo thì phải theo chứ không dám cãi. Cả hai chạy ra khỏi lãnh vực lao mình về dòng nước đen. Poseidon lao nhanh về phía cột khói đen ngồn không nghĩ ngợi.
Em nắm chặt lấy tay Hades, Poseidon ngân cao giọng hát lên một thần khúc. Tiếng hát dần vang cả biển đen lan ra ngoài. Tiếng hát mang theo sự chữa lành và thanh tẩy ấy thật dịu kì. Em càng hát biển dần xanh lại trong vắt như chưa có gì. Nhưng một vài cột khói đã chạy được còn quay lại tấn công em liền bị Hades xử lí nhanh gọn.
Khi tiếng hát em dùng lại thì còn xót lại là một quả cầu đen nhỏ chưa chịu tan. Poseidon tiến gần một nữa nâng cao giọng hát vang lên một khúc thần âm dịu dàng. Em tuyệt đẹp khi ở nơi mình thuộc về.
Từng lọn tóc vàng của em bị nước biển làm nhạt đi không còn sáng chói nhưng vẫn tự ánh hào quang. Đôi sapphire xanh của em càng rực rỡ mê hồn. Dù nơi mí mắt hơi chút mệt mỏi nhưng vẫn là cảnh đẹp khó tả nên lời.
Hades ngắm em tới khi quả cầu đên biến mắt em ngừng hát. Poseidon yểu xìu ngã vào người Hades, em nhìn hắn cười vui vẻ tươi. Poseidon vòng tay kéo cổ Hades xuống hôn như một lời cảm ơn. Hades mỉm cười đáp lại nụ hôn cùng lời tán dương cho em.
"Anh đâu giúp được gì, tất cả do Poseidon của chúng ta giỏi thôi"
Nói rồi cả hai cùng nhau trỡ về trong sự tung hô của hai. Họ cùng vô cùng vui vẻ vì đã cứu được biển cả cũng như Hades đã ghi thêm điểm trong mắt bé cưng nhà hắn.
____________________________________
16:51
Mấy bữa này làm thuyết trình về ô nhiễm nguồn nước nhiều nên cảm thấy bản thân đôi lúc thật vô tâm với biển cả và ao hồ. Nước là một thứ quan trọng trong cuộc sống nên hãy nâng niu từng giọt nha.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro